VN88 VN88

Truyện tình dục 18+ hay nhất ham muốn địt đụ cuồng dâm

– Em rỡn cái điệu sanh tử đó có ngày làm người ta đứng tim chết chứ không chơi đâu. Ngoài chợ người ta đồn um lên là tụi ma cô gài thàng Tư Hên chơi gái, rồi
giết y, vì nghe nói đâu thù hằn gì đó.
– Như vậy mắc mớ gì tới em và các anh ấy.
– Em đừng nói chơi nữa nghe. Với ai thì không biết. Còn anh, sáng nay chở tụi em về, lính mà biết vụ này, họ không để cho tụi mình yên đâu. Hơn nữa, mấy tháng
trước tụi Hai Roi binh đàn em; gây gổ với đám gác chợ, đánh nhau thực ồn ào. Ai mà không biết, bây giờ Tư Hên chết, người ta nghi ngờ tụi nó, có chi là lạ đâu.
– Như vậy chỉ có nghĩa là thiên hạ nghi ngờ thôi. Còn đâu có bàng chứng gì tụi em làm. May ra, chỉ có anh chở tụi em về là biết nội vụ. Nếu anh không khai với cảnh sát, làm gì họ biết được.
Mười Lôi nói thực nhanh: .. ~
– Bộ khùng hay sao, dưng không đi khai tầm bậy tầm bạ vậy?
– Anh nghĩ cũng phải. Trường hợp tụi em bi bắt vì anh đi báo thì em cũng khai ra anh là đồng lõa cho chết cả chùm chơi.

Quỉ ma có cậy miệng anh cũng không nhắc vụ chở tụi em về sáng nay với ai. Nói gì khơi khơi ăn cái giải gì mà đi báo cảnh sát chứ. Ân oán giang hồ mấy người, hồn ai nấy giữ, mắc mớ gì tới anh đâu.

Mỹ Kim bất chợt, quay ngang, ôm lấy Mười Lôi, hôn mạnh lên má y một cái thực mạnh. Nàng cười khúc khích nói nho nhỏ:
– Anh nói chuyện dễ thương quá đi.

Bộ ngực đầy ắp của nàng ép mạnh bên hông Mười Lôi làm trốngngực anh ta đập thình thịch. Bỗng Mỹ Kim nhớ lời Năm áu nói về chữ Bùa Yêu xâm trên ngực nàng và câu Chú. Nàng thầm đọc lìên mấy rAn, vít cổ Mười Lôi lại, thổi vô miệng anh ta. Môi nàng kề sát môi Mười Lôi. Mỹ Kim muốn thử xem Bùa Yêu của Năm ắu linh nghiệm tới cỡ nào. Ai ngờ đâu Mười Lôi thấy môi nàng kề sát miệng mình thì nhướn mình tới hôn lên môi Mỹ Kim ngay. Nàng lùa chiếc lưỡi vô miệng anh chàng làm thân thể y run lên bần bật.

Bàn tay vụng về của y từ từ rà trên đùi nàng mò mẫm. Ngoài trời mưa ào ạt. Trong lòng chiếc xe xích lô máy kín mít vì những tấm bạt che trước sau như một cãn phòng nho nhỏ. Dù cho bây giờ cả hai người có thét lên vì khoái lạc, đẫu có ai đi ngang cũng chẳng nghe thấy gì.

Mười Lôi thở hào hển trên vùng da thịt mượt mà đầy ắp của Mỹ Kim. Chàng không hiểu sao cô gái này lại dễ dàng và dâng hiến thân thể cho mình tận tình như vậy. Những ìân Mười Lôi ngủ với những cô gái điếm khác, họ trơ trơ như khúc gỗ, chứ không bao giờ vặn.vẹo, ve vuốt chàng nhưMỹ Kim đang làm bây giờ. Ngay cả tới vợ Mười Lôi, những đêm cô nàng hứng tình nhất, mò mẫm chàng trước, cũng không hừng hực cuồng điên, ân ái như Mỹ Kim bây giờ. Chàng siết chặt vòng tay như muốn nghìên nát tấm thân đẫy đà này. Vậy mà còn không chịu nổi, Mười Lôi phải rên lên cho sự sung sướng thoát ra ngoài…..
– E.m….em ơi. Anh chết mất…..

