VN88 VN88

Con linh dâm nhất trái đất – Truyện 18+

Con linh dam nhat trai dat - Truyen 18+

Không hiểu có ma lực thế nào, Khánh từ từ đặt Linh ngả xuống giường, mắt nhìn thẳng vào cặp mắt long lanh của Linh…Bỗng chợt nhắm nghiền…Mắt đã nhắm, người cũng thả lỏng…Như mở cờ trong bụng, Khánh đặt lên môi Linh một nụ hôn,thật từ từ, nó lại di chuyển hôn lên trán, lên mũi, và tai…Như có một dòng điện chạy, Linh lại rùng mình và hai tay bám vào vai của Khánh.Đột nhiên Linh mở cặp mắt tròn xoe, hai tay áp người Khánh vào sát với mình và chủ động chạm môi vào môi Khánh khiến nó vô cùng bất ngờ….

Đọc con linh dâm nhất trái đất – Truyện 18+ FULL (CÓ PHIM)

ĐIỀN MẬT KHẨU

Truyện tôi viết theo kiểu series, thiên về cốt truyện và tình huống truyện…dùng từ cũng nhẹ và ít pha gay cấn, chứ không kiểu mới vào đã huỳnh huỵch rồi ^^,mong mọi người theo dõi ai mà khống thích thì đừng có comment lung tung vô văn hóa nhé Thanks !!!
-Ê chúng mày lại đây nhanh, coi có đánh nhau kìa, nhanh nhanh ! – Cái Oanh la thất thanh.
-Đâu đâu, đứa nào thế,tránh ra cho tao xem với, tránh ra cái coi nào… – Thằng Khánh hiếu kì chen chúc vào đám đông đang xúm lại, có đứa còn hô :
-Đánh cho chết cái con đĩ kia đi !
-Đánh mạnh vào,zô zô !…
Học sinh cấp 3 thì lúc nào mà chẳng gặp mấy chuyện gây gổ xích mích rồi ra ngoài cổng trường thanh toán lẫn nhau, gần như đó là hiện tượng mà đi qua mỗi ngôi trường THPT nào ta cũng có thể gặp.Chỉ có điều tận mắt chứng kiến thì mới thấy được cảnh tượng thật gai mắt :một đứa con gái bị hai thằng con trai to lớn, thằng thì túm tóc, thẳng thì giữ tay để cho một đứa con gái khác tát lia lịa vào mặt rồi chửi: ” Cái con điếm này,mày thích lườm bẩn tao à, mày chưa đủ tuổi đâu con…”
Chợt nhận ra đứa con gái bị đánh là bạn mình, thằng Khánh cùng lũ bạn lao đến “tả xung hữu đột”.Ba đứa kia thấy lũ thằng Khánh đông quá nên chạy lên xe phóng đi mất nhưng vẫn cố ngoái lại :” Chúng mày cứ đợi đấy con ạ !”…
-Linh, cậu có sao không? – Oanh chạy lại gần nhưng chỉ thấy Linh(đứa con gại vừa bị đánh)đang khóc nức nở:
-Cám ơn các cậu,tớ không sao, huhu…
-Mấy cái bọn chó chết, bọn tớ không bỏ qua cho nó đâu-Thằng Khánh với lũ bạn gằn giọng.
-Thôi, bỏ qua đi mà.Bọn mình về thôi các cậu…
Cả lũ đi về những mấy đứa con trai vẫn lẩm bẩm: ” Bỏ qua là bỏ qua thế nào,…”
Kết quả là hôm sau khi đến lớp, bọn thằng Khánh, cái Oanh,cái Linh bị kỉ luật trước toàn trường và đình chỉ học 3 ngày.Còn cái đứa con gái đánh cái Linh thì công an xác minh tên là Thủy, học sinh trường X .Hỏi cho ra nhẽ nguyên nhân đánh nhau cũng tại cái Linh bị cận, khi bỏ kính ra nó thường nhau mày lại nên lúc nhìn đứa tên Thủy kia làm nó tưởng là nhìn đểu nên nó mới gọi người tới đánh…Cả lũ nghĩ lại cũng vừa buồn cười mà cũng vừa tức, cái Oanh hét lên:
-Lần sau bà nhìn ai thì nhìn chứ đừng có bỏ cái kình ra nhé, làm tôi bị đình chỉ học, quả này về ông bà già cho một trận đây này.
-Hì,kệ tôi, tôi chỉ thế thôi- Linh nhí nhảnh.Thằng Khánh thấy thế xen vào:
-Mới hôm qua bị đánh khóc huhu thế mà hôm nay đã cười được ngay, giỏi nhỉ.
-Vì thế mà bọn mình được nghỉ, đi chơi những 3 ngày, sướng thế còn gì nữa !3 đứa đi ăn kem đi !
-Tôi cũng chịu bà rồi đấy…2 đứa ngán ngẩm :
-Đi thì đi, chỉ ăn là giỏi thôi!
Nói xong ba đứa phóng thẳng ra quán kem quen thuộc,không khí đã bớt căng thẳng hơn, chúng nó cười nói, nô đùa cứ như không có chuyện gì xảy ra vậy…

Truyện 18+ con linh dâm nhất trái đất.

Truyện 18+ con linh dâm nhất trái đất

Khánh-Linh-Oanh là ba đứa bạn thân chơi với nhau từ hồi cấp 2 và bây giờ là bạn cùng lớp cấp 3.Chúng nó cứ như hình với bóng, đi đâu cũng dính lấy nhau, mỗi đứa một sở thích nhưng lại rất hợp nhau và luôn tâm sự với nhau về mọi chuyện.Cả lớp đều biết Khánh có cảm tình với Linh, Oanh cũng biết nhưng duy chỉ có Linh là không hề hay biết.Khánh tính tình nóng nảy, bộc trực,có gì nói nấy nhưng riêng chuyện thổ lộ tình cảm với Linh là nó không thể nào làm được…những lần như thế, nó lại kể cho cái Oanh nghe và nhận lại những câu mắng té tát từ Oanh…Do vậy, nó càng tự ti về bản thân mình hơn, nó cứ nghĩ nó là cả nhút nhát,nó sợ nó không xứng với Linh, hoắc nếu có thổ lộ mà Linh từ chối thì còn mặt mũi nào nữa, lúc đó sẽ mất hết tình bạn mấy năm trời…

Ăn kem xong,3 đạp xe quanh bờ hồ hóng gió, thi thoảng lại thấy thằng Khánh liếc mắt sang nhìn cái Linh…Nó phải công nhận là Linh rất xinh xắn,mái tóc dài được cắt tỉa gọn gẽ và nhuộm nâu,vòng 1 thì thật nảy nở.Nó cười thầm : “Chả bù cho Oanh nhà ta, ngực chả có tí gì, lép xẹp, đã thế tóc thì cắt ngắn như con trai,tính tình thì cộc cằn mà chẳng dịu dàng như Linh gì cả”.Nó cứ nhìn trộm Linh, bị Oanh nhìn thấy véo cho một cái thật đau: -Chừa này, bỏ cái thói nhìn trộm 2 chị đi nhá. Thấy vậy Linh bật cười khúc khích, còn Khánh thì kêu trời kêu đất, bị Oanh véo tím cả tay…Chia tay, 3 đứa đi về,thằng Khánh phóng một mạch về nhà, khi về bị mẹ mắng cho một trận té tát vì cô giáo chủ nhiệm gọi điện về nhà thông báo chuyện đánh nhau ngày hôm qua .Khánh vào phòng mình, đóng xầm cửa vào bước lảo đảo lên giường năm cái phịch.Nó mệt lả và miệng lầm bầm: “Biết ngay mà, thể nào cũng ăn mắng, xui thế không biết “…Nó nằm lúc, mắt nhắm lại rồi thư giãn…nó chợt nghĩ đến hình ảnh của Linh, thật xinh xắn dễ thương làm sao.Nó nhớ lại bộ ngực đầy đẵn tràn đấy sức sống và bắt đầu liên tưởng tới những hình ảnh phụ nữ khỏa thân trong những bộ phim sex mà nó từng xem…Nó liền bật dậy và lấy trong tử quần áo của nó một cái đĩa sex mà nó với mấy thằng bạn cùng lớp mua vài hôm trước.Nó vừa xem và tay thì xúc nhè nhè thằng nhỏ,đầu óc bắt đầu quay cuồng với hình ảnh của Linh…nó ước một lần được chiêm ngưỡng thân thể, được làm tình với Linh…Chỉ một lúc sau, không chịu được nữa, nó đã xuất ra và lả người năm bẹp xuống giường mà chẳng thèm vệ sinh thằng nhỏ…Nó thỏa mãn và nằm thiếp đi, trong giấc mơ, nó thấy lởn vởn cảnh nó được chiếm lấy cơ thể của Linh và người nó giật giật…nó mộng tinh…có lẽ hình ảnh của Linh đã ám ảnh nó quá nhiều.Đó cũng là điều dễ hiểu đối với một cậu trai mới lớn như Khánh, tò mò về giới tính,và muốn trải nghiệm mùi vị của tình dục.Nó không có gì là xấu cả.Sau ba ngày bị đình chỉ học, Khánh cùng với 2 cô bạn đã được tới trường.Sắp tới kì thi học kì I nên không khí học tập rất căng thẳng.Cả lớp tập trung học và nghe giảng những có 2 học sinh “gương mẫu” vẫn đang ném thư cho nhau trong giờ học: -Này Oanh, tôi quyêt định hôm nay sẽ nói với Linh, bà thấy thế nào? -Điên à, mãi thì không nói, sắp thi đến nơi rồi lại nghĩ đến chuyện yêu đương, điên vừa thôi ông ! -Kệ tui, tui nghĩ kĩ rồi, bây giờ là thời điểm thích hợp của tui. -Điên vừa thôi, học thì không học chỉ nghĩ linh tinh, trượt thì cho ông chết. -Trượt kệ tui, tui quyết rùi đó >”< -Mặc xác ông, đồ dở hơi biết bơi! – Viết xong dòng thư cuối cùng, cái Oanh ném sang cho thằng Khánh rùi bĩu cái môi cong cớn. Khánh càng tức tối,nó quyết định tan học sẽ nói với Linh tình cảm của mình.Bỗng dưng bắt gặp ánh mắt của Linh làm nó bối rối, nó phi tang ngay lá thư rồi chúi xuống giả vờ viết viết cái gì đó…Trong suốt buổi học, nó chẳng thiết đến bài vở nữa, chỉ nghĩ tới phải nói thế nào,phải nói cái gì với Linh, đoạn, nó đánh thuỳnh một cái xuống bàn làm cả lớp giật mình.Và kết cục là bị cô giáo mời lên góc lớp đứng làm người mẫu,cái mặt nó xị ra làm Linh và Oanh ngồi dưới được bữa cười no nê.Tan học, nó chạy nhanh ra chỗ Linh rồi thì thầm vào tai xong chạy phắt ra ngoài làm Linh chẳng kịp hiểu gì: -Lát lấy xe nhanh rùi qua chỗ cây phượng( cạnh cổng trường có một cây phượng to, tan học học sinh thường đứng đó đợi phụ huynh đến đón cho đỡ nắng)tớ có chuyện này hay lắm. Linh với theo:-Cái gì đấy, nói như gió ai mà nghe được, quay lại đây xem nào! Thằng Khánh chẳng thèm quay lại cứ thế chạy một mạch ra gốc cây phượng đứng sẵn sàng chuẩn bị tư thế.Linh chẳng hiểu gì nhưng cũng nhanh nhanh ra xem có chuyện gì mà Khánh gấp thế.Linh liền rủ Oanh đi cùng nhưng cái Oanh gắt lên: -Nó gọi thì ra nhanh, tớ hôm nay ở lại trực nhật rồi tí mới về được. -Sao thấy lớp phân công cho bàn cái Uyên với cái Thảo cơ mà! -Cái Uyên nó về có việc gấp, nó nhờ tớ hôm nay, buổi sau thì nó bù. -Ui, thế chán nhỉ.Thôi được rồi, tớ về trước nhé ! -Ừm, đi về cẩn thận không thằng Khánh nó bắt cóc đấy – Oanh vừa nói vừa lườm. -Biết rồi, khổ lắm, nói mãi. Linh đi ra khỏi lớp,còn Oanh…nó nấp ở cửa và nhìn theo,mặt có vẻ gì đó thoáng hiện một nét buồn…Xoảng…Xoảng…Thằng Khánh ngã nhào ra đất và mắt nó thấy tối xầm lại. Trong cơn mê, nó nghe vẳng vẳng tiếng khóc của Oanh và Linh: -Tỉnh lại đi Khánh, tỉnh lại đi cậu,huhuhu!…Đêm hôm đó, trời gió mùa, lạnh và buốt… Trong một căn phòng nặc mùi kháng sinh và thi thoảng có mùi máu tanh ập hoặc tiếng bước chân rập rập từ bên ngoài hắt vào…Oanh rướn đôi tay nhỏ nhắn của mình cầm chiếc khăn ẩm lau mồ hôi cho Khánh-nó bị sốt tới 40 độ, còn Linh thì ngủ nhoài chiếc giường y tế-chỗ Khánh đang nằm…Cả Linh và Oanh đều trông rất mệt mỏi vì thức từ trưa đên tận đêm để trông cho Khánh. Nhớ lại lúc trưa, khi Khánh đang đứng ở dưới gốc cây phượng chờ Linh thì đột nhiên bị 2 thằng hôm đánh nhau lần trước cầm vỏ chai Coca đánh lén từ phía sau rồi lên xe phóng đi mất.Khánh bất tỉnh và được đưa tới bệnh viện.Rất may là Khánh chỉ bị thương nhẹ phía ngoài vỏ não nên không nguy hiểm lắm, nhưng Khánh lại lên cơn sốt rất cao khiến mọi người vô cùng lo lắng…Nửa đêm, Oanh mệt quá rồi cũng ngủ thiếp đi…Khánh nằm viện mất một tuần mới hồi phục, trong suốt tuần đó, Oanh và Linh ngày nào cũng đều đặn đến thăm và nói chuyện kể cho Khánh những chuyện vui ở trên lớp làm nó vui lắm, vì nó cảm thấy ngoài gia đình, nó vẫn còn những người bạn rất tốt, luôn quan tâm tới nó những lúc khó khăn.Nhưng có điều làm nó thấy thất vọng là nó đã không thể nói tình cảm của mình cho Linh biết ngay hôm đó…

