Chi hiểu được Hưng đang nói rất thật thà. Trong thâm tâm của Chi, nàng vừa một thoáng liên tưởng đến chuyện sây tại nhà nàng lần trước. Và thật sự, nếu Chi không có chuyến về thăm ba mẹ vừa qua và Chi đã không bị anh Sáu cho nếm mùi giao hợp đích đáng, thì Chi cũng chưa biết xử với Hưng ra sao cho hợp lý, giận hay là thương Hưng như Chi từng mơ mộng. Chỉ cũng “thích” Hưng, đã tạo cơ hội cho Hưng hưởng những niềm mơ ước của nàng. Nhưng Hưng đã không làm cho Chi được toàn cơn mộng, chỉ là để lại Cho nàng một nỗi ngẩn ngơ. Nhưng sau khi anh Sáu đã “dạy” Chi bài học nhục dục vỡ lòng thì tự nhiên tâm hồn của Chi trở nên nhẹ nhàng cởi mở, tự nhiên Chi thấy nàng rất bao dung, không nỡ trách giận Hưng thêm làm gì gì dù sao, chỉ có Hưng lằ người con trai mà Chi có nhiều cảm tình nhất. Chi bảo với Hưng:
– Anh chị của Chi đang có mặt trong nhà, Chi không muốn anh chi bị phá rầy giấc ngủ. Hưng về đi ngày mai Chi đợi Hưng ở nhà sau giờ học. “Chi sẽ đợi Hưng ở nhà sau giờ học…” Có nghĩa là Chi đã cho Hưng một cái hẹn, cho một giấc mơ tuyệt vời Phải? Một cái hẹn hàm chứa rất nhiều thơ mộng và diu dàng. Hưng mừng quá, suýt chút nữa đã chồm tới nấm đại lấy tay Chi bất chấp Chi có bằng lòng, nhưng Hưng kịp trấn tỉnh:
– Vậy được rồi Ngày mai đi học về, Hưng sẽ đến đây thăm Chi nhé? Cám ơn Chi…
Nói xong, có lẽ vì đắc chí quá, Hưng chàng kịp nói lời từ giã Chi, chạy mất hút tám dạng trong bóng đêm. . .
Chi đứng nhìn Hưng mất bóng, miệng tủm tỉm một mình. Chợt Chi tặc lưỡi nói thầm :
– Chết thật! Mình hẹn Hưng mà chẳng kịp suy tính, lỡ ngày mai chị Hương anh Hoàng đi làm về sớm bất gặp thì sao?…
Thì sao?… Chi như kẻ có tật giật mình. Nàng vội tự trấn tỉnh :
– Ồ mà có hề gì kia chứ? Chỉ là bạn bè đến nhà thăm nhau chứ có gì mà Chi phải sợ. Chị Hương cũng từng gặp mặt Hưng mấy lần ở nhà rồi còn gì…
Thì ra, trong đáy sâu thâm tâm của Chi, nàng ngờ ngợ nhận ra rằng, chẳng hiểu sao lần hẹn hò này với Hưng hình như trong ý đồ riêng tư, Chi như thấy có điều gì hơi hơi khác lạ chứ không giống với những lúc thường trước đây.
Tự nhiên, Chi nghĩ đến anh Sáu nhà quê hôm qua cùng với ngay lập tức những cảm giác gờn gợn đang trào dâng lên bên trong da thịt của nàng, rồi Chi nghĩ đến cái dương vật rất to tròn của Hưng mà Chi đã có dịp trông thấy trong lần “lầm lỡ” hôm nào. Cho dù nó chưa thực sự đem đến cho Chi những cảm giác như anh Sáu đã để lại trong đáy sâu thân thể của nàng, nhưng Chi vẫn mường tượng, Hưng sẽ làm cho Chi khoái ngất được như anh Sáu, có thể, sau lần đó, rút kinh nghiệm qua bạn bè, sách báo, Hưng đã mình, sao mấy lúc sau này, nàng cứ để cho những ám ảnh dám dục xâm chiếm trọn thần trí làm cho Chi hay nghĩ ngợi liên miên vô vẩn, đầu óc nàng mất hết cả tập trung. Chi vội vã lấc đầu như muốn xua đuổi những hình ảnh ma quái khác thường liên tiếp đổ xô đến quấy nhiễu trong tám trí và cứ chực đánh thức những khát khao thèm muốn lúc nào cũng sẵn sàng bùng nổ ra trong Chi một cách mãnh liệt dễ dàng.
