VN88 VN88

Truyện 16+ mới nhất cho anh phá trinh em nhé

Đọc truyện 16+ hay mới nhất có phim mang tựa đề cho anh phá trinh em nhé bắt đầu…Biết Linh đã đạt cực khoái tôi liếm sạch rồi nhẹ nhàng trườn lên nút lưỡi Linh, tôi kề sang tai Linh nói cho anh, em nhé !…

truyen 16+ moi nhat cho anh pha trinh em nhe

Xem phim truyện 16+ phá trinh cô bạn thân.

ĐIỀN MẬT KHẨU

Chắc hẳn bạn đã có những phút giây kích thích cùng bộ phim trên, nhưng đừng quên thưởng thức bộ truyện 16+ mới nhất dưới đây nhé!

truyen 16+ moi nhat cho anh pha trinh em nhe hinh anh 2

Đọc Truyện 16+ mới nhất cho anh phá trinh em nhé.

Chào các bạn, tôi là Nam! Con trai út của 1 gia đình có thể nói là giàu có ở Hà Nội, trên tôi là 1 chị hơn tôi 2 tuổi tên là Nga, tôi là 1 thằng nhóc ăn chơi từ năm lớp 7 hầu như trong địa bàn Từ Liêm tôi bar với airport nào tôi cũng đi qua lại 1, 2 lần, chị tôi nhắc nhở từ nhẹ nhàng đến cứng rắn, cơ bản bố mẹ chỉ lo kiếm tiền vứt 2 chị em chỏng cheo ở nhà nên phải lo cho nhau. Chị nói chẳng bao giờ tôi nghe chỉ ậm ờ cho qua.

Một ngày như bao ngày khác lúc ấy tôi đang học 11 còn chị thì mới học xong chuẩn bị thi đại học khi tôi đi bar về thì thấy chị ngồi phòng khách :
– Đi đâu giờ mới về ?
– Em đi chơi tí !
– Mày biết mấy giờ rồi không ?
– Đang sớm mà chị !
– Sớm cái gì nữa ! Mày biết chị lo lắm không ?
– Em biết !
– Thế sao còn đi !
– Tại bạn em không đi không được !
– chị nói nốt lần này nhé ! Mày không nghe chị lần này nữa là chị cắt tóc đi tu, mày cũng biết là chị chán cuộc sống này lắm rồi mà, chị cũng lo cho mày nên chị như thế ! Huhuhu
– Chị. . . . . Đừng khóc nữa, em hứa từ nay em nghe lời chị, chị đừng bỏ em nhá chị, huhu …

Hai chị em ôm nhau khóc 1 lúc sau thấy chị mệt tôi đưa chị về phòng, xong xuôi tôi quay về phòng, nằm suy nghĩ tôi thấy tôi thương chị lắm. Trằn trọc tôi quyết định thay đổi ! Bẻ sim điện thoại và ngủ giấc ngủ đến với tôi êm đềm, . . . .

Sáng tôi thức dậy, ngó đồng hồ cũng đã 8h, vệ sinh cá nhân xong tôi xuống nhà chẳng thấy chị đâu đoán là chị chưa dậy tôi lọc cọc vào bếp nấu đồ ăn sáng. Vừa nấu xong thì chị xuống nhà thấy tôi loay hoay dọn đồ ăn chị nhìn tôi cười rồi hai dòng nước mắt lăn xuống :
– Sao. . . . sao chị lại khóc nữa rồi, em ngoan rồi mà, hay chị giận em cái gì ?
– Nhìn em ngoan như thế này chị vui lắm !
– Hihi ! Chị đừng bỏ em nhá ! Từ nay em nghe lời chị, không làm chị khóc nữa !
– Em ngoan lắm ! ( Chị lau nước mắt rồi ngồi xuống ăn, dù đồ ăn là chị nấu tôi chỉ hâm lại như chị vẫn khen ngon)
Từ hôm đấy tôi tách biệt ra hẳn nhóm ăn chơi, đứa nào rủ đi tôi cũng bảo gia đình làm ăn xuống dốc, không có tiền đi chơi nữa nên chúng cũng chẳng rủ tôi nữa !

Tôi đi học đều hơn ! Ít nhất là chẳng ngủ gục trong lớp nhưng vẫn ngủ 1 – 2 tiết do thói quen, cái gì chẳng phải sửa từ từ !

Ngày thứ 2 rộn ràng ! Chào cờ xong tôi vật luôn ra bàn ngủ mà cô giáo vào chẳng hay ! Tôi ngồi bàn cuối bên trên toàn là bình phong nên góc của tôi chẳng cô giáo nào để ý tới nên tôi tha hồ ngủ chẳng lo bị làm phiền.