Thoắt cái đã hết một tuần lễ, Khánh được ra viện, và 2 kẻ đánh lén cũng bị cảnh sát tóm được…Khánh trở về lớp mà trong lòng hoang mang : -Ối giời ơi, mất một tuần học bài cũ sao kịp đây, còn 2 tuần nữa là thi học kì đến nơi rồi.Phải nhờ 2 đứa kia kèm mình mới được. Nghĩ thế nào nói thế ấy, nó quay sang nói như ra lệnh cho Oanh và Linh : -2 bà có nhiệm vụ phải dạy tôi học để thi học kì, nghe rõ chưa? -Như bố tướng ấy, không dạy , xí- Oanh bĩu môi. Thấy thế Linh mới nói: -Thôi, người ta nằm viện có học được đâu, tớ với cậu bớt chút thời gian kèm Khánh cũng có sao đâu mà. -Đấy !Chỉ có Linh là hiểu tớ,ai như cái bà kia, khó tính như ma… -Nài nài, bảo ai là bà, ai là ma hả , chít với bà….Ngo é ooooo! -Au ui đau, cái đồ đàn ông, tím tay rồi T_T -Này thì đàn ông, này..này…Tối nay là ngày Oanh và Linh đến nhà dạy Khánh học,nó dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, dọn bàn ghế tươm tất lắm, nó hí hửng vì nghĩ đến chuyện Linh sẽ ngồi cạnh nó thật sát dạy nó học.Chỉ nghĩ vậy thôi mà nó không chịu được, thằng nhỏ đã ngỏng ngay dậy, nó chạy vào nhà vệ sinh để giải tỏa, trong đầu nó chỉ nghĩ đến Linh, nó muốn được nhét thằng nhỏ vào chỗ thầm kín của Linh, nó xúc liên hồi, mỗi lúc một nhanh dần, đến lúc nó không chịu được nữa…Aaaaaaa.Từng dòng tinh bắn hết lên tường,nó xìu người xuống và thỏa mãn với những gì vừa diễn ra…. -Reng!Reng!Reng!- Oanh và Linh đến. Thằng Khánh chạy thật nhanh ra mở cửa, vừa mới mở ra cái Oanh đã cho một tràng tới tấp : -Làm gì mà để hai chị đợi cả tiếng thế hả? -Điêu, có mỗi tí mà kêu cả tiếng, học đâu cái thói điêu thuyền đấy hả? – Tôi lém lỉnh. Linh nói xen vào : -Thôi xin 2 anh chị, vào nhà đi rồi muốn đánh nhau cũng được,ngoài này lạnh quá a a a !Buổi tối hôm đó, khi ba người học rất chăm chú thì cái Oanh bị mẹ gọi về đột ngột nên chỉ còn Khánh và Linh ở lại trong phòng. Khánh như mở cờ trong bụng : “Thế là có cơ hội cho mình bên cạnh Linh rồi, suốt 5 năm quen nhau mà chẳng bao giờ được gần Linh như bây giờ…Có nên thổ lộ luôn không nhỉ ??? “.Nó cứ ngồi ngắm nhìn Linh chăm chú cứ như là k bỏ sót cm nào trên khuôn mặt của Linh vậy. Linh thật xinh, khuôn mặt trái xoan nhưng lại đầy đặn và đôi mắt rất to, bờ mi cong vút tô lên nét mềm mại trên khuôn mặt.Đặc biệt,cái mũi cao và thẳng tắp, nước da trắng hồng mịn màng làm cho Linh trông rất Tây.Thằng Khánh liếc mắt nhìn xuống phía dưới ngực. Do ở trong nhà nên Linh đã cởi bớt chiếc áo khoác xuống, bên trong là chiếc áo len có cổ bó sát vào cơ thể, cộng thêm hơi thở phập phồng làm Khánh không rời mắt được bộ ngực của Linh. Nhưng chiếc quần ti-cô màu đen mỏng tang bám lấy đôi chân của Linh khiến Khánh không thể chịu nổi.Nó liếc từ bàn chân cho đến đầu gối, rồi từ từ nhìn lên phía trên cặp đùi thon và chắc.Vì lớp quần mỏng quá nên có thể cảm giác như chỉ cần nhìn lên một chút nữa thôi là có thể thấy phía vùng kín của Linh…Khánh cứ đưa mắt vào chỗ tối tối mờ mịt đó và tưởng tượng -Giá mà mình được chiêm ngưỡng nó nhỉ ? – Thằng Khánh suýt xoa… Căn phòng rộng,chỉ có 2 người, mùi con gái cứ quẩn quanh mê hoặc, thân hình tràn trề nhựa sống…tất cả đã khiến thằng Khánh không tự làm chủ được nữa…Nó chợt đưa mắt nhìn Linh, tay nắm vào bàn tay nhỏ xinh của Linh, ánh mắt nó như nói lên tất cả tình cảm mà nó giữ nhiều năm nay chưa dám nói.Linh giật mình, theo phản xạ liền rút tay lại nhưng bàn tay của Khánh đã giữ chặt lấy…Cứ như vậy gần nửa phút, hai đứa cứ nhìn nhau không rời.Bất chợt Linh ngượng ngùng quay mặt đi.Khánh đưa hai tay chạm vào vai của Linh, xoay người Linh quay lại đối mặt mình và hít một hơi thật sâu rồi nói : -Tớ …thích cậu !!!! Lời thổ lộ đến quá bất ngờ khiến Linh sững người lại.Mắt trợn tròn nhìn Khánh như không dám chắc những gì mình đang nghe. -Tớ thích cậu !tớ thích cậu!tớ thích cậu từ lâu lắm rồi, cậu còn nhớ tuần trước hôm tớ hẹn cậu ở gốc cây phượng không ?Tớ đã định nói từ lúc đó rồi…À không, từ rất nhiều trước đó, trước đó nữa rồi …Nhưng đến bây giờ, tớ mới có thể nói ra được…Cậu…Cậu chấp nhận tớ nhé !!! Linh vẫn trợn tròn mắt nhìn Khánh làm Khánh vô cùng bối rối: -Cậu nói gì đi chứ, mặt tớ có nhọ à sao mà cứ nhìn mãi thế… Bỗng linh lấy tay bịt miệng cười : -Đồ ngố, trông cái mặt cậu kìa, buồn cười chết đi được… -Tớ biết ngay mà, mặt tớ có gì rồi mà, tớ đi soi gương đây. -Khoan, ngồi đây, để tớ ngắm cái mặt ngố của cậu, không phải có nhọ gì đâu, mà là trông cậu …cứ buồn cười thế nào ấy..haha. Linh nói như vậy càng làm Khánh ngại đỏ cả mặt: -Thế..thế trả lời tớ đi… -Ừ…hahaha.. Sau tiếng “Ừ” thằng Khánh sướng điên lên, nó sung sướng vì đã được chấp nhận tình cảm, nó vội kéo Linh vào ôm chầm lấy.Nhất thời khiến Linh bất ngờ nên 2 tay của Linh vẫn dơ ra đằng trước kiều đầu hàng…Khánh hét lên: -Ôi vui quá, cậu đã đồng ý rồi, tớ không đang nằm mơ đấy chứ. Linh chẳng nói gì, nhưng đôi tay đã hạ xuống và ôm lấy Khánh.Lần đầu tiên Linh thấy mình sát cơ thể đàn ông đến vậy, thật là ấm áp.Linh thỏ thẻ: -Linh cũng đã thích Khánh từ lâu rồi, cũng như Khánh vậy, chỉ là mình con gái, không thể nói ra được, ngại lắm…với lại, mình cũng sợ Khánh hổng có thích Linh… -Hì -Khánh cười hạnh phúc và ôm chặt lấy Linh hơn… Bỗng dưng mùi thơm từ mái tóc hắt lên, Khánh hít thật sâu, đôi môi từ từ hôn nhẹ lên mái tóc và bất chợt chạm vào vùng gáy dưới tai khiến Linh rùng mình…Không hiểu có ma lực thế nào, Khánh từ từ đặt Linh ngả xuống giường, mắt nhìn thẳng vào cặp mắt long lanh của Linh…Bỗng chợt nhắm nghiền…Mắt đã nhắm, người cũng thả lỏng…Như mở cờ trong bụng, Khánh đặt lên môi Linh một nụ hôn,thật từ từ, nó lại di chuyển hôn lên trán, lên mũi, và tai…Như có một dòng điện chạy, Linh lại rùng mình và hai tay bám vào vai của Khánh.Đột nhiên Linh mở cặp mắt tròn xoe, hai tay áp người Khánh vào sát với mình và chủ động chạm môi vào môi Khánh khiến nó vô cùng bất ngờ.Nhưng ngay sau đó, nó đã hiểu ra, người con gái này cũng đã yêu mình, đã khao khát được trao tình yêu,và rồi nó cũng hôn Linh thật nồng cháy.Nó đẩy lưỡi vào trong và chạm lấy chiếc lưỡi ẩm ướt đằng kia…rồi quấn lấy nhau.Không còn ngại ngần gì nữa nó bắt đầu hôn thật nhanh, và cánh tay phải chuyển dần xuống vào bầu ngực đang phập phồng của Linh. Tay nó run run, chạm vào nhưng chưa dám làm gì…Hai chiếc lưỡi vẫn cứ quấn quýt lấy nhau, có lẽ do lần đầu hôn của hai người nên thi thoảng vẫn chạm phải răng…Nhưng chỉ ít sau, Khánh như cảm thấy thuần thục, đánh liều nút lấy lưỡi của Linh cái chụt…Thoáng mở mắt thấy Linh thở hổn hển, mắt nhắm nghiền thật quyến rũ…Nó chẳng chần chừ nữa, hai tay luồn vào chiếc áo len. Bỗng dưng nó thấy Linh giật nảy người…Chắc có lẽ do tay của nó lạnh quá…Nó vẫn đặt tay trong áo, rồi dần dần chuyển lên trên, cứ di chuyển đến đâu nó cảm nhận rõ da thịt của người con gái mà nó yêu…thật mịn màng làm sao.Nó chạm vào chiếc áo ngực,không vén lên vội mà nó đưa tay xoa quanh đầu bầu vú, chạm vào phía da thịt bên trên.Linh thì càng thở gấp hơn và cô vẫn hôn Khánh như lúc trước. Khánh hết di chuyển tay quanh chiếc áo, nó đã đẩy áo lên và cả bàn tay nó đã chạm vào bầu vú….”Thật là to”-Nó nghĩ thầm. To cũng đúng bởi vì cả bàn tay nó mở ra rất rộng mới hết được.Nó cảm giác núm vú dần nổi lên, nó đưa bàn tay xoa và bóp nhè nhè khiến Linh hơi nhăn mặt, miệng hơi mở ra và thở nhẹ ra tiếng…ư ư ư ! Được một lúc, nó nghĩ ra một cách, nó xoay người nằm ngang ra đối mặt với Linh,còn tay kia vừa xoa cặp vú, vừa tiến dần đằng sau lưng và cởi dần chiếc áo con. Nó thật láu cá, như vậy, sẽ dễ dàng đưa hai tay xoa bóp núi đôi, trong khi nếu cứ ở tư thế trên dưới như vừa rồi nó sẽ không thể cửi được áo con của Linh và đẩy áo lên quá lâu sẽ làm Linh đau và khó chịu vì chiếc áo quá chật. Nó thỏa thích mà xoa mà bóp, cặp vú thật mềm mại mặc dù nó đang cương lên hết cỡ. Mỗi tay, nó dùng 2 đầu ngón tay để vân vê 2 núm vú, như thế làm Linh càng thở mạnh hơn và bắt đầu rên khá lớn: Ư..ư ..Aaaa ! Tiếng rên làm Khánh khá thích thú, nó nghĩ :”Không ngờ Linh cũng dâm thật, vậy thì mình làm tới luôn…” Nó luồn tay xuống dưới vùng tam giác của Linh, chạm vào chiếc quần ti-cô,nó cảm giác được thật gần, thật gần cái sự mìn màng của da thịt phía dưới,khoảng cách chỉ vài mm thôi… nó khẽ ấn vào chỗ đó…Linh hoảng hốt, đùi hất bàn tay của Khánh lên rồi nói gấp: -Đừng…đừng mà Khánh…mình chưa có sẵn sàng… Nói là không sẵn sàng nhưng tất cả những gì diễn ra nãy giờ chưa nói lên được điều gì sao ??? Mặc kệ, nó đưa tay trở lại và miệng lại hôn Linh.Linh vẫn phản ứng nhưng dường như rất yếu ớt…Có lẽ lời nói vừa rồi chỉ là để che khuất đi ham muốn thể xác…Khánh nhận ra được điều đó, nó lại dùng ngón giữa ấn xuống mạnh hơn và chà lên xuống…Nó như mất hết kiểm soát, nó nhớ lại những thước phim sex mà mình từng xem, nó dừng hôn và trượt xuống, miệng ngoạm vào núm vú rồi mút chùn chụt như con nít…Đến lúc này, Linh mới bộc lộ được rõ sự ham muốn của một người con gái…nó chẳng kém gì đàn ông…Linh rên thật to: AAAAaaaaAAA! Cái lưỡi điêu luyện của Khánh cứ lấn lướt, nó hết bú, rồi lại đảo quanh đầu ti, quét lên cả bầu vú làm Linh sởn hết cả gai ốc.Nó cảm giác một mùi hơi hôi, đó là mùi mồ hôi từ núm vú…nhưng mùi đó lại càng làm nó hưng phấn hơn và mút, liếm một cách mãnh liệt hơn…Nó dừng chà sát bàn tay bên ngoài , dần đưa lên rồi luồn xuống qua lớp quần ti-cô, qua cả lớp quần lót mỏng manh. Bàn tay lạnh ngắt của nó chạm vào da thịt phía dưới, chạm vào chùm lông mu…rồi cả phần nóng ấm bên dưới cùng…Nó cảm thấy hứng phấn tột cùng, nó cũng chẳng thể tưởng tượng được mọi việc lại diễn ra qua nhanh, đến nỗi nó chẳng kịp suy nghĩ điều gì, chỉ còn biết hành động theo bản năng…Nó đưa các ngón tay sờ xoạng khắp nơi, cái nơi mà nó hằng khao khát…Nó cảm thấy thật ấm nóng, ngón tay nó vuốt ve phần thịt ở môi âm hộ…Cứ thế, cứ thế…nó thấy nóng ran, và Linh cũng vậy, mồ hôi đã chảy ra rất nhiều…Hai chân Linh kẹp chặt vào bàn tay của Khánh, có lẽ Linh cảm thấy cực kì hưng phấn…Còn Khánh, nó cảm giác như muốn nổ tung, thằng nhỏ bắn một đợt tinh mặc dù nó chưa động chạm gì vào cả…Chắc là nó không thể kiềm chế được khi mà nó đã đi quá xa với một người con gái như thế này …Như không muốn để Linh biết, nó vẫn cứ sờ, ngón tay táo bạo đưa hơi sâu vào phía trong âm đạo…cứ như vậy, thằng nhỏ nó lại ngóc lên như cũ.Mừng thầm, nó tuột cả 2 chiếc quần của Linh ra một cách từ từ…và nó cũng từ từ chiêm ngưỡng cái vùng tam giác bí hiểm, sâu kín của người con gái…Nó nhìn không chớp mắt, nó vẫn chỉ thấy chùm lông mu nhưng chưa thấy hết phần dưới…Nó trượt dần xuống, và quan sát. Thật không thể tin được, chỗ đó thật tuyệt,nó khít lại với nhau,và đỏ lên do được Khánh chà sát nãy giờ. Nó ngửi thấy mùi hơi nặng một chút, không phải mùi khai mà là mùi của thứ nước dính dính đang chảy ra từ phía trong…Nó vục mặt vào, đưa chiếc lưỡi của mình quét dọc lên xuống theo chiều của âm hộ…Linh như được làm cho sung sướng tột cùng, cô rướn người và khép chặt háng lại…Cảm giác này quá kích thích, quá sức tưởng tượng của Linh, cô oằn người, mặt nhăn lại và kêu lên những tiếng vô nghĩa : A…Ư..aaa aaa!

