Trinh tự động kéo nửa người cậu bé lại sát miệng nàng, cầm con cặc hôn mũi tha’ thiết. Trinh vẫn gọi Đạt bằng “con trai”. Nàng ngoạm vào và tưởng tượng mình là bà Sáu Vân, Đạt là con trai nuôi 16. Dưới kia, hai ngón tay Đạt banh lồn mợ ra nhìn cho đã con mắt. Đã được liếm rồi, mà miệng lồn mợ vẫn ướt dầm dề. Nó thấy một cái lỗ sâu hoắm, nhỏ xíu, đen hun hút. Mợ còn chơi ác, gồng các sớ thịt ở lồn, làm cái cửa mình nhim nhíp. Đạt nhịn không nổi, đâm thẳng cái lưỡi vô ngoáy, và cằm Đạt thì chà trên hai mép.
Trinh nhả con cặc ra, hai bàn tay bấu mạnh bắp vế Đạt:
– Ê tổ cha anh. Chơi vậy chơi với ai? Cái cằm anh có chút râu lún phún, làm vậy đã ngứa quá mình ơi ! Râu con nít cà lồn bà già. Em là Sáu Vân đây. Em đang đụ thằng con nuôi 16 tuổi đây! Trời đất thiên địa ơi t Sướng hơn thằng Tiến thợ may nữa, chồng ơi! Vầy mà anh nói dối với em là anh chưa từng ngủ với đàn bà, anh chưa biết bú, chưa biết đụ. Bú lồn cho bạo vàó, mẹ đang sướng đây.
Rồi Trinh lại ngậm cặc thằng bé mà nút. Tay nàng nhấn cái đầu Đạt sát vào lồn nàng. Hai bắp vế kẹp chặt. Đạt có nói dối với bà mợ không? Hình như có thì phải. Đầu tiên Đạt dối tuổi mình từ 16 tụt xuống 15. Đạt là thần tượng của các bà chị 18, 19 của cả xóm. Đạt có chiếc Honda, Đó là phương tiện làm cho các bà chị mê chết được. Mỗi lần được Đạt chở một vòng ra chợ quận ăn quà, hay sắm đồ, là các bà chị sướng như tiên, hãnh diện với đám dân nghèo lam lũ chung quanh. Đạt muốn gì, được nấy. Từ áo quần, đồng hồ, viết máy, cho tới….nằm ngủ chung sau những đêm chơi u mọi mệt nhoài ngoài sân vận động. Tên các chị nằm dưới bụng Đạt, đếm không hết.
Nhưng cái số của Đạt, hình như chỉ được đụ người lớn tuổi. Đạt cố ý để chút râu dưới, sẵn sàng xáp trận bất cứ lúc nào. Không ngờ hôm nay được xáp với bà
mợ, chúa dâm. Râu mà để dài thì nó mềm cọng. Còn lổm chổm như ruộng mới gặt, như bàn chải, là vũ khí làm lồn đàn bà mau phọt nước, mau ứa máu. Lưỡi
Đạt thì quậy phá âm đạo. Cằm Đạt thì bừa nát hai mép lồn. Cộng thêm hai ngón tay cậu bé xe mạnh hột le. Mợ Trinh không còn mồm miệng đâu mà ngậm
chiếc cặc trắng nỏn dễ thương của thằng cháu, mà mợ gọi là “con trai”. Mợ đập đập hai cái chân lên chiếc giường nệm, làm lò xo trồi lên, sụt xuống. Hai ngón
tay mợ ngắt bẩm mông đít thằng bé, mồm la như nhà cháy:
– Kiểu bú này anh học ở đâu vậy hả Đạt? Trời ơi, dở nhà tôi ra, cày nền này ra tôi cũng không buồn. Chết con cha mẹ ơi. Chồng con mà nó làm được một nửa vầy, con cũng đâu có thèm ngoại tình. Cháu làm mợ ra hết nước rồi, lát nữa lấy gì mà đụ hả con? Sướng…qu…quá mi…mình ơ ….ơi !
