VN88 VN88

Truyện đam mê nóng bỏng cuồng vội – Truyện 18+

Ngay lúc ấy, tiếng phèng la, tiếng mõ, tiếng niệm chú bỗng nổi lên cùng một lúc thực mau, nhưng rất đều rồi im bặt. Mọi người không ai nói một lời nào và ở vị trí bất động. Tự nhiên Đào thấy một sự im lặng đáng sợ, nàng rón rén bước lên nhà trên ngồi chờ. Chỉ một lúc sau, có tiếng ồn ào cười nói của nhiều người từ sân sau vọng lên và chẳng mấy chốc mọi người đã lên tới nhà ngoài. Tấn nhìn thấy Đào ngồi đó, ngạc nhiên hỏi:
ủa, chị Đào, chị tới hồi nào vậy?
– Dạ, em cũng mới tới đây thôi. Thấy mọi người bận tụng kinh nên em lên đây ngồi chờ.
Thầy Bẩy Ly cũng vừa bước tới, ông nhìn thấy Đào mừng rỡ nắm lấy tay nàng.
– Con tới đây lâu chưa?
Đào mỉm cười, nói:
Dạ, thưa thầy con cũng mới tới thôi.
– Con tới có chuyện gì không?
Đào chưa kịp trả lời thì thầy Hai Cơ cũng vừa đi tới.
Ông đứng sững nhìn Đào trâng trâng làm nàng đâm hoảng.
Nàng liền cúi đầu chào.
– Thưa thầy khoê không ạ.
Thầy Hai Cơ gật đầu, ông không trả lời câu hỏi của nàng nhưng lại bất ngờ hỏi:
– Xin lỗi có phải cô vừa đi đám ma nào về hay không?
Đào ngơ ngác lắc đầu.
-Thưa thầy đâu có con mới ngủ dậy đây thôi mà. Tại sao thầy lại hỏi con như vậy?
Thầy Hai Cơ không trả lời Đào lại quay qua hỏi thầy Bẩy Ly:
– Thầy có nhìn thấy gì không?
Thầy Bẩy Ly vạch mí mắt Đào ra coi, ông run run nói:
– Không lý là như vậy sao?
Thầy Hai Cơ mỉm cười.
– Thầy cũng thấy rồi à?
Tấn đứng cạnh không hiểu hai ông thầy này tự nhiên nói cái gì úp úp mở mở, chàng tò mò hỏi thầy Hai Cơ:
– Thầy thấy cái gì vậy hả thầy?
– Trên người cô Đào có tử khí. Nếu cô ấy không có đi dự đám ma thì chắc có chuyện rồi.

Đào rùng mình, nàng không ngờ thầy Hai Cơ giỏi như vậy Nhưthếlà ông đã biết nàng có liên hệ với ma giới rồi. Bây giờ phải làm sao đây. Có nên nói thực hay không. Tuy nhiên, nàng vẫn sợ quyền phép của Nhung và Liên. Nếu nói thực ra, đám đạo sĩ này không giúp gì được nàng là kể như chết chắc. Còn bây giờ coi bộ muốn qua mặt thầy Hai Cơ chắc cũng không phải là dễ rồi. Đào run run nói:
– Thầy ơi thầy đừng làm cho con sợ nhe.
Thầy Hai Cơ nghiêm nét mặt nói:
– Cô phải nói thực, vì chưa có ai liên hệ với loài ma quỉ mà không bị chúng hại đâu. Chúng tôi chỉ muốn giúp cô thôi.
Đào chưa kịp nói gì lại nghe thầy Bẩy Ly bảo:
– Nếu con không nói thì không xong đâu. Con đã tới với thầy từ lâu làm sao thầy có thể để cho ma quỉ nó hại con được.