Khánh vẫn không buông, nó cứ quét chiếc lưỡi ướt át của mình, nó mút lấy phần thịt môi âm hộ, rồi lại rà lưỡi xung quanh, cứ thế nhịp nhàng khiến nước từ trong âm đạo tuôn ra ngày một nhiều…Quả thực những điều như thế này Khánh chỉ tưởng tượng ở trong mơ, nó sắp được làm điều của người lớn !!! Cái mùi của con gái, mùi của âm hộ làm nó quay cuồng, nó càng liếm mạnh hơn, phát ra những tiếng kêu chụt chụt.Nó chả nghĩ nổi gì nữa, đã quá muộn để có thể quay lại, nó nhổm lên, tụt hết quần của mình ra, một mùi ngai ngái bốc lên , đó là mùi của tinh dịch mà lúc vừa nãy nó vừa xả ra…Thằng nhỏ của nó bây giờ ướt nhẹp…Nó đưa mắt nhìn Linh, Linh với vẻ mặt yếu ớt, những sợi tóc cùng với mồ hôi bết vào trán, vào má…Linh nhắm mắt lại, cái nhắm mắt nói lên sự lệ thuộc tất cả vào Khánh…Vậy là hiểu rồi, nó đã hiểu được người con gái mình yêu…cũng yêu mình ! Nó từ từ đưa thằng nhỏ ướt nhẹp và ngai ngái mùi tinh dịch dần dần tiến vào phía âm hộ…Nó đẩy 2 chân Linh dạng ra, và đưa thằng nhỏ chạm vào môi âm hộ. Như cảm giác được sự va chạm của da thịt,mà lại rất kích thích, Linh nhau mặt và người cứng lại như e dè một thứ gì đó…Có lẽ, cô sợ đau !Nó bắt đầu đưa vào trong, Linh nhăn mặt lại, có vẻ không được dễ dàng như nó nghĩ…Nó rút ra và thử lại một lần nữa, nó mạnh bạo hơn và lần này nó đã thành công…thằng nhỏ đã nằm sâu bên trong âm đạo của Linh…Cảm nhận được sự hiện diện của thằng nhỏ trong người mình, Linh còn cảm thấy hơi đau và khó chịu…Thằng nhỏ thật sự to nên mặc dù có tinh dịch bôi trơn mà vẫn rất khó vào…Nhưng cứ chuyển động nhanh dần, cuối cùng nó đã đưa được thằng nhỏ ra vào bên trong âm đạo một cách thuận lợi và dễ dàng…Lúc này Linh đã cảm thấy khá hơn và nín thở theo mỗi nhịp nhấp vào của Khánh.Linh bắt đầu rên, nghe thật dâm đãng, tiếng rên của một đứa con gái cấp 3…Khánh nhấp mỗi lúc một nhanh, có vẻ như lần đầu của 2 đứa rất thuận lợi vì thằng nhỏ của Khánh được bôi trơn bằng tinh dịch nên cảm giác ra vào rất dễ dàng. Nó đưa tay xoa bóp 2 bầu vú đang lắc lên lắc xuống theo chuyển động của nhịp nhấp.Mồ hôi từ người Linh ra rất nhiều, có lẽ do vẫn đang mặc chiếc áo lên.Thấy vậy, Khánh đưa tay kéo chiếc áo lên nhưng vì trong tư thế dính với nhau thế này thì không thế cửi được cả chiếc áo ra.Linh hiểu ra nên hơi nhổm dậy và cởi bỏ chiếc áo len ra ngoài.Cùng lúc đó, nó cũng cởi chiếc áo của mình ra..Lúc này cả thân hình không một mảnh vải của Linh đang hiện ra trước mặt Khánh. Linh như là thiên thần trong mộng của nó, là khao khát của nó từ lâu, bây giờ được chiêm ngưỡng tận mắt làm nó thích lắm…nó nhấp thật nhanh và mạnh tạo ra những tiếng phạch phạch vang khắp cả căn phòng…Còn Linh bấy giờ như chìm vào khoái lạc của xác thịt, chẳng còn biết gì ngoài cảm giác sung sướng mà thằng nhỏ của Khánh mang lại, miệng thì vẫn không ngừng rên rỉ :Ư ư ư Ư AAAaaaa! … Tiếng rên, cảm giác sung sướng của xác thịt, mồ hôi, cơ thể trần trụi,…tất cả đã làm cho cả 2 không thiết đến trời đất nữa mà chỉ còn biết nhắm mắt lại và tận hưởng…Đột nhiên Khánh thấy nóng ran, nó biết là đã sắp ra rồi nên nhấp cực nhanh, nó luyến tiếc cái cảm giác súng sướng này, nhưng nó không kiềm được nữa…AAAAAAA! Nó khuỵu xuống áp vào ngực Linh, nhấp được vài cái nó bắn vào bên trong của Linh…Cảm giác nó đang tan chảy trong khoái lạc…Vậy là nó đã được giải tỏa sau bao nhiêu năm tháng rụt rè chờ đợi, chỉ biết một mình trong phòng và tự sướng…Nó đã trở thành một người đàn ông thực thự, được chiếm hữu lấy người con gái mà mình yêu.Nó nhoẻn miệng cười và nằm sập xuống giường, thằng nhỏ thì rút ra khỏi âm hộ, những giọt tinh trùng rỉ ra bên ngoài nhưng nó mặc kệ, nó choàng ôm lấy Linh. Không gian thật yên lặng, chỉ còn tiếng thở hổn hển của 2 đứa,mồ hôi cũng đã ướt đẫm hai đứa, nhưng bống chốc nó thấy lành lạnh. Nó vén chăn đắp lên người Linh, mắt nhìn về phía Linh rồi nói khẽ : -Anh yêu em ! Linh không đáp mà chỉ nở một nụ cười dịu dàng, cô rướn người hôn lên trán Khánh như nói rằng : Em cũng yêu anh nhiều lắm !!!Ước mơ đã thành sự thật , nó đã có được người mình yêu, và được làm chuyện đó với người yêu.Nó lại càng không thể ngờ rằng Linh lại tự nguyện dâng hiến đến vậy! Chính vì lẽ đó,đến lúc thiếp đi ngủ, sau đó tỉnh dậy nó vẫn cứ ngỡ đấy chỉ là giấc mơ…Một giấc mơ đến bất chợt và nhanh đến nỗi nó không kịp nhận ra nữa…Nó đã có 1 đêm thật đáng nhớ ! -Trông bà lạ lắm Linh ạ, có chuyện gì hả, sao cứ ngồi thẫn thờ ra thế hả ? -Đâu có chuyện gì đâu mà. -Tại trông mặt cứ như người mất hồn ấy, tương tư anh nào hả? – Oanh vừa hỏi vừa nheo cái mặt tỏ vẻ đa nghi. -Đâu…đâu có…vớ vẩn!-Linh ấp úng -Khai mau…nghi lắm ! -Đã bảo không có gì mà cứ hỏi lắm, như là cảnh sát hình sự ấy, đồ hấp ! -Thôi được rồi, tha cho bà…À mà hôm qua lúc tôi về thằng Khánh nó có bắt nạt bà không đấy ??? -Cái gì, nó mà dám bắt nạt tôi tôi cho một trận ấy ! -Ừ, cái thằng nhìn ngứa mắt, tối mai đi dạy nó học, tôi với bà cho nó tơi bời nhé- Vừa nói vừa hớn hở. -Rồi rồi, thì biết tay…tôi ngủ tí đây, buồn ngủ quá, đêm qua nằm cứ gác chân gác tay chẳng ngủ được…-Linh mặt xị ra. -Ai gác ??? Tôi tưởng bà ở một mình sao lại có ai gác, bố mẹ bà về rồi à ??? Linh giật mình lúng túng, tự trách mình lỡ miệng bèn lấp liếm: -À…Ừ, mẹ mới công tác về, vài hôm nữa bố tớ cũng về nữa, mẹ tớ bảo cậu sang chơi đấy, hì hì! -Nhớ nhé, tối nay sang luôn! -”Ấy chết, lại lỡ miệng rồi, chết rồi làm sao bây giờ…”-Linh luống cuống: -Đừng…Hôm nay…Hôm nay tớ với mẹ đi xuống thăm bà rồi…để hôm khác nhé! -Ui, chán nhỉ! Thế hôm khác vậy….! Nói xong, Oanh trở về bàn học của mình, còn Linh thì thở phào như trút được gánh nặng…Linh sợ ai đó biết được bí mật của mình và Khánh.Cô gục xuống bàn, trong đầu hiện lên rất nhiều suy nghĩ…rồi cô ngủ thiếp đi lúc nào không biết…Còn Khánh, nó thì đang ngồi ngắm Linh,trong đầu lại mông lung hiện ra hình ảnh đêm hôm qua nó với Linh làm tình.Nó cũng chẳng ngờ được là Linh lại bạo dạn đến thế.Nó cảm thấy mình thật may mắn bởi vì nó đã có người yêu và nó không còn là một thằng trai khù khờ về giới tính…Nó thực sự đã rất táo bạo và chủ động trong lần đầu tiên.Nó tự hào vì đêm qua nó đã chẳng mắc một sai sót nào, nó nghĩ đến khuôn mặt của Linh lúc đó rất thỏa mãn…Nó cười một cách khoái trá…Chưa bao giờ nó vui vẻ như thế. Chẳng lẽ “lần đầu tiên” có thể khiến con người ta thay đổi như vậy sao ? Tối hôm sau…Gió bấc đã về, cái lạnh tràn ngập từng con phố, len lỏi vào từng ngóc ngách và như cắt vào da thịt. Thằng Khánh ở trong nhà không khỏi suýt xoa :” Sao mà lạnh thế nhỉ “…Nó ngồi đợi Oanh và Linh đến nhưng cảm giác khác rất nhiều so với lần trước.Nó hồi hộp hơn, nó bắt đầu thấy sốt ruột nên cứ chạy lòng vòng quanh nhà,ngó ra ngoài cửa sổ suốt…7h30′-Mửa cửa cho dì nhanh, Khánh ! -Giọng cái Oanh oang oang. -Dì cái đù đì nam châm ấy , vào nhanh đi kẻo lạnh. Linh với Oanh lập cập đi vào, chắc 2 đứa đã rét run…Linh hôm nay mặc chiếc áo khoác bông có mũ, vẫn chiếc quần ti-cô nhưng là màu xanh trông rất xinh xắn, mặt trang điểm nhẹ khiến Khánh sững sờ…Chưa bao giờ nó thấy Linh trang điểm cả, nó buông ngay lời khen: -Uầy uầy, hôm nay có hoa hậu đến chơi, vinh dự quá! Nghe thấy vậy cái Oanh mới chen vào: -Tất nhiên rồi, có hoa hậu như hai chị đến thăm phải vinh dự chứ, giót nước mời chị mau! -Chị cái con khỉ, dơ chưa, ai nói mình mà tự nhận là hoa hậu. -Thích cãi không, bà cho một trận bây giờ! -Ấy ấy. không được sử dụng vũ lực, em mời hai chị lên gác được chưa ạ . Những lúc như thế này Linh chỉ biết đứng cười, nhìn 2 đứa Oanh và Khánh chí chóe nhau, nụ cười thật đáng yêu và hạnh phúc làm sao…Tưởng chừng chỉ cần nhìn thấy nụ cười ấy thì Khánh cũng đủ mãn nguyện lắm rồi… Để ý mới thấy, Oanh hôm nay cũng khác ngày thường rất nhiều. Cô mặc chiếc quần jean bó sát trông rất nữ tính, tóc thì được kẹp rất gọn gẽ bởi một chiếc bím tóc màu hồng. Thấy vậy, Khánh mới nghĩ thầm:”Bộ hôm nay bà ăn phải thứ gì mà sao lại điệu thế nhỉ?”… Không hiểu sao hôm nay Khánh chăm chú thế,học đến đâu hiểu đến đó khác hẳn với mọi ngày cứ lù đà lù đù.Phải lâu lắm rồi Khánh mới lấy lại tinh thần như vậy…Học xong, cả lũ ngồi xem phim ma.Cái Oanh mọi khi vẫn tỏ vẻ mạnh mẽ lắm nhưng khi ngồi xem phim ma thì cứ hét lên rồi ôm chặt lấy Linh.Thằng Khánh lấy làm thích thú lắm, nó cười hả hả thật đáng ghét…Chợt cái Oanh bật dậy, ra ngoài nghe điện thoại, một lúc sao nó đứng ngoài nói vào: ” Mẹ gọi rồi, tui về đây, hai đứa ngồi lại chơi đi.” Nói xong, nó phóng thằng về nhà có vẻ rất gấp gáp làm Khánh với Linh chẳng kịp nói gì…Không hiểu vì sao mà cái Oanh luôn đi về giữa chừng và lúc nào cũng nói là mẹ gọi về.Ngoài những lúc vui vẻ trên lớp ra thì Oanh luôn là một đứa khó hiểu.

