VN88 VN88

Tâm sự đồng cam cộng khổ cùng bạn trai vượt khó khăn

Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống đồng cam cộng khổ cùng bạn trai vượt khó khăn  hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.

Tam su dong cam cong kho cung ban trai vuot kho khan

Trong lòng anh lúc nào cũng mong sao sớm trả hết nợ nên không lúc nào thấy anh ngồi yên. Anh còn nợ tôi hơn 80 triệu, nghĩ có thể vứt bỏ số tiền đó mà ra đi, nhưng nhìn thấy anh khốn khổ tôi không chịu được.

Tôi 29 tuổi, hơn 3 năm về trước quen anh qua giới thiệu của người bạn. Lúc đó nhìn anh khá phong độ nhưng tôi không nghĩ mình thích bởi nhìn anh khá nghiêm khắc. Sau 6 tháng gặp gỡ, cuối cùng tôi cũng gật đầu đồng ý làm bạn gái anh. Tôi không biết được sau cái gật đầu đó đã đưa cuộc đời mình sang trang khác.

Anh vốn là giám sát xây dựng, công việc nay đây mai đó, từng trải nhiều và với tài năng của mình anh có được số vốn kha khá, xây cho ba mẹ ở quê căn nhà khang trang, mua đất cất được căn nhà ở ngoại ô TP HCM. Với đà phát triển đó anh đã mở cho mình một công ty và hy vọng sẽ không phải vất vả đi làm thuê nữa.

3 tháng sau khi mở công ty chúng tôi định sẽ làm đám cưới, không ngờ ba anh mất đột ngột, vậy là mọi thứ tiêu tan, đành phải dời ý định cưới xin lại. Cũng trong thời gian này anh trúng một gói thầu lớn, tưởng công việc suôn sẻ, anh dồn hết vốn liếng, vay mượn tiền thêm để hoàn thành hợp đồng đúng tiến độ. Cuối cùng công trình hoàn tất, nhưng gặp trục trặc gì đó nên không lấy được tiền hoàn vốn, đổ mấy tỉ vào công trình cuối cùng tay trắng, đó là cú sốc rất lớn với một người mới khởi nghiệp như anh.

Tâm sự đồng cam cộng khổ cùng bạn trai vượt khó khăn

Nhìn anh buồn tôi chỉ có thể ở bên an ủi về tinh thần. Tôi không biết phải giúp anh như thế nào. Rồi thời hạn trả lãi cho số tiền vay mượn cũng đến, anh chật vật trả nợ, cố gắng làm những công trình nhỏ để bù đắp nhưng đúng vào những năm gần đây xây dựng khốn đốn, tiền công nhân vẫn phải trả nhưng tiền thu lại luôn là ẩn số. Không còn cách nào khác anh hỏi mượn tôi số tiền nhỏ, rồi lần nữa, lần nữa. Lương tháng tôi không đủ trang trải, tài sản nhà cửa xe cộ anh cũng lần lượt bán hết với hy vọng trả được nợ nhưng không ăn thua vì số nợ phải trả quá nhiều.

Anh mượn xe tôi đi, hàng ngày đưa đón tôi đi làm, có một lần cần tiền trả lương công nhân, anh không thể để họ đói, năn nỉ tôi cho mượn xe đi cầm. Tôi không đồng ý, nhìn anh đau khổ, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt trực rơi xuống, lần đầu tiên tôi thấy anh khóc, nước mắt tôi cũng muốn chảy theo. Anh nói nếu hôm nay không đủ tiền trả cho công nhân họ sẽ bỏ công trình mà đi, anh không thể hoàn thành công trình được. Anh hứa chỉ cần lấy được tiền sẽ lập tức lấy xe ra cho tôi.

Có người cho anh mượn chiếc xe máy Trung Quốc cũ để đi, vậy là tôi bất đắc dĩ đồng ý, tôi không muốn đi vay nợ để cho anh mượn, nghĩ nếu anh giữ lời hứa thì không thành vấn đề gì. Vậy là chúng tôi lại đi chung xe máy. Rồi mọi chuyện nằm ngoài dự tính, công trình của anh gặp trục trặc, số tiền lẽ ra anh được nhận lại trở thành tiền bảo trì sửa chữa cho sự cố. Cứ như thế cuộc sống của chúng tôi vô cùng khó khăn.

Anh vẫn cố gắng kiên trì bám lấy nghề, ngày ngày chạy theo những dự án, tìm những hợp đồng, thời gian chúng tôi dành cho nhau chỉ là lúc sáng chở tôi đi làm và chiều anh tranh thủ đón tôi. Ngày lễ mọi người đi chơi vui vẻ chỉ có chúng tôi ngồi một chỗ để cảm nhận nỗi cay đắng không có được 20 nghìn để đổ xăng. Giờ đây trong lòng anh lúc nào cũng mong sao sớm trả hết nợ nên không lúc nào thấy anh ngồi yên. Còn tôi đã phóng theo lao cũng chẳng biết sao để quay đầu lại, chúng tôi đã nhiều lần giận nhau và muốn chia tay nhưng cả hai đều không đành lòng.

Anh còn nợ tôi hơn 80 triệu, nghĩ có thể vứt bỏ số tiền đó mà ra đi, nhưng nhìn thấy anh khốn khổ tôi không chịu được. Hơn nữa anh đã làm tất cả những gì có thể để tôi tin rằng anh vẫn đang cố gắng và thật sự yêu tôi. Hai năm sau khi bố anh mất, mẹ anh bị ngã gãy vai và với sức khỏe của một người già sau thời gian ở bệnh viện bà đã không vượt qua được. Bà đã bỏ anh ra đi vĩnh viễn, sau cú sốc đó anh gần như kiệt sức.

Giờ đứng trước khó khăn chúng tôi không biết phải làm sao có thể sớm vượt qua được. Tôi chia sẻ câu chuyện của mình để cảm thấy vơi đi nỗi buồn trong lòng và hy vọng với sự cố gắng nỗ lực không ngừng của anh, cộng với tôi ở bên động viên anh, hy vọng hai đứa có thể vượt qua được. Mong là ông trời sẽ không phụ người có lòng.

(Tâm sự cuộc sông Truyenphimsex.com)

VN88

Viết một bình luận