Chị cúi xuống nhìn tôi chăm chăm. Tôi van lơn thầm bằng đôi mắt dại ngây ươn ướt. Chị im im chẳng nói năng gì, nhưng mặt chị thì nghệt ra chẳng kém chi tôi. Đánh liều, tôi tăng sự mân mê lên đôi vú và miệng thì há ra chẳng khác gì con chó tháng bảy đang rượng đực. Tôi nghển người lên, giữ cho miệng gần chạm đôi vú và giữ mình lửng lơ ở đó. Tay thì bóp vê vú mà đầu thì gượng giữ để mắt trầm trồ nhìn hành động đang bóp vú của tôi. Khổ nỗi tôi chỉ giữ cần cổ độ một lúc rồi đã quá mỏi, vội ngả phịch xuống, hai tay rị kéo theo cặp vú đang bóp nhuyễn mê tơi.
Chị phải hơi dùn người xuống cho thằng em nghịch tinh mằn mò vú chị. Tôi thở phào như người chạy thở dốc lên đồi. Chị tội nghiệp, xoa mớ tóc tôi. Mắt chị long lanh một ánh nhìn thông cảm. Chị không nói ra miệng, nhưng chị choài người xuống cho vú chạm vào miệng tôi. Chị thấu đáo là thằng em chị đang châu chẩu cái miệng há ra không gì khác hơn là ước được ngậm vú. Tôi vội ngoạm ngay vú chị mà nút chùn chùn. Sữa tia ra xối mát cổ họng đang bỏng khát của tôi. Miệng thì bú mà tay thì soạng sờ cái vú còn chờ đợi đến lượt được mút ngậm ở bên kia.
Hai bàn tay cứ lách vào dưới vú để bưng trọn cả bầu lên mà mân mó, vo vê. Tôi bú ồm ồm, lại giựt cho đầu vú nhão ra trong kẽ hàm răng, có khi còn nhay nhay cho cạn hết sữa. Tôi bú hết bên vú này lại đổi sang vú khác, còn bàn tay thì cứ bợ cả hai trái bầu mà nắn bóp loai choai.
Nói các bạn đừng cười, tôi bú chị mà cặc tôi nứng quá. Ngặt cái đã hứa với chị nên chẳng dám hé thói dê. Cũng vì lời hứa nghiêm trang mà tôi bắt thằng nhỏ phải chịu khổ. Sợ nó ngóc đầu bất tử nên tôi phải mặc thứ quần lót cứng và dầy để mong nó chịu trận nằm im re. Dè đâu, tay được thỏa thuê nên nó cũng kêu gào quyền lợi. Đằng thằng khi nó ngủ thì quần lót rộng lè phè, còn khi nó trở chứng thì quần lại trở thành cái dây thòng lọng xiết bó nó. Vậy nên khi tôi bú và nghịch núm vú chị bằng lưỡi, bằng miệng, bằng tay thì cặc tôi cứ lợm rợm muốn chia phiên.
Bị bó rọ chết cứng nên thôi nó đội thốc lên đùng đùng. Nó gào thét khiến tôi đực mặt ra như bị táo bón. Đang bú ầm ầm tôi phải tạm ngưng cho cơn nứng xuống đã. Chị đang được tôi chọt chẹt ở hai cái vú, tự ên thấy tôi ngưng cũng hổng biết vì sao. Thấy mặt tôi đỏ rồi trở sang tím, trợn trừng đang mắc nghẹn, chị lại tưởng tôi tham nên dặn dò tôi bú từ từ khi nào chán thì thôi, chớ chị có hối đâu mà trợn trạo cho bí thở.
Tôi muốn chắp tay mà vái chị để kêu to lên rằng: chị ơi, em hổng bị bịnh gì đâu. Chẳng qua con cặc em nó hành em quá nên em lịm tức chết. Song mụ nội tôi cũng không dám, đành âm thầm khép bớt hai giò che cái của quỉ bất nhơn đó đi. Rồi đành bú lần chần và măn hai vú cho chị đừng chú ý.
Bạn có đồng ý với tôi chăng. Khi cặc đã cương nứng mà còn cố bú với bóp cặp vú thì sớm muộn gì nó cũng phải ói thôi. Phương chi, bọn trẻ chúng ta đã ngoạm được vú rồi thì như cóc ngậm đuôi chuột, có trời gầm họa may mới nhả. Lại thêm vú chị thuộc loại tròn đầy, nặng níu bàn tay, đã ôm vô thì sự mềm hốt hồn tiêu dên luôn, ai chẳng vậy.
