Ra đến xe tôi còn nghe loáng thoáng mấy thằng ôn đó dạ lí nhí ở đàng sau, mặc kệ lũ chó cụp đuôi đó, tôi khẽ ngoắc thằng đệ ruột:
– Mày cầm chỗ này dẫn anh em đi chơi ngen!
Móc bóp lấy 1 xấp tiền 50k đưa cho thằng nhỏ, tôi quay qua nói cùng tất cả tụi đệ:
– Hôm này vì chuyện của tao mà làm phiền anh em nhiều quá! Chân thành cảm ơn anh em, thôi thì giờ cũng trưa rồi anh em kiếm chỗ nào nghỉ trưa đi nha! Còn tao hôm nay hơi mệt, nên không đi cùng được. Chúc anh em chơi vui!
Nói xong, tôi quay qua con nhỏ Hiền nãy giờ vẫn đứng xớ rớ ở đó:
– Trời trưa nắng rồi, thôi nhà em ở đâu, lên anh chở về cho tiện.
– Dạ thôi, em ở trọ gần đây thôi! Thôi anh về trước đi.
– Thôi cũng quá trưa rồi, anh cũng thấy đói hay là anh mời em đi ăn cơm rồi về nha!
– Dạ thôi hay là để trưa nay em nấu cơm mời anh ăn nha! – Con nhỏ lí lắc quay sang hỏi tôi.
– Ôi giời ơi, được em nấu cơm cho ăn thì còn gì bằng! – Tôi bắt đầu nhăn nhở – Thôi lên xe anh chở về nào, anh đói quá rồi…
Hỏi ra tôi mới biết con nhỏ học lớp 10c, do nhà ở xa nên nhỏ phải ở trọ gần trường, cuối tuần mới về thăm nhà 1 lần. Lặng lẽ cho xe chạy chầm chầm, tôi ngồi yên nghe con nhỏ kể chuyện và tận hưởng 1 vòng tay đang nhẹ nhàng vòng qua eo tôi…
Phòng của con nhỏ nằm sâu trong 1 con hẻm nhỏ, nhưng được cái là khá rộng và yên tĩnh. Xung quanh là 1 vườn xoài xanh ngát, tỏa bóng mát rượi. Hèn chi hồi nãy con nhỏ cứ cam đoan là mình vào phòng nhỏ sẽ thấy thích ngay. Dựng chiếc xe xuống, tôi lặng lẽ đi vào phòng con nhỏ mặc cho mấy ánh mắt thèm thuồng xen lẫn hận thù của mấy thằng con trai phòng bên đang nhìn theo…
– Anh ngồi nghỉ đi nha! Để em đi rót nước. – Con nhỏ kéo cái ghế mời tôi ngồi xong lon ton chạy đi rót nước.
– Em ở có 1 mình thôi hả?
– Dạ, tại tính em thích ở 1 mình, không thích đụng chạm anh à! Mà nè, anh là người con trai đầu tiên được vào phòng em đó. – Nói xong nhỏ che miệng cười khúc khích.
– Thật không đó? – Tôi mừng như mở cờ trong bụng – Có chắc anh là người đầu tiên không đó?
– Xí, ai thèm gạt anh chứ? Thôi anh uống nước đi, em thay đồ cái đã.
Nói xong con nhỏ đặt ly nước xuống bàn rồi đi thẳng lên gác. “ Mịa nó, con nhỏ ở có 1 mình, mà mình là thằng đầu tiên được vào phòng vậy là được ưu ái quá! Kiểu này phải kiếm cớ qua phòng nhỏ chơi hoài hoài mới được!” Khẽ mỉm cười vì cái mưu đồ xấu xa của mình, tôi khẽ cười thầm 1 cái. Ánh mắt bắt đầu khẽ tia hết phòng con nhỏ. Công nhận phòng con gái có khác, cực kỳ sạch sẽ và ngăn nắp. Trên tường không hề có 1 dấu bàn chân hay bàn tay nào bẩn trét lên như cái tường phòng tôi, chỉ thấy 1 vài bức tranh phong cảnh dán lên theo đúng gu thẩm mỹ của mấy đứa con gái. “ Lạch cạch” tôi khẽ nghe 1 tiếng động vọng lại từ trên gác, “tiếng này hình như là tiếng cái móc rớt” nhủ bụng như vậy, tôi chợt nghĩ đến hình ảnh con nhỏ đang từ từ lột bỏ bộ áo dài ra ở trên gác, tôi như muốn nhào lên mà vật ngửa con nhỏ ra vần cái thân hình quyến rũ của nó cho bõ, nhưng sực nhớ ra là nó mà kêu lên thì cả cái xóm này nó bu lại nó oánh cho mình chết bầm, tôi đành đè nén cảm xúc lại để giữ hình tượng.
