Em cần phải quen với cái việc “cởi đồ” truớc mặt nguời khác phái đi nhé để lần đầu sex, vì nó cần thiết lắm đấy . Tôi nghe chị nói thì tôi liên tuởng đến việc tôi bị rơi cái khăn tắm truớc mặt anh ba tôi. Tôi mắc cỡ, nhưng rồi tôi bình tĩnh lại nhìn anh Quân mà tôi tuởng tuợng ra đó là anh tôi hôm nào nhìn tôi trong buồng tắm đi ra.
Tôi nhẹ nhàng cởi khuy áo, rồi cởi bỏ áo nịt vú ra. Anh Quân vẫn đứng nhìn tôi một cách “lạnh lùng”, tôi run run đưa tay tuột cái quần vải khakis của tôi xuống . Còn lại mảnh quần xì líp, tôi luống cuống cúi xuống rồi cởi ra nốt . Tôi đứng hoàn toàn trần truồng truớc mắt anh Quân và chị Hà, tôi hơi nguợng vì ở đây có tới hai nguời khác đang nhìn tôi thế này!
Đọc Tôi lần đầu quan hệ là như thế – Truyện 18+ FULL
Sau khi nhận đuợc cú phone của trụ sở giám nghiệm, Khang vội vã uống vài hớp cafe rồi phóng xe đi ngay. Chưa kịp hút xong điếu thuốc, cái bánh đang ăn dở cũng quảng xọt rác . Khang chỉ biết sáng nay anh đang có cái gì bồn chồn, khác lạ trong nguời . Trụ sở giám nghiệm cơ khí trực thuộc bộ giao thông chỉ mất khoảng hai muơi phút chạy xe. Đuờng phố sáng nay cũng như mọi hôm ồn ào nghẹt khói bụi, nó làm tăng thêm vẻ phức tạp của một ngày mới.
Vừa buớc vào văn phòng, ông Thắng truởng phòng đã quảng ngay một câu: Có lệnh trên thành phố muốn chúng ta nhanh chóng tiến hành điều tra hồ sơ C2811. Anh qua bộ hình sự tiếp xúc với anh em bên đó xem vụ này bắt tay thế nào . Các linh kiện mảnh vỡ, phụ tùng linh tinh đã góp vào trung tâm xét nghiệm B2. Anh lên đó nhận hồ sơ giảm nghiệm cơ bản rồi đi ngay đi!
Khang vuốt trán:
– Nhưng có tin gì từ phòng X5 chưa bố ??
Ông Thắng càu nhàu:
– Biểu anh đi B2 thì đi sao hỏi X5 làm gỉ
Khang đáp:
– Thì không phải X5 đang nhận diện các thi thể sao? Mình cần báo cáo những nạn nhân tử nạn trên phi cơ hôm đó đã xác định đuợc bao nguời rồi để gia đình họ còn nhận xác chứ! Việc đó em nghĩ gấp hơn, thưa xếp!
Ông Thắng nhấn mạnh:
– Nhưng bộ nội vụ muốn làm rõ nguyên nhân chiếc máy bay bị rớt! Anh có biết trên máy bay có ông thứ truởng và một phái đoàn bộ ngoại giao hay không!? Việc này liên hệ an ninh quốc gia nên phải cẩn thận!
Khang không dám phản đối, lại bàn gom hồ sơ rồi đi ngay. Thoáng cái đã đến phòng B2, nơi đang phân tích các mảnh vụn của chiếc phi cơ và bộ phận cơ khí quan trọng . Khang bấm nút cửa, một chị nhân viên kéo cửa ô nhìn ra nhoẻn cuời thâm hiểm. Khang dơ miếng giấy phép lấy từ văn phòng cho chị ta coi. Chị ta liền đẩy chốt cho cánh cửa mở ra để Khang vào.
Quang cảnh thật phức tạp, hàng chục nhân viên ăn mặc đồ trắng đeo mặt nạ bốc từng quặng sắt một cho vào máy phân tích . Mọi nguời làm việc im lặng, không ồn ào nhưng nhanh nhẹn lắm. Khang đứng nhìn một hồi thì chị kia lên tiếng:
Truyện 18+ Tôi lần đầu quan hệ là như thế
– Anh đẹp trai! Có gì mới không?
Khang cuời khểnh:
– Mọi việc đang vào giai đoạn A đấy chị . Hôm nay ông Thắng muốn mình mang hồ sơ phân tích sang bộ hình sự gặp bên đấy xúc tiến thủ tục điều tra cấp 3.
– Sao lại cấp 3? Chị kia hỏi .
– Thì vì có một thứ truởng tử nạn trên chuyến bay nên đây là vấn đề an ninh quốc gia đấy!
– Thế anh vào phòng để nhận hồ sơ nhé . Chị kia nói lại kèm theo ánh mắt lẳng lơ. Khang biết cái cuời đó, nó ẩn chứa nhiều thứ lắm . Đã làm ở đây hơn muời một năm, anh đã trải qua nhiều chuyện “phức tạp”, lại phức tạp, ở đây rồi .
Trong phòng chỉ có cái bàn và hàng chục cái tủ sắt, một bộ sa lông gia đen bóng loáng . Khang ngồi xuống ghế. Chị kia hỏi mời:
– Uống cafe nhé ?
– Khang đáp: Ừ! Đen vào nhé!
– Đen cỡ nào cơ chứ ??
– Thì đen không đuờng đấy! À mà này chị Tuyết, ở đây sao lại lắm tiểu thuyết thế này ?
– Thì của em đấy! Lúc rảnh rỗi lại ngồi xem đấy mà!
– Chị cứ hay mộng mơ, rõ phiền đàn bà các nguời!
– Sao lại phiền? Khang chưa có vợ nên không hiểu đàn bà là gì đâu!
Khang càu nhàu:
– Gớm các bà lại có gì mà khó hiểu đâu chứ!
Tuyết cuời khúc khích:
– Anh thật nghĩ vậy sao? Đàn bà có nhiều cái hay lắm đấy!
Khang thắc mắc:
– Chắc lại hay làm nũng chứ gì!?
Tuyết đủng đỉnh pha cafe vừa nói: Có nguời nhìn ngây thơ nhưng lại rất độc ác! Có nguời rất lạnh lùng nhưng rất nóng bỏng bên trong! Tạo hóa sinh ra đàn bà chúng em khiến chúng em có cái kỳ lạ rằng hễ càng đẹp bao nhiêu thì lại càng …dâm bấy nhiêu! Nguyễn Du đã chẳng nói rằng: “Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen” là gì!
Cafe đến tay, Khang vừa định cầm lấy thì Tuyết như…vô tình làm sóng tràn ra đổ cả vào bấu quần của Khang một ít . Tuyết hối hả:
– Chết! Em xin lỗi! Anh có bỏng không?
Khang chùi nhẹ làu bàu:
– Bỏng thì không chết, nhưng cái quần mới mua gần cả nửa tháng luơng đấy!
Tuyết lóm lỉnh hỏi:
– Thế em đền cho! Làm gì than tội nghiệp thế!!
Khang hỏi như đố:
– Đền thế nào đuợc!? Không lẽ lại bảo chị mua một cái khác à!
– Không! Đền thế này này …
Vừa nói xong Tuyết đã ngồi sụp xuống đưa tay kéo phéc mơ tuya quần Khang xuống, lòn bàn tay mềm mại vào tận trong đũng quần rờ rờ cái duơng cụ của Khang. Thật bị bất ngờ, Khang hơi thẹn nhưng lại hít mạnh hơi thở để lấy bình tĩnh lại . Khang cúi xuống nhìn Tuyết .
Tuyết có guơng mặt trái xoan bầu bầu, mắt phuợng nhừng đeo kính trắng nên trông rất qúy phái . Khang bỗng dưng thấy thích thích cô bạn đồng nghiệp mình ở tư thế như ngồi, như quỳ giữa hai chân mình đang vọc tay vào trong quần mình . Khang chẳng biết có phải Tuyết đang giỡn hay đang thử mình nên làm bộ hỏi:
– Đã đền thì đền cho đáng nhé ??
Tuyết nguýt Khang một cái thật sắc rồi bóp mạnh tay một cái! Khang xém chút la lên, rồi đỏ mặt ngồi im. Tuyết mỉm cuời:
– Thế có ai thổi cái này cho anh bao giờ chưa?
Khang vừa mắc cỡ, vừa hồi hộp vì truớc giờ Khang chưa có bạn gái nên có biết gì thổi hay hít là gi đâu! Chỉ biết sơ sơ qua phim khiêu dâm đại khái . Khang phập phồng nói:
– Có ai lại dám hy sinh cho ngườii dưng bao giờ ?
Tuyết phụng phịu:
– Thế mà đòi làm thám tử! Chuyện gì cũng ngốc hết! Để em đền cho anh nhé ….
Vừa nói xong, Tuyết đã gần như cởi phăng cái quần Khang đang mặc xuống tới đùi . Ở tư thế ngồi trên sa lông, Khang chỉ còn biết ninh hơi thở đợi cái gi đó kỳ lạ mà anh chưa biết bao giờ .
Tay Tuyết đã cầm hẳn con cu của Khang, cô nàng khẽ cúi xuống hé miệng ra rồi chầm chậm mút lấy vào trong.
Không gian như ngừng thở theo nhịp tim của Khang. Cảm giác một cái miệng uớt uớt đang mút cu cho mình làm Khang sung suớng tột đỉnh! Chưa bao giờ đuợc có thứ cảm giác tê tê buồn buồn đến thế!
Tuyết không chậm rãi nữa, nàng gia tăng tốc độ dần theo nhịp mút . Tiếng chóp chép từ cổ họng nàng phát ra và hơi thở nàng gần như cũng nhanh dần! Tuyết nhả con cu của Khang đang nút trong miệng ra nguớc mắt hỏi:
– Đền như vậy đuợc chứ ??
Khang chỉ ú ớ ầm ừ rồi nhắm mắt lại mà mơ màng trong cực lạc . Tuyết lại cúi xuống nút cu vào miệng mình . Một cảm giác nong nóng chạy rân khắp đầu luỡi nàng, một thứ cảm giác nhờ nhợ đang dần dần chảy ra mỗi lúc một mặn thêm. Tuyết bú thật lâu, cái đầu nàng không ngừng nhô lên xuống . Một tiếng chép thật kêu vang lên!!
Tuyết tách luỡi mình để liếm lấy duơng vật Khang. Rồi lại nút nút liên hồi . Khoảng hơn muời phút trong im lặng của không gian căn phòng, bỗng Khang bật kêu:
– Ôiiiiiii!!!