Trong vòng tay hộ pháp của Mười Lôi. Mỹ Kim tự nhiên có linh cảm như một cây dù có thể che nắng gió cho nàng. Với cuộc sống của Hai Roi và Năm ẩu đầy sóng gió. Mỹ Klm thấy khó có thể tìm được một cuộc sống êm ấm. Còn Mười Lôi, nàng cảm thấy anh ta có thể đem đến cho nàng những ngày êm ả tại thủ đô Sàigòn này. Ngoài trờivẫn mưa vần vũ. Trong xe sự ân ái của Mười Lôi càng hừng hực hơn. Chẳng những áo lót nàng đã bi cởi ra, để bộ ngực trần trụi vươn lên chà sát, mà ngay cả chiếc quần mỏng dính trong cùng cũng bị tụt xuống tận dưới chân. Miệng lưỡi Mười Lôi lúc này ngụp lặn tê chồn. Nếu chiếc xe rộng hơn chút nữa, chắc chắn anh chàng đã nàm đè lên thân thể nàng từ lâu rồi.
Kỹ Kim thì thầm:
– Anh Mười Lôi ơi. Nếu em chiu về ở với anh, anh có chỗ cho em sống không?
Mười Lôi hí hửng ngóc đâu lên nói:
– Em nói thực không? Còn tụi Hai Roi thì sao? …
Mỹ Kim gục đầu vô vai Mười Lôi nói:
– Em đâu có nợ nần gì các anh ấy đâu. ..
– Chứ không phải em là gái của tụi nó à?
– Ai nói với anh em là gái điếm hả?
– Anh đâu có biết. Những cô gái đi với đám đó đều là gái làng chơi cả.
– Anh có biết là em chỉ mới biết tụi nó sáng sớm hôm nay thôi hay không?
– Vậy còn vụ Tư Hên ra sao?
– Anh có muốm nghe hết câu chuyện không?
– Bây giờ em nói gì anh cũng muốn nghe hết.

Mỹ Kim ôm Mười Lôi vào lòng, nàng kéo đâu anh ta áp trên ngực mình, từ từ kể lại hết cuộc hành trình vừa qua. Chỉ có đìêu, nàng dấu hết những sự lăng nhăng với đàn ông từ trước tới giờ của nàng. Mười Lôi nghe xong hỏi:
– Vậy bây giờ em tính sao?
Kể cho anh nghe thân thế em là em muốn hỏi anh câu đó
– Em có tính trở về mìên trung nữa không?
– Nếu có ý định đó, em đã ngồi yên trên xe đò rồi.
– Ở lại đây nhỡ gặp lại tụi Hai Roi thì sao?
– Em đã nói với anh là em có phải là gái của tụi nó đâu. Hơn nữa, thời gian này, đừng bén mảng tới khu vực chợ Bến Thành nữa là yên chứ gì.
Mười Lôi mừng rỡ nói:
– Nếu vậy thì tốt lắm. Anh sẽ đưa em tới Thị Nghè là yên.
– Thị Nghè ở đâu?
– Cũng không xa đây bao nhiêu đâu.
– Có gun khu chợ Bến Thành không?
– Chợ Bến Thành ở trung tâm thành phố, còn Thị Nghè ở gần ráp ngoại ô, sát xa lộ Biên Hòa.
– Nhưvậy tốt lắm. Nhưng anh có quen ai ở đó không?
– Anh có một thàng bạn cũng đạp xe xích lô ở đó. Có thể gửi em ở tạm đó được.
– Anh ta sống với ai?
– Nó mới lấy vợ còn chưa có con.
– Vợ anh ta làm gì?
Lúc trước bán thuốc lá ở chợ. Sau khi lấy nó, ở nhà
chơi thôi.
– Còn vợ con anh ra sao?
Mười Lôi ngần ngừ nói:
– Em có sợ anh có vợ con rồi hay không?
Mỹ Kim ôm đầu Mười Lôi cười nhè nhẹ, nói:
– Trai năm thê bẩy thiếp là thường thôi mà. Miễn là anh tốt với em là được rôi. Hơn nứa, em có phải làvợ anh đâu mà lo. Chúng mình làm bạn thôi nhé.
Mười Lôi cười hì hì, cắn nhẹ lên ngực nàng.
– Bạn thế này cũng được rôi.
Mỹ Kim tát nhè nhẹ lên má Mười Lôi.
– Em không có dễ dãi mãi như thế này đâu.
– Nhưng em không khó khăn với anh lắm phải không?
Kéo đấu Mười Lôi lên, hôn mạnh vô miệng chàng. Mỹ Kim nói thực ngọt ngào:
– Chẳng những không bao giờ khó khăn với anh, mà còn chĩeu anh hết mình nữa đó.
– Như vậy anh còn phải đòi hỏi gì nữa chứ.