Bạn ơi, cũng vì ké né dấu diếm sự xấu xa, đốn mạt của mình mà thằng em càng lúc càng giật đùng đùng trong quần. Trước còn cà ngúc cà ngắc như con gà nuốt giây thun, sau óc óc như con gà muốn ói, và cuối cùng thì dẫy đành đạch như sắp chết. Bạn có ở vào trường hợp “ mình bảo mà nó không thèm nghe “ như tôi, bạn mới thấy tội vô cùng và thấu hiểu về thảm cảnh kế tiếp xảy ra.
Tôi lúc đó cố kẹp chặt hai giò và muốn hăm he thằng nhỏ: mày đừng bắn tùm lum ra đó mà không bụm kịp nữa. Thằng em rảy súng ùng ùng và người tôi cà hích cà hác, dội lên như ngồi trên dây điện hở. Tôi giựt đùng đùng trên bắp vế chị. Miệng đang bú cũng nhả vú ra, để thõng buông, còn hai tay đang vò bóp vú cũng xả lơ hết xí oách. Tôi cứ giựt giựt như thế đến khi chị tỉnh và biết. Tôi ngượng chín người. Tôi lờ đờ nhìn chị, muốn bỏ chạy trốn mà bết bát quá. Thôi thì đành dấu mặt vào háng chị cho xong.
Đúng là người hại không sợ bằng trời hại, tôi đang chịu trận phũ phàng như thế, rúc trốn đâu chẳng rúc lại úp mặt vào chỗ kín của chị. Cái quần lót ni lông của chị quá mỏng và nhẹ nên lông lồn chị cứ xọt túi bụi vào lớp vải đâm nhói vào da mặt tôi. Cũng khi đó, hơi lồn chị xốc ra làm tôi càng loạng choạng thêm hơn.
Thằng em vẫn thụt thụt như cà nông rót. Có bao nhiêu tinh trùng dồn nén bấy lâu đều bị bắn vung kỳ này ráo nạo. Nó gật gù, ói, ói và khi hít phải hơi lồn chị nó còn ói dữ tùm lum. Lỡ thì phải chịu, tôi nằm lịm luôn trên đùi chị, miệng ngậm tăm.
Chị nhận ra ngay. Chị lơ đãng hỏi tôi: mửa rồi hả. Tôi líu ríu gật đầu. Như một bà mẹ có đứa con tội lỗi, chị lăng xăng hỏi tôi: có sao không ? Tôi đừ câm, chỉ biết lúc lắc đầu. Chị khẽ kéo lấy hai bắp vế ra, đặt đầu tôi xuống giường và âu yếm, tha thiết: để chị lo cho. Và y hệt má tôi khi tôi bị đau yếu, chị lột quần ngoài và cả áo trên người tôi ra. Tôi mắc cỡ quá trời. Tôi thun người lại, không muốn cho chị làm.
Miệng chị càm ràm: tay chưn giở hổng nổi còn làm dóc. Và chị dứt khoát lôi quần lót tôi luôn. Con cặc tôi nhây nhớt lùm xùm, dù đã nốc hết khí ra mà vẫn chần vần một cục. Chị nhìn sững không tin là nó bự như rứa, nhưng vẫn dùng cái áo thun lót mà lau cho tôi.
Ban đầu chị lau khô mớ khí bám ở lông dái tôi, khí nhiều tới nỗi chị lau hoài chưa sạch. Khi đã bớt, chị lại thay chỗ áo khô và nhẹ cầm lấy đầu cặc tôi dựng đứng lên mà lau khắp trong ngoài. Tôi mới lớn, tinh trùng còn đặc nên chị lau ram ráp mà chưa tới đâu với đâu.
Thú thiệt, khi chị chăm chú cầm cặc tôi chùi, tôi thấy tỉnh hồn bớt. Cho nên được nhìn cặp vú chị lòng thòng nhún nhảy theo sự hoạt động của chị, tôi đã muốn sừng. Còn chị lau hết phần ngoài rồi thì thấy lớp da qui đầu còn múm lấy con cặc tôi, trong đó lầy nhầy đọng chất khí. Thiệt tự nhiên, chị kéo trật lớp da xuống để đưa miếng áo lót vào lau.
Chỗ đó nhạy cảm quá nên chị vừa đưa áo chạm vào tôi đã nhột giật thót lên. Chị hiểu ngay nên không lau loẹt xoẹt nữa mà chỉ dùng áo chậm chậm lên chỗ đầu cặc. Chị thấm đến dăm bảy lần mới hơi khô, tuy vậy mỗi khi chị thấm và kéo vải áo ra thì tôi vẫn thấy còn vương víu một sợi khí lằng nhằng như nước mũi.