Tuyết vội vàng nhả cu Khang ra. Từ miệng nàng một bụm nuớc trắng đục phọt xuống đất! Khanng nhắm nghiền mắt lại, cảm giác như đứt hơi. Một trận tinh trùng vãi ra ào ạt khắp quần . Bất chợt Khang dang hai tay ra ôm ghì lấy đầu Tuyết kéo lại gần . Tuyết như hiểu ý, cô nàng gồng mình một chút rồi hả miệng ra đớp lấy con cu của Khang trở vào.
Nàng cảm nhận thêm một trận phóng tinh tràn thẳng vào cuống họng mình, chảy manh qua cổ! Nàng “Ực” một cái, rồi hai cái! Huơng vị lờm lợm khiến nàng nheo mắt cố nuốt cho trọn một bầu tâm sự của Khang bắn sang.
Khang ngã bật ngửa ra ghế, Tuyết rút lui đứng dậy chùi mồm mép hai bên và sửa lại cái kính mắt vừa nói:
– Đền như thế, em lỗ to!!
Khang cuời như mếu:
– Ai bảo làm hư…quần nguời ta!!??
Tuyết đứng đấy nhìn Khang đang kéo quần lên mà nói:
– Em chỉ đổ một ít cafe lên quần anh! Còn anh lại đổ một lít tinh trùng vào bụng em!
Khang đỏ mặt làm kên:
– Ráng Chịu!!
Đứng dậy Khang theo sau Tuyết lại chỗ tủ sắt để nhận “hồ sơ” khám nghiệm . Từ sau, Khang chăm chú nhìn dõi theo Tuyết đang lom khom với mớ hồ sơ trong tủ. Cặp mông sao lại bỗng dưng đầy đặn đến thế ?? Có lẽ Khang chưa có vợ nên anh nhìn phụ nữ từ những khía cạnh “nhạy cảm” nhất!
Đôi chân dài đuợc bọc bởi một lớp vớ gia nâu khiến cho Khang càng thấy hai chữ “phức tạp” rất đúng ở phụ nữ! Khang nhìn như bị thôi miên! Mắt dán chặt vào cặp mông tròn lẳn ấy . Tuyết vẫn tiếp tục thu gom từng ngăn một bất chợt nàng cảm thấy rupe mình bị kéo cao lên!
Từ phía sau Khang đang tuốt nguợc cái rupe của Tuyết lên qúa đùi . Khang như con hổ đang đói đứng truớc con nai tơ. Tuyết không ngờ Khang lại xỗ sàng như vậy . Chưa kịp hoàn hồn thì Khang đã tuột truồng nốt cái quần lót màu hoa cà cua Tuyết xuống tới đầu gối rồi .
Chỉ còn cách vịn tay vào cái tủ sắt để đứng . Tuyết bị Khang chiếm lấy từ phía sau. Như không còn kịp giờ nữa, Khang hối hả móc cu mình ra khỏi quần nhắm thẳng phía mông của Tuyết mà nhấp vào . Thấy uơn uớt mềm mại như thạch, một ít lông xoăn không đủ cản đuợc lối vào của Khang. Tuyết đành hạ thấp lưng xuống đón nhận lấy cu Khang đâm thẳng vào chim mình một cách êm ái …Tuyết rên khẽ một tiếng “Haah” thì thấy trời đất như xoay mòng mòng xung quanh. Duơng vật cứng ngắt của Khang đưa vào thậm thụt như cái kim máy đang xuyên qua lớp vải mong manh.
Da thịt Tuyết trắng phau! Từ sau Khang vòng tay ôm chặt lấy eo cô bạn mình mà nhấp như điên. Chỉ đuợc khoảng dăm bảy phút thì Khang phụt một cái rồi ghì xiết lấy nguời Tuyêt.
Tuyết cảm nhận một thứ nong nóng chạy thẳng vào tử cung mình . Một giòng nuớc nhờn thoát ra chảy nguơc xuống hai bẹn háng làm nàng rùng minh bất giác đẩy mạnh Khang rạ Tuyết nhăn nhó:
– Anh không đeo bao lại bỏ vào nguời em. Em có thai thì chết!!
Khang bị đẩy ra lúc đang cao điểm nên làm hụt mất một ít tinh dịch vãi ra khắp sàn đất!
Kéo quần mình lên, Tuyết quay lại nem phịch một đống hồ sơ vào nguời Khang rồi nói:
– Gớm! Cứ như đói cả năm rồi vậy!! Sao ra nhiều thê?
Khang đứng tần ngần một lúc rồi ôm cái xấp hồ sơ đi ra…
Từ trong văn phòng của Tuyết buớc ra Khang để ý thấy vài ánh mắt đang nhòm ngó mình như dò hỏi tò mò khiến anh thấy nửa mắc cỡ nửa bực mình . Khang cố tình huýt sáo vu vơ như để làm cho tự nhiên nhưng vưa đi ngang qua đám nhân viên phòng B2 thì anh nghe có tiếng cuời khúc khích như chọc ghẹo mình:
“Ủa sao đi…lẹ vậy?”
“Nhìn ổng kìa! Sao đi…cà nhắc!?”
Tiếng xì xầm làm Khang muốn “độn thổ” cho chóng mà không biết phép . Anh quýnh qúa nên lúc đi không biết rằng khuy quần chưa kéo lên, để lòi cả cái vạt áo ra ngoài hèn gì cả bọn phòng B cuời ngặt nghẽo . Khang lúng túng vừa đi vừa kéo vội cái phẹc lên rồi dông thẳng về phòng mình ngồi thở hổn hển!
Chưa lần nào thấy phiêu lưu như vầy! Khang đã từng nghe tiếng đồn đãi về “tác phong” của dân phòng Bê Nhì (B2) rồi, nhưng hôm nay mới đuợc “kinh nghiệm” qua. Nghĩ lại, Khang thấy mình như vừa bị “hiếp dâm” hay sao ấy! Vừa nôn nao, vừa sờ sợ bị ai biết! Nhưng xét cho cùng Khang thấy mình cũng không đến nỗi thiệt hại gì hết, nguợc lại là khác .
Những ý nghĩ miên man cứ quay quần trong đầu Khang, hết hình ảnh đôi tay thoăn thoắt của Tuyết vọc lên xuống rồi cái màu tim tím hoa cà của cái quần xì líp lúc nãy như chụp lấy cái đầu Khang. Rồi hai mảnh mông trắng ngần như trứng bóc như căng ra truớc mắt mình làm Khang muốn điên đảo tâm hồn!
Móc vội gói 555 ra, tìm nhanh một điếu đưa lên môi châm lửa Khang tìm lại bình tĩnh trong giây lát và xua đuổi những hình ảnh khiêu dâm trong đầu mình đi để còn làm việc.
Điện thoại reng:
– “Alo! Khang nghe đây!”
– “Có rồi! Để soạn xong thì qua ngay”
– “Vâng! Vâng! Okê!”
– “Thôi bye”
Khang mang cái cặp táp hồ sơ đi nhanh ra ngoài . Bất chợt nghe ai gọi:
– “Anh thám tử ngốc!”
Khang quay lại, thì ra Tuyết đang đứng đằng hành lang. Khang không biết nói sao chỉ hỏi:
– Gì thế!?
Tuyết nói:
– Anh rảnh không?
– Không! Bây giờ cần đi gấp!
Tuyết phụng phịu:
Cứ như gặp tà không bằng! Mới đấy đã muô’n lánh mặt rồi!
Khang không biết nói sao chỉ biết gãi tai. Nhưng rồi cũng nói như bào chữa:
Không phải vậy! Mà mình gấp thật đấy!
Tuyết nói như đùa:
Lúc nãy cũng gấp lắm nhỉ ?? Nhưng anh gấp qúa làm em không kịp đưa cho anh cái này .
Gì thế ??
Tuyết đưa tay ra một cái bao nylon đen hình như đựng cái gì trong đó .
Khang cầm lấy thấy nó không nặng lắm, như dò hỏi bằng ánh mắt Khang nhìn Tuyết và đợi câu giải thích . Tuyết nói:
Một ít đồ mà anh em bên B2 tìm đuợc trong cabin hành lý của cái máy bay đó mà! Anh hãy xem truớc có đóng góp đuợc gì cho việc điều tra hay không nhé! Khang định mở ra xem, nhưng Tuyết đã nói:
“Tối mật”
Như hiểu ý Khang không mở ra mà cầm vậy đi luôn về phòng mình . Đóng của cẩn thận rồi Khang mới lấy kéo cắt cái túi nylon ra thì thấy bên trong có một ít giấy tờ chứng minh và một cái hộ chiếu bị cháy nám đen thui nhưng còn đọc đuơc phần duới “Phạm Quỳnh Huơng”. Lục lọi thêm thì phát hiện một quyển sách khổ 2 tấc vuông bìa bị cháy đen, nhưng còn đuợc hơn 85% nguyên vẹn! Khang chẳng biết là quyển sách gì mà sao lại đuợc bỏ trong bọc “Tối Mật” như vậy . Tìm tòi một hồi anh bèn lấy cái hộ chiếu ra xoi xoi ánh đèn rồi tìm hiểu: “Ai là Phạm Quỳnh Huơng?”
Với cái tên và hàng số trên chứng minh Khang sửng sốt đọc một loạt thông tin cá nhân hiện lên màn ảnh vi tính:
Phạm Quỳnh Huơng
Ngày Sinh: 20/11/1981
Nới sinh: Đà Lạt
Nghề nghiệp: Thông dịch viên.
Nơi làm việc: Bộ ngoại giao
Quân hàm: trung úy Quân Báo .
Như có gì là lạ khiến Khang muốn biết thêm về nguời này. Khang vội gọi điện sang cho Tuyêt:
Alo! Chị Tuyết có đấy không?
Bên kia trả lời Tuyết vừa đi họp rồi . Khang cúp máy . Suy nghĩ một lát Khang lấy cái túi ra tìm hiểu thêm thì thấy ngoài những cái chứng minh hộ chiếu, một cái hộp son phấn hình trái tim mà phía trong có khác tên Quỳnh Huơng ra thì chỉ có quyển sách đen cháy nám . Khang cầm quyển sách đọc ngoài bìa chỉ thấy chữ bên ngoài không còn rõ nữa, nhưng lật vào trong thì Khang thấy còn khá rõ ràng:
“Tôi tên Phạm Quỳnh Huơng năm nay tôi 21 tuổi và những gì tôi viết sau đây là nhật ký thời gian tôi làm việc tại trụ sở bộ ngoại giao. Tôi viết để ghi lại những vui buồn mà đời tôi đã gặp, đang trải, và sẽ phải làm hầu sau này tôi sẽ dùng vào việc viết một tác phẩm cho riêng mình và cho mọi nguời .
