Cô bé lắc đầu và nói gì đó nghe không rõ. Chồng chị xô cô bé xuống giường. Cô bé té ngửa ra, nhưng hai cánh tay vẫn che kín ngực, còn đùi thì khép lại. Chị nghe có tiếng cô gái nói nhỏ :
– Khám vậy được rồi chú.
– Có biết khám để làm gì không? Bộ ông già, bà già không nói cho nghe sao ?
– Có nói nhưng bây giờ đang khám. Khám ở dưới thôi mà.
– Lạ thật. Phía dưới thì cho khám, còn phía trên thì không. Phải khám toàn diện mới biết có bịnh gì không chớ.
Bây giờ có chịu đứng dậy hay không ?
Cô bé chần chừ rồi đứng dậy, hai tay vẫn che ngực. Chồng chị nói hơi lớn tiếng :
– Bỏ tay xuống, đi một vòng. Có thấy người ta biểu diễn thời trang lần nào chưa ? Cứ làm y như vậy.
Cô bé bỏ tay xuống rồi xoay người một cách miễn cưỡng. Chắc chắn cô ta là con của hai ông bà đang ngồi ngoài phòng khách, nhưng nước da trắng, có thân hình đẹp của một cô gái dậy thì với cặp vú chỉ mới nhú giống như hai trái cau loại lớn nhất.
Chồng chị nhìn cô gái đăm đăm xong quay người định đi ra phòng khách, nhưng thình lình ông ta quay gót và ôm cô bé đè xuống giường. Cô bé la lên :
– Không, không ! Chú đã đưa tiền cho ba má con chưa ?
– Mầy muốn bao nhiêu cũng được. Chàng hảng chân ra đi. Tạo điều kiện dễ dàng chút đi con. Làm sớm nghỉ sớm. Rồi mầy sẽ sướng như điên con ơi. Sợ tao chịu mầy không nổi mầy ơi !
Con bé vẫn kẹp chặc hai cái đùi lại.
Chị định la lên giúp con bé, nhưng rồi lại nhẹ nhàng quay ra ngoài cửa. Liền sau đó chị đấm cửa rất gấp :
– Anh có trong đó không ? Mở cửa mau lên.
Một lát sau, chồng chị bước ra. Thấy chị ông ấy hỏi:
– Mới về hả ?
Chị nói :
– Tôi biết hết chuyện của ông rồi. Bộ ông muốn tù rục xương hả ? Con nhỏ còn vị thành niên. Nó đâu rồi ?
Chồng chị nói tỉnh bơ :
– Nó ở trong đó. Tôi chỉ mới …khám nó thôi. Tôi muốn xem nó còn trinh hay không. Em cũng biết là lâu nay công ty chúng ta bị thua lỗ vì những cái hết sức vô lý. Anh muốn mua trinh để lấy hên cho công ty. Người Tàu ở Viêt Nam trước đây giàu là nhờ mua trinh.
– Ông mua trinh hay mua tù. Tôi lặp lại : con bé còn vị thành niên.
– Ba má nó đã chịu bán trinh của nó cho anh rồi. Năm cây. Không tin hỏi ba má nó xem.
– Ba má nó không có quyền làm vậy.
– Nó cũng chịu rồi.
– Nó còn nhỏ không quyết định được việc này.
– Vậy thì ai quyết định được ?
– Không ai cả. Một hành động bất hợp pháp và đồi trụy như vậy không ai cho phép cả.
– Đó là loại luật pháp cứng nhắc.
– Vì ông tham dâm quá nên quên hết luật pháp. Muốn khỏi ở tù, kêu con nhỏ ra đây.
– Bà ghen hả.
Chị cười nhạt không trả lời. Nãy giờ ba má con nhỏ ngồi im, mặt tái xanh, bây giờ hai người cùng lên tiếng một lượt :
– Xin bà chủ tha cho cháu. Tại ông chủ nói bà bằng lòmg nên tụi tui mới…
– Tôi không trách gì con bé cả. Tôi chỉ trách ông bà sao nỡ đem con gái mình làm như vậy. Túng tiền hả? Muốn bao nhiêu tôi đưa cho, nhưng nhớ là đừng làm cái trò này nữa.
Chị móc ra một xấp tiền mà cho đến bây giờ chị cũng không biết là bao nhiêu và đưa cho hai người. Con bé ra đứng bên cha mẹ nó lúc nào không biết, mặt mày nhợt nhạt như tàu lá. Chị kéo nó ra chỗ riêng hỏi :
– Em đã…bị gì chưa ?
– Sơ sơ thôi.
– Có chảy máu không ?
Nó lắc đầu. Chị hỏi:
– Em bao nhiêu tuổi.
– 15
Chị gọi xích lô bảo chở họ về nhà, xong vô giường nằm vật ra. Vì đi đường xa mệt quá nên chị ngủ thiếp đi. Đang ngủ, bỗng chị cảm thấy nhột nhột nơi háng. Chị mở mắt ra thì thấy ông chồng quý hoá đang cho tay vào trong xì- líp chị rờ mó. Chị hét lên :
– Dơ ! Mới đi xa về chưa rửa ráy gì cả.