Đào chợt nhớ tới những việc Liên nhờ nàng hại thầy Bẩy Ly, bất giác mặt nàng xanh lại, chân tay run lẩy bẩy. Bây giờ nói hết ra chưa chắc gì ông ta đã giúp nàng, không chừng lại còn quay lại hại nàng nữa. Những lần đưa thầy Bẩy Ly tới tiệm tắm hơi của con Lý kết quả đã thấy rõ? Người ông hôm nay phờ phạc. Đã nhiều lần ông than với Đào là bị đau lưng và chân tay uể oải. Hôm vừa rồi, ông đã chẳng nhờ Đào đi sắc mấy thang thuốc cường dương bổ thận là gì. Hơn thếnữa, nàng mà nói luôn cả cái vụ ông dụ Hương lấy bào thai của Hương ra luyện Thiên Linh Cái thì kể như chuyện nổ tùm lum. Không biết lúc ấy chuyện gì sẽ xẩy ra. Bỗng Đào nghe thầy Hai Cơ nói:
– Phải rồi, cô Đào là thân chủ của thầy, thầy có nhiệm vụ phải lo cho cô ta mới được. Bây giờ tốt nhất là thầy dắt cô ta xuống am, hai thầy trò nói chuyện với nhau đi. Nếu có cần gì tôi sẽ giúp thầy một tay. Không để cho Đào trả lời có ưng chịu hay không, thầy Bẩy Ly lôi Đào ra sau vườn ngay. Ông dẫn nàng vô trong am, đóng cửa lại cẩn thậm rồi ôm lấy nàng hỏi:
– Con làm sao rồi.
Tự nhiên nước mắt Đào trào ra, nàng khóc tức tửi một cách dễ dàng. Thầy Bẩy Ly hôn lên môi nàng nhè nhè như dỗ dành cô tình nhân nhỏ bé của mình.
Cứ từ từ nói cho thầy nghe đi Đào. Không có chuyện gì phải sợ cả. Trong đời thầy bắt hàng trăm con ma, không lý lại để mấy con tà chó này hại con được hay sao?

Đào thấy có lẽ bây giờ là lúc thuận tiện nhất nói hết sự thực cho thầy Bẩy Ly nghe, vì dù sao cũng không thể qua mặt ông ta được nữa rồi. Tuy nhiên, nàng nghĩ nếu không nói chuyện mình đem ông ta tới nhà Lý có ý hại ông, làm sao ông ấy biết được. Nghĩ vậy nên nàng thỏ thẻ nói hết ý đồ của Liên cho ông ta nghe. Dĩ nhiên là nàng dấu bặt chuyện dùng mỹ nhân kế hại ông rồi.

Nghe xong, thầy Bẩy Ly tá hoả. Mặt ông xanh lại như tầu lá Ông run run bảo Đào:
Thầy phải cám ơn con đã thực tình nói hết vụ này cho thầy nghe. Quả thực không ngờ mấy con quỉ cái ấy lợi hại như vậy. May mà lúc nãy con không khai hết câu chuyện này trước mặt mọi người, nếu không chính thầy cũng mang họa về cái vụ trục bào thai của con Hương ra luyện Thiên Linh Cái nữa. Bây giờ, dù muốn hay không, con cũng phải giúp thầy giết chết hai con yêu tinh này thì thầy trò mình mới có đất sống, chứ không phải chơi.
Đào cũng run run nói:
– Nhưng thầy ơi, con sợ tụi chúng nó lắm. Nếu chúng biết con phản chúng, thế nào chúng nó cũng: giết con.
Thầy Bẩy Ly ghì chặt Đào trong lòng như để san sẻ lòng can đảm cho nàng.
– Con đừng sợ, thầy đã cố cách. Chúng nó sẽ không thế nào biết được con phản chúng đâu.
– Con phải làm sao?
– Chúng mình tương kế tựu kế thôi.
– Kế như thế nào hả thầy?
– Bây giờ con vẫn cứ trả vờ như nghe lời chúng nó tới đây để dụ dỗ thằng Tấn cho chúng nó tin con. Đồng thời thầy cho con luyện một chữ bùa, cứ mỗi khi gặp chúng là con tưởng tới chữ bùa đó và nhìn ngay vô chính giữa hai con mắt nó. Chỉ cần chín lần là thầy ở đây lập trận giết nó dễ như trở bàn tay mà tụi nó không biết con hại chúng nó.
Đào sợ hãi hỏi:
– Nhưng con học chữ bùa đó chúng nó có biết không?
Nếu luyện ban đêm thì chúng nó biết, còn mình làm ban ngày là lúc dương khí bao trùm trời đất, ma quỉ không sao hay được.
– Nhưng khi con gặp chúng nó vào ban đêm, tưởng chữ bùa đó nhìn chúng thì lộ rồi còn gì.
– Nếu con vẽ ra giấy hoặc điểm bằng tay thì chúng biết ngay. Nhưng con chỉ tưởng trong trí thôi thì chúng không thế nào đọc được tư tưởng mình. Cũng vì vậy mà mình cần tới chín lần. Nếu thầy vẽ ra giấy đưa con dán vô lưng chúng thì đã xong ngay rồi.

VN88

Viết một bình luận