Tôi sinh ra trong gia đình bố tôi là một quân nhân, mẹ tôi làm truởng phòng một cơ quan nhà nuớc . Tôi có hai anh trai và một đứa em gái nhỏ hơn tôi 3 tuổi . Nhà tôi ở Đà Lạt nhưng bố mẹ tôi thuờng ít ở nhà vì công việc đòi hỏi nên họ đi công tác thuờng xuyên, lúc chỗ này lúc chỗ nọ . Anh em chúng tôi sống với nhau, trong nhà có hai nguời làm một đàn ông và một đàn bà .
Năm 15 tuổi tôi có niềm say mê trở thành nghệ sỹ chơi đàn piano. Tôi học nhạc từ nhỏ nhưng bố mẹ tôi chỉ cho rằng tôi thích học vì chẳng biết làm gì trong giờ rảnh rỗi sau buổi học . Tôi say mê và yêu thích âm nhạc, vì thế tôi hay có tính trầm cảm thích mộng mơ một mình . Năm ấy bố tôi đi công tác xa, còn mẹ thì đang hùn hạp với bạn mở công ty riêng nên không ngó ngàng gì đến chúng tôi cả . Em gái tôi năm áy vừa lên lớp Tám tư thục còn hai anh tôi thì một nguời đang ở Đại học, còn anh thứ hai tôi đang ở chuẩn bị thi vào đại học . Năm ấy tôi phát hiện một chuyện lạ:
Tôi thay quần áo thì thấy một ít máu đỏ duới đũng quần . Tôi sợ lắm những tuởng mình có bệnh gì đến nơi. Về sau, khi mẹ về tôi hỏi bà, thì bà bảo:
“Con có kinh rồi! Thế là dậy thì nhé con gái của mẹ”
Năm tôi 16 tuổi, tôi cao 1m63 cơ thể tôi có nhiều thay đổi lạ khiến tôi thấy khó chịu nhất là ngực tôi sao cứ căng lên mãi như vỡ tung ra. Chỗ kín cũng thấy ngứa ngáy vì tôi phát hiện mình có lông nhiều quá. Kinh nguyệt tôi ra đều đặn và tôi quen với nó dần .
Năm đó tôi thi giải Âm Nhạc Tuổi Trẻ Beethoven đuợc hạng nhất . Mẹ tôi vui lắm nhưng bố tôi càu nhàu:
“Xuớng ca vô loài! Học gì không học”
Thế là ông bắt tôi đi hoc ngoại ngữ . Tôi học tiếng Anh và tiếng Nga, nhưng niềm đam mê âm nhạc vẫn không rời bỏ tôi.
Năm 17 tuổi tôi thi vào đại học . Đáng ra tôi sẽ vào truờng Quốc Gia Âm Nhạc để học đàn và nhạc lý thì bố tôi nhất quyết không chịu, ông bảo:
Con phải học ngoại ngữ! Ngành ngoại giao thích hợp con hơn! Nhà mình đâu có chuyện con cái đi đàn cho thiên hạ nghe mà ngửa tay lấy tiền!!
Tôi thi đậu và vào đại học ngành Chính Trị Xã hội và Ngoại Ngữ!, tôi bỏ dần ý nghĩ trở thành nghệ sĩ duơng cầm .
Năm 18 tuổi, tôi biết nói tiếng Anh, Pháp và Nga lưa loát . Bố tôi có nói chỉ cần tôi ra truờng ông sẽ bảo đảm công việc ở Bộ ngoại giao sẽ chào đón tôi.
Mẹ tôi vẫn bận chuyện làm ăn, nhiều khi tôi buồn chẳng có ai nói chuyện, em gái tôi thì nó cũng bận học hành tối ngày vả lại nó tánh tình như bố tôi là thích bay nhảy, mộng lớn là Quyền Lực theo truyền thống con nhà võ . Anh trai lớn tôi lấy vợ rồi đi làm ở Nga cho công ty dầu khí . Còn anh hai tôi đang học ngành Luật, anh thích đọc sách và cũng mê nhạc giống tôi. Anh em chúng tôi thuờng nói chuyện về Pushkin và Balzac, Tolstoi…rồi Mozart, Beethoven, Schubert anh tôi là nguời giỏi biện luận, nói chuyện rất trôi chảy, nhiều khi tôi học ở anh nhiều thứ .
Anh dạy tôi tư tuởng phóng khoáng của Balzac, truờng phái lãng mạn của Beethoven vân vân, tôi kính nể anh rất nhiều . Nhiều khi anh em chúng tôi nói chuyện về chất lãnh mạn rất sôi nổi, say sưa.
Anh bảo:
Làm nguời khổ lắm, không có tự do thà chết còn hơn!
Tôi đáp:
Thế anh có dám chết vì yêu không?
Anh nói hăng say:
Chết vì yêu là dại!! Tình yêu chỉ là con quái vật! Em đừng tìm nó!
Tôi nói: Em chẳng biết quái vật hay gì nhưng chắc nó cũng suớng hơn nhiều thứ trên đời lắm .
Có lần tôi tắm vừa xong đang mặc quần thì tôi thấy như co’ ai đang rình ngoài cửa nhìn trộm mình thay đồ . Tôi thắc mắc lắm nhưng rồi thôi không tìm hiểu .
Năm 19 tuổi, một hôm đi học về tôi thấy bố tôi đang ngồi đọc báo, còn mẹ thì nói chuyện điện thoại như cãi vã với ai về cái gì đó .
Tôi chào bố, ông bảo:
Tháng sau cho con vào đó tập sự đấy! Bộ đã đồng ý với bố rồi . Con phải ráng lên nghe!
Nghe vậy tôi cũng thản nhiên, vì tôi biết cái này sớm muộn cũng đến thôi, ở nhà mọi chuyện đều do bố tôi sắp xếp cả!
Tôi lên lầu về phòng mình bắt gặp anh ba tôi. Anh nhìn tôi hơi khác lạ hơn mọi khi tôi không hiểu có gì kỳ kỳ với anh.
Tuần ấy sinh nhật 19 tuổi của tôi.
Nhiều bạn bè đến dự, có cả các bạn trong quân đội của bố tôi đến nữa xe hơi đậu hết cả con đuờng trong khu biệt thự chỗ chúng tôi ở . Mẹ tôi mừng tôi một cái hộp son phấn có khắc hai chữ “Quỳnh Huơng” cho tôi. Bên trong một cái dây chuyền óng ánh bằng vàng rất đẹp! Tôi sung suớng đón nhận mọi tình thuơng.
Tiệc tùng say sưa xong thì đám bạn tôi ra về cả, các bạn bố tôi lại kéo nhau đi chỗ khác say sưa tiếp . Mẹ tôi cũng đi với các bà bạn đánh bài ở nhà một nguời quen. Còn lại mình tôi trong phòng và một đống quà cáp bề bộn trong phòng.
Tôi vào nhà tắm cởi quần áo ra định tắm rửa rồi đi ngủ thì nghe anh tôi gọi:
Huơng ơi! Đâu rồi!??
Tôi ấp úng trả lời:
Em trong này, đang tắm!
Anh tôi lại gần của bên ngoài nói vọng vào:
Happy birthday công chúa! Anh từ Saigòn chạy suốt đêm mới về kịp để cho em cái này!
Tôi đang trong trạng thái không có quần áo gì, ra cũng dở mà đứng yên cũng dở . Tôi bảo anh:
Có gì anh để ngoài ấy lát em ra xem!
Anh nói: Không đuợc đâu, ra ngay kẻo ăn đòn!
Tôi lấy cái khăn tắm quấn vội quanh nguời rôi mở cửa buớc ra bẽn lẽn nhìn anh tôi. Thấy anh đang đứng truớc của guơng mặt rạng rỡ tay cầm một cái hộp nhỏ anh đưa tôi.
Cầm lấy tôi mở ra thì trong đó có một cái bông Quỳnh làm bằng cẩm thạch xanh biếc đuợc trạm trổ tinh vi. Tôi thích lắm cám ơn anh rối rít . Có lẽ vì thích qúa nên tay tôi luống cuống làm sao nên cái khăn quân quanh bụng tôi bị tuột xuống!
Vừa bất ngờ vừa mắc cỡ tôi hối hả cúi xuống định luợm cái khăn lên che lấy thân thể tôi. Bỗng anh tôi nói:
Đẹp như đóa Quỳnh thật! Nhưng không biết có …thơm không?
Tôi lúng túng khi nghe anh nói, rồi tôi nhìn cái bông quỳnh bằng pha lê đang cầm trên tay, bất chợt tôi hãnh diện khi biết mình đẹp như vậy! Tôi nói nửa đùa nửa thật:
_Dĩ nhiên cái hoa pha lê của anh không có thơm bằng em đâu!
Tôi định kéo khăn lên che nguời lại thì anh tôi buớc lại đoạt lấy cái khăn trong tay tôi rồi vứt ra xa lắc . Tôi sững mắt nhìn anh rồi hỏi:
Anh…??
Im lặng một lát anh nói:
Quỳnh Huơng của anh cho thử mới biết!
Không ngờ câu nói đùa của tôi đã châm ngòi cho một tình huống phức tạp làm tôi bối rối! Tôi nói:
Anh biết làm gì!?
Để yêu!
Sao thế đuợc!??
Tôi chưa nói gì thì anh tôi sáp lại gần ôm lấy eo tôi kéo vào nguời anh. Tôi thở hổn hển vì hồi hộp!! Nhưng tôi thấy yếu đuối truớc sức mạnh táo bạo của anh. Tôi đứng yên trần truồng trong tư thế bị ôm chặt không thoát đuợc .
Anh nhìn tôi chòng chọc, tôi mắc cỡ qúa quay mặt đi chỗ khác . Anh thì thầm bên tai tôi như đủ để tôi nghe thôi:
Cho anh biết cái mùi Quỳnh Huơng này đi!
Bàng hoàng này chưa qua đã đến bàng hoàng khác! Tôi lúng túng không biết nói sao thì anh đã cúi xuống nút bầu vú bên phải của tôi vào miệng . Anh ngậm như đứa bé đang ngậm cái ti ti! Tôi như nghẹt thở truớc việc đó của anh. Miệng anh tham lam di chuyển khắp ngực tôi, rồi lên môi tôi. Anh hôn tôi nhẹ nhàng trên làn môi làm tôi cảm động muốn khóc lên!
Không biết sao tôi chỉ đứng như trời trồng khi anh thụp xuống duới háng tôi. Anh lấy tay phải bế chân trái của tôi gác lên vai anh rồi anh hít hít vào háng tôi.
Tôi nhột qúa bỗng cuời khúc khích lên thích thú . Anh nói như giỡn:
Hoa Quỳnh chưa tắm mà như vầy, tắm rồi thì thế nào !?
Tôi nói: Thì chết hết các con buớm!
Anh nói:
Cho con buớm này chết nhé!
Tôi nói: Anh để em đi tắm rồi tính!
