VN88 VN88

Truyện tâm lý 18+ hay mới 2015

Dọn dẹp xong cô bắt tay vào việ chuẩn bị bữa chưa công nhận Sơn là một con người chu đáo đã chuẩn bị đầy đủ thức ăn trong tủ lạnh chỉ có một mình nhưng Lan Anh vẫn bày vẽ ra mấy món ăn ( Tham ăn quá ) Vừa ăn vừa tự khen tài làm bếp Lan Anh thấy giá như Sơn hoặc Páo ở đây thì đây đúng là một bữa ăn gia đình điều mà lâu lắm không còn hiện diện trong ngôi nhà của cô ở Hà Nội.Cả hai vợ chồng đều bận công việc nhà nước không có thời gian ở bên nhau nếu cô ở nhà thì anh ấy lại đi vắng còn nếu không thì ngược lại cho nên tình cảm hai người cứ nguôi lạnh dần.Nghĩ đến đây Lan Anh lại cảm thấy sống mũi cay cay không hiểu vì sao lại thế .Ăn xong bữa không biết phải làm gì nữa cô lôi các thứ trong nhà ra xếp dọn lau rửa khi mở tủ ra Lan Anh tìm thấy một bức ảnh chụp đã lâu mờ bụi ba người trong ảnh là Sơn ,một phụ nữ bế một đứa bé trông rất bụ bẫm đáng yêu .Có lẽ đây là gia đình của Sơn nhưng họ đi đâu rồi nếu người vợ ở nhà thì chắc là cậu ta không mời mình ở lại như vậy. “Cô có phải là mẹ cháu không “ Giọng nói trẻ con trong trẻo mặc dù được cất lên đột ngột nhưng cũng chả làm ai giật mình được.Ngay ở cửa là một cậu bé mới học cấp 2 là cùng vì trên cổ còn mang khăn đỏ ngơ ngác nhưng không sợ sệt trước sự xuất hiên của vị khách không mời . Lan Anh mỉm cười thân thiên cô đã nhận ra chính đây là đứa bé trong ảnh “Cháu là con bố Sơn phải không” “Vâng ạ thế cô có phải là mẹ cháu phải không “ “Sao cháu lại hỏi thế “ “Bố cháu vẫn bảo sẽ đón mẹ về mà” “Thế mẹ cháu đi đâu “ ”Cháu cũng không biết nữa chỉ nhớ có một lần nhiều người đến đây họ đưa mẹ cháu vào bệnh viện rồi không thấy mẹ nữa “ “Tội nghiệp quá thế cháu có còn nhớ mẹ trông như thế nào không “ ”Mẹ cháu rất đẹp đẹp như cô vậy thế cô có phải là mẹ không“ “Phải mẹ đây “ “Mẹ” Đứa trẻ reo lên một tiếng rồi ôm chầm lấy Lan Anh ,xúc động trước tình cảm ngây thơ trong sáng của đứa bé cô vuốt ve ôm ấp nó. Không thắc mắc hay nghi ngờ là mẹ mình tại sao lại đi đâu lâu thế bây giờ trỏ về cũng chẳng báo trước đứa trẻ kéo Lan Anh đi khắp nhà nói chuyện luyến thoắng thậm chí còn kheo với cô cả bảng điểm học tập của nó nữa chứ . Luyên thuyên một lát đứa bé kêu đói Lan Anh dọn chõ thức ăn cô chuẩn bị sẵn cho nó ăn .Nhìn đứa bé xúc cơm ăn ngon lành cô cảm thấy như là mình tìm được niềm vui đích thực gia đình năm nay ba mươi rồi mà Lan Anh vẫn chưa có con không phải là cô có vấn đề sức khỏe mà do công việc của 2 vợ chồng sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng nếu như xuất hiện một đứa trẻ trong nhà . Thằng bé ăn xong ngoan ngoãn chào Lan Anh rồi ngồi vào bàn học bài chắc đay là thói quen của một đứa trẻ được dạy dỗ chu đáo .

VN88

Viết một bình luận