– Dì Tầng Hoa ơi dì có biết ai là vị hôn phu của con không ?
– Dì không biết, nhưng để dì hỏi má của con xem
Buổi dạ vũ được chính thức bắt đầu bằng lời tuyên bố của bà đô đốc, Ái Như được giới thiệu lần đầu tiên trước mặt bá quan văn võ. Nàng như một viên ngọc sáng nhất trong đêm dạ vũ với khuôn mặt ngây thơ khả ái, bộ trang phục lộng lẫy cho chính Dì Tầng Hoa người được mệnh danh là Thiên Thần Áo Vũ Hội, chọn giùm cho nàng. Ai nấy cũng trầm trồ khen ngợi. Nàng cuối đầu chào tất cả các bá quan văn võ rồi biểu diễn một bản đàn Thu Nguyệt. Bàn tay của nàng lã lướt trên sóng nước của cây đàn, âm vang thật là nhẹ nhàng như nước suối chảy, nàng cất giọng hát lên thì thánh thót vô cùng làm ai nấy cũng đều say sưa thưởng thức. Nốt nhạc cuối cùng vừa đánh ra thì tiếng vỗ tay vang lên khắp gian phòng. Nàng đứng lên cuối đầu chào bá quan văn võ, và ngõ lời cám ơn vị thầy đã có công đạo tạo nàng. Người đó chính là thầy Kình Quốc Đống nổi tiếng khắp kinh thành. Mười ngón tay của thầy như rồng bay phượng múa. Bản đàn của thầy phát ra ai nấy cũng trầm trồ. Năm nay thầy chỉ vừa tròn 20 tuổi thôi, dáng vấp thư sinh, mày ngô thanh tú. Thầy liếc mắt nhìn Ái Như mỉm cười đầy ý nhị. Nàng đáp lại cái nhìn tình tứ của thầy rồi quay qua kiếm Tầng Hoa. Nàng ra hiệu cho Tầng Hoa để hỏi thăm tin tức về vị hôn thê của nàng. Tầng Hoa gật đầu rồi đi thẳng về phía bà đô đốc đang xã giao với vài vị phu nhân gần đó.
– Chị Cơ, chị cho em hỏi tí chuyện này, con Như nó có vẻ sốt sắng về vấn đề hôn sự của nó, nhất là vị hôn thê của nó đã có mặt tối nay tại nơi này.- Tầng Hoa ung dung nói.
– Theo chị, con Như thiệt là thông minh đã đoán được ta đã mời vị hôn phu của nó đến dự dạ hội đêm nay – bà đô đốc nói.
– Em đi theo chị tới đây… Tầng Hoa theo bà đô đốc tiến tới một người đàn ông đang xoay lưng lại phía họ. Bà đô đốc lên tiếng:
– Đại tướng quân, tôi có một người định giới thiệu với ông.
Đại tướng quân quay người lại bắt gặp người trước mặt của mình chính là Tầng Hoa thì rất là ngạc nhiên, nhưng Tầng Hoa lúc này chẳng những ngạc nhiên mà còn bàng hoàng vì người đứng trước mắt của nàng chính là đại tướng Hoàng Quân, người tình phụ của nàng, kẻ thù của nàng. Người này đây sẽ là chồng sắp cưới của Ái Như đây sao ? Thiệt là oan nghiệt, thiệt là oan nghiệt – nàng còn đang nghĩ thầm như thế thì bà đô đốc bỗng lên tiếng át đi dòng suy nghĩ của nàng :
– Hai người quen biết ?
– Ô, không – cả hai, đại tướng và Tầng Hoa cùng trả lời.
Bỗng nhiên Tầng Hoa mĩm cười với Hoàng Quân, một nụ cười xã giao trước mắt nhưng thật là thâm hiểm bên trong. Họ còn đang truyện trò qua lại bỗng viên quản gia kêu to mời gọi mọi người cùng lại xem Ái Như biểu diễn bản đàn thứ hai. Cả ba cùng kéo nhau đi tới sân dạ vũ. Ái Như thoáng thấy ba người đi tới, người đi chính giữa là một vị trung niên tướng tá cao lớn. Nàng bỗng nhiên đoán ra được điều gì nên cuối gầm mặt thất vọng vô cùng. Tất cả mọi cử chỉ của nàng đều không qua mắt được thầy Kình Quốc Đống. Lúc vị đại tướng còn đang say sưa ngắm nhìn vị hôn thê sắp cưới của mình biễu diễn thì Tầng Hoa lên tiếng :
– Cô ta thật là đẹp, thật là ngây thơ, thật là trong trắng, chắc ông thích lắm thì phải.
Hoàng Quân chỉ liếc nhìn nàng một lần rồi quay qua xem Ái Như trình diễn, ngài biết là Tầng Hoa ghen tức lắm và cố tình chăm chích ngài nhưng ngài vẫn điềm nhiên vì sợ bà đô đốc đứng kế phát giác mối gian tình của họ. Tầng Hoa bất giác cảm thấy bị ruồng rẩy bỏ bê, nàng tức giận quay đầu lại khua gót thật mạnh đi thẳng lên lầu.