Anh buông tôi ra, nhặt cái khăn lên tôi đi vào phòng tắm mở nuớc ra tắm . Tôi đứng yên cho nuớc chảy xối xả xuống thân hình mềm nhũn của tôi mà bao ý nghĩ chạy trong đầu tôi. Tôi không biết có phải như vậy là tội lỗi không, nhưng tôi thấy hơi thích thích khi đuợc anh tôi xem mình như một đóa Quỳnh đang nở rộ.
Đang đọc thì Khang thấy bị mất vài trang trong quyển nhật ký. Không biết có phải do bị cháy mất hay bị xé mất chỉ biết cái chuyện Quỳnh Huơng làm gì kế tiếp thì bị đứt mất một khúc . Khang đang tính lật sang trang sau xem tiếp nói gì thì nghe điện thoại reng reng. Nhấc máy lên bên kia là dọng ông Thắng:
Cậu làm gì sao lâu thế ? Tôi đang chờ bên này từ nãy giờ!
Khang vội bào chữa:
Em đang ngồi duyệt lại bản thảo của chồng hồ sơ mới thu thập bên kia ạ!
Qua liền đi!
Dạ xếp!
Khang đóng quyển sách lại rồi bỗng dưng dụ dự có nên mang quyển sách này theo để trình bày hay không? Có lẽ cô gái viết quyển nhật ký này không ngờ rằng những gì cô viết trong đó sau khi cô tử nạn lại có nguời đang đọc . Nhưng có lẽ những bí mật còn nhiều trong quyển sách này có thể liên can đến vụ nổ máy bay chăng? Băn khoăn một lát rồi Khang vội cất quyển sách vào hộc tủ khoá lại kỹ càng rồi mang đống hồ sơ đi gặp ông Thắng .
Chiều hôm ấy từ bộ hình sự về, Khang ghé ngang văn phòng mình mang quyển nhật ký về để đọc nốt . Một sự tò mò khiến Khang mạnh dạn đi tìm Tuyết để hỏi thêm cô ta đã biết gì chưa về quyển nhật ký này? Gọi điện cho Tuyết thì cô ta không ở cơ quan, gọi cầm tay thì không ai nhấc máy! Thất vọng Khang mang quyển nhật ký ra đọc tiếp .
…Năm ấy tôi tròn 20 tuổi . Sau kỳ thi hạch sách tôi đậu đủ điểm để vào làm cho bộ ngoại giao. Bố tôi đã “an bài” chu đáo cho tôi mọi chuyện nên trong cơ quan sự việc khá thoải mái . Ban đầu tôi đuợc giao nhiệm vụ chuyển dịch những thông tin tiếng Pháp có liên quan đến chuyến công du của Tổng Thống Pháp sang Vietnam. Công việc nhàm chán nhưng khá bận rộn vì bên mình muốn tìm hiểu quan điểm chính trị từ phía bên kia trong chuyến công du này .
Hàng ngày tôi làm việc từ sáng đến chiều, tối thì tôi về nhà riêng của tôi tại thành phố nơi tôi thuê một căn hộ nhỏ vừa đủ thoải mái một mình . Tôi có một nguời bạn cùng cơ quan, hai đứa chơi với nhau khá thân mật và tuơng đắc . Ba cô ta là một công chức ngành giáo dục, nghe nói nhà cô ta lo lót rất nhiều tiền mới đủ để cô ta vào làm chức thư ký cho bộ ngoại giao.
Tôi không hiểu tại sao nhiều nguời lại phái tốn tiền bạc để vào đó làm việc như vậy!? Bộ trong này có sung suớng hơn những việc khác hay sao? Nếu tôi không bị bố tôi ép, tôi chẳng cần vào trong đây làm việc đâu. Chẳng thà tôi vào truờng cao đẳng Mỹ Nghệ rồi học nhạc, và chơi đàn piano còn suớng hơn.
Ngày 21 tháng 5, nam 19XX
Hôm nay thức dậy tôi nghe tiếng điện thoại cầm tay kêu inh ỏi . Cầm lên nghe, thì ra cô bạn tôi. Cô ta tên Bình Minh (sao đúng lúc vậy):
Bình Minh đây, dậy chưa?
Trời qủy thần, gọi gì sớm vậy bà!
Ê Huơng! Bồ biết gì không?
Biết gì?
Hôm nay có phái đoàn trung uơng xuống cơ quan bất ngờ đó, nhớ ăn mặc kỹ kỹ nghe!
Sao bà biết có phái đoàn xuống, mà còn bất ngờ thì sao mà biết hay vậy!
Bình Minh thản nhiên đáp:
Hôm qua nghe lén ông truởng phòng nói điện thoại, mình ngồi ở cạnh nên nghe đuợc!
Quỳnh Huơng thắc mắc:
Mà có gì nghiêm trọng không?
Có sao không? Sẽ có việc động trời đó! Nghe tớ đi, nhớ chuẩn bị kỹ vào! Thôi đi nè!
Chào!
Tôi cúp máy rồi đi tắm . Nghe Minh nói, tôi dùng sà bông thật kỹ và kỳ kọ những nơi kín thật chu đáo để cho sạch . Đâu đó xong xuôi, tôi đi hơ và uốn tóc . Hằng ngày tôi thích để tóc xõa ngang vai, nhưng hôm nay tôi búi ngọn lên cao để nguyên cái cổ trắng ngần kiêu hãnh . Duyệt một lúc tôi chọn bộ veston văn phòng màu xám nhạt, và thắt nơ đỏ truớc ngực, chân mang vớ gia nâu và guốc nhọn cao gót . Như thấy chưa đủ, tôi liền tô cho môi đỏ thêm rực rỡ . Nhìn mình trong guơng tôi hài lòng, mỉm cuời rồi sách cặp đi làm .
Trưa hôm ấy có phái đoàn đến thật! Một tốp toàn những ông đứng tuổi, tôi đoán họ là nhóm đại biểu trên trung uơng. Văn phòng chúng tôi ở thành phố, chịu sự điều khiển của Bộ từ ngoài Bắc . Tuy nhiên ở đây có trên duới 100 nhân viên trực thuộc và 20 cán sự viên không chính thức làm việc . Cả cơ quan nháo nhào lên vì có phái đoàn đột xuất đến thăm . Nguời tiếp đón và tháp tùng là ông Bình, truởng ban tư tuởng và văn hóa trực thuộc bộ ngoại giao trong Nam. Có cả xếp của tôi, ông Lâm, chúng tôi hay gọi là Lâm “Sung”, vì ông ta mê gái lắm! Nghe nói nhân viên nữ trong này rất nhiều nguời đã bị ông “duyệt xét” qua.
Chuyện phái đoàn nhốn nháo ngoài tầm điều khiển của tôi. Phận sự của tôi là “tiếp tục làm việc đi”, như ông Lâm bảo vậy! Tôi lại bàn ngồi dịch những bản thảo hồ sơ tiếng Nga, và cả tiếng Trung Quốc nữa . Đang làm việc thì tôi nghe điện thoại tôi reng. Tôi nghe thì có lệnh gọi tôi lên văn phòng đại sảnh. Đuợc lệnh tôi đi ngay, vừa ra cửa gặp phải Bình Minh cô ta hỏi tôi đi đâu tôi đáp:
Lên phòng 3 (tức phòng họp nội bộ).
Minh nháy mắt tôi, ráng cẩn thận nhe.
Tôi ừ hử rồi đi ngay. Lên đến nơi tôi ngạc nhiên vì có đủ 8 nguời gồm 6 ông thuộc phái đoàn, và hai ông Bình, Lâm đang ở đó . Tôi cúi chào mọi nguời rồi đứng đấy .
Chợt ông Bình lên tiếng:
Tôi xin giới thiệu đây là Phạm Quỳnh Huơng, nhân viên phòng phiên dịch cúa cơ quan đây! Cô bé này tuy còn nhỏ nhưng trình độ ngoại ngữ giỏi lắm! Đậu điểm cao nhất trong kỳ thi tuyển của bộ thực hiện đấy! Cô ta biết bốn ngoại ngữ gồm Nga, Pháp, Anh và Trung Hoa. Nghe nói cô ta đã dịch gần xong quyển Chiến Tranh và Hoà Bình từ Nga sang tiếng mình rồi đấy .
Hơi mắc cỡ tôi đính chính: Em chỉ dịch chơi trong lúc rảnh rang thôi ạ, không có gì là nghiêm túc cả đâu ạ …
Mọi nguời cuời rồi nhìn tôi chăm băm như khám xét tôi vậy …Tôi thấy kho’ chịu truớc muời sáu con mắt cứ nhìn tôi từ chân lên đến đầu . Một lúc trôi qua, ông Lâm lên tiếng:
Huơng này! Anh giới thiệu với em: Đây là “anh” Muời Chung, đại biểu quốc hội . Còn đây là “anh” Tư Hoài, thư ký văn phòng quốc hội . Đây là bác Thành Đạt, trung tá quân khu Ba Đình, trung đoàn truởng trung đoàn phòng vệ thủ đô đó nhe. Cứ giới thiệu đến ông nào, ông ta cũng dùng chữ “ANH” lót vào mặc dầu có ông già hơn cả bố tôi. Lần luợt giới thiệu hết đại khái, họ là nhân vật trong chính quyền trực thuộc trung uơng chỉ định vào Nam lần này để làm một chuyện đặc biệt: đó là tuyển một đội ngũ nhân viên trong bộ ngoại giao rồi trao cho họ một số công tác mà các ông gọi là “Vô cùng hệ trọng” đối với chính phủ .
Tôi ngồi nghe rồi trán tôi chảy mồ hôi. Từng luợt mỗi ông hỏi tôi mọi chuyện về học vắn lẫn chuyện đời tư cá nhân tôi, gia đình tôi. Tôi không thể nói dối đuợc, vì truớc mặt họ là hồ sơ lý lịch của tôi đang nằm trên bàn, như một con bệnh nằm trên bàn mổ để bác sĩ khám xét vậy!
Khó khăn lắm cũng trôi qua. Họ quyết định cho tôi vào “đội” công tác bí mật có tên là Phong Thần . Cái tên Phong Thần nghe sao rợn qúa, tôi nổi gia gà . Vì trách nhiệm tôi nhận công tác này một cách thận trọng .
Vài hôm sau tôi có lệnh lên một khách sạn 4 sao trong thành phố để gặp mật một giao tiếp viên. Tôi không còn làm việc ở cơ quan nữa để công tác . Tôi có nói với bố mẹ tôi về chuyện này, mẹ tôi thì chẳng biết gì cả riêng bố tôi cho rằng đây là cơ hội tốt để tôi lên cao trong nghề nghiệp!