Còn thằng Khánh, nó đang mừng thầm trong bụng vì nó lại có cơ hội một mình với Linh.Nghĩ thế nào làm thế ấy, nó bất ngờ ôm lấy Linh rồi hôn ngấu nghiến.Linh tức thì chưa quen nên theo phản xạ đẩy Khánh ra.Nhưng làm sao một người con gái yếu ớt lại có thể kháng cự lại được một cậu trai sung sức như Khánh được.Khánh giữ chặt lấy Linh rồi bế xốc Linh lên giường.Nó nằm đè lên người Linh, miệng vẫn hôn thật nhanh và gấp gáp.Nó như một con thú đói khát lâu ngày, tay nó mạnh bạo kéo áo khoác của Linh ra rồi nó vục tay vào lớp trong cùng.Lần này có vẻ khó khăn hơn lần trước nhưng nó không tự chủ được nữa,nó vẫn dùng tay xoa bóp lấy bầu vú mà không cởi chiếc áo lót ra.Linh không phản ứng nữa mà bắt đầu năm im lệ thuộc vào Khánh…Rengggggggggggggggg!!! Rengggggggggggggggg!!!Linh với lấy chiếc điện thoại đang réo chuông…: -Mẹ Linh gọi…- Linh ra hiệu cho Khánh rồi nghe máy: -Dạ, con nghe. -Con về đi, muộn rồi đấy biết chưa! -Dạ,con chuẩn bị về đây -Ừm, đi đường cẩn thẩn nhé con! -Vâng, con biết rồi ạ! Linh cúp máy, tưởng Khánh sẽ thôi nhưng không, nó lại tiếp tục.Nó định đưa tay xuống dưới thì gặp bàn tay của Linh cản lại, Linh nói: -Linh phải về… Khánh cảm thấy rất mất hứng, nhưng nó cũng không tiếp tục nữa, nó buông Linh ra rồi ngồi dậy, miệng nói: -Ừ, Linh về đi kẻo muộn. Xong, Khánh tiễn Linh đi về,dừng lại ở đầu phố,nó vẫn còn rất lưu luyến…Thấy vậy, Linh đưa bàn tay lên vuốt vào má rồi nhéo cái mũi của Khánh: -Khánh hư lắm,Linh phải về đây…mai lại gặp mà.Khánh cười cái coi nào! Khánh vẫn không nói gì, mắt nhìn Linh với vẻ quyến luyến…Linh bèn rướn người, đặt lên môi Khánh một nụ hôn khe khẽ, Linh thì thào: -Thế đã được chưa hả, Linh về nhé…. -Ừ, Linh về cẩn thận nhé…Bye!!!Linh về, Khánh cũng trở về nhà…Nhưng hai người đâu biết rằng, còn một người thứ 3 đã chứng kiến được tất cả…Trên khóe mắt người đó trào ra những giọt nước long lanh nhưng lại chứa vị mặn và đắng!!! Học kì 1 kết thúc và thật may là năm nay noel tổ chức sau khi thi học kì một ngày nên Khánh có nhiều thời gian để chuẩn bị. Nó cùng Linh và Oanh đi mua sắm quần áo và phụ kiện cho ngày lễ Noel.Khánh cảm thấy háo hức hơn bao giờ hết vì Giáng sinh năm nay nó đã có người mình yêu thương. Vẫn như mọi khi, nó với cái Oanh chí choé nhau suốt dọc đường lẫn cả lúc đi mua sắm,chẳng lúc nào mà hai đứa thôi cãi nhau cả.Nhưng có lẽ cũng chính vì thế hai đứa mới là bạn của nhau.Cuộc đời nhiều cảnh rất khôi hài và oái oăm. Thằng béo thì hay đi với thằng gầy,vổ thường chơi với móm,bạn bè cứ phải chí choé nhau suốt ngày mới chịu được…Trong tình yêu cũng vậy ,mặc dù cả 2 người rất yêu nhau,đều hiểu hết về nhau, hợp nhau quá cũng khó mà đến được với nhau vì họ chẳng còn gì để khám phá nữa.Giống như 2 chiếc nam châm vậy, cùng cực thì đẩy nhau, trái cực thì lại dính chặt lấy nhau.Con người bản tính vốn tò mò và làm theo bản năng,khi yêu cũng vậy, cảm giác mới mẻ luôn là liều thuốc hữu hiệu gắn kết hai người…Ngay cả trong thần thoại, tổ tiên của loài người là Adam và Eva cũng vì sự tò mò hiếu kì mà ăn phải trái cấm…Điều đó cho thấy rằng sự khám phá những thứ mới mẻ luôn là bản chất của con người…Nhưng đôi khi, hành động theo bản năng thường dẫn đến những điều đáng tiếc và trớ trêu… Noel,trên khắp các con phố, khắp các nhà thờ,khắp các khu vui chơi đều đông nghịt người.Không khí vui tươi và nhộn nhịp không kém gì ngày Tết. Ba người bạn thân háo hức ùa vào dòng người đang ồn ã và cùng nhau hát những điệu nhạc Giáng sinh. Khánh hôm nay diện đồ rất bảnh. Nó mặc chiếc quần kaki, chiếc áo sơ mi đen ôm sát người và khoác bên ngoài chiếc gi-lê màu trắng trông thật chững chạc.Được bữa Linh và Oanh khen tới tấp, thằng Khánh cười ríu cả mắt, cái mặt thì vênh lên : ” Chuyện, anh mà nị “. Còn Linh mặc chiếc áo phao rất ấm, chiếc váy trắng và đôi bốt màu đen khiến Linh trông như một nàng công chúa vậy.Lúc nào cũng vậy,ngoại hình dễ thương và khuôn mặt đáng yêu của Linh luôn khiến mọi ánh mắt ngước nhìn.Thằng Khánh lấy vậy làm tự hào lắm,nhưng khổ nỗi nó vẫn chưa dám khoác tay Linh vì ngại cái Oanh…nó nghĩ rằng Oanh vẫn chưa biết chuyện của 2 đứa…Nhưng điều khiến nó băn khoăn hơn cả là Oanh, có vẻ như chẳng còn là Oanh ” đàn ông” ngày nào mà thay vào đó là một vẻ nữ tính đến lạ thường…Tóc Oanh đã dài ra nhiều và dạo gần đây luôn mặc những bộ đồ rất nữ tính.Hôm nay cũng không ngoại lệ, nó cũng mặc váy giống Linh nhưng là chiếc váy liền , đi đôi dày búp bê màu hồng và đeo túi xách..Thằng Khanh nghĩ mãi mà không hiểu tại sao lại có sự thay đổi lớn như vậy…Nhưng cũng vì chen chúc quá nên nó cũng ngừng nghĩ…thi thoang nó lại liếc nhìn trộm cái Oanh… Giáng sinh năm đó có lẽ là giáng sinh ý nghĩa nhất đối với 3 người, ai cũng thích thú với sự rôm rả náo nhiệt của ngày lễ.Có điều, khi về nhà, thằng Khánh nằm vắt tay lên trán và nghĩ mãi về cái Oanh…Tại sao là có sự thay đổi kì lạ như vậy? Nó còn nghĩ nếu cái Oanh mà dịu dàng được tí chút thì trời có sập mất….Hay là nó đã có người yêu nên mới điệu như vây??? ” Đúng rồi ! ” – Thằng Khánh vỗ tay cái bốp. Nó đinh ninh trăm phần trăm là cái Oanh đã có người yêu…: -Cái con bé này tẩm ngẩm tầm ngầm, giấu ai chứ sao giấu được đại ca, haha! – Nó cười một cách khoái trá.Ngày hôm sau khi đến lớp, nó vội tót lên bàn cái Oanh, vỗ vai rồi nói thầm vào tai : -Bà có người yêu rồi phải không, đừng có cãi, tôi biết hết rồi.- Thằng Khánh nói như là người trong cuộc. -Ông bị điên à, có bị làm sao không tự dưng hỏi lung tung gì thế! -Thôi đi, chết nhá, tôi đi mách Linh đây. -Đồ điên, mặc xác ông, đúng là trúng gió, để yên cho tôi học xem nào! -Ấy, gì mà dữ thế, tôi đi, nhưng mà đừng có để tôi biết tôi méc cả lớp, hehe! – Nói xong nó quay ngoắt về bàn mình, nó chẳng để ý rằng cái Oanh đang run cầm cập, tay vò nhàu hết cả tờ giấy trên bàn… “Trong cuộc sống, ai cũng phải đối mặt với những sóng gió bấp bênh, những ngang trái của cuộc đời.Nhưng không phải ai cũng có cái nhìn đúng đắn và vượt qua được cơn sóng gió đó…”Happy birth day to you,Happy birth day to you…!!!-Hai ba zô! Hai ba zô! Hai ba Zô !!!!! – Tiếng nâng công vui tai và thu hút sự chú ý. -Uống ít thôi Linh – Khánh nhắc nhở. -Thôi mà, hôm nay vui như vậy, uông tí thôi mờ…đi mờ ….-Có vẻ Linh đã ngà ngà say.Hai má ửng hồng, hơi thở phảng phất mùi cồn.Hôm nay là sinh nhật cái Oanh,có lẽ vì thế mà Linh muốn hết mình… -Nốt chén này thôi đấy nhé – Khánh có vẻ không được thoải mái cho lắm khi thấy Linh uống nhiều như thế, cũng đã 5 ly rồi mà tửu lượng của Linh thì lại kém. Nếu là ngày thường chắc Khánh đã ngăn cản, nhưng hôm nay thì ngoại lệ, cũng vì vậy mà nó để yên cho Linh được thoải mái…Nói vậy nhưng nó cũng đã uống được chục ly rồi… Linh và Khánh chung nhau tặng cho cái Oanh một con gấu bông thật to.Tuy có vẻ giống con trai nhưng mà cái Oanh lại rất thích gấu bông. Nó cảm thấy rất vui vì hôm nay có rất nhiều bạn đến dự sinh nhật mình…Cứ thế, nó mời hết rượu đứa này đến đứa khác, nhưng nó thì lại chẳng uống một chén nào…10h, tiệc cũng tàn, ai nấy đều mệt mỏi và say sỉn gần hết.Linh say đến nỗi nhoài vào Khánh mà nằm chẳng biết trời đất đâu nữa. Khánh cùng Oanh dìu Linh về nhà. Về tới nhà, Linh bắt đầu ngấm rượu và nôn rất nhiều, đây là lần đầu tiên trong đời Linh nếm mùi vị của rượu, nó thật sự quá sức đối với một cô bé nhỏ nhắn và yếu đuối như Linh…Trên cơ thể, mồ hôi chảy nhễ nhại và nồng nặc mùi rượu…và cô ngủ thiếp đi, trong cơn mê man, cô cảm giác có ai đó đang cởi quần áo của mình ra và đắp chăn lên mình…

ĐêmSau cơn miên man, Linh tỉnh dậy, đôi mắt nhìn mờ đi, đầu óc vẫn còn hơi nhức một chút nhưng cũng đã khá hơn lúc say rất nhiều…Bất chợt, Linh cảm giác có một cơ thể đang áp sát với cơ thể mình ở trong chăn…bàn tay người đó đang xoa bóp cặp vú của Linh còn tay kia thì vuốt ve nhè nhẹ phía đùi…Linh cảm giác mặt của người đó đang lướt lên xuống trên người cô, hơi thở nóng ấm phả vào phía bụng khiến Linh cảm giác như điện chạy…Mặc dù còn hơi nhức đầu một chút nhưng Linh vẫn cảm thấy mơn man và buồn buồn phía bụng…Rồi miệng của người có cứ từ từ mà hôn nhè nhẹ và trượt xuống phía dưới của Linh. Cô vẫn không phản ứng mà nhắm nghiền mắt lại .Bỗng Linh cứng người lại, và miệng thỏ thẻ những âm thanh yếu ớt…bởi vì chiếc lưỡi của người đó đang lả lướt nơi âm hộ một cách chậm rãi, trong khi đó hai tay của người đó vẫn cứ mơn man khắp cơ thể của Linh…Chiếc lưỡi của người đó di chuyện một nhanh dần và đưa sâu vào phía trong làm Linh sướng đến tốt đỉnh, mắt nhắm nghiền lại. Cô ưỡn người hưởng ứng theo từng nhịp đánh lưỡi của người kia.Như không kìm chế được nữa, cô đưa tay túm lấy đầu của người kia ghì thật chặt…Chợt…Cảm giác mềm mượt từ mái tóc,Linh giật mình, và dừng hẳn lại, cô hốt hoảng rút người lại và vung chiếc chăn lên…Cô như chết lặng , không tin nổi vào mắt mình, không tin được người đang trước mặt mình, người vừa làm cô sung sướng không phải là Khánh mà lại là đứa bạn thân còn lại …Thật quá sức tưởng tượng của cô. Linh rúm người,gập chận lại, mắt vẫn nhìn không rời vào người đó, hai hàng nước mắt lăn dài…Không ai có thể tin nổi, Oanh lại làm điều đó với Linh,Linh nói nghẹn ngào : -Sao…sao cậu…lại làm thế…? Oanh cúi mặt xuống im lặng…không nói gì… -Sao cậu lại có thể làm như thế, cậu hãy nói cho tớ có chuyện gì đi… Đến lúc này Oanh mới khẽ mở miệng nói nhưng mắt nhìn thẳng vào mắt Linh với vẻ đinh ninh: -Vì …tớ yêu cậu ! – Lời yêu từ chính miệng một đứa con gái- đứa bạn thân từ cấp 2, đối với Linh mà nói đó như một mũi tên xuyên vào tim vậy.Ai có thể ngờ người Oanh yêu lại là Linh, sao lại có thể trái ngang và ngược đời như vậy được…Linh nghe thấy lời đó thì nước mắt càng trào ra, cô nói trong tiếng nấc: -Không, tớ không tin, tớ không tin đó là sự thật, hãy nói với tớ đó chỉ là giấc mơ đi, hức hức …! -Là thật mà, từ rất lâu rồi, tớ đã muốn nói lời này, nhưng tất cả chỉ vì Khánh nên tớ mới không dám nói ra… -Vậy thì thà đừng nói ra, sao cậu lại làm thế này…cậu có biết như vậy là quá đáng, là không thể không…? -Tớ biết,nhưng…nhưng…. -Cậu hãy nói đi, từ bao giờ, từ bao giờ, sao cậu lại trở thành thế này??? -Tớ, tớ cũng không muốn thế này..nhưng…cảm giác nó cứ đến với tớ, tớ ..tớ không thể ngăn được… -Cậu có biết cậu thế này thì mọi người sẽ nghĩ gì về cậu không,Khánh sẽ nghĩ gì không??? -Tớ biết,nhưng tớ sẽ không cho ai biết cả…cậu đồng ý ở bên tớ nhé,sẽ không ai biết cả đâu… -Cậu im đi, thật ghê tởm, cậu cút đi…- Lời xua đuổi như thể Oanh là một kẻ xấu xa đáng sợ.Nhưng Oanh vẫn tiến lại gần : -Hãy cho tớ một cơ hội…cho tớ… -Không, cậu cút đi…biến đi…tớ không muốn nhìn thấy cậu, không muốn có một người bạn đồng tính như cậu…….. Nói đoạn Linh cầm gối đáp vào người Oanh…Lời nói và hành động cho thấy Oanh đã bị cự tuyệt, cự tuyệt như một thứ ghê tởm…Bị người mình yeu thương cự tuyệt đã là đau đớn rồi,nhưng còn bị coi như một thứ ghê tởm thì tim Oanh như bị hàng ngàn mũi dao đâm vào.Cô nén nước mắt, đứng vụt dậy cầm quần áo và chạy thật nhanh như không muốn nghe thấy những lời xua đuổi của Linh đến nỗi cô chẳng thèm mặc cả quần áo… Bạn thì vẫn là bạn, Linh tuy nói vậy nhưng thấy Oanh đau khổ như thế, cô cũng đuổi theo nhưng vì còn quá mệt nên cô ngã nhoài xuống rất đau….Nhưng nỗi đau trong lòng còn lớn hơn gấp bội vì cô biết rằng những lời mình vừa nói ra đã chấm dứt tình bạn thân thiết bấy lâu nay…Linh đã mất đi một người bạn, cô chỉ còn biết nhìn theo dáng người mảnh mai kia trong tuyệt vọng, nước mắt vẫn không ngừng tuôn rơi.Linh gục xuống và khóc thành những tiếng nấc nghẹn ngào, một nỗi đớn đau vô bờ mà ập đến cũng thật bất ngờ. Còn dáng người kia, vẫn cứ thế chạy, chạy thật nhanh trong giá rét, nước mắt cũng rớt đẫm trên khuôn mặt.Một nỗi đau bị cự tuyệt và cảm giác xấu hổ như cắn xé trong tâm can…Đêm đó là một đêm đẫm nước mắt và đau thương !!! Trưa-Túttttttttt……..Túttttttttttt…..Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…….. Thằng Khánh gọi điện cho Oanh và Linh suốt cả ngày mà không được, nó từ tức tối chuyển dần thành nóng ruột.Không chịu được nữa, nó phóng thẳng một mạch đến nhà Linh. Nó thấy quái lạ là cửa nhà Linh thì mở toang nhưng bên trong thì tối mịt không chút ánh sáng.Nó đinh ninh có người trong nhà bèn dắt xe vào, rồi gọi mấy tiếng : “Linh ơi, Linh ơi” nhưng không thấy trả lời. Nó bước vào trong nhà,nó nghĩ : ” À, chắc là đang tắm rồi nên mới không nghe thấy”.Nó đinh ninh là vậy bèn đi về phía nhà tắm xem thế nào nhưng không thấy ai hết.Nó đảo mắt xung quanh nhà nhưng mọi thứ đều tĩnh lặng vô cùng. Nó cảm thấy bất an…Bỗng nó nghe thấy tiếng gì đó.Như nhận ra là ai, nó vụt chạy lên tầng hai chỗ phòng của Linh…Cửa phòng mở toang,đồ đạc bị đập nát và nó thấy Linh đang co người ở góc giường, trên người không một mảnh vải.Linh khóc những tiếng yếu ớt, có lẽ Linh đã như vậy từ đêm qua. Khánh chưa hiểu được chuyện gì xảy ra nhưng thấy cảnh tượng như vậy thì nó chỉ còn biết chạy thật nhanh vào, miệng thì hớt hải: -Linh làm sao thế, sao lại như thế này, đã có chuyện gì vậy hả?… Linh chẳng nói được lên lời,thấy Khánh, cô vụt ôm chặt lấy và oà khóc thật to.Khánh cảm thấy bất ngờ nhưng cũng không hỏi gì thêm nữa mà ôm lấy Linh vào lòng vỗ về. Trên vai Khánh ướt đẫm những giọt nước mắt của Linh, chưa bao giờ Linh lại khóc nhiều như thế này.Bỗng không nghe thấy Linh khóc nữa, thật im lặng, Khánh cảm giác người Linh mềm nhũn và lả đi. Linh đã khóc đến nỗi ngất đi trên người Khánh.Cũng đã từ đêm qua rồi, làm sao một thân thể nhỏ bé yếu ớt như Linh có thể chịu được một cú sốc như thế.Thật quá sức chịu đựng của cô bé…TốiLại một lần nữa, Linh tỉnh dậy sau cơn mê.Lần này còn mệt mỏi hơn cả cơn say lần trước.Mọi thứ cô nhìn thấy đều mờ mờ, chân tay rã rời,mặt nhợt nhạt, định gượng dậy nhưng không thể nào nhúc nhích được. Khánh từ ngoài bước vào, thấy Linh như vậy liền đặt Linh nằm xuống, miệng nói: -Linh tỉnh rồi à, đừng có gượng,Linh còn yếu lắm, ngoan nào, nằm xuống nào. Linh làm theo và đưa mắt nhìn Khánh, mồ hôi nhễ nhại mặc dù trời đang rất lạnh, cũng chỉ vì quá lo lắng cho Linh, Khánh bế thốc Linh đưa qua trạm y tế cách nhà Linh 300m.Nghe thấy bác sĩ ở đó nói Linh không sao, chỉ vì mất sức quá nhiều nên mới ngất đi, chỉ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng lại là ổn.Trong lúc Linh mê man, Khánh đã thay quần áo cho Linh,dọn dẹp lại đồ đạc bị Linh đập phá, và nấu một nồi cháo nữa. -Linh đói không, Khánh có nấu cháo nè, đợi Khánh chút Khánh đi lấy… -Ừ…-Linh khẽ gật đầu.Mùi cháo thơm phức xộc vào mũi,tự dưng Linh nhoẻn cười, có lẽ là bất ngờ vì thấy Khánh lại biết nấu cháo,cũng có thể là tại bộ dạng của Khánh trông thật buồn cười khi cầm bát cháo, do nóng quá nên đặt vội xuống bàn rồi xuýt xoa “Cháo nóng quá!”.Đó là nụ cười đầu tiên của Linh kể từ đêm qua đến giờ…Khánh đặt Linh lên tựa vào chiếc gối để đút cháo cho Linh ăn : – Aaaaa! Há miệng ra nào ! Linh lại mỉm cười và làm theo lời Khánh… -Đúng rồi, ngoan lắm, tiếp nào, aaaa ! Không khí dần trở lên vui vẻ, Linh không còn như lúc trước nữa, nhưng bỗng dưng Khánh buột miệng hỏi: -Có chuyện gì xảy ra với Linh thế? Linh ngừng hẳn lại, mặt biến sắc, cảm giác như nhói ở trong tim…Khánh thấy vậy liền xin lỗi: -Khánh xin lỗi, đáng lẽ ra Khánh không nên hỏi thế mới phải, xin lỗi nhé! -Không sao, Linh không trách Khánh đâu.Mình ăn tiếp đi nào, AAAAAA! Thấy Linh như vậy Khánh cũng không nỡ hỏi thêm gì nữa, hai người cứ thế mớm cho nhau ăn. -Linh không ăn nữa đâu, no lắm rồi -Không được, cố ăn nốt đi mà, ăn vào thì mới khoẻ được,ngoan nào, há miếng ra nào ! -Ứ ừ, không ăn, nó lắm! -Có há ra không thì bảo, cù chết bây giờ… -Không há là không, làm gì được người ta, lêu… -Này thì không này, chít này…. ….