Giọng Trinh khàn hẳn, đứt quãng. Mặt nàng ướt đẫm mồ hôi. Hai mắt long lanh tý lệ. Trinh đâu dám ngờ thằng cháu 15 tuổi mà bản lĩnh, tài nghệ dễ sợ quá vậy Môi dưới của nàng sém rướm máu bởi hàm rắng trên đã cắn mạnh xuống, khi những chiếc râu Đạt dũa thảm thiết miệng lồn. Nàng ngậm một hòn dái vào miệng cho bớt gào thét, cho đỡ mệt. Mà không được Cậu bé thiên tài đang miệt mài, chăm bẳm, bám sát miệng lồn mà bú.
Có ai hỏi Trinh tên gì, chắc nàng cũng không nhớ! Ai cóbảo chồng nàng đang dựng xe ngoài sân, nàng cũng mặc kệ. Tất cả khoái lạc của xác thịt đã chiếm .
hết tâm hồn’thể xác Trinh. Nàng quên luôn cả gã thợ may tên Tiến, khi Đạt đút một ngón tay vào lô đít của bà mợ, rồi ngoáy sâu, rồi rút ra, cho vào miệng nút. .
Trinh thảng thốt:
– Trời, anh thương em đến như vậy sao hả Đạt? Chưa ai, kể cả chồng em, dám làm điều bẩn thỉu, hạ tiện đó. Anh đã không kể dơ dáy mà ăn của em, em cũng phải ăn của anh.
Trinh banh lỗ đít của Đạt ra, đút ngay cái lưỡi vào, vào sâu rồi rút ra, nuất ực. Rồi lại đâm vào…
Cơn đam mê thống thiết đã đến tuyệt đỉnh. Cả hai nư những tín đồ cuồng dại, tôn sùng ngu si độc một thần dục vọng. Không còn biết gì nữa. Trinh cắn mông đít Đạt:
– Anh không được hôn ai kiểu này nghe Đạt. Em sẽ công khai nói với chồng em, cho anh qua ngủ chung phòng với tựi em. Đừng ngủ riêng mình ơi. Em sợ mình …lén đi với con khác lúc nửa đêm….Hay bọn nó nhảy vào phòng anh….
Đạt cứ âm thầm, im lặng. Hắn tận tình khai thác hết “mỏ dầư’ dưới “Cà Maư’. Đạt làm cho mợ phải nói để Đạt nghe, sướng hơn. Nội nhìn mười đầu ngón chân trẩng ngần của bà mợ quíu lại, triển ra, rồi đập xuống bịch bich, Đạt đủ khoái tận mây xanh rồi. Mợ Trinh la hụt hơi. La liên miên, bất tận. Đồng hồ gõ 12 giờ. Nghĩa là Đạt đã bú lồn mợ Trinh trên một tiếng. Mặt Đạt dính bê bếch nước lồn. Bỗng Đạt ngừng lại giây lát, hỏi:
– Sao lồn Trinh có máu?
– Bữa nay em có kinh. Em xin lỗi nghe. Ngừng bú đi.
Tưởng Đạt ngừng hần. Cậu bé lại dục đầu vào, bú sâu hơn, nghệ thuật hơn, nuốt nước lồn pha lẫn máu tháng. Mợ Trinh nằm ngẩn người, hết biết. Như vậy là Đạt đã yêu mợ quá lấm rồi còn gì. Mấy “bà chị” của Đạt đã dạy: “ăn máu tháng đàn bà, làm cho họ mê em hơn, có thể chết được” khác với truyền thuyết xưa nay bảo: “đàn ông ăn phải máu tháng đàn bà là mê mệt đàn bà. ” Bây giờ nếu Đạt bảo Trinh:
“Hãy bỏ chồng, đem anh về bên kia sông”. Trinh sẽ làm ngay, không suy nghĩ. Cũng không cần đợi Đạt lớn lên mới làm đám cưới. Nàng sẽ đích thân dẫn Đạt
ra quận làm giá thú, công khai nói với mọi người: đây là chồng tôi. Thị phi cười hả?-” Mặc. Tại các người chưa đụ trẻ con như tôi, như bà Sáu Vân, và còn nữa,
nên các người bụm miệng thối mà cười. Hãy thử ăn một con gà choi. Hãy thử ăn cọng rau non. Chắc cá người sẽ ngậm miệng mà nghe, gật đầu đồng ý: “đụ con nít sướng nhất ? ”
Tới mức ăn thua rối: Mợ Trinh kẹp hai bắp vế lại Cái đầu của Đạt kẹt ở giữa. Mợ ra lai láng cái thứ nhì, sướng điên cuồng, khờ dại. Mợ xuôi cẳng, xuôi tay, nhắm mắt, thở hổn hểnh, miệng lắp bắp điều gì nhỏ quá, không nghe rõ. Đạt qua đầu lên nhìn. Mặt chàng be bét máu…
… Cho đến xế chiều hôm nay, ngoài bờ sông này, ngồi trong bụi đước, nhìn Khải đang đụ cô giáo Loan, Đạt lại thèm. Không phải thèm một đàn bà. Mà thèm một cô giáo có dáng dấp kiêu kỳ, ngạo mạn. Một vẽ đẹp đài các có học, thông minh.