Tôi lên phòng 408A theo như huớng dẫn trong lá thư đã gửi cho tôi. Tôi đứng gõ cửa, một cái, hai cái, ba cái! Một lát có một nguời đi ra mở cửa, tôi nhìn anh ta vẻ mặt lạnh lùng, râu mép rậm và tóc rất dầy, nguời cao to. Anh nhìn tôi:
Cô đúng giờ quá nhỉ! Vào đi.
Tôi đi vào trong. Bên trong phòng là một không gian sang trọng đầy đủ tiện nghi, ánh đèn vừa đủ sáng, ấm cúng . Tôi thấy trong đó còn có vài nguời đàn ông khác, và một cô gái cũng khá trẻ đẹp đang ngồi ở bàn gần cái Bar. Họ đứng dậy chào tôi, anh dẫn tôi giới thiệu:
Xin tự giới thiệu tôi là Quân, phó đội truởng công tác kỳ này, ngòai ra tôi có hàm đại úy quân báo . Tôi chịu trách nhiệm giao liên mọi thành viên trong đội với công việc cần thiết . Còn đây là chị Hà, anh Vinh, và anh Tâm. Họ là chuyên viên các môn như tâm lý, thông tin học và tình báo . Hôm nay chúng ta gặp ở đây là để chuân bị cho Huơng quen biết với vài nhiệm vụ cần thiết truớc khi lãnh công tác trong đội Phong Thần .
Hôm đó tôi ngồi nghe họ nói về việc học làm quen với môi truờng mới lạ, phức tạp và đa dạng trong thế giới ngành mật vụ tình báo . Tôi ghi chép rồi ráng lãnh hội học hỏi nơi họ . Chị Hà như là chuyên viên tâm lý nên chị nói cho tôi nhiều điều bổ ích lắm .
Ba ngày sau, tôi lại lên một khách sạn khác để gặp anh Quân. Đến nơi tôi thấy có anh Quân, chị Hà nhưng không có ai khác . Chị Hà mời tôi uống nuớc cam vắt trong khi anh Quân ra ngoài nói điện thoại .
Một lát thì anh Quân vào, anh ta bảo tôi đứng dậy . Tôi làm theo, anh ta bảo tôi cởi bỏ hết quần áo ra. Như không ngờ, tôi ngơ ngác nhìn chị Hà như dò hỏi. Chị Hà nói:
Em cần phải quen với cái việc “cởi đồ” truớc mặt nguời khác phái đi nhé, vì nó cần thiết lắm đấy . Tôi nghe chị nói thì tôi liên tuởng đến việc tôi bị rơi cái khăn tắm truớc mặt anh ba tôi. Tôi mắc cỡ, nhưng rồi tôi bình tĩnh lại nhìn anh Quân mà tôi tuởng tuợng ra đó là anh tôi hôm nào nhìn tôi trong buồng tắm đi ra.
Tôi nhẹ nhàng cởi khuy áo, rồi cởi bỏ áo nịt vú ra. Anh Quân vẫn đứng nhìn tôi một cách “lạnh lùng”, tôi run run đưa tay tuột cái quần vải khakis của tôi xuống . Còn lại mảnh quần xì líp, tôi luống cuống cúi xuống rồi cởi ra nốt . Tôi đứng hoàn toàn trần truồng truớc mắt anh Quân và chị Hà, tôi hơi nguợng vì ở đây có tới hai nguời khác đang nhìn tôi thế này!
Chị Hà tiến lại gần tôi sờ mó tôi khiến tôi thấy nhột nhạt rùng mình! Chị chép miệng:
Tiêu chuẩn nguời mẫu đấy chứ! Có điều còn kém tự nhiên, không có dáng thanh lịch của một Vệ Nữ!
Nghe chị nói tôi muối mắng thầm trong bụng: Bà có ngon bà cởi đồ cho nguời khác ngắm đi rồi nói!
Như hiểu tôi nghĩ gì chị Hà lên tiếng:
Em đừng nghĩ việc cởi đồ cho đàn ông ngắm là một sự nhục nhã! Hãy hãnh diện với những gì mình có và hãy tự tin vào bản thân thì mình sẽ có năm muơi phẫn trăm tự nhiên ngay!
Anh Quân đang đứng bỗng lên tiếng:
Em có quan hệ tình dục bao giờ chưa?
Sao lại hỏi quái ác thế ? Tôi không biết đáp sao, tần ngần hồi lâu. Chị Hà nói hộ:
Đừng ngại, em phải vuợt qua cảm giác mặc cảm xấu xa! Ở đây chúng ta chỉ có một mục đích: đó là huấn luyện em thành nguời mới cho công tác!
Tôi nói:
Em có rồi!
Anh Quân hỏi em có mấy lần!?
Tôi nói nho nhỏ:
Dạ, ba bốn lần rồi!
Bạn trai hay sao?
Tôi ầm ừ cho qua. Nhưng anh Quân lại hỏi tiếp:
Em mất trinh lúc bao nhiêu tuổi!?
Muời chín ạ!
Như vậy cũng hơi muộn! Nhưng anh biết nhà là gia đình có hạng nên chuyện này dễ hiểu .
Tôi toát mồ hôi ra khắp lưng. Chị Hà hỏi:
Em biết đàn ông lúc muời chín tuổi, vậy có phải nguời tình đầu tiên của em không?
Tôi nói run run: Dạ Không ạ!
Vậy nguời đó có liên hệ ra sao với em? Anh Quân hỏi dồn .
Nhưng tại sao anh chị hỏi kỹ thế!?
Vì phải xác định rằng em sẽ không bị nguời đó ảnn huởng đến sau này lúc công tác! Vì nếu anh ta là nguời tình hứa hẹn của em, sau này em sẽ phải hy sinh mối tình này và anh ta sẽ bị tổn thuơng. Nên truớc khi em đi thêm sâu vào công tác, chúng tôi phải thẩm định em có quan hệ thế nào trong xã hội cũng như tình cảm, vậy thôi!
Tôi ấp úng: Em không biết nói sao, nhưng nguời làm em đau khổ đầu tiên lại là nguời …anh của em!
Chị Hà: Ồ lên một tiếng. Có thật không?
Không biết nói sao, tôi chỉ muốn khóc lên . Tôi muốn mặc quần vào rồi chạy biến cho khỏi chỗ này!
Anh Quân nói:
Hai nguời quan hệ mấy lần ?
Dạ hai lần thôi. Còn những lần sau là nguời khác, nguời đó là ông Lâm truởng phòng đấy!
Tôi nấc lên khóc. Chị Hà trấn an: “Không sao! Em cho biết sẽ làm em thấy dễ chịu đi!”
Anh Quân nói: Chúng tôi không phán xét hành động của em, chỉ biết như thế có nghĩ là em cũng đã biết tình dục rồi!
Tôi gật đầu xấu hổ . Chị Hà nói thế bản lãnh của em làm cho đàn ông ra đuợc bao nhanh?
Thật khốn nạn! Tôi có phải con điếm đâu sao lại có “bản lãnh” cho đàn ông ra nhanh bao nhiêu?
Chị Hà hỏi: Thế lúc đầu em quan hệ với nguời anh bao lâu thì anh ta ra?
Không chịu nổi nữa, tôi ngồi thụp xuống sàn nhà lấy tay che đậy lại phần nào thân thể của tôi. Chị Hà nói: Đừng mắc cỡ, hãy nghĩ đây là công việc “tôi hệ trọng” của em!
Tôi nói: Chúng em chỉ qua loa một buổi ngắn, em không nhớ!
Anh Quân hỏi: Thế anh ta có làm lâu không?
Không lâu lắm, nhưng cũng đủ làm cho em ra nuớc . Tôi nói như kể tiếp: Anh ấy cho em nằm trên nguời anh ấy rồi chúng em tập thử cách làm tình! Lần ra đầu tiên anh ấy bắn trên bụng em. Lần sau thì anh ấy có làm khoảng năm phút thì ra.
Thế còn lần sau? Chị Hà hỏi tôi.
Lần với ông Lâm sao?
Chị Hà gật đầu .
Ông Lâm chơi gái có hạng, em chỉ biết ông cùng với em quan hệ ở khách sạn lúc em mới vào làm không lâu. Ông ta chơi giói lắm, nhưng em nghĩ cũng khoảng muời, muời lăm phút gì đó thì ông ta gục trên bụng em.
Thế cũng giỏi đấy! Anh Quân cuời một cái làm tôi thoả mãn sung suớng, vì chưa bao giờ tôi thấy anh ta cuời từ lúc gặp tới giờ!
Bây giờ em phải lên giuờng với tôi!
Vừa nói anh Quân vừa đi lại ẵm tôi lên, vẫn trần truồng không mảnh vải anh nhẹ nhàng đặt tôi lên giuờng . Tôi hồi hộp khi thấy anh ta cởi đồ ra. Thật hùng vĩ làm sao, nhình anh trong dáng bộ cao to rắn chắc toàn thân của anh toát ra một sức mạnh dữ dội làm tôi rung động khủng khiếp . Trên ngực anh có một hình xâm con cho sói nhe răng.
Anh thoát y hoàn toàn, cái duơng vật dài và to nhưng đang ngủ gục hay sao ấy, nó chúi xuống như buồn rầu . Anh tiến lại gần tôi, đưa tay chỉ con cu nói:
Em phải làm sao trong một phút nó phải đứng dậy thì coi như em đủ tiêu chuẩn!
Tôi không ngần ngại nữa, chồm dậy tôi đưa tay nắm lấy con cu của anh bỏ vào miệng nút nút . Cái này tôi đã thử qua với anh ba tôi rồi, hồi đó tôi cũng bú cặc cho anh trong phòng tắm, anh đã bắn tinh vào họng tôi như chối chết!
Con cu nằm gọn trong mồm tôi, anh Quân khẽ gầm gừ như con chó dữ! Tôi tăng vận tốc lên dùng môi và luỡi liếm xung quanh quy đầu rồi lại nút vào miệng! Tôi nghe có mùi vị nồng nồng toát ra.
Anh Quân bảo: Đuợc rồi đấy! Một phút rồi lấy ra nào!
Đẩy đầu tôi ra, con cặc của anh thoát ra khỏi mồm tôi đứng lên hùng dũng như một tráng sĩ hiên ngang. Tôi cuời nụ thích thú còn chị Hà thì nói:
Thổi kèn hay thế ??
Tôi đùa: Em biết nhạc lý mà!
Anh Quân đẩy tôi nằm ngủa ra, banh hai chân tôi rộng hai bên rồi anh tiến gần vào đẩy nguyên con cu vào giữa mình tôi. Tôi nhón nguời lên đón nhận nguyên cái khúc đó vào nguời . Anh thúc một cái thật mạnh làm tôi phát “Hự” lên một tiếng to rồi tôi nhắm mắt lại mặc cho anh chơi tôi tàn khốc!