Hôm nay cô giáo dẫn thêm 1 đứa con gái, chắc học sinh mới, chẳng quan tâm tôi ngủ tiếp !
– Giới thiệu với các em đây là bạn Linh – học sinh mới của lớp ta !
– Ồ ! – Bọn học sinh hô lên huýt sáo toán loạn !
– Chào các bạn mình là Linh học sinh trường XYZ, mình chuyển đến đây mong các bạn giúp đỡ !
– Được rồi ! Em muốn ngồi chỗ nào Linh !
– Đâu, đây, đây ( bọn con trai hô hào ) !
– Dạ bàn cuối kia trống, cho em ngồi đấy nha cô !
– Ấy không được, chỗ đó là chỗ của tên cá biệt nhất trường, ngồi chỗ khác đi, em ngồi đấy không chịu nổi tên đấy đâu !
Cô ta lại tiếp :
– Nam đâu rồi ? Cho cô hỏi hôm nay bạn Nam có đi học không ?
– Này cô giáo kêu ông kìa ( con bé bàn trên tên Vi lay lay tôi dậy )
– Gọi gì em ? ( tôi đứng lên vẫn kịp ngáp ngủ )
– À, xem hôm nay anh có đi học không, mà trong giờ học ai cho anh ngủ !
– Em mệt quá !
– Ra ngoài rửa mặt cho tôi !
Lê bước ra ngoài tôi nhìn con bé Linh, xinh thế, nước da trắng mịn, gương mặt thanh tú, 3 vòng cũng ok, ước chừng nó cao 1m65, tôi nhìn qua nó đút hai tay túi quần huýt sáo sải bước ra nhà WC !

Bước vào lớp thì đã thấy Linh đã ngồi vào chỗ của tôi rồi. . . . . Đi đến bàn tôi hỏi :
– Sao ngồi đây ?
– Thì còn chỗ nào đâu ! Với cô bảo tui ngồi đây trị bạn đấy !
– Đồ thần kinh, . . .
– Ơ. . .

Nói xong tôi ngồi xuống cạnh nó, chẳng nhìn chẳng nói gì thêm. . . . . Tôi lại gục mặt xuống bàn ngủ, . . . . Ngủ một giấc tôi nhìn đồng hồ, còn 15p nữa là tan ! Tôi dụi mắt, mở cặp tính lôi quyển tập ra thì … nó đã mất tích ! Quay sang tìn thấy con bé đang lui hui ghi ghi chép chép !
– Trả đây !
– Nè !
– Sao tự nhiên lấy tập của tôi ?
– Thì tui ghi cho bạn đó, hihi
– Ai mượn mà ghi !
– Thì thấy bạn mệt nên tui ghi giúp, sau tui thì nhờ bạn ghi giúp, . .
– Không có chuyện đó đâu. Đồ Thần Kinh !

truyen 16+ moi nhat cho anh pha trinh em nhe hinh anh 3

Tôi vơ tay lấy quyển tập thì đánh trống hết giờ ! Tôi về thẳng chẳng để ý con nhỏ nữa ! Lấy được xe ra ngoài cổng trường thì thấy con nhỏ đang đứng ở cổng trường, xung quanh là bọn yêu nhền nhện bảo nó lên xe để tụi nó đèo về ! Tôi dắt xe ra khỏi cổng chuẩn bì đề xe thì con nhỏ leo hẳn lên xe !
– Tui ghi bài hộ bạn, bạn chở tui vê nha !
– Ờ, Đồ Thân Kinh !
– Sao cứ mắng tôi hoài zạ. Tui bị thần kinh hồi nào đâu !
– Thấy kiểu cứ hâm hâm hay hay nên gọi là thần kinh, . . .
– Chọc người ta hoài, thôi về đi muộn rồi!
Tôi đề xe đi bỏ lại những cặp mắt đố kỵ, haha
– Nè !
– Cái gì nữa ?
– Tui muốn ăn kem !
– Ờ ! Sao lúc nãy kêu muộn rồi đòi về !
– Hihi, tui không nói thế thì lúc nào bạn mới về !
– Ờ ờ !
Tấp xe vào 1 quán cà phê tôi gọi 2 ly kem vani !
– Ủa sao biết tui thích ăn kem vani ?
– À thì chị tôi thích đoán là bà thích nên tôi gọi !
– Ừ hihi !

Kem được phục vụ đem ra, con nhỏ ăn một thì rồi hỏi tiếp :
– Nè !
– Gì ?
– Sao bạn cứ ngủ trong lớp hoài ?
– Thích !
– Nay đừng như thế nữa nha !
– Không, Đồ thần Kinh !
– Đừng chọc tui nữa, tui quý bạn lắm đấy !
– Mới gặp được lúc sáng, chưa nói năng nhiều gì mà giờ hô quý, Ảo tưởng, . . .
– Hihi, tại tui thấy thế !
– Ăn nhanh lên mà về gần 12h rồi !
– Ừm, hi hi …

truyen 16+ moi nhat cho anh pha trinh em nhe hinh anh 4

Thanh toán xong xuôi tôi lại tiếp tục lai con nhỏ về.
– Nhà ở đâu ?
– Ờ. . . Số nhà. . . . Đường. . .
– Ủa !
– Sao vậy ?
– Không có gì !
Về đến nhà nhỏ nhỏ vừa xuống xe vừa bảo
– Về cẩn thận nha.
– Ờ ! Chào hàng xóm mới nhé !
– Ủa, là sao …
– Đồ thần kinh !
Nói xong tôi đi sang nhà bên cạnh mở cổng và không quên vẫy tay chào, chỉ thấy con nhỏ mỉm cười rồi chạy tuốt vào nhà !

VN88

Viết một bình luận