Cô Loan đứng chàng hãng ra, cạnh bụi hoa sói có những chùm hoa bìm bịp màu tím nhạt. Khải quỳ trên lá khô, áp mặt vàó bú lồn cô Loan. Cô ngẩng đầu nhìn lên cao. Những chòm lá bàng, lá sởi, đan nhau khít khao. Nắng chỉ lọt qua những khoảnh nhỏ, đổ xuống lưng, tóc, mặt Loan những hạt li ti lao chao. Gió sông thổi mát rười rượi. Cô Loan cắn răng lại chịu cơn sướng đang hoành hành cả thân người cô. Bé Khải dùng môi, chăm bẳm bú hột le. Từ bụi đước, Đạt mê mãi theo dõi phản ứng của cô giáo. Bụng cô trồi lên, sụt xuống, hai tay bấu tóc Khải.
Khải vừa sướng, vừa hãnh diện vì đã bú được lồn cô giáo đẹp nhất trường. Mỗi lần Loan đi qua một đám đông, người ta im lặng hết để ngắm nhìn, như chiêm ngưỡng một hoa khôi. Các thầy trong trường chả ai dám hó hé. Một triệu lần, chưa bao giờ Khải dám có ý nghĩ là sẽ được cô Loan yêu thương đến như thế. Không ngờ đêm thứ Bảy đụ cô Ngọc cạnh phòng của cô Loan; không nhời Khải thực sự đẹp trai, dáng dấp khỏe mạnh; không ngờ Khải bạo miệng đề nghị
giới thiệu chọ Loan, Sướng, mỗi người một anh bồ, làm gì có buổi chiều hoàng đạo đẹp chất ngất bên bờ sông vắng như chiều nay.
Khải nằm ngửa ra trên lá khô. Cô giáo Loan ngồi choàng qua miệng Khải. Cô chống tay phía trước, hẩy cái mông đít, nắc lồn lên môi, lưỡi Khải. Nước lồn ra
ướt đầm mặt cậu bé. Quái lạ, đàn bà, ai cũng thích được bú lồn. Cho nên Khải tận tình, mang hết kinh nghiệm ra phục vụ tối đa cô giáo Loan. Một lúc sau,
nàng tựt xuống, để miệng lồn hở ra, canh thật đúng. Loan ngồi lên. Cặc Khải đâm vào ngọt xớt. Loan nắc nhè nhẹ. Khải nhắm mắt để không nhìn thấy vú, thấy lồn. Nhất là gương mặt mê man, ngây ngất của cô giáo.
Khải ráng kèm, không cho bị “hộc máư’. Nãy giờ, bú lồn, Khải đã làm cô Loan ra hết một lần. Khải cố giử làm sao cho Loan ra thêm một cái nữa để Loan phải thần phục chàng. Đúng như Khải mong ước Loan đã lại ra một lần nữa, rủ Khải:
– Anh ra với em không? Hết chịu nổi rồi. Sướng quá anh Khải ơi. Em ra đó. Giữ kín cho em, đừng nói với ai nhen. Em ra nữa, còn nữa….chết, chết!!!
Loan nằm phụp hẳn trên người Khải mà thở. Hắn ôm mặt cô giáo hôn bằng mũi, thưởng thức cho hết cái đẹp thần sầu của giáo Loan. Khải hà tiện được “đạn” sau khi đã hành quân. Cậu bé khôn lắm. Mười lần đụ nhiều lắm Khải chỉ ra vài lần. Loan thì không cần biết Khải có ra hay không. Nàng cần sự khoái lạc cho riêng mình trước đã. Cho nên sau hai lần ra xong, Loan đã thấm mệt. Nàng mặc áo quần, chia tay Khải, không quên hẹn tối mai tại nhà nàng, lúc chín giờ.