Đang mải thả hổn theo mây gió với những ý nghĩa không được sáng sủa cho lắm thì tôi giật mình trở lại hiện thực vì tiếng bước chân đi xuống cầu thang vang lên cọt kẹt. Quay lại tính nở 1 nụ cười tươi nhất có thể cho em nó chết mê chết mệt nụ cười của mình, nhưng bờ môi chưa kịp hé mở thì đã bị ngậm chặt lại như ai lấy keo 502 đổ vào. Lạy hồn, không biết là con nhỏ này nó tính kích dục tôi hay là chúa muốn thử lòng tôi đây Trời? Khẽ nuốt nước miếng đánh ực, tôi vội quay mặt đi để những hình ảnh đó không làm tôi xúc động quá mất bình tĩnh mà mất luôn cả cái “trinh tiết” của mình. Tôi cũng chả biết là con nhỏ đó nó ngay thơ hay cố tình chơi xỏ tôi khi mà nó mặc 1 cái áo màu xanh dương mỏng tang, thấp thoáng cái áo ngực trắng và làn da trắng ngần của nhỏ ở bên trong, phần dưới thì nhỏ chơi nguyên cái quần đùi bằng vài jean ngắn cũn cỡn như muốn khoe ra cặp đùi trắng ngần, và đặc biệt là bờ mông được cái quần ôm gọn gàng lúc bước xuống cứ đánh qua đánh lại thật là gợi lên bao cảm xúc mãnh liệt từ….con trym, nhầm con tim.
– Anh ngồi đợi em lâu không? Chắc anh đói lắm đúng không? Ráng đợi xíu em nấu cơm nha!
Khẽ nuốt nước miếng đánh ực, tôi quay qua gật đầu với nhỏ rồi lặng lẽ nhìn nhỏ lúi húi vo gạo đặt nồi cơm. Ngắm tấm lưng trắng ngần của nhỏ đang ẩn hiện sau lớp áo mỏng, cái cạp quần thì hơi trễ xuống, như muốn khoe 1 phần của chiếc quẩn nhỏ màu xanh của bên trong tôi như chỉ muốn chạy tới ôm chầm nhỏ vào lòng cho thỏa mãn cái cảm xúc nóng trong người này. Sợ ngồi thêm 1 lúc nữa sẽ mất đi kiểm soát, tôi xô ghế đứng dậy đi ra cửa sau khi quay lại nhìn nhỏ lần cuối đầy tiếc nuối và nói với nhỏ:
– Anh ra ngoài chút cho thoáng nha em!
Con nhỏ không nói gì chỉ quay lại nhăn răng ra cười với tôi 1 cái rồi lại lúi húi quay xuống làm tiếp công việc của mình….
Bỏ ra ngoài gốc xoài ngồi, bỗng dưng tôi nhớ tới cô giáo yêu dấu của mình. “ Chắc cô giận mình lắm đây!” Khẽ nhủ thầm, tôi móc điện thoại ra bấm số của cô và đưa lên tai gọi. Từng tiếng “tút út út” dài trôi qua, tôi hồi hộp chờ cô nhấc máy. Lần 1, lần 2, lần 3 cô vẫn không nghe, “Lạy trời thương con cho cô nhấc máy!Hix” Khẽ nhủ thầm tôi bấm gọi lại lần nữa, hồi hộp chờ đợi xen lẫn với chán nản, đang tính quăng cái máy đi cho rảnh nợ thì tôi nghe tiếng lạch xạch từ đầu dây bên kia, vừa nhăn răng ra cười mãn nguyện tính hỏi “ Huyền hả!” nhưng chưa kịp thì tôi đã nghe 1 giọng lạnh lùng quát lên: “ Đừng có làm phiền nó nữa! Nó không nghe máy đâu! Để yên cho tao ngủ trưa!” sau đó là tiếng cúp máy cái “cụp”…