Chị bỗng bật cười khanh khách: em ăn thứ gì mà khí nhiều dữ vậy. Rồi chị tỉnh bơ pha trò: đứa nào chịu lấy em, đêm đầu tiên em dội đạn ầm ầm chắc nó bưng đầy một giếng quá. Tôi đang nhột muốn chết mà cũng nhào cười theo.
Chị nhủng nhẳng vô ra chùi khí cho tôi làm tôi muốn bú vú lại. Nhân khi chị cúi người chậm vào đầu cặc tôi, hai cái vú xề xề gần tầm tay, tôi thò tóm gọn luôn và dùng ngón cái mỗi tay vê lên hai núm. Chị lắc đầu sợ cái lối trây trúa của tôi, nhưng chỉ mắng yêu: mới mửa thốc tháo ra mà đã mò bóp được. Chịu thầy.
Chị lại xà vào lần nữa để chùi cặc tôi. Lần này thì tôi nhét luôn một bên vú vô miệng mà bú, còn mắt thì lắc lư nhìn vô khoảng bụng chị thễu thện múa trên đầu. Tôi bú, tôi bóp vú chị trong khi con cặc tôi lại muốn cứng cương trong bàn tay chị rồi.
Một bữa, thầy dậy môn toán bị đau, nhà trường cho học trò về sớm 2 tiếng. Tôi nhảy chân sáo vọt về nhà ngay. Tôi dùng chìa khóa riêng tự mở cửa. Tôi chưng hửng khi thấy cảnh nhà vắng lặng. Tôi dáo dác tìm khắp từ trong đến ngoài cũng chẳng thấy chị và cháu bé đâu. Tôi thất vọng vô vàn, định bụng về sớm sẽ có thêm thời gian gần gũi chị, thế mà chị bỏ đi đâu không biết.
Tôi hậm hực lắm. Xưa rày tôi vẫn nghĩ là chị chẳng đi ra khỏi nhà, nay đột ngột không gặp chị, đầu óc tôi rất hoang mang. Hay là chị lén lút đi tìm một người nào thỏa mãn dục vọng thiếu thốn của chị. Vậy mà chị cấm cản tôi. Tôi nổi giận đùng đùng. Tôi đâm ghen hờn chị.
Tôi nhất quyết vào buồng chị lăn kềnh ra giường để chờ chị về “ hỏi tội “ mới được. Nhưng vào đến đó rồi tôi mới thấy mình lầm. Hai mẹ con chị đang nằm ngủ với nhau ở đó. Thằng bé nằm nghiêng một bên, miệng còn chóp chép mút mát chất sữa mẹ mới cho bú, còn chị thì nằm xải tay xải chưn coi bộ rất thư giãn.
Trời đất ơi, nhìn khoảng ngực trần của chị với hai cái vú nhịp nhàng lên xuống theo hơi thở sâu, tôi nghe tim đập thình thịch. Hai cái núm vẫn chĩa ra nhọn hoắt, thuôn như tháp bút, lóng lánh như móng tay thoa son, lại ướt át như vừa được thằng bé nhả ra.
Tôi nhìn hai cái vú mà thòm thèm, nước miếng vã ướt ra. Tôi phải nuốt ừng ực cho hạ cơn nôn nao đang muốn trào vọt ra ngoài. Mắt tôi đảo lia lịa trên khoảng thân hình chị. Ngoài cặp vú, tôi còn bị thu hút bởi làn da mịn màng của chị. Nhất là vì hai vú quá đầy đặn, lại mang mọng sữa nên khoảng cách chia đôi hai vú dường như bị thu hẹp lại. Chị phập phồng thở càng làm cho cái rãnh bị co hẹp, nhỏ còn một chút tẻo. Mỗi lần chị thở thì hai khoảng thịt o ép nhau làm cho cái khe nhỏ mỏng như chỉ vừa lọt một lá lúa.
Tôi mê đắm chiêm ngưỡng chị. Cặp vú này đã biết bao lần tôi được chị cho ôm ấp, vò nắn, sờ soạng, hôn hít, vân vê, bú mút vậy mà cứ nhìn vào thì hình như chúng càng mới, càng đẹp, càng tròn, càng căng, càng mướt, càng khiến cho ai nhìn cũng không nhịn thèm nổi.