Chưa bao giờ tôi thấy suớng như thế! Anh qủa là một nguời đàn ông mạnnh khỏe . Chim tôi bắt đầu thóat nuớc lênh láng hai bên đùi, anh vẫn húc như “bò húc” vào háng tôi nghe “bành bạch!!” rung cả cái giuờng .
Đuợc khỏang muời lăm phút, anh lật tôi nằm sấp lại nói như ra lệnh:
Banh mông ra đi!
Tôi ngoan ngoãn vâng lời, đưa hai tay ra sau banh rộng mông mình ra. Một cảm giác chật chội chèn vào giữa háng tôi, anh đút từ từ vào lồn tôi từ phía sau rồi nhấn cả thân hình anh lên lưng tôi.
Nằm sấp như thế tôi thấy khó thở vô cùng vì phải chịu cả thân hình to lớn của anh đè xuống phía sau . Mông tôi bị anh phập vào nghe phồm phộp! Tôi rên lên càng lúc càng to. Không biết đã lâu chưa sao anh vẫn chơi lâu thế! Tôi nghĩ bụng phải cho hắn gục mới đuợc!
Thế là tôi hóp bụng lại khẽ vận vẹo cái lưng rồi chổng mông cao lên như bò, cơ bắp âm hộ tôi thắt mạnh từng hồi như vắt nuớc! Tôi thấy anh Quân đút vào kéo ra yếu dần, tôi đoán chắc sắp thành công.
Thật vậy chưa đầy ba chục cái anh đã phụt một đợt khí nóng hổi vào nguời tôi. Anh đè tôi nằm xuống tay banh toạc mông đít tôi ra để trút tinh khí của anh vào đấy. Anh ra xối xả trong lồn, tôi đón nhận tất cả không chối từ. Anh thở một cái rồi rút cặc ra khỏi nguời tôi. Anh bảo:
Khá lắm!
Nằm lõa lồ trên giuờng sau khi anh Quân “thử nghiệm” với tôi khoảng nửa tiếng, tôi thực sự thấy ê ẩm khắp nguời vì anh làm mạnh qúa . Âm hộ tôi như toác ra, một ít lông của tôi bị nhàu nát và đứt rụng trây trết đây đó trên tấm drap giuờng . Tôi nằm phủ mặt, hai tay còn bấu chặt lấy cái gối nhàu nát, mồ hôi tôi đổ ra uớt như tắm . Tôi mệt lả trong khoái cảm, tôi muốn nằm im nghe từng thớ thịt nấc lên vì rung chuyển của cả năm giác quan.
Anh Quân đưa tay phát một cái thật đau lên mông tôi đánh “chát!” một cái rồi bảo:
Thay đồ đi rồi chúng ta đến một chỗ này!
Tôi uể oải bò dậy nói như xin:
Em tắm truớc đuợc không?
Anh Quân bảo:
Ừ! Tắm sạch sẽ vào!
Tôi lửng thững đi lại phía nhà tắm mà nghe duới háng mình đang rỉ ra một thứ nuớc kẹo kẹo dinh dính làm tôi thấy rùn mình sởn ốc! Tôi đi lẹ vào bồn tắm xả nuớc ra rồi trầm mình vào đấy .
Chị Hà đi vào mang theo một túi gì chìa ra rồi bảo:
Em hãy dùng cái này cho thơm! Hoa buởi và quế già đó!
Vừa nói chị vừa mở ra và rắc xuống bồn nuớc đang ấm dịu dàng! Nhìn tôi chỉ nói:
Em cũng nhanh nhẹn lắm! Không giống vẻ một cô gái yếu đuối!
Tôi vuốt tóc và nói:
Em chỉ biết làm hết mình vì mục đích công tác chúng ta thôi!
Chị Hà đưa tay xoa lưng tôi nói:
Em giỏi lắm! Chị thuơng em nhiều!
Như chị vừa nói, chị “thuơng” tôi bằng cách cúi thấp xuống hôn lên môi tôi một cái đậm đà . Tôi bị bất ngờ nên trố mắt ngó xững chị ta!
– Em chưa hôn với phụ nữ à!??
Tôi lắc đầu .
– Mai mốt em sẽ gặp phụ nữ mà họ gọi là “ô môi”, em sẽ cần hiểu cái
họ muốn và họ thích . Em sẽ có cơ hội quen với những nguời này nên em phải làm quen đi!
Tôi nhắm mắt im lặng … như đồng ý .
Chị cúi xuống gần tôi hơn, tôi có thể nghe hơi thở chị phà vào mắt tôi . Một tay chị thọc xuống bồn tắm cọ vào giữa hai đùi tôi, một tay chị đỡ cái đầu tôi lên và chị hôn tôi say đắm . Tôi chưa bao giờ bị nguời cùng phái hôn nên thấy lạnh lạnh, nhưng chị hôn nồng nàn qúa khiến tôi lâng lâng như lệch lạc tâm trí . Tôi nằm im cho chị vọc cái buớm của tôi duới nuớc! Chị vẫn hôn tôi, luỡi chị lần lần đi qua miệng tôi và tôi nút lấy như đáp lại tình cảm của chị . Chúng tôi nút luỡi miên man mà tay chị thọc vào âm hộ tôi lúc nào tôi không biết!
– Đứng dậy đi!
Chị bảo tôi vậy . Tôi đứng dậy, nuớc theo tôi tràn xuống rào rào khắp bồn tắm! Chị cởi áo quần ra và cũng trần truồng buớc vào cái bồn . Chị ôm tôi một cách dịu dàng và hỏi:
– Mình thử làm tình ở đây nhé!??
Tôi gật đầu đồng ý .
Chị tháo tóc ra và lấy tay xoa bóp ngực mình . Chị hỏi tôi:
– Em thích đuợc bú không?
Tôi không nói gì, chỉ chớp mắt nhìn chị chờ đợi . Chị Hà cúi qùy xuống đưa tay ra sau bóp mạnh hai cái mông tôi một cái rồi chị úp mặt vào háng tôi mà rà cái luỡi khắp mọi nơi. Tôi nhột qúa, đứng không vữa cứ uỡn ẹo có lúc đậy chị ra xa vì tôi muốn té!
Bất chợt tôi nói:
Em mắc tiểu! Chị để em tiểu xong chị bú liếm tiếp nhe!
Chị Hà mỉm cuời nhìn tôi rồi bảo:
Cứ tiểu đi, chị bú đuợc!
Tôi ngạc nhiên qúa truớc đáp ứng của chị, nhưng tôi buồn tiểu lắm không nín đuợc nữa . Thế là tôi đứng đấy rặn đại một cái, một tia nuớc vàng au phọt ra tràn lên mặt chị Hà . Vì phụ nữ phải đái ngồi, còn tôi phải đứng nên không tiểu đuợc thoải mái . Tôi chỉ “tè” một cái rồi nín luôn! Tôi mắc cỡ qúa . Chị Hà hả miệng đón tia nuớc của tôi rồi chị có nuốt không tôi không thấy nhưng chị thôi không bú lồn tôi nữa . Tôi đứng đó nhìn chị mà lấy làm lạ . Thực ra chị đẹp lắm nhưng sao chị lại có thể làm những chuyện như vậy ??? Tôi ngạc nhiên nhìn chị mãi . Bất chợt tôi thấy thích chị!! Tôi cúi xuống kéo chị lên và nói:
– Em bú chị một cái!
Chị Hà sung suớng cuời nụ rồi đứng dậy để tôi luồn vào duới hai chân chị . Tôi banh hai chân chị ra tìm kiếm cái con buớm . Lông chị cắt tỉa ngắn ngủn, không như tôi dài và đen bóng . Chị dạng chân ra cho tôi úp mặt vào đấy! Như tự nhiên tôi bỗng thè luỡi ra và liếm vào mu chị một cái! Tôi thấy nó không có mùi gì mạnh lắm nên tôi an tâm liếm xung quanh háng của chị . Như thấy tôi bị kẹp giữa hai chân, chị xoay mình lại chống tay vào vách tuờng chu mông ra. Chi banh mông ra cho tôi liếm từ phía sau. Tôi không biết mình đang làm gì nữa, đầu óc tôi quay cuồng! Chị đứng uỡn ngực sát vào vách, còn tôi thì qùy gối phía sau.
Chúng tôi đang “hành động” thì anh Quân đi vào ….Thấy chúng tôi “xà nẹo” một cách đắm đuối anh thẫn thờ đứng nhìn, và thèm thuồng! Anh Quân cuời khì một cái rồi buớc lại kéo tôi ra, chị Hà vẫn đứng đấy! Anh cũng trần truồng như chúng tôi từ lâu . Anh đứng sát lại phía chị Hà lấy tay vác một chân chị ta lên rồi anh đẩy nguyên con cu vào lồn chị . Chị Hà rên lên sung suớng . Anh Quân đứng nắc “bạch bạch!” làm tôi thấy ghen tuông họ! Chị Hà bèn bảo anh Quân:
Dừng một tí! Hãy cho Huơng vào cuộc luôn. Phải dạy cô ta biết “trụ ba chân vạc” là gi!
Anh Quân đồng ý ngừng rồi kéo con cu ra. Chị Hà bảo tôi leo lên cái kệ bồn tắm ngồi dạng chân ra. Còn chị thì qùy gối chổng mông trên sàn nhà, anh Quân từ sau đâm thẳng vào háng chị mà chơi “chân vạc”!
Chúng tôi la hét ùm nhà, tôi rên rỉ khi chị Hà liếm lồn tôi, còn anh Quân thì gầm gừ như con sói dữ từ sau chị Hà . Cuộc truy hoan mây mưa giữa ba chúng tôi càng lúc càng sôi nổi . Chị Hà đổi chỗ cho tôi, còn tôi lại phải qùy gối chìa mông ra sau cho anh Quân chơi kiểu chó . Anh Quân biết tôi đã mệt nên anh nắc nhẹ nhàng và đều đặn làm tôi thấy thoải mái vô cùng . Chị Hà dạng háng ra cho tôi mút lồn .
Bỗng dưng chị Hà hỏi anh Quân:
Sao? Cô ta đuợc chứ!?? Ngon lành phải không?
Tôi không nhìn anh Quân đuợc nhưng anh chị khẽ béo cái mông tôi một cái như ưng ý lắm! Tôi đuợc thể càng hăng lên lao vào cuộc chơi táo bạo! Bỗng dưng anh Quân rút cặc ra khỏi nguời tôi và nói:
Ra rồi! Ra nè!
Anh phóng tinh lên lưng tôi như suối chảy! Tôi oằn nguời xuống vì mệt mỏi nhưng anh vẫn ghì chặt mông tôi chưa buông ra!! Anh bóp cu anh lại và nói:
Còn một ít ra ngoài phí cả!