Nói xong, Mười Lôi lại ghé sát miệng lại hôn lên môi nàng. Mỹ Kim chụm môi, ngậm lấy dâu lưỡi Mười Lôi. Nàng le lưỡi đánh nhè nhẹ lên đâu lưỡi của chàng làm Mười Lôi phải cong người lên. Hai tay chàng siết chặt thân thể nàng lại. Trong chiếc xe xích lô máy chật chội như vậy, không hiểu Mười Lôi làm cách nào đã đè lên mình nàng. Kéo chân Mỹ Kim dạng ra…..

Trời vẫn mưn thực to. Chiếc xe xích lô máy rập rình trong cơn mưn bão. Bóng tối bao phủ cả trời đất. Hình như tất cả đêu biến đi trong cơn hoan lạc cùng cực của hai thân thể cuồng loạn.

Mỹ Kim bám lấy hai vờ vai Mười Lôi níu cứng lại. Hơi thờ của chàng hồng hộc phà lên mặt nàng nóng hừng hực. Những rồn rập, ngây ngất làm Mỹ Kim tê tái…..

Bây giờ thân thể Mỹ Kim cũng vậy. Anh chàng tài xế xe taxi này làm nàng run rẩy tới tận cùng châu thân. Cái thân to như con bò mộng này nàng chưa bao giờ ôm ấp trong đời. Nó làm cho da thịt Mỹ Kim căng lên. Mặc dù tới Mỹ đã lâu, cặp bồ tứ tung, nhưng chưa có người nào to con và dai sức như anh chàng lái xe taxi này. Chiếc xe hơi kềnh càng mà hình như còn không chịu nổi sức đè nén, ròn rập của người trong xe. Chỉ một vài phút sau, Mỹ Kim đã phải rên lên:
– Anh…a.n.h……ơ.i….

Nàng ôm chặt lấy đầu anh ta vít xuống. Núc mạnh cặp môivà chiếc lưỡi đầyắp cuống họng muốn ngộp thở. Bỗng chiếc xe rung lên, cánh cửa mở tung ra. Một cánh tay thò vô trongxe kéo anh chàng tàixếxe taxi ra ngoài như người ta xách một gà. Mỹ Kim rú lên, nép mình sang một bên khi con ma cà rồng chui vô xe. Nét mặt y vẫn bình thản như không có chuyện gì xẩy ra. Y ngồi trước bánh lái và cho xe chạy. Không khí trong xe thực ngộp ngạt. Mỹ Kim cảm thấy tử thần lảng vảng đâu đây. Nàng vơ mớ quần áo tính mặc vô thì con ma cà rồng giữ tay nàng lại. Mỹ Kim la lên:
Anh tính làm gì?
– Không.
– Buông tay ra.
– Không.

Hai tay Kim bị con ma cà rồng giữ chặt cứng như bị trói bàng một sợi giây khổng lồ. Nước mắt nàng tự nhiên trào ra thực dễ dàng. Mỹ Kim vùngvẫy, nhưngvô ích. Một lúc sau, nàng ngồi im lặng và khóc thành tiếng. Con ma cà rồng vẫn lầm lỳ lái xe. Hình như nó lái qua cầu Golden Gate. Mỹ Kim nhìn thấy loáng những sợi giây sắt treo cầu đỏ sậm chạy dài ngoài cửa xe.
– A.n.h… anh.. tính đưa em đi đâu?
– Về.
– Về đâu chứ?
– Chỗ ở.
Kim giu giọng lại.
– Tại sao anh không cho em mặc quần áo vào cơ chứ?
– Không.
– Em sợ lạnh.
Con ma cà rồng tử từ quay lại phía nàng. Nó buông tay ra, không nấm tay Mỹ Kim nữa, nhưng lại choàng tay qua vai nàng, kéo Mỹ Kim sát vô người y. Hơi lạnh từ người y thoát ra lại càng làm cho Mỹ Kim lạnh hơn. Nàng rùng mình nói:
– Anh càng làm cho em lạnh hơn nữa.
Con ma cà rồng lấy trong mình ra một chai rượu Whisky nho nhỏ, trao cho nàng.
– Uống đi.

VN88

Viết một bình luận