Chi nằm trên giường trong cán phòng riêng vắng vẻ, nàng nhấm mất cố quên mọi sự trong mấy ngày vừa qua. Chi nhớ đến nhô quỳnh, cấp sau này nó không còn nhiều thời gian vui đùa tung tăng bên Chi như trước nữa. Nhưng Chi biết tỏng, quỳnh bận việc gì, ghét nhất là mỗi lần gặp mặt nhau trong lớp học, Quỳnh làm bộ tỉnh bơ nói với Chi :
– Quỳnh nhận lời làm người mẫu giúp anh Trung vẽ tranh nên lúc này ít rảnh. Nó liếng thoáng đánh trống lảng, hỏi Chi :
– Sao gần đây Chi không đến nhà anh Trung học nhạc? Anh Trung hỏi, quỳnh chẳng biết nói Chi đi đâu, bận việc gì…
Chi thấy tưng tức trong lòng, con nhỏ này gian dối gớm. Nó đến với anh Trung vì chuyện khác, còn đặt chuyện nói dối nọ kia. Ta biết tỏng mày với anh Trung lâu nay làm những gì. Nhưng thôi kệ! Cứ để cho họ được tự do, Chi cũng không có tư cách để can dự vào.
Chi nằm lăn qua trở lại khá lâu, vẫn không tài nào chợp mất, thân thể không mệt môi gì mà đầu óc thì cứ hết nghĩ tới chuyện này tiếp đến chuyện kia, toàn liên tường đến những chuyện ái ân giao hợp. Bao nhiêu hình ảnh nhục dực trong giây phút một mình này, Chi lại thấy chúng hiện vế mồn một khiến Chi cứ nằm miên man suy nghĩ, chúng khiến cho cơ thể của nàng như đang bừng dậy một nhịp sống khác thướng đầy lôi cuốn mê ly. Tự nhiên Chi cứ bị ám ảnh bởi những cảm giác đê mê với những khúc dương vặt gân guốc của đàn ông, mà giờ đây, tự nhiên Chi có “thiện cảm” với nó rất nhiều. nghĩ đến Hưng vừa rồi khuôn mặt rạng rỡ. Thật lòng, Chi cũng rất muốn chiêm ngưỡng khúc dương vật no tròn đầy khỏe mạnh của Hưng. Giây phút này, nếu Hưng có mặt tại đây, Chi sẽ để cho Hưng từ tốn rút hắn nó ra để cho Chi có dịp ngấm nhìn cho đã nữ con mất, để cho Chi có dịp tận tay sờ thấy nó xem cảm giác sẽ như thế nào, để cho Chi thử ngậm lấy nó mà mút giống như nhỏ quỳnh mút cái dương vật đồ sộ của anh Trung hoặc chi Hương nâng niu mút bú cái qui đầu hiên ngang của anh Hoàng.
Có một điều mà Chi có thể biết nhấc, là cái dương vật bụ bẫm của Hưng trông thật hùng dũng dễ thương, nó to đỏ hồng hào, chĩa thẳng lên trời oai phong như một tay kiện tướng, chỉ tiếc rằng có lẽ, nó hùng hổ quá cho nên “chưa đánh đã thua”. có lẽ vì Hưng khỏe mạnh quá cho nên mới ra nông nỗi. Chi ngẫm nghĩ trong đầu rằng sẽ để cho Hưng được dịp đè ngửa Chi ra làm lại. Chắc chắn mọi việc sẽ tiến triển khá hơn.