Thế là anh buớc lại phía chị Hà bóp miệng chị há ra và đút con cu vào! Chỉ nghe chị Hà ú ớ một hồi thì anh Quân lấy ra! Tôi thở hổn hển ngồi dậy, anh Quân nhìn chị Hà rồi nhìn tôi! Chị Hà không hiểu sao day lại ôm tôi và nút vào miệng tôi. Tôi chưa kịp biết gì thì chị đã nhả một bụm tinh trùng của anh Quân sang mồm tôi làm tôi xém sặc sụa vì kinh hãi .
Thế là chúng tôi vui vẻ thân nhau từ đấy! Bọn tôi thay đồ và đi ra khỏi khách sạn .
*
* *
Khang đang đọc quyển nhật ký thì bấtt chợt nghe điện thoại reng. Trên màn ảnh là số của Tuyết . Khang nhấn nút nghe:
Alo! Tuyêt hả ?!
Anh đang làm gì đó thám tử ngốc !
Sao cứ gọi nguời ta vậy hoài ?
Có phải anh đang đọc cái quyển nhật ký của cô bé không?
À ..a… Sao biết ?
Thì nghe giọng anh toàn hơi thở không nên biết!
Mà chị đọc nó rồi chứ ??
Làm sao dám đọc ?? Cái đó vừa phát hiện thì bị toán kiểm tra bỏ vào bọc rồi!
Vậy sao biết nó là quyển nhât ký của con…bé ??
Chỉ nghe nói phong phanh có quyển nhật ký gì đó của một nhân viên bộ ngoại giao đang tìm, nhưng chưa ai đọc vì đó là hiện vật thuộc vòng điều tra của bộ mà!
Khang nghe nói mới thấy “thoải mái” một chút vì ít ra những gì cô gái viết ngoài cô ra, rất có thể chỉ có Khang đọc mà thôi.
Tuyết nè! Rảnh không?
Mới ở tập thể dục xong ra đang tính về nhà .
Ở Câu Lạc Bộ hả ?
Đúng rồi!
Mình tới đón Tuyết đi ăn cơm tối nhé!
Sao bảnh vậy ta?
Có việc muốn trao đổi đuợc không?
Okay, anh ngốc! Lẹ lên nhé .
Từ xa Khang đã thấy Tuyết đang ngồi uống nuớc với một vài cô bạn trong cơ quan. Vừa tấp xe vào thì Tuyết đã ùa ra nhảy lên xe Khang ngồi rồi dang tay vẫy chào đồng nghiệp đang nhìn theo đầy thắc mắc .
Ngồi phía sau Khang, Tuyết vòng tay qua eo ôm chặt cứng làm Khang thấy ấp úng truớc cử chỉ âu yếm bất ngờ này của cô bạn . Thực ra Khang và Tuyết vào làm trong cục hàng không dân dụng cùng thời điểm như nhau. Lúc truớc hai nguời chỉ quen biết như thuờng, nhưng rồi càng lúc nhu cầu công việc càng làm cho Khang có nhiều cơ hội giao tiếp với Tuyết hơn. (Truyện từ Cõi Thiên Thai) Còn Tuyết truớc giờ có nhiều chàng trai đã đến với cô, nhưng họ chỉ xuất hiện đuợc một thời gian thì thôi không thấy nữa! Nghe nói Tuyết thuộc hạng con gái thay bồ như thay áo, với cô tình yêu chỉ là trò chơi cút bắt!
Anh đưa em đi đâu đây? Tối rồi đó nghen! Em về trễ má la em cho coi!
Lớn rồi mà cứ như còn bé không bằng! Khang càu nhàu với Tuyết .
Khang đảo một vòng rồi quyết định tìm một qúan cơm thanh lịch vắng vẻ xà vào . Buổi chiều ở thành phố nghet nguời đi chơi lẫn nguời tan sở tấp nập va oi bức . Vào trong là một không gian yên tĩnh lạ lùng cùng và một không gian thoải mái êm dịu . Hai nguời đi vào theo sau một cô gái măc áo dài duyên dáng . Họ ngồi ở một cái bàn phía trong góc với một ánh sáng chỉ đủ nhìn mặt nguời đối diện .
Tuyết dùng gì?
Cho em phần cơm tối số 2!
Uống gì không?
Cam vắt okê!
Khang gọi cơm và nuớc uống rồi nhìn theo sau dáng cô gái buớc đi thoăn thoắt! Tuyết liếc thấy như vậy thì tủm tỉm cuời:
Anh thích cô ta lắm phải không? Anh cũng dê xồm lắm đó nhe!
Thấy cô ta mặc áo dài xinh xinh, mình thấy thích vậy thôi!
Không lấy vợ đi, mai mốt “thích” gì vợ cho!
Như hiểu ý Tuyết, Khang hơi suờng suợng trả lời:
Con trai sự nghiệp đi đầu mà!
Bộ chỉ biết sự nghiệp rồi khỏi lấy vợ sao?
Sẽ lấy, nhưng vào lúc thích hợp mới đuợc! Bây giờ chị coi, luơng không đủ sống lấy vợ sao nuôi nổi!??
Vậy mà dám đưa mình vào trong này, sang vậy lát nữa không có tiền trả đâu đó nhe, đừng bắt em ở lại rửa chén!
Cái này …lâu lâu đặc biệt, nó khác!
Khang đang nói thì cô áo dài dọn cơm và nuớc uống ra cho hai nguời . Tuyết nhân tiện định phá Khang một mách nên hỏi cô gái:
Em mặc áo dài đẹp ghê đi vậy đó, dáng em mặc áo dài hợp lắm! Em tên gì vậy!
Dạ em tên Tú Trinh. Cám ơn chị nhé . Em mặc vì bị ở đây đâu cho em mặc áo tây váy đầm như chị, nếu đuợc mặc như chị em mới thích . Nhìn chị sang trọng qúa . Anh chị là vợ chồng phải không?
Khang tính chen vô nhưng Tuyết hớt luôn:
Làm gì có, chị với anh này là đồng nghiệp . Ảnh đang than chưa tìm đâu ra cho có vợ, thấy em xinh vậy để chị làm mai cho nghen!
Cô gái nghe nói mắc cở đỏ cả hai má làm cô nhìn càng dễ thuơng thêm. Cô bào chữa:
Em đâu dám …trèo cao chị chọc em mắc cở!
Có gì mà trèo cao? Chị thấy ảnh nhìn em như bị mất hồn vậy đó .
Thôi nhe, tui đâu có bị ế đâu mà đòi ép gả ở đây vậy ? Khang cự nự
như không vừa ý . Tuyết thấy vậy cuời khì:
Ảnh quê rồi kìa! Con trai gì mà khó tánh qúa!
Cô gái cúi mặt rồi ngoảnh đi một mách . Khang cũng nhìn theo sau nhận xét cái lưng ong thon thon và mái tóc thề dài muợt đẹp vô cùng làm anh bất chợt thấy như hụt hẫng cái gì! Tuyết đá giò anh ta một cái rồi nói:
Kết cô bé rồi phải không? Bộ nó đẹp lắm sao?
Đâu có …À mà thôi hỏi chuyện đàng hoàng nè!
Chuyện gì ??
Chị đọc quyển nhật ký chưa? Nói thiệt đi!
Nói rồi . Chưa đọc mà .
Vậy thì quyển nhật ký này mình phải tìm cách ếm lại không mang cho văn phòng bộ nội vụ đuợc đâu?
Sao vậy!?? Tuyết hỏi ngay.
Có chuyện …không ổn trong đó!
Có bí mật gì không thể biết chăng??
Thực ra mình chưa đọc hết, nhung nó nhiều chuyện “phức tạp” lắm ??
Phức tạp thế nào ?? Tuyết trố mắt hỏi Khang.
Phức tạp ở chỗ cô ta thuật những chuyện cô ta làm!
Thì cái đó có sao? Nhật ký mà! Không lẽ còn chuyện gì hơn thế nữa!?
Khang gật đầu đồng tình với Tuyết . Vốn thông minh nên Tuyết biết chút đỉnh chuyện gì rồi nên cô hỏi tiếp:
Có phải cô ta nói chuyện lăng nhăng trong giới quan chức chính phủ!?
Còn nhiều chuyện đang diễn ra trong cái công tác “phong thần” gì đó!
Phong Thần ?? Là gì ?
Đó là một cái tên cho một công tác bí mật đuợc tiến hành bởi trung uơng.
Cha! Rắc rối nhỉ!?
Anh cho em xem sớ qua đuợc không?
Không mang theo bên mình . Còn để ở nhà . Muốn đọc ghé sang hôm nào cho đọc .
Thôi đi ngay bây giờ nhé!
Sao gấp vậy ??
Chuyện quan trọng mà!
Khang gọi tính tiền . Cô bé mặc áo dài lon ton đi ra với tấm hóa đơn rồi đưa cho Khang mà đung đưa ánh mắt thăm dò . Thấy Khang ghi tính ra rồi móc túi trao tiền cho cô gái . Cầm tờ hóa đơn cô gái thấy có số điện thoại của Khang đã ghi trên đó . Khang nháy mắt ra hiệu cho cô bé mà cuời tình . Cô bé làm như không biết cầm lấy rồi đi ngay.
Tuyết theo Khang về nhà tại một xóm ổ chuột bên kia cây cầu . Đuờng xá chạng vạng tối, Khang phóng xe vùn vụt lao nhanh. Về nhà Tuyết thấy cảnh trống trải đồ đạc khá ngăn nắp không như cô tuởng về một chàng độc thân. Khang sống một mình với một cái… hồ cá vàng có ba chú bơi lội bên trong. Tuyết đứng ngoài phòng khách nhìn xung quanh như tìm cái gì . Bất chợt cô la lên:
Anh ở một mình buồn thiệt hen? Đây là hình gia đình anh đó hả ?
Cũng quen rồi! Ừ, nhà mình có bốn nguời thôi! Ông bà già ở quê lâu lâu cũng lên thăm mình . Còn con nhỏ đó là em mình đó! Năm nay nó sắp lên đại học rồi .
Nhìn anh giống ba anh ghê!
Giống chỗ nào ??
Giống cái mũi nè, rồi giống cái nét cuời nữa!
Khang đi lấy nuớc ra mời Tuyết xong ngồi xuống ghế mở ti vi xem.
Tuyết hỏi:
Quyển sách đâu?
Ừ nhỉ! Khang đi vào trong một lát cầm quyển sách ra đưa cho Tuyết!
Em xem coi có gì trong này mà anh nói ghê lắm!
Cứ đọc đi, nhưng đừng mang về mình cần xem cô ta nói về công tác và điều gì xảy ra truớc khi vụ rớt máy bay.