-Tối nay Khánh ở lại với Linh nhé !!! – Ánh mắt Linh nhìn thẳng vào Khánh như cầu xin khiến Khánh chẳng thể nào mà từ chối được, nó bèn cất giọng: -Ừ, lúc nào Linh cần, Khánh cũng sẽ bên cạnh Linh mà. -Thật nhé ??? -Thật mà chẳng nhẽ đùa, Linh mệt như thế này, Khánh phải ở cạnh trông nom cho Linh nữa, lỡ Linh lại ngất như vừa nãy thì Khánh biết phải làm sao ! -Đồ ngốc, nhớ nhé ,hihi ! -Biết rồi,khổ lắm,nói mãi ! -Nhưng mà không được làm gì người ta đâu đấy nhé ! -Chưa gì đã cầm đèn chạy trước ô tô, người ta biết rồi ! -Nhớ đấy, hihi!…Linh đã bình thường trở lại mặc dù biết chắc rằng cú sốc đêm hôm trước vẫn đang hiện hữu trong Linh.Nhưng dễ dàng nhận ra rằng chỉ có Khánh mới có thể là chỗ dựa tinh thần tốt nhất khiến Linh có thể bình tĩnh được trở lại. Còn Khánh, nó vẫn rất băn khoăn và lo lắng cho Linh, nó rất muốn biết chuyện gì xảy ra với người nó yêu nhưng nó sợ nếu hỏi lần nữa sẽ lại khiến Linh bị tổn thương. Vì vậy, nó cố làm vẻ bình thường và làm trò khiến Linh cười…vì nó biết rằng, chỉ cần nhìn thấy nụ cười của Linh là nó có thể quên hết mọi chuyện. Với nó, Linh giờ đây như một nửa của nó,Linh buồn nó cũng không vui, và nếu như nó làm được người mình yêu cảm thấy vui vẻ thì nó cũng đủ hạnh phúc lắm rồi !!! Còn một tuần nữa là Tết, nhà nhà đều rộn rịp đi sắm sửa chuẩn bị đón năm mới.Cứ đi qua khu vực trung tâm thành phố, những chậu hoa cây cảnh bầy la liệt khắp các vỉa hè. Đi đến đâu cũng thấy nườm nượp người, mặc dù thời tiết rất lạnh..Hiển nhiên một điều, Tết luôn là ngày lễ thiêng liêng và ý nghĩa nhất trong văn hoá Á- Đông và nhất là đối với người Việt… Khánh năm nay được bà dì nhờ trông cửa hàng tạp hoá, nó nhận lời ngay vì nó cũng muốn kiếm chút tiền để tiêu Tết. Tuy có hơi mệt chút nhưng nó lại cảm thấy rất vui vì đây là lần đầu tiên nó được làm một công việc cho ra hồn…Ngày nào Linh cũng đến phụ giúp Khánh bán hàng, cảm giác được cùng người yêu làm việc khiến nó vui lắm…Còn Oanh, từ đêm hôm đó, nó vẫn đi học bình thường nhưng nó đã tách biệt ra khỏi nhóm 3 đứa.Nó chẳng liên lạc và cũng chẳng thèm nhìn 2 đứa Linh và Khánh, ánh mắt của nó nhìn mọi thứ đều vô hồn,tưởng chừng như chẳng đếm xỉa gì xung quanh mặc dù đôi mắt đó vẫn rất long lanh và trong trẻo.Cũng chính vì ánh mắt đó nên thằng Khánh cũng không dám cất lời hỏi han gì cả…Nó nhớ đến chuyện của Linh lần trước, nó đoán chắc rằng đã có chuyện gì đó xảy ra giữa 2 người con gái kia…Nhưng vì không muốn gợi lại chuyện cũ với Linh, nó chỉ dám hỏi dò: ” Cái Oanh dạo này sao thế nhỉ: ” còn Linh thì đáp lại :” Linh cũng chẳng biết nữa, kệ nó đi”…Ngày 27Nằm nhoài trên giường, Khánh ngửa mặt lên và nhìn vào chiếc đèn sáng rực đang rọi vào mắt.Nó thấy chói và mờ dần, một vùng mờ ảo hư vô giống như tâm trạng nó lúc này.Nó nghĩ về Linh và Oanh.Càng nghĩ càng khiến nó rơi vào bế tắc.Hay là hai đứa cãi nhau,không chơi với nhau nữa? Tại sao đêm đó Linh lại khóc?Tại sao cái Oanh lại lờ cả mình đi thế nhỉ?…Nó thở mạnh một hơi,mắt nhắm lại nhưng nó vẫn thấy thứ ánh sáng chói loà lúc nãy hiện lên một lúc rồi biến mất…Nó ngửi thấy mùi thơm của con gái cứ quấn quýt lấy nó từ nãy giờ…Nó đang ở trong phòng của Linh, một căn phòng xinh xắn và ngăn nắp. Nó nghe thấy tiếng nước chảy lách tách từ trong phòng tắm thật êm tai, và người con gái trong đó chẳng ai khác ngoài Linh. Thằng Khánh hít thở thật sâu, nó lấy lai tinh thần để trở về với thực tại là đêm nay nó sẽ ở cùng với Linh. Cũng do Tết nhất, người nhà thằng Khánh từ quê lên thăm rồi tá túc vài hôm nên viện cớ đó nó xin phép bố mẹ ra nhà bạn ngủ.Đã lâu rồi nó không làm chuyện đó với Linh, kể từ cái lần nó bắt gặp Linh khóc đến giờ.Nó cảm thấy rất hưng phấn, trong người bắt đầu nóng ran, kèm theo một chút hồi hộp, còn thằng em thì đã dựng đứng từ lúc nào…Cạch Cạch…Linh đẩy cửa bước vào phòng, trên người khoác một chiếc khăn tắm , mái tóc dài vuốt ngược ra đằng sau…từng giọt nước trên tóc vẫn chảy tí tách xuống vai. -Tắm gì mà cả tiếng đồng hồ thế hả,định ngủ luôn trong đó hả ? – Thằng Khánh nói: -Con gái tắm phải lâu chứ, người ta sạch sẽ chứ bộ ! -Có khi cháy nhà cũng chẳng biết ấy chứ. -Này Khánh không phải thế đâu, kệ Linh! Sướng chưa? Ngồi đợi có thích không , hìhì ! -Thích cái con khỉ, lâu tí nữa là người ta đi ngủ rồi. -Haha, thế mà không ngủ luôn đi. -Còn lâu, đừng có mơ – Nói dứt lời, nó vội kéo Linh vào người, một tay choàng giữ chặt lấy Linh, còn tay kia thì cù dúi dụi khiến Linh cười sằng sặc mà không thể chống cự được: -Chết này, chết này,sướng chưa, lần sau còn thế nữa không? -Haha, buồn qá, bỏ ra, buồn, haaaa, buồn quá Khánh ơi, không chịu được nữa rồi! -Xin lỗi mau ! -Ừ thì…xin lỗi..haaa bỏ ra,bỏ ra… Thằng Khánh vừa buông ra thì Linh chộp lấy cái gối nện vào nó tới tấp: -Chừa này, chết này,cái tội dám trêu chị à ! Thằng Khánh cũng không vừa, nó dựt lấy gối rồi đánh lại Linh, hai đứa cứ vừa đuổi đánh nhau chạy khắp phòng…Hai đứa thật vui vẻ, đã cười rất nhiều- Tiếng cười sáng khoái sau nhiều ngày không thể thoát ra được…Đuổi nhau suốt cũng mệt, Linh đẩy Khánh xuống giường năm đè lên Khánh, hai đứa thở hổn hển: -Ứ đánh nhau với Khánh nữa, mệt quá, người ta tha cho lần này đấy. -Này thích thì tiếp nha, đây chưa sợ đâu nha… -Thôi đi, năm im đấy cho người ta tựa, Linh mệt lắm rồi. Nô đùa từ bấy giờ, Khánh mới để ý chiếc khăn tắm của Linh đã tuột ra khỏi người, bây giờ Linh đang không một mảnh vải trên người. Với tư thế Linh nằm tựa vào ngực Khánh, thằng Khánh liếc mắt nhìn vào cơ thể của Linh…bấy lâu nó chỉ để ý phía đằng trước của Linh, bây giờ nó mới thực sự được ngắm nhìn cơ thể từ phía sau của Linh. Cái lưng trắng mịn không tì vết cong xuống rồi lại thấy phần mông nhô lên , thoát lên sự quyến rũ của cơ thể một người con gái. Cặp mông căng tròn khiến thằng Khánh nhìn không rời mắt, nó nuốt nước bọt cái ực…Nó rướn tay xoa nhẹ lên vùng mông, cảm giác mịn màng và trơn tuột, lại còn mềm mềm làm thằng Khánh thấy thích thích. Nó xoa một cách từ từ, đều đều, có lúc lại bóp nhẹ một cái, lúc thì lại đưa móng tay rê khẽ trên da thịt làm Linh nổi hết da gà. Linh đưa mắt nhìn Khánh, và bỗng rướn người lên bất ngờ đặt lên môi Khánh một nụ hôn.Có vẻ như Linh rất chủ động, chiếc lưỡi không còn rụt rè như trước mà đẩy thằng vào bên trong và nút lấy chiếc lưỡi kia, hơi thở dồn dập. Lúc này Linh đã đè hẳn lên người Khánh mà hôn,ngực đè lên ngực Khánh.Còn thằng Khánh thì hai tay vẫn đang xoa bóp cặp mông mềm mại của Linh không dừng, một tay bắt đầu di chuyển sâu xuống và chạm vào vùng kín, ngón giữa cứ từ từ day lên day xuống chà sát vào phía môi âm hộ. Linh được kích thích, cảm giác mơn man và tê tái, lúc đang hôn Khánh và phải dừng lại thở dốc để đón nhận lấy khoái cảm. Thằng Khánh vẫn chưa dừng ở đó, nó đưa ngón tay vào sâu bên trong âm đạo, cứ thế một tay thì xoa bóp phần mông, một tay thì kích thích vùng âm đạo của Linh làm cô sướng đến tột cùng. Linh ngừng hôn và gục vào vai Khánh thở hổn hển. Khánh cảm nhận được nước nhờn chảy ra thật nhiều, có vẻ như Linh hôm nay cũng rất hứng, có lẽ là đã lên tới đỉnh..Nhưng nó vẫn không dừng lại, ngón tay còn ngoáy ngó mạnh hơn,nó để ý thấy Linh đã nhăn mặt lại và miệng phát ra tiếng : Á á…Và Linh không chịu được nữa, cô rên lên thành tiếng thật to – thứ tiếng khoái cảm : AAAA!… Người Linh xìu xuống như cọng bún, nhưng hai tay vẫn bấu chặt vào Khánh, dường như từ hồi làm chuyện đó với Khánh, đây là lần cô cảm thấy sung sướng nhất mặc dù vẫn chưa tới lúc cao trào. Nhưng Khánh, nó vẫn chưa tận hưởng được cảm giác gì nhiều, nó biết là Linh đã đạt được khoái cảm nhưng nó chẳng nhịn được, nó bèn hơi nhổm người dậy tụt chiếc quần đùi ra…Linh cũng biết nên nhanh chóng nhấc người theo cho thằng Khánh dễ dàng cởi quần. Cởi xong, nó chẳng đợi được, nó đút thằng nhỏ ngày vào trong âm đạo của Linh một cách gấp gáp,chính vì vậy làm Linh cũng chưa kịp thích ứng, cộng với Linh cũng vừa lên đỉnh xong cho nên cảm giác buồn buồn thật khó tả. Lúc này Linh trong tư thế cưỡi ngưạ mà chẳng hề để ý, bất giác nhận ra, Linh ngại đỏ mặt vì nhất thời chưa quen với tư thế này, cố lại dúi đầu xuống nhắm mắt lại để dấu đi sự ngượng ngùng.Ở tư thế này, thằng nhỏ của Khánh ra vào rất dễ dàng và sâu nữa, nó thích thú lắm và cứ thế nhấp thật nhanh và mạnh. Nó muốn xuât ra càng nhanh càng tốt. Bình thường nó nghĩ phải làm cho Linh được sướng nên những lần trước nó đều cố kìm lại không cho giải phóng.Nhưng bây giờ, nó biết Linh đã vừa lên đỉnh một lần rồi nên cũng chẳng ngại mà nhấp tới tấp, không sợ Linh không được hưởng một chút cảm giác gì. Về phía Linh, cô bắt đầu thấy kích thích trở lại, âm đạo đang bị chèn lấp bởi thằng nhỏ của Khánh, cảm giác đê mê chạy khắp người Linh. Cô bắt đầu hưởng ứng bằng cách di chuyển phần mông khiến cho việc cọ xát càng nhiều…Thằng Khánh đẩy Linh lên cao rồi kéo Linh lại hôn ngấu nghiến và Linh cũng đáp lại một cách nhiệt tình. Có vẻ như tư thế này khiến cả hai đều thích thú. Thằng Khánh không hiểu sao nó lại giữ được lâu thế, mặc dù nó rất muốn ra nhưng đã hơn 10 phút rồi mà nó vẫn chưa có cảm giác sắp giải phóng. Nhưng cũng chẳng sao, nó cũng muốn tận hượng cái tư thế mới này một lúc nữa, nó đẩy Linh lên cao vuông góc với người nó…Đây mới thực sự là tư thế cưỡi ngựa, thằng Khánh thấy sự thay đổi về cảm giác cọ xát khí mà Linh từ chỗ nằm đè lên Khánh mà bây giờ lại ngồi thẳng dậy.Ngực Linh cứ nhấp nhô lên xuống , thằng Khánh thấy thế bèn đưa hai tay xoa bóp lấy hai bầu vú đang chuyển động trong khi nó vẫn đang đẩy thằng nhỏ một cách gấp gáp lên phía trên. Thằng nhỏ như được kích thích hết cỡ, nó cố nhấn thêm vài cái rồi cái gì đến thì cũng không ngăn được. Nó xuất đầy bên trong Linh và Linh thì cũng đạt được đến đỉnh lần thứ hai cùng một lúc, cô sướng đến khó tả và ngửa hẳn người về đằng sau đón nhận từng đợt khoái cảm đang dâng trào…Và rồi cô xìu xuống một lần nữa trên người Khánh,mồ hôi từ hai cơ thể chảy ra bết vào nhau nhớm nháp.Khánh rút thằng nhỏ ra, vì sợ tinh dịch chảy xuống bẩn tấm nệm nên nó với lấy tờ giấy thấm chùi sạch hết tinh dịch đang chảy ra từ âm đạo của Linh…Và nó đặt Linh nằm xuống cạnh nó, nó choàng tay ôm lấy Linh và nói: -Từ giờ mình đổi cách xưng hô đi! Linh tròn xoe mắt ngạc nhiên: -Eo ôi, Khánh còn muốn thế nào nữa. -Thì anh-em nhé ! -Eo, thế thì ngại chết đi được. -Thế ”em” không thích vậy à ? -…E..em …có ! – Linh lí nhí. -Hì, vậy là đồng ý rồi nhé. Nói vừa dứt,Khánh đặt lên trán Linh một nụ hôn, Khành thì thầm: -Anh yêu em ! . . . – Em …em cũng yêu anh nhiều lắm !…Cả hai đã vô cùng mãn nguyện với những gì vừa diễn ra.Thằng Khánh cũng đã trút bỏ được mọi suy nghĩ, để thay vào đó làm cảm giác hân hoan với người mình yêu. Còn Linh, từ lúc Oanh rời bỏ cô mà đi, chẳng thể biết được cô đang nghĩ những gì…Nhưng có lẽ Khánh vẫn là người mà cô cần nhất và là người làm cho cô có thể vơi đi bớt nỗi cô đơn khi mất đi một người bạn.Những lúc thế này, Linh mới biết rằng, cô yêu Khánh đến nhường nào, đến mức có thể sẵn sàng dâng hiến tất cả cho người mình yêu… 0h00′ – Những ánh sáng lấp lánh đủ sắc màu từ bông pháo hoa đang rực rỡ một góc trời cùng với hàng vạn ánh mắt long lanh đang hướng nhìn về phía thứ ánh sáng chói lòa kia. Tiếng súng nổ, tiếng pháo nổ, tiếng vỗ tay reo hò của mọi người kết lại thành một thứ âm thanh chói chang…Thường ngày, chỉ cần một tiếng bíp còi của xe ô tô thôi cũng đủ để một ai đó cau mày khó chịu bịt tai lại nhưng âm thanh của giây phút giao thừa thì người người đều hân hoan và hưởng ứng.Những nét tươi vui, những nụ cười sảng khoái hiện lên tất thảy các gương mặt. Ai cũng vui, ai cũng cười.Họ bắt tay nhau, ôm nhau, và gửi những lời chúc năm mới cho nhau…Trong dòng người đang hoan hỉ kia, có hai người, họ đang đặt lên môi nhau một nụ hôn thật nhẹ nhàng và đôi mắt thì nhắm lại… -Đây là Tết đầu tiên em được xem pháo hoa với người yêu đấy ! -Thật hả? -Ừ, thật mà, hì ! -Anh ứ tin. -Không tin kệ anh, lêu ! -Mặt điêu thế kia mà tin được không đây? -Ứ nói chuyện nữa, dỗi. -Ơ kìa trêu một tí thôi mà, chưa gì đã dỗi , xấu tính thế. -Bảo ai xấu tính cơ, đầu năm chẳng chúc người ta được một câu, lại bảo xấu tính, thích ăn đòn không hả? -Ấy, đừng động chân động tay, xui cả năm đấy, hì. -Biết thế đừng có mà trêu nữa, không oánh cho lúc đấy đừng có mà kêu. -Được rồi, người ta tin, được chưa ? -Mình thì đây là lần đầu tiên, còn đằng ấy chắc đi với khối em rồi ấy nhỉ? -Hehe, sao biết – Thằng Khánh cười đắc chí . -Biết cái con khỉ, thích không, đập cho cái u đầu bây giờ. Chưa kịp nói lại, Linh đã nhéo Khánh một cái vào tay thật đau làm thằng Khánh kêu lên oai oái…Đã hơn một giờ sáng, mọi người cũng kéo nhau về hết. Hôm nay Khánh mượn được chiếc xe máy của bố, cao hứng, Khánh đưa Linh lượn đi khắp nơi.-Ây chà, gió mát thế – Thằng Khánh cao giọng. -Mát cái gì mà mát, đang lạnh chết khiếp lên đây này ! -Thế thì ôm chặt vào, hí hí! -Khôn lắm cơ,chẳng qua lạnh thôi nhá, không đừng hòng người ta thèm ôm, xấu tính!… Nhớ lại những lần Khánh đưa Linh đi chơi, chưa bao giờ trời lạnh như thế này, và cũng chưa bao giờ Linh cảm thấy hạnh phúc như đêm nay…Linh tựa đầu vào lưng Khánh và ôm thật chặt, mặc dù trời rất lạnh nhưng trong lòng thì lại ấm áp lạ thường.Trời có mưa phùn làm cho cái lạnh càng dữ dội hơn.Tay Linh đã lạnh cóng, cô vội đưa tay vào túi áo khoác của Khánh.Biết Linh đang rất lạnh, nó đưa một tay nắm lấy tay Linh, Linh giật mình : -Sao tay anh lạnh thế ? -Tay em cũng lạnh còn gì, trời mưa quá, lạnh lắm, anh đưa em về nhé… -Không ! …Linh chẳng suy nghĩ mà buột miệng nói luôn. -Sao không về, lạnh lắm đấy, nhỡ ốm thì sao ? Linh không đáp, chỉ thấy cô ôm Khánh còn chặt hơn lúc trước, tay cũng nắm chặt hơn nữa. Cô muốn tận hưởng cái cảm giác được bên người mình yêu thật lâu trong đêm giao thừa, cái cảm giác mà trước đây cô chưa bao giờ có… Khánh cũng hiểu được, nó không nói gì cả, và cứ thế đưa Linh đi, băng qua những con phố vẫn đang tràn ngập ánh đèn và tiếng rao:” Mua mía lộc anh chị ơi “…Bỗng nhiên, Linh thỏ thẻ: -Đêm nay em muốn ở cạnh anh! Khánh ngỡ ngàng.Đầy là lần thứ hai Linh nói với nó câu này.Lần thứ nhất là lần mà Linh ngất đi sau cái đêm với Oanh…Khánh đáp khẽ: -Ừ !Hai người ghé vào một nhà nghỉ ở trên phố, cả hai đều giật mình vì có rất nhiều đôi nam nữ cũng đang vào nhà nghỉ giống mình.Linh ngượng, đầu cứ chúi xuống và nép vào vai Khánh. Vào đến phòng, cái cảm giác lạnh cũng đã dịu đi nhưng đôi bàn tay của hai đứa thì lạnh cóng.Chẳng chần chừ, hai đứa chui luôn vào trong chăn, hai đôi bàn tay vẫn nắm chặt lấy nhau, người run lên cầm cập. Nằm một lúc tay cũng đã ấm, Khánh choàng ôm lấy Linh thật chặt rồi hai người ngủ thiếp đi lúc nào không biết.