Nghĩ tới đây vô tình hai bấp đùi của Chi đã kẹp cứng lại từ lúc nào. Nó vẫn còn hơi hơi râm ran ê ẩm và dường như nó lại vừa ri nước ra bên trong nữa rồi. Chi nhìn lại cửa phòng riêng của mình xem đã thật sự khóa kín, rồi Chi ngồi dậy bên cạnh giường, cởi phăng cái quần dài. Chi muốn kiểm soát lại cơ thể của mình xem có xảy ra điều gì khác lạ kể từ lúc anh Sáu nhà quê cấm cặc vào lỗ lồn của Chi, giờ nó củng đang bi kích thích bởi những ý nghĩ nên nó nở phồng lên trông có vê to hơn mọi lầ’n. Lông lồn của Chi rậm dầy và đem mượt. Nàng dùng đẩu ngón tay banh rộng hai cái mép lồn ra trước ánh sáng ngọn đến ngủ làm cho ánh sáng chiếu vào cái khe đang rỉ nước âm hộ loáng ướt. Tự nhiên, Chi lại thấy nứng lồn, nứng đến phồng càng cả hai bên mép, nứng đến đỏ hỏn cái hột le đang nhấp nháy bên cạnh ánh đèn. Chi khe khẽ lấy đầu ngón tay rà qua rà lại, rà tới rà lui làm cho nước ướt càng lúc càng ứa ra thêm nhiều. Bảy giờ thì nước dâm đã ứa ra ngập kín từ cái lỗ âm hộ cho đến cái đầu của hột le. Chi dùng đầu ngón tay quẹt thấm nước nhờn di di lên cái hạch khiến nàng phơi bặm môi rùng mình/ rói 5ẵn trớn Chi thọc đầu ngón tay vào hắn bên trong cửa lồn của mình mà ngoáy, mà mán mê kéo ra kéo vào in như Chi đang bị anh Sáu đụ. Ngón tay trỏ của Chi chừng như quá nhỏ không xoa kín được trọn vẹn chung quanh lỗ lồn của mình, Chi bậm môi bạo dạn thóc luôn hai ngón vào, rồi nước nhờn ứa ra lênh láng, làm trơn tuột cả hai ngón tay. Chi đánh liều chụm ngửa ba ngón tay vào nhau làm một cho nó to lên rồi bất đầu tự thô dâm lấy một mình trong cơn thống khoái. Chi sung sướng cứ rướn cả người lên, nàng cố trấn tỉnh để tự kìm chế tiếng rên nhưng cũng có lúc phát ra từ cửa miệng. Nàng thè lưỡi tự liếm lấy đôi môi. Thủ dâm một lúc, Chi thấy đã môi nhừ những ngón tay, nàng ngã ngửa ra giường, nằm ngó trân lên trần nhà một lúc mà vẫn không thảy đã nữ. Có lẽ thủ dâm chỉ giúp cho người ta tìm được chút ít cảm giác bênngoài không trọn vẹn, không giống như anh Sáu đã đụ Chi chiều hôm qua ở ngoài đồng. Từ lúc anh Sáu nhà quê cắm con cặc vào cái lỗ lồn của Chi, đã đánh thức toàn bộ các cơ quan xúc giác và Chi đã nếm đủ tất cả những cảm giác sướng ngất đến tận cùng. Chi nghĩ ngợi lùng bùng bên trong đầu óc:
– Phải chi bây giờ có anh Sáu có mặt ở nay!!!
Rồi Chi thiếp ngủ quên đi lúc nào, chóng buồn bò dậy rửa ráy cho sạch cái lỗ lồn vừa thủ dâm, nước nhờn còn đọng đầy bên trong khe, lỗ.
Khuya lắm, Chi mới choàng thức giấc trong đêm, nàng thấy bụng óc ách mót tiểu nên bước xuống khỏi giường để đi vào phòng tấm. Chợt có tiếng nước cháy từ căn phòng anh chi vọng bang. Có cả những tiếng lục đục hôm nào. Nhấc hai anh chị lại mới đê nhau ra ân ái nữa. Mọi lần trước, nghe thấy như vậy hoài thì Chi chẵn hiểu và cũng chóng cần hiểu chuyện gì nhưng bây giờ thì Chi đã có thể dự đoán được phần nào những gì vừa diễn ra giữa anh chị của nàng… Biết được rồi thì trong lòng của Chi khó mà giữ cho tâm hồn khỏi vương vấn.
*
* *
Buổi học ngậy hôm sau cả Chi lẫn Hưng giáp mặt nhau nhưng vì đã ngầm hẹn trước nên chồng ai nói với ai nửa lời. Những giờ học trở nên vô vi buồn chán. Cả hai đều mong sao cho chóng hết giờ để Hưng đến nhà thám Chi như đã hẹn trước. Vừa về tới nhà, quáng cái cặp xuống bàn ngoài phòng khách thì Chi đã nhìn thấy bóng Hưng thấp thoáng giữa những hàng cây nhỏ trồng ở trước cửa nhà. Không đợi cho Hưng phải bấm chuông gọi, Chi đã hé cánh của ló mặt ra nói với Hưng:
– Chi vừa mới bước chân vào nhà chưa kịp làm gì hết. Hưng đã đến thì vào đi, đứng lấp ló ngoài đó làm gì.
Hưng hớn hở lách cửa bước vào nhà, trong khi Chi nói:
– Cả nhà anh chi Chi đi làm hết, chỉ có một mình Chi, không có gì để đãi Hưng hết.
Hưng nguây nguẩy xua tay:
– Không cần, Hưng không cần gì hết, chỉ mong được đến thám Chi như thế này là vui lắm rồi.
Một thoáng qua đi trong im lặng như thể không ai còn gì để nói với nhau. Tự nhiên Hưng khơi lại chuyện cũ :
– Lần… trước, Hưng thật có lỗi với Chi.