VN88 VN88

Truyện đam mê nóng bỏng cuồng vội – Truyện 18+

Những cố tình kích thíchcủa Đào đã làmcho Tấn không thế nào chịu nổi nữa. Chàng thấy xa lộ vắng hoe, không có chiếc xe nào lên xuống nên vòng một tay ra sau. Tự nhiên chàng thèm nói tục:
– Em mà đưa anh vô đó đêm nay thì anh sẽ trói em lại căng ra giữa trời cho muỗi nó đốt.
– Em mặc nhiều quần áo đâu có sợ.
– Anh phải lột hết quần áo em ra chứ.
Đào nhây nhúa, nói:
– Nếu vậy em cũng lột hết quần áo anh ra.
Vừa nói nàng vừa rà bàn tay đang ôm trên bụng Tấn xuống dưới. Tấn hơi co người lại, tay lái chàng chệnh choạng nên la lên:
– Coi chừng em làm anh nóng người lên té bò càng cả hai đứa bây giờ.
Đào lại cười khúc khích.
– Chứ không phải anh cứng ngắc rồi à. Tới đó rồi anh biết em.
Tấn trả đũa:
– Chưa biết đứa nào biết đứa nào đâu.
Đào cười ha hả, bảo Tấn:
– Tới rồi, anh đi chầm chậm lại quẹo vô phía này đi.

Tấn giảm tốc độ, cho xe chạy chầm chậm vô con đường đất đỏ chạy dài theo những hàng cây cao su xanh um. Chỉ vài phút sau Đào lại chỉ cho chàng nột căn nhà gỗ cũ kỹ phía trong, nói:
– Anh tới căn nhà đó đi, chúng mình để xe đó rồi đi một vòng coi cái vườn này có đáng giá không.
Có ai ở đó không em?
– Không, căn nhà đó bỏ trống.
Tấn ngạc nhiên hỏi:
– Tại sao người ta cất nhà lại bỏ trống uổng quá vậy?
– Không phải không có chỗ dùng đâu anh. Căn nhà này cất lên để cho công nhân có chỗ nghỉ trưa và ăn uống khi làm việc thôi. Hết giờ họ lại về chứ không có ai ở đó.

Xe cũng vừa tới mái hiên, Tấn dừng xe lại theo Đào vô căn nhà trống trơn. Chỉ có một cái giường lớn làm bằng mấy tấm ván ép đóng sơ sài trên mấy con ngựa gỗ kê bên dưới. Phía trên không có mùngmềnchănchiếu gì cả, nhưng có lẽ nhiều người đã nằm trên tấm ván này nên nó láng lưỡng. Tấn hỏi:
– Sao giờ này không có ai?
– À, giờ này công nhânvề hếtrồi. Mặttrời cũng xuống khỏi ngọn cây rồi còn gì. Tới sáng mai mới trở lại.
Tấn dục:
– Nếu vậy chúng mình cũng đi coi mau mau lên không có trời tối roi.
Đào bỏ chiếc bóp xuống giường, bất thình nnh quay lại ôm lấy Tấn, cười khúc khích thực dâm đãng.
– Anh tưởng em cho anh về liền bây giờ hả. Trên xa lộ anh làm cho em nóng ran cả mình mẩy có biết không, bây giờ phải bắt đền đi. Anh trói em căng ra như lúc nãy nói đi, chúng mình ngủ ở đây tối nay đó.
Tấn cũng ôm lấy Đào, cười hì hì:
– Trói thì trói chứ sợ gì.
Chàng chưa nói xong đã bị Đàokéo xuống giường, quần áocủa cả hai người bậttungra, rơi tơi tả xuống chân giường. Đào rít lên ngay từ phút đầu, nhưng chỉ một phút sau nàng nhổm dậy bảo Tấn:
– Chúng mình ra ngoài gốc cây cao su nhé anh.

Tấn chưạ kịp trả lời, Đào đã xô chàng ra, nhẩy tới góc nhà, cúi xuống nhặt manh chiếu ai để đó, rồi chạy thực nhanh ra ngoài vườn cao su. Tấn nhìn thấy thân thể trắng muốt, no tròn của Đào và nhất là bộ ngực vĩ đại nhẩy tưng tưng theo những bước chân của nàng, chàng không chịu nổi nữa rượt theo ngay…

Bóng tối đã chẩy dài từ những gốc cây lan ra khắp nơi trong vườn cao su. Đào và Tấn vẫn ôm nhau quần thảo như quên hết thời gian trôi qua thực mau. Không biết bao nhiêu lần thay nhau, kẻ nằm trên người nằn dưới giữa khung trời thiên nhiên đầy tiếng chim chóc nên thơ này.

Lúc bóng tối lan tràn ngập lối thì Nhung và Liên ở trong buồng đang phóng tầm mắt nhìn cảnh cụp lạc giữa Tấn và Đào một chách thích thú. Liên bảo Nhung: .
– Mày coi, chúng nó làm ăn nhưthế kia, tao bảo đảm chỉ nội tối nay con Đào phải có bầu với nó thôi. Không ngờ cha thằng Tấn luyện được phép giúp nó khỏe tđi như vậy.
Nhung cười hì hì:
– Chẳng cần phải có phép thần thông gì, thằng Tấn bản thân của nó đã như thế rồi. Hồi tao còn bồ với nó, khi nó đè được tao ra rồi, có khác gì bây giờ đâu.
– Mày nhìn cái mặt con Đào kìa, mắt nó nhắm nghiền, miệng há ra rên n, có lẽ y chịu không nổi với thằng quỉ này đâu Thân thể nó cong cớn vặn vẹo dữ quá. Hai tay y còn bấu chặt lấy mình mẩy thằng Tấn nhưmuốn xé thằng nhỏ ra từng mảnh vậy đó. Tao nghĩ dù cho hôm nay không phải là ngày rụng trứng của nó, với sự kích thích này thế nào tnlng cũng rụng thôi, làm gì mà không có bầu được chứ.

Nói xong Liên cười ha hả đắc ý, nàng dơhai tay lên trời như chiến thắng đã đạt được. Bộ ngực no tròn cong lên nở trộ dưới làn áo nỏng. Nhung cũng chồm lên, nàng luồn cả hai tay vô mình Liên, nâng bộ ngực ngút ngàn và vục mặt vô đó Hai nàng con gái cuốn lấy nhau như xay bột. Gió lạnh thoát ra từ hai thân thể xoáy tròn trong căn phòng, rít lên những âm thanh thực ghê rợn.
Bỗng Liên bảo Nhung:
– Bây giờ đã đến lúc chúng mình dắt con Tú Trinh vô ma giới rồi. Tao thấy cái bầu của nó với thằng Tấn cũng đã lớn bộn rồi đó mày.
Liên vui mừng cười ha ha.
– Chúng ta đi thôi chứ còn chần chờ gì nữa. Ma giới lại có thêm người rồi ha ha ha…

VN88

Viết một bình luận