Đã hơn 4h sángLúc này Linh chợt tỉnh giấc, thấy người cộm cộm vì vẫn còn mặc áo khoác, Linh ngồi dậy và cởi áo khoác ra và cởi luôn cho cả Khánh.Nằm một lúc thấy nóng, Linh tuột luôn chiếc áo trong và quần bò, trên người chỉ còn mỗi đồ lót. Linh vừa nằm xuống, rướn người lên và hôn vào trán Khánh cái chụt: ”Ngủ ngon nhé, đồ ngố” -Ngố cái gì mà ngố – Thằng Khánh nói: -Á á, giật cả mình, làm người ta hết hồn, tưởng ngủ rồi chứ . -Cứ lục sục làm người ta tỉnh rồi. -Thôi ngủ đi tiếp đi nào ! Vừa nói dứt lời, thằng Khánh choàng lấy Linh sát vào mình rồi hôn Linh khiến cô không kịp phản ứng. Lưỡi nó quét sâu vào bên trong nhưng Linh không đáp lại, cô đẩy Khánh ra rồi nói : -Hư thế, đi ngủ đi sắp sáng rồi kìa ! -Ai bảo cái tội cởi hết quần áo ra khiêu khích người ta hả ? Thằng Khánh lại đặt môi hôn lại lần nữa. Lần này Linh không phản ứng nữa mà hôn đáp trả lại một cách mãnh liệt khiến Khánh ngạc nhiên vô cùng. Chưa bao giờ Linh hôn Khánh như thế này cả.Chiếc lưỡi của Linh như vô định, không những quấn lấy Khánh mà còn quét vào cằm vào má làm thằng Khánh không chịu nổi. Nó bật dậy, bung hết áo ra rồi vục xuống, nó hôn vào dái tai, rồi đằng sau gáy, vào cổ như điên dại. Nó vén chiếc áo lót của Linh lên rồi bú chùn chụt như một đứa trẻ. Còn Linh thì ưỡn người lên hưởng ứng một cách mạnh mẽ. Linh đẩy Khánh xuống quay người đối diện nhau, tay ấn đầu khánh vào ngực mình, còn thằng Khánh thì vẫn đang liếm láp cặp vú nõn nà. Linh rướn cổ lên, mắt nhắm lại, răng bặm vào môi, vẻ mặt thỏa mãn chưa từng thấy. Thằng Khánh luồn tay xuống qua lớp quần lót, ngón tay rờ rờ, miết miết làm Linh giật lên liên hồi. -Nữa đi Khánh ! Nữa đi ! Thằng Khánh nghe thấy thế chịu hết nổi, đầu cứ ngoáy vào cặp ngực của Linh, ngón tay ấn sâu vào trong âm đạo, nước từ phía trong rỉ ra không ít. Đùi Linh kẹp chặt lấy tay Khánh, miêng rên lên rất dâm đãng, cho đến khi Linh nín thở, hai tay ôm lấy đầu Khánh dí chặt vào ngực mình, hai chân gác cao lên nhưng vẫn kẹp chặt bàn tay kia của Khánh.Cứ thế, Linh kêu lên những tiếng lí nhí rồi bỗng giật người lên.Linh đã lên tới đỉnh điểm.Được một lúc, người Linh mềm nhũn, thở hổn hển và mồ hôi toát ra đầm đìa. Tay thằng Khánh ướt nhẹp,nó xoay người lên trên, nhìn gương mặt đang thỏa mãn của Linh, nó từ từ lột chiếc áo lót của Linh ra, cởi luôn cả chiếc quần lót đang ướt đẫm…Nó cũng tụt hết quần áo trên người nó ra, nó trườn xuống và đưa chiếc lưỡi liếm láp phía dưới của Linh. Lúc này, sự kích thích đang trở lại, Linh lúc này đã rất mệt nhưng vẫn cố rướn người lên nhìn cái đầu đang nhấp nhô của Khánh, rồi lại nằm xuống nhắm mắt lại tận hưởng sự khoái lác đang mơn man khắp cơ thể. Đôi môi mềm mại của Linh cứ bặm vào nhau, thi thoảng lại cắn nhẹ chiếc răng miết vào môi dưới, gương mặt vô cùng dâm đãng.Ở bên dưỡi, thằng Khánh đưa đầu lưỡi đâm sau vào bên trong, rồi lại trượt lên trượt xuống, nó mút rồi lại lấy răng ray nhè nhẹ vào môi âm hộ làm phát ra tiếng kêu chụt chụt.Nó chẳng bỏ sót gì hết, nó nuốt hết tất thảy thứ nước đang trào ra từ phí âm hộ của Linh chẳng mảy may.Nó lại đưa hai ngón tay trỏ và giữa vào trong âm đạo, lại tiếp tục như lúc đầu, nó chồm lên mút lấy hai bầu vú đang căng cứng trong khi hai ngón tay thì sục liên tục. Hết ngực, nó lại rưỡn lên liếm từ từ phía cổ, phía dái tay Linh. Nó chuyên nghiệp chả kém gì một diễn viên sex thực thụ. và cả Linh, gương mặt đang thỏa mãn kia cũng không kém gì của một diễn viên nữ. Nhưng Linh không phải là đóng phim, cô đang sống thật với cảm xúc của một con người. Thỏa mãn với những gì đang diễn ra và không một chút giả tạo. Phần con trong con người của Linh và Khánh đang trỗi dậy. Họ chẳng màng đến sự xấu hổ, lòng tự trọng, mà đang là sống với chính mình, sống với phần ” con ” của mình. Thật hoang dại ! Một lần nữa, Linh không kìm được, kêu lên một tiếng, không to những cũng đủ để Khánh biết được Linh lại lên đỉnh. Nó chẳng ngờ mình có thể làm Linh sướng đến thế.Và cũng chẳng ngờ được sao hôm nay, nó và Linh đều khác đến vậy, không còn như những lần nó và Linh trước kia. Điều làm nó ngạc nhiên nhất là sự hưởng ứng mãnh liệt của Linh, không một chút ngại ngần mà thực sự đang đắm chìm trong hoan lạc. Nghĩ vậy, nó không chần chừ thêm nữa. nó nhét thằng nhỏ đang cương lên hết cỡ vào trong Linh. Vì vừa lên đỉnh lần thứ hai, Linh đã chẳng còn tí sức lực nào nữa, cô mệt nhoài nhưng khi Khánh nhấp thằng nhỏ vào trong, cô lại rưỡn người lên vì sự cọ xát thật mạnh. Linh lại gồng mình lên đón nhận từng cú nhấp của Khánh, mặc dù rất mệt nhưng Linh vẫn thấy được cảm giác mơn man và tê tái nơi mà thằng nhỏ của Khánh đang chà sát liên tục.Từng thớ thịt như bao bọc lấy thằng nhỏ,làm thằng nhỏ của Khánh tê tê và ấm ấm thật khó tả. Chắc có lẽ những ai từng làm chuyện người lớn mới biết được cái cảm giác sung sướng này !Đã hơn 10 phút từ lúc Khánh đưa thằng nhỏ vào, mồ hôi của cả hai quyện vào nhau cộng thêm mùi của vùng bên dưới tạo thành một thứ mùi vô cùng dâm tục mà chỉ có thể thấy ở phòng the…Linh đã chẳng còn chút sức lực nào, cô thả lỏng người và để mặc cho Khánh cứ nhấp, cô vẫn rên lên không ngừng nhưng tiếng rên nhỏ dần và cứ lí nhí như ở giọng mũi. Thằng Khánh vẫn còn rất sung sức, nó vốc người Linh dậy, miệng bú lấy đầu vú, và vẫn đẩy hông nhấp liên hồi. Tư thế này là lần đầu tiên nó làm với Linh, nó cảm thấy rất hưng phấn, nó cảm giác người Linh đang mềm nhũn oặt ẹo trong vòng tay mình.Mồ hôi từ người Linh chảy ra nhưng thằng Khánh không ngại, nó vẫn mút lấy cặp vú, lúc thì lại lấy lưỡi quét lấy phần giữa ngực Linh…và kèm theo đó là cả mồ hôi…Và rồi cũng mệt, thằng Khánh nằm xuống định làm ở tư thế cưỡi ngựa, nhưng Linh cũng đã chẳng còn tí sức nào nên cũng gục xuống người Khánh. Tư thế này làm nó nhớ đến cái đêm trước Tết vài ngày… Cuối cùng, nó cũng không cầm cự được thêm nữa, nó đã lên tới đỉnh, thằng nhỏ giật giật, nó thì ôm chặt Linh và miệng buột ra tiếng : AAA!Hai thân thể nóng bừng nhễ nhãi mồ hôi dính lấy nhau.Tóc của Linh cũng ướt đẫm và lòa xòa, đầu tựa vào ngực Khánh.Cả hai xìu xuống nhưng thằng nhỏ của Khánh vẫn không chịu rút ra mà vẫn nằm trong Linh. Thằng Khánh vén lấy chiếc chăn đắp lên hai người, nó vẫn còn cảm giác âm ấm nơi thằng nhỏ…Và rồi hai đứa ngủ thiếp đi lần nữa …Cuộc sống không biết đâu được chữ ngờ. Có thể con người luôn sống trong một nề nếp và quy củ của cái thứ gọi là ”Xã Hội”, luôn gò bó mình vào một khuôn khổ, luôn phải sống không thật với cảm xúc của chính mình. Nhưng trong một khoảnh khắc nào đấy, cái xã hội rồi cũng sẽ bị phá bỏ và bản năng sẽ trỗi dậy một cách đầy bất ngờ.Cũng như Khánh và Linh, chỉ cần một khoảnh khắc của tình yêu cũng đủ biến đôi tình nhân thành đôi bạn tình. Thực ra, không muốn để bản năng trỗi dậy cũng không khó, vì vốn sẵn trong mỗi chúng ta đều có sự kiềm chế .Nhưng, không phải ai cũng có thể kiểm soát được bản thân trong mọi tình huống…Có thể đánh mất đi bản thân sẽ gây ra hậu quả khó lường( trộm cắp, hiếp dâm, mang thai ngoài ý muốn…), NHƯNG : khi cuộc sống con người không như ý muốn, ta phải đối mặt với quá nhiều khó khăn và không lối thoát….ở một khía cạnh nào đó, một khoảnh khắc nào đó trong cuộc đời, ta nên nhìn lại xem bản thân ta cần những gì và tất cả những gì chúng ta làm đã đủ và đúng chưa ! Làm theo bản năng, làm theo những gì con tim mách bảo thì ” ta ” mới chính là ” ta ”Tôi không biết câu nói này đã có ai từng nói chưa, nhưng tôi tự rút ra kinh nghiệm sống của mình trong một câu nói này : ” Đôi khi, ta nên đánh mất đi bản thân để tìm lại chính mình.” Sáng hôm sauMặt trời lên cũng khá cao, nhưng không trông thấy mặt trời đâu, chỉ thấy quầng sáng lòa ẩn sau lớp mây xám xịt. Linh kéo chiếc rèm cửa sang một bên, bất chợt những tia sáng chiếu vào làm cô cảm thấy chói mắt, vội lấy tay che mặt.Những hạt mưa bám trên lớp cửa kính vẫn chưa bay đi, trượt nhè nhẹ xuống thành từng dòng…Linh đưa đôi bàn tay nhỏ xinh men theo dòng chảy đó, mắt nhìn chăm chú. -Em dậy từ lúc nào thế ? Linh giật mình quay lại: -Anh tỉnh rồi hả, em dậy được một lúc rồi, đêm qua ngủ có ngon không ? -Có, nằm cạnh em mà . -Lẻo mép. -Hì, nhưng không muốn dậy, rét quá…Mà sao em không mặc quần áo vào, lạnh lắm kìa. Lúc này, Khánh sững người vì người con gái đang hiện ra trước mặt Khánh trông như một thiên thần.Căn phòng tối nhưng có khe sáng từ cửa sổ chiếu vào làm hình bóng của Linh mờ ảo nhưng đẹp đẽ vô cùng…Không biết vì điều gì làm Linh quên đi mất cái lạnh cắt da cắt thịt, nhưng đến khi Khánh nói, cô chợt sởn hết cả da gà, vụt chạy đến chỗ Khánh, chui luôn vào trong chăn ôm chặt lấy Khánh. -Bỏ ra, buồn, tay em lạnh thế – Thằng Khánh thất thểu. -Sướng chưa, mát chưa. -Lạnh lắm, bỏ tay ra nào không anh cắn cho đấy. -Hehe, cho chừa cái tội đáng ghét. -Tự nhiên lại ghét là sao, hâm. -Bảo ai hâm, thích cho tay vào tiếp không? -Thôi thôi, cho anh xin, hì hì. -Thế thì nằm yên cho người ta ôm một tí, lạnh lắm, cũng ôm người ta đi. Hai đứa tủm tỉm cười, thằng Khánh ôm Linh vào lòng,nó hỏi: -Em vừa nhìn ra ngoài, trời còn mưa không? -Vẫn còn, mưa thế này ra đường ngại chết. -Thế ở đây một lát nữa, khi nào tạnh mưa thì mình về nhé. -Em chả muốn về, về nhà có ai đâu, mà lớn rồi chả ai lì xì, em không thích. -Nhưng mà anh thích lì xì cơ. -Cứ như trẻ con ấy,thế về mà lấy đi, em ở đây một mình. -Ô kìa, không biết ai trẻ con kìa, cái mặt xị ra kìa, xấu thói. -Kệ người ta, đi về đi, không thèm. -Thôi thôi, đùa tí thôi, chụt chụt. – Thằng Khánh hôn hai cái lên má Linh. -Không phải nịnh đâu, xấu tính, đã đánh răng chưa mà đòi thơm người ta hả? -Chụt chụt…. -Không cho, khiếp, đi đánh răng đi….