– Con gái của tôi rất là ngây thơ, hôn sự này tôi tin rằng là điều tốt đẹp sẽ đến với nó – bà đô đốc bỗng lên tiếng vừa nhìn Ái Như một cách hãnh diện.
– Đúng vậy, vậy tôi sẽ chuẩn bị hết tất cả – Hoàng Quân trả lời.
Tầng Hoa đang giận dữ khua gót thật mạnh bước lên cầu thang thì gặp vị phó tướng trẻ Duệ Nhậm đang từ trên bước xuống.
Nàng nắm vội lấy tay của Duệ Nhậm lôi lên lầu. Chàng cứ bước theo không một lời chống cự. Tầng Hoa mở cửa một căn phòng rồi xô tướng Duệ Nhậm vào trong, xong rồi nàng đặt lên môi vị tướng trẻ một nụ hôn say đắm. Chàng còn đang ngạc nhiên thì Tầng Hoa cởi hết đồ trên mình xuống đưa thân thể lõa lồ khoe trước mắt chàng. Chàng không thể nào từ chối được một thân thể hoàn mỹ như thế. Nuốt nước bọt xuống huyết quản, chàng bắt đầu tước bỏ khí giới mang quanh mình rồi bộ quân phục đang mặc trên người. Chàng bước tới kéo sát người nàng vào, chàng thấy nhiệt thể của nàng thật là ấm nóng. Chàng kề miệng xuống hôn lên đôi gò bồng của nàng một cách thèm thuồng như đứa trẻ khát sữa. Hai thân thể trần truồng lại quyện nhau như hai viên nam châm. Chàng hôn khắp thân thể của nàng từ trên xuống dưới không bỏ xót chỗ nào. Chàng dừng lại ở giữa thân người của nàng đặt vào đó một cái lưỡi nham nhám ấm cúng. Chàng như con chim sơn ca trên cành cây buổi sáng cứ hót líu lo, nàng thì như con trùng ngọ nguậy trong ly nước tình của chàng. Chàng bỗng đẩy người nàng nằm ngữa ra giường rồi trèo lên người của nàng nhảy một bản tango nhịp nhàng, nàng thì như chiếc nệm êm êm cứ trân mình hứng chịu sự nhún nhảy của chàng. Cảm giác đê mê như chạy khắp thân thể của hai người, tiếng rên đi từ khe khẽ cho tới la lối ồn ào. Một lát sau chàng trân mình như con tầm, nhã tơ lên khắp người nàng rồi ngã lăn qua một bên thở hỗn hển. Một lát sau…
– Anh Nhậm, anh phải trả thù cho em – Tầng Hoa nói.
– Anh đã có hứa với em rồi thì anh sẽ làm, nhưng thời cơ chưa tới.
– Không, em không muốn anh trả thù cho em bằng cách đó – Tầng Hoa nói.
– Vậy em muốn anh phải làm sao ?
– Em muốn anh phải phá trinh con Ái Như.
– Cái gì ! Sao em lại làm vậy, nó chỉ có mười lăm tuổi thôi, đâu có tội tình gì đâu.
– Anh không hiểu đâu, em muốn Hoàng Quân ngay cái đêm tân hôn phát giác ra cô dâu không còn là xử nữ nữa thì sẽ xấu hổ vô cùng, vì đó là một sự sỉ nhục trong hoàng gia và ở địa vị đại tướng quân.
Rồi mình sẽ tung tin chuyện này ra khắp nơi để hắn không còn mặt mũi nào.
– Em thật là độc ác, đúng là lòng dạ đàn bà, anh chưa hứa với em đâu – Duệ Nhậm trả lời.
– Nếu anh còn muốn được cái này thì anh phải nghe lời anh- Tầng Hoa vừa nói vừa chỉ vào chỗ kín của mình cười nhếch miệng một cách yêu quái. Duệ Nhậm đứng dậy mặc vội quần áo rồi dùn dằn định bỏ đi :
– Em đừng có tưởng chỉ có em là xinh đẹp nhất ở kinh thành này, còn có Tiểu Nhan nữa.
– À, anh muốn nói con nhỏ đó à, anh nên biết là chồng của nó là một thương gia giàu có, người có sự liên hệ mật thiết với Vua.
– Tôi mặc kệ, hễ miễn tiểu tướng này thích ai thì phải chiếm cho bằng được – chàng nói xong thì quay gót đi thẳng không thèm ngó lại Tầng Hoa một lần.
Tiểu Nhan là một người con gái vừa tròn 18 thì phải gã chồng. Nhưng chồng nàng thì lúc nào cũng bận bịu với công việc, thĩnh thoảng ông đi năm bảy tháng mới trở về. Những lúc như thế thì Tiểu Nhan hay qua nhà người anh họ của nàng để ở,người anh họ đó chính là phó tướng Duệ Nhậm. Từ lúc Tiểu Nhan bước chân vào dinh phó tướng thì Duệ Nhậm đã quyết tâm chinh phục người con gái này mặc kệ là nàng đã có chồng.