Tuyết ầm ừ rồi ngồi đó lật quyển sách ra xem. Còn Khang ngồi phía ghế sa lông xem ti vi, lâu lâu liếc trộm xem Tuyết phản ứng ra sao. Một lát thấy Tuyết hết trố mắt lại đỏ mặt rồi như lật nhanh cho qua hết quyển sách . Tần ngần một lát rồi nói:
Sách này con gái như em không đọc nổi! Sao cô bé này táo bạo qúa!
Không phải chị nói phụ nữ càng đẹp càng “phức tạp” sao? Cô bé này cũng vậy đấy!
Anh đọc đến đâu rồi ?? Tuyết lẳng lơ hỏi .
Khang bất chợt bắt gặp ánh mắt hừng hực của Tuyết! Anh ta tự nhiên
thấy ra ở đây chỉ có hai nguời . Khang ngồi xích lại gần Tuyết đưa tay đặt lên quyển sách Tuyết đang đặt trên hai đùi mình . Thay vì lấy quyển sách lại, nhưng Khang lại luồn tay xuống duới váy ngắn của Tuyết mà mò mẫm vào trong.
Tuyết nhùng nhằng rồi khép hai đùi lại như ngạc nhiên hỏi:
Anh kiếm gì thế ??
Khang mỉm cuời:
Kiếm quyển sách!
Nó nằm trên đùi em mà!?
Khang không nói tiếp tục đi sâu vào cấm địa của Tuyết . Anh ta mò tay bên duới cái váy rồi chạm phải lớp vải mịn màng của cái quần lót bên trong. Khang mạnh dạn lách ngón tay mình rồi đưa vào bên trong.
Một cảm giác uơn uớt ngón tay của Khang làm anh ta hưng phấn thêm lên nên ấn mạnh ngón tay vào . Tuyết ngồi đó thỉnh thoảng lấy tay đánh nhẹ mấy cái lên lưng Khang như phản kháng, nhưng qúa yếu ớt nên Khang càng làm già . Anh ta nhìn thẳng vào mắt Tuyết rồi nói:
Tối nay, Tuyết ở lại đây nhé ??
Tuyết không nói gì, chỉ khẽ gật đầu như đồng ý . Khang cuời đắc chí bèn xốc nguời Tuyết lên bế cô nàng đi thẳng vào phòng minh. Tuyết nằm gọn trong tay Khang cho tới khi cô cảm giác mình đuợc đặt lưng lên một lớp nệm mềm mại dễ chịu . Tuyết hỏi như đố:
Anh tính làm gì em đó!?
Khang không nói chỉ đứng nhìn Tuyết đang nằm ngửa giữa đống chăn nệm. Khang nói:
Tuyết đẹp lắm!
Tuyết làm điệu hờn ghen:
Sao bằng cô gái áo dài của anh!
Khang làm tỉnh:
Mỗi nguời mỗi vẻ, muời phân vẹn muời! Đuợc chưa?
Em không đuợc vẹn muời đâu.
Không tin đâu!
Khang nói xong nhào tới ngồi trên bụng Tuyết và bắt đầu cởi những nút áo sơ mi trắng của Tuyết ra. Tuyết với Khang đã “qua lại” rồi nên không có mắc cỡ gì nên Tuyết cũng nhanh tay tháo khuy quần của Khang ra. Hai nguời vừa cuời vừa giỡn trong lúc “trấn lột” quần áo nhau.
Cuối cùng thì Khang đã lột toàn bộ áo quần của Tuyết ra, còn Tuyết thì vẫn phải loay hoay với cái áo của Khang. Khang đứng dang ra, đưa tay cởi quần áo mình ra truớc mặt Tuyết . Hai nguời hoàn toàn trần truồng, có điều Tuyết đang kéo cái mền lên che lấy hạ bộ mình mà xem Khang cởi quần .
Khang đưa tay kéo cái mền ra rồi đưa tay dạng hai đùi Tuyết ra. Khang nhìn cái chùm lông đen đen nằm giữa hai đùi Tuyết mà nuốt nuớc miếng đánh “ực”! Khang từ tốn cúi xuống sát háng của Tuyết mà hôn nhè nhẹ lên cái mu. Tuyết mỉm cuời dang háng mình rộng ra đón nhận Khang. Như đuợc ban phép lệnh Khang vục mặt vào háng Tuyết mà hít ngửi rồi thè luỡi ra tách hai miếng mép ra. Một vị chua chua mằn mặn nơi đầu luỡi làm Khang thấy tê tê khó tả . Anh ta làm quen với mùi ấy bằng cách dùng luỡi mình quét một “tour” khắp luợt từ bẹn háng tới mòng đốc, rồi dừng lại nơi “cửa mình” của Tuyết mà mút mút .
Tuyết rên khe khẽ, nàng thấy háng mình càng lúc càng ra nuớc không biết là nuớc miếng của Khang hay nuớc của mình nữa! Tuyết thấy hai má mình nóng hổi, toàn thân mềm nhũn khi cái luỡi của Khang thọc sâu vào bên trong làm nó kêu “chép chép”! Nhột nhạt lẫn sung suớng, Tuyết đưa hai tay xuống duới vò tóc Khang rồi nắm chặt lấy mà ép sát vào háng mình . Khang cặm cụi bú liếm như một nhiệm vụ phải hòan tất .
Có lẽ Tuyết đã đạt khoái cảm, nên chỉ thấy nàng nằm đờ đẫn hai chân hết co lên lại duỗi thẳng ra liên hồi . Khang đứng dậy móc buồi mình lên, cầm trong tay phẩy phẩy giữa hai chân Tuyết . Khang chống tay xuống ngang bụng Tuyết rồi ấn nguời xuống, con cu chui vào lồn Tuyết nhẹ nhạng . Khang nằm xuống cho cơ thể mình ép chặt vào nguời Tuyết, hai chùm lông cạ vào nhau sột xoạt cảm giác dính chặt nhau.
Khang nhìn mặt Tuyết thấy nàng cũng nhìn mình . Mỉm cuời một cái rồi Khang nhấp liên hồi vào nguời Tuyêt. Khang làm đuợc khoảng hai trăm cái thì ngừng để lấy hơi. Tuyết vùng dậy đè Khang nằm xuống còn nàng chủ động leo lên nguời Khang cầm lấy con cu mà ấn vào giữa háng mình rồi ngồi xuống cho đến lút cán . Oăn oại khoảng nủa giỡ thì mồ hôi ra đẫm cả giuờng . Khang rút ra và kéo Tuyết buớc xuống giuờng . Tuyết đi theo ra đến cái bàn thì Khang đẩy Tuyết chúi lên bàn nằm úp nguời hai chân đứng thõng xuống duới nhón lên. Từ sau Khang buớc lại chỉa con cu vào tách hai cái mông ra. Tuyết đưa tay ra sau banh cặp mông ra cho Khang dễ dàng chui vào . Với thế đứng kiểu này Khang chơi mạnh hơn, mỗi cú dập như phóng cả sức lực vào bộ mông bóng luợn cua Tuyết . Nằm úp như vậy Tuyết thấy mệt mau hơn vì hai chân không có thế dựa nàng phải nhón lên để cho Khang làm từ sau.
Khang bế xốc Tuyết lên như vậy rồi hai nguời vẫn dính vào nhau cùng lúc lảo đảo ngã về phía cái thảm duới đất . Tuyết vãn cảm giác đuợc con cu của Khang nằm trong háng mình . Tuyết hỏi:
Anh ra chưa? Sao hôm nay trâu vậy ??
Khang ghì chặt nguời Tuyết nhưng vẫn chưa chịu ra. Tuyết thoát ra khỏi sức kềm của Khang rồi xoay đầu lại nắm lấy cu Khang bỏ vào miệng mình mà nút .
Khang nằm ngủa trên tấm thảm hai mắt nhắm nghiền!
Bất chợt hình ảnh của Quỳnh Huơng hiện lên trong đầu anh ta. Khang thấy hưng phấn thêm rõ rệt, cùng lúc Tuyết vẫn mút cu duới kia làm anh ta thấy suớng vô tả! Khang tuởng tuợng Quỳnh Huơng đang làm tình với mình . Khang ghì chặt đầu Tuyết vào rồi phóng ào một luồn tinh dịch ra. Tuyết vừa bắt gặp cảm giác nong nóng lờm lợm nơi đầu luỡi là buông ngay tay ra để nhả cặc Khang ra.
Khang phóng phùn phụt ra tấm thảm trong khi Tuyết dùng tay vọc lên xuống cái duơng vật cho ra hết những cơn dục vọng của Khang. Nhìn Tuyết mà Khang muờng tuợng ra Quỳnh Huơng xinh đẹp với đôi môi mọng đỏ uớt đẫm . Khang khoan khoái nhìn Tuyết mỉm cuời rồi kéo Tuyết lên nằm trên ngực mình để ôm ấp .
Lúc đó đã hơn chín giờ tối.
Trời bắt đầu khuya dần, bên ngoài khung cửa sổ ánh trăng vàng vọt chiếu vào in bóng hai nguời đang nằm ôm ấp nhau trên sàn nhà . Một vài tiếng chó sủa nơi cuối xóm khi có tiếng gõ lóc cóc của thằng bé hủ tiếu đi ngang.
Tuyết có đói bụng không? Mua hủ tiếu ăn nhen?
Thôi đừng! Mình như vầy để nguời ta nhìn thấy có nuớc chết .
Đâu sao để đó mình ra mua cho không thôi đói sao?
Ừa, sao cũng đuợc .
Khang khoác cái áo và mặc quần vào chạy ra ngoài ngõ réo vang:
Hủ tiếu gõ! Đàng này nè!
Thoáng một cái đã thấy một thằng bé khoảng muời một muời hai tuổi nhác đến, nó hỏi dồn:
Mấy tô chú!?? Ăn mì không?
Một hủ tiếu, một mì có bò viên nghe nhỏ!
Dạ!
Nó chạy bay đi một lát bưng về hai tô tíu mì khói nghi ngút còn nóng hổi . Khang chìa tiền rồi bưng thức ăn vào . Lúc vào đến nơi thì không thấy Tuyết đâu, nghe có tiếng nuớc róc rách sau nhà Khang biết Tuyết đang tắm . Khang ngồi hút thuốc và lấy quyển nhật ký ra đọc tiếp …
Sau khi rời khách sạn tôi theo anh Quân và chị Hà ra ngoài thì thấy có sẵn xe hơi đang chờ phía duới lầu . Chúng tôi vào xe, anh tài xế dang tay chào anh Quân theo kiểu nhà binh nên tôi nghĩ anh ta cũng là nguời trong nghành . Tôi nghe anh Quân nói:
Cảnh ơi! Cho bọn này đi lại chỗ anh Tá liền đi!
Tôi nghĩ trong đầu “anh Tá này là ai nhỉ ??” Nhưng đã có chị Hà nói:
Em cứ ngồi yên một lát sang đó sẽ có anh chị em mới tiếp cận chúng ta. Anh Tá là cục truởng