Đã 10h trưa-Vẫn đang mưa này anh . -Mưa phùn mà lâu tạnh thế nhỉ, mình ra gọi đồ ăn đi, anh thấy đói, em có thấy đói không ? -Có, bụng em đang biểu tình đây này, hix. Bỗng tiếng chuông điện thoại của Khánh kêu… -Thôi chết, mẹ anh gọi, quả này chắc về ăn đòn quá…suỵt….Con nghe mẹ ơi ! -Đi suốt từ đêm qua không định về hả, mày có về ngay không, các bác đến đông lắm rồi, về mà tranh thủ lấy tiền mừng tuổi đi này ! Thằng Khánh nghe thấy thế thờ phào một cái: -Vâng, con về bây giờ đây ạ, hihi. -Về ngay đi đấy, không các bác về hết bây giờ. -Vâng con biết rồi, con chào mẹ…Cụp !!! Thằng Khánh hí hửng khoe Linh: -May quá, mẹ không mắng, đúng là mẹ tâm lí…hí hí. Khánh vẫn còn đang thích thú vì mẹ không trách mắng, nó không để ý đến ánh mắt của Linh…thoáng một nét buồn… Có lẽ Linh buồn vì Khánh còn có bố mẹ quan tâm, còn Linh…một năm số lần Linh gặp được bố mẹ đếm trên đầu ngón tay…Bất giác, nước mắt rỉ ra trên khóe mắt Linh, nhưng cô cố giấu Khánh, gạt đi nước mắt và rồi lại tiếp tục nói chuyện như không có gì xảy ra. Bề ngoài, Khánh có thể chững trạc,người lớn đi bao nhiêu chăng nữa, nhưng rốt cuộc nó vẫn chỉ là cậu trai mới lớn,suy nghĩ còn rất non nớt, bồng bột và thiếu tinh ý. Còn Linh, chính vì hoàn cảnh gia đình khiến người con gái tuy vẻ ngoài hồn nhiên trong sáng kia lại có nội tâm cực kì sâu sắc-một con người nặng tình cảm.Vật chất đối với cô không hề thiếu,cái mà cô cần ở đây là sự đầm ấm và trọn vẹn của một gia đình-một gia đình có thể đem lại cho Linh cảm giác được yêu thương và chở che…Nhưng với Linh, cái gia đình trong giả tưởng ấy sao mà khó quá.Sau lần đó, lần mà Oanh vụt chạy khỏi Linh, người bạn thân yêu nhất cũng đã từ bỏ mình thì không biết tâm hồn Linh đã bị tổn thương đến mức nào…Cũng may là Linh còn Khánh để dựa dẫm để vượt qua những tổn thương tinh thần trước kia…Linh ngước lên nhìn Khánh, ánh mắt trìu mến và đặt lên mí mắt một nụ hôn : -Đúng là mẹ anh dễ tính thật,hì…5 phút nữa nhé…em muốn ôm anh một chút, lạnh quá,lạnh lắm… Tâm sự đầu chương :Trước đây,sau mọi công việc, trở về nhà và mệt mỏi, tôi thường đi tắm ngay…Tôi thích cái cảm giác đứng trước vòi sen,thả lỏng người, ngẩng mặt lên và mắt nhắm lại, để dòng nước chảy khắp người…Đôi khi không tắm, tôi lại vặn đầy nước vào bồn rửa mặt và chúi mặt xuống nước nín thở thật lâu…Tôi thấy thoải mái khi làm như vậy. Nhưng…khi nằm một mình, tôi nhắm mắt…và tôi lại nghĩ đến những điều chẳng mấy tốt đẹp trong quá khứ còn dai dẳng đến bây giờ…Chính vì thế tôi khó chịu với cuộc sống hiện tại và càng lo lắng hơn tới những chuyện trong tương lai. Và lại như thường lệ, ngày nào tôi cũng đứng trước vòi sen hoặc lại nín thở trong nước…để xua tan đi phiền não, nhưng kết quả là vô ích…Câu chuyện mà tôi đang viết này, gắn liền với một phần kí ức đáng lẽ ra tôi không nên nhớ đến chút nào…-Này…này Oanh, chờ chút đã, tôi có chuyện muốn hỏi bà ! Oanh biết rõ là Khánh nhưng lại phóng đi trước. -Này, chờ đã …! -Sao không về cùng với Linh lại đi theo tôi làm gì ? -Tôi có chuyện muốn nói, mình tạt vào quán nước nào đi ! -Thôi, tôi phải về rồi, tôi đi trước đây ! -Khoan, chỉ 5 phút thôi, nhé ! – Thằng Khánh vừa đạp xe đuổi theo, vừa níu vào vai Oanh . -Ông làm cái gì thế, bỏ ra xem nào. -Ngồi với tôi một chút thôi, xin bà đấy ! -…Đúng 5 phút thôi đấy, xong là tôi về ! -Hì, được rồi, tạt vào quán nước mía này luôn này. . . . -Sao vừa nãy nói nhiều thế mà giờ ngồi im vậy, có gì nói luôn đi không tôi về nhé ! Thằng Khánh ngượng ngịu, nó chả biết bắt đầu từ đâu, nó ấp úng: -Thực ra thì…thì… -Hỏi chuyện về Linh hả, chả có gì cả, thế nhé, tôi về đây. -Ấy ấy…Đừng ! – Thằng giữ tay Oanh lại. -Bỏ tay tôi ra, đừng động vào tôi ! -Ừ, tôi xin lỗi… -Hỏi gì thì hỏi luôn đi, tôi nói rồi, nếu là chuyện của Linh thì miễn đề cập ! -Bà làm khó tôi rồi, tôi muốn hỏi bà là hỏi về Linh mà! -Tôi đã nói rồi,chả có gì cả, chủ quán ơi tính tiền! -Tôi xin bà, nói cho tôi biết đi, có phải là tôi với Linh yêu nhau, ít đi chơi với bà nên bà giận không hả ? -Đúng rồi đấy! -Có có…có phải bà…bà… -Bà cái bà già nhà ông, tôi 17, không phải bà , bà gì mà lắm ! -Ừ, thế thì cậu…cậu -Làm sao ? -Cậu thích tớ hả? Bỗng Oanh cười nghiêng ngả và buông ra một câu chua chát: -Thích á, thích con trai á, đừng có nằm mơ, ông về xem lại mình đi, ông không xứng với tôi, càng chẳng xứng với Linh. -Bà…rõ ràng là bà giận 2 đứa tôi rồi . -Tôi không những giận, tôi còn hận nữa kìa, tôi hận cả 2 người !!! Chủ quán tính tiền cho bạn cháu nhé ! – Nói vừa dứt lời Oanh lấy xe phóng đi mất. Khánh cũng nhất thời khó hiểu vì phản ứng và những câu nói vừa rồi của Oanh….Nó thần người ra… Về nhà, nó nằm bịch ngay xuống giường, kê 2 tay vào đầu rồi nghĩ lại những lời Oanh nói , nó nghĩ : -Sao lại nói quá đáng vậy nhỉ,chả khác gì chửi vào mặt mình cả, mình chỉ hỏi vậy thôi mà…Mà không yêu con trai chẳng lẽ đồng tính…Mình đã làm gì nên tội đâu cơ chứ, chẳng lẽ mình hỏi ” Cậu thích tớ à” là vô duyên quá ???Chắc chắn có chuyện gì đó với Linh…Nhưng không tiện hỏi, phải làm sao bây giờ ???Nằm nghĩ một lúc, nó cảm thấy đau đầu dữ dỗi…Nó vò đầu bứt tai, trùm chăn lên rồi lại đạp chăn ra…Nó quyết phải làm cho ra nhẽ, không thì nó không thể chịu được,nó chỉ nghĩ đơn giản là phải làm thế nào để 3 người bạn lại chơi cùng nhau như xưa…Nhưng nó đâu biết rằng mối quan hệ hiện tại giữa Linh và Oanh là không thể hàn gắn, cả 2 đều bị tổn thương quá lớn, Khánh không thể hiểu được…Tưởng chừng như nó sắp nổ tung thì tiếng chuông điện thoại reo làm nó giật mình- là Linh gọi: -Ơi, anh nghe ! -Sao sáng nay không đợi em về mà phóng đi đâu mất thế ? -À…ờ thì…Mẹ anh gọi về mở cửa, mẹ a làm mất chìa khóa nhà ! -Thật hả, thế mẹ đã tìm lại được chìa chưa a ? -Chưa, chắc mất ở giữa đường rồi ! -Thế hả, nhưng em không biết đâu, phạt anh tối nay đưa em đi chơi ! -Eo ơi,phạt thế thì lúc nào a cũng chịu . -Đồ láu cá, thế nhá, em đi ăn cơm đây, mình chuyển sang nhắn tin, ok man ? -Ok boy ! -Man chứ boy gì ! -Anh vẫn còn zin mà, hề hề ! -Thôi đi, dê già đóng giả cừu non ! -Dê thế thôi, đi ăn cơm đi, lắm chuyện quá! -Ừa, hehe, em cúp máy đây …Tút tút !!! — Vừa cúp máy, Khánh lấy vội di động ra rồi gửi tin nhắn: ” Chuc em ju mum ng0n nhe.hehe ” và nhận lại ngay tin nhắn: ” A ju cung mum ng0n,t0j dung 7h d0n e day nh0 “.Xong, nó tủm tỉm cười một mình.Nó phải cám ơn vì lúc nó đang bế tắc thì có Linh làm nó phấn chấn trở lại.Tối, 7h5′Khanh đỗ xe cái xịch ngay trước cổng nhà Linh,thấy quái lạ là cửa cổng nhà Linh đóng kín, đèn thì tắt…Nó bấm chuông liên hồi nhưng mãi không thấy động tĩnh gì. Nó rút điện thoại ra rồi gọi 0122…..: -Em ra mở cửa cho anh đi, anh đứng trước cổng nhà em rồi này! -Òa ! -Oái, giật cả mình, làm cái trò gì thế hả ? -Trò dọa ma chứ gì, thế mà cũng sợ, không bằng trẻ con, xí. -Để anh dọa thử xem có sợ không ! -Hộ cái ! -Thôi đi, lí sự, thế làm cái gì ở ngoài này ấy hả? -Này, người ta hẹn đúng 7h, đã đến muộn 5 phút lại còn thích ý kiến không? -Êu ôi, mới muộn có 5 phút thôi mà! -5 thì 5, đáng lẽ con zai phải đến sớm đợi người yêu mới đúng chứ .Người ta đứng đợi nãy giờ được 15 phút rồi, không biết, tí nữa đấm lưng 15 phút…

-Ặc, thế có mà chết à…Thôi lên xe đi nào… Linh nhảy tót lên xe, tay nhéo vào sườn Khánh làm thằng Khánh uốn éo. -Không phải đánh trống lảng đâu, tí nhớ đấm lưng không chị cấu chết, hehe. -Muộn 5 phút đấm 5 phút thôi chứ ! -Không, bắt người ta đợi 15 phút, đấm 15 phút ! -” Đấm ” 15 phút hả, được, để đấm luôn . -Này, tẩm quất chứ không phải đấm nhau đâu nhé,thích đấm không, chít này…này…này…bụp…bụp… -Haahaa, đúng tẩm quất rồi, sướng thế chứ nị…. -Đồ đáng ghét…- Linh lại nhéo cái nữa đau hơn lúc nãy : -Á á, không phải cậy ngồi sau bắt đầu hành hạ người khác đâu nhé! -Thích đấy, làm gì nhau…Ờ …Ờ… -Này thì thích này….thích này….- Thằng Khánh cứ nhằm ổ gà mà phi làm cái Linh đằng sau kêu oai oái…Tối hôm đó là tối đầy ắp tiếng cười, Khánh và Linh cứ thế vừa đi vừa chí chóe nhau nhưng lại thật vui vẻ.Có lẽ hai đứa đã quen dần cái cảm giác không có cái Oanh đi chơi cùng… -Anh này, hôn em đi… Thằng Khánh trợn tròn mắt: -Cái gì cơ ??? -Hôn đi chứ làm gì, vào má thôi, đừng tưởng bở? -Anh thích hôn môi cơ ! -Tham, không cho !- -Thế thôi không thèm. -À, thế hôn má cũng không cho nữa.-Cái Linh quay ngoắt. -Không thèm! – Thằng Khánh ra vẻ -Nhớ mồm là không thèm ấy nhé, từ giờ đừng hôn người ta nữa ! -Ừ ấy…không thèm, lè -Lè…- Cái Linh lè lưỡi trông rất điêu. Bỗng thằng Khánh sáp chặt vào cái Linh, miệng kề miệng và hôn Linh…cái Linh giãy nảy : -Đồ điêu thuyền, bảo không thèm mà lại hôn hả, nói không giữ lời! -Nói là không thèm hôn, có nói là không thèm thơm đâu, hí hí ! -Aaaaaaaaa, ghét ! – Linh quay mặt đi, ra vẻ dỗi , mặt xị ra. -Hi, thôi mà, quay lại đây nào ! -Không!Ghét rồi. -Quay lại đi mà! Anh xin lỗi, được chưa . -Không cần xin lỗi,ghét ! Chẳng chờ nói thêm gì, thằng Khánh lấy tay quay người Linh lại, rất nhanh chóng hôn lên môi Linh, hai bàn tay tì chặt vào má làm Linh không nhúc nhích được…Mới đầu còn cựa quậy, một lúc sau, Linh không phản ứng nữa mà hôn đáp lại Khánh một cách nồng nhiệt…Cứ thế, đôi môi quấn lấy nhau không rời…không màng tới trời đất xung quanh, chẳng để tâm tới gió lạnh…họ trao nhau tình yêu đầu đời tràn đầy hơi ấm đủ sức xua tan mọi trở ngại xung quanh…Một tình yêu trong sáng ! Vẳng vẳng đâu đây, trong làn gió ngọt ngào có tiếng trách yêu: . . .-Em ghét anh lắm ! Đồ đáng ghét ! Cuối cùng cũng đã về nhà sau chuyến du lịch xuyên Việt…thật mệt mỏi mọi người ạ… Hiện giờ có rất nhiều việc khiến tôi không thể tập trung viết đều tay được…mong anh em thông cảm cho nhé !Không nhớ là bao nhiêu ngày nữa, chắc hẳn là lần đầu yêu nên Khánh cũng chẳng để ý đến ngày nó và Linh yêu nhau.Nó chỉ nhớ là lúc trước Tết 2 tháng thì phải, và giờ cũng được hơn 3 tháng…Nó nằm bệt trên chiếc giường đã cũ kĩ sặc mùi đàn ông,mắt lim dim nhớ lại những mảnh kí ức đẹp đẽ ngày nào.Khoảng thời gian nó với Linh không phải là dài, chỉ vỏn vẹn 3 tháng thôi nhưng cũng đã để lại trong tâm trí của nó những hình ảnh khó phai về người con gái mà nó yêu.Nó lại mơ hồ nghĩ xa xăm, mơ hồ.Bỗng nó thấy Oanh – người bạn thân nhất của nó. Lại một lần nữa nó nghĩ về Oanh, và càng nghĩ thì nó lại bức bách khó chịu…Nó buồn!1h30′ chiềuNó nằm đè lên Linh và đẩy hông liên tục vào phía dưới,nó làm rất mạnh,bạo và nhanh. Linh quàng tay ôm Khánh vào lòng, rướn đầu lên và hôn Khánh.Cảm giác tê tái ở phía dưới khiến cả cơ thể Linh run rẩy, hai chân quặp vào lưng Khánh thật chặt, bàn tay ôm càng chặt hơn.Với tư thế nguyên thủy này, Khánh quá dễ dàng để đâm thằng nhỏ vào sâu hết cỡ.Nó cảm thấy cả âm đạo của Linh đang bao bọc thằng nhỏ của mình, thít lấy thật chặt và cảm giác ấm nóng.Bất thình lình, nó bế xốc Linh dậy, nhưng 2 cơ thể vẫn giữ nguyên tư thế lúc nãy, chỉ là thằng Khánh ngồi dậy mà thôi.Nhưng lúc này đối diện với Khánh lại là bầu ngực đang ướt dính mồ hôi đang không ngừng chuyển động lên xuống.Nó vội vã vục cả mặt sát vào, miệng ngoạm lấy đầu ti mà mút.Mặc dù cảm thấy khó thở nhưng nó vẫn k ngừng day nghiến cặp vú của Linh trong khi nó vẫn đẩy hông nhịp nhàng.Linh lại càng quặp chặt lấy Khánh hơn,như mất kiểm soát, hai tay túm lấy đầu của Khánh,vò lấy tóc và ấn chặt đầu Khánh vào ngực mình. Linh không rên mà lần này cô cố nhịn, nhưng cũng không kiềm chế được cho nên miệng vẫn buột ra những tiếng ”ứ! ứ”.Dù nghe thấy vậy nhưng cũng đủ để thằng Khánh biết được Linh đang cảm thấy thế nào, nó dùng hết sức để nhấp,nó cảm thấy thằng nhỏ đâm lút cán, lông mu chạm vào nhau khiến nó thấy gai gai.Nước nhờn cũng khá nhiều nên nó thấy nhớp nháp,dính dính.Tuy vậy nó không e dè mà vẫn cứ tiếp tục thúc mạnh vào bên trong.Nó vẫn chưa thỏa mãn, nó lại đặt Linh nằm ngang xuống, nó cũng nằm phía sau lưng Linh,nó hơi tụt người xuống và lấy tay nhấc một chân Linh lên, tay kia cầm thằng nhỏ trượt nhiều lần phía ngoài âm hộ, cảm giác trơn và ướt nhẹp.Nó ấn thằng nhỏ vào trong và lấy đầu gối tì chân kia của Linh lên cao để nó dễ di chuyển thằng nhỏ.Được một lúc, Linh quặn người,miệng ngậm chặt vẫn không rên thành tiếng…Có vẻ như thế Linh thấy khoái cảm hơn cũng nên…Linh cứng người lại, 2 chân khép chặt lấy nhau khiến cho lúc này thằng nhỏ của Khánh ra vào hơi khó khăn.Định thần, thằng Khánh ngừng lại và trườn thấp xuống nữa.Nó thấy được mép âm hộ đang thít lấy nhau từ phía sau của Linh bởi hai chân của Linh đang khép chặt.Nó thấy rất kích thích, nó không ngờ nhìn kiểu này lại kích thích đến vậy.Nó cảm giác múp míp khó tả, bên trên là cặp mông tròn trịa,trắng nõn và ướt mồ hôi. Nó nhanh chóng không để Linh phải chờ lâu, nó nhét thằng nhỏ vào một lần nữa, nó thấy khác hẳn với mọi lần, nó thấy thít chặt vô cùng, quá sức tưởng tượng.Nó không ngờ lại sướng như thế,nó liền đẩy thật nhanh thật nhanh.Nó ôm lấy Linh, nghiến răng nghiến lợi và cứ thế thúc thật mạnh.Nó không màng đến làm thế sẽ khiến Linh bị đau hay không? Nó không quan tâm Linh đang thế nào. Đến nỗi mà Linh không nhịn được nữa, miệng bật ra thành tiếng rên : Á … á …Á !!! Thằng Khánh gồng người, nín thở, nó nhấp không nhanh nhưng mỗi lần nó đều dùng hết sức…Và cứ mỗi lần như thế Linh lại gồng người đón nhận, và khi thằng nhỏ rút ra thì người Linh lại mềm oặt. Khánh không còn là Khánh mà như một con thú đang điên cuồng với tri giác , lâu ngày bị nhốt ở trong cũi- bế tắc và không lối thoát…Và ngay đến cả Linh cũng không thể hiểu Khánh đang làm sao nữa…Chỉ có bản thân Khánh mới biết mà thôi …Nhưng có vẻ như Linh lại thích sự mãnh liệt khi làm chuyện đó, ngay từ ngày đầu tiên, Linh đã tỏ ra mình là một người con gái rất chủ động …Những gì Khánh đã làm và đang làm đều làm Linh cảm thấy rất thỏa mãn.Giờ đây, cô chỉ còn biết tận hưởng những đợt sóng đang dâng trào nơi cảm xúc xác thịt đang ngự trị…Và cứ thế…rất lâu, rất lâu họ mới ngừng lại….

Rã rời…Linh lau mồ hôi và quay sang nhìn Khánh, thấy Khánh đang nhắm mắt…nhưng cô biết là Khánh chưa ngủ. -Anh có chuyện gì giấu em phải không? Khánh vẫn lặng im không trả lời…vờ như đang ngủ. -Anh đừng giấu em, em thấy anh gần đây lạ lắm…Nhất là vừa nãy… Khánh vẫn cứ im lìm…Bỗng Linh nói: -Có phải chuyện của em và Oanh phải không ? . . . -Ừ…! -Em biết ngay mà…Em …em xin lỗi… -Sao em phải xin lỗi anh ? -Vì đã không nói cho anh biết. -Không sao đâu mà…. -Có thật là không sao không, em thấy là anh đang rất bức bối….Em sẽ nói…Em sẽ kể hết cho anh…. Khánh lại nằm im…Có vẻ như là chấp nhận và lắng nghe Linh nói….(Hết)

( Đọc truyện 18+ Truyenphimsex.com)

VN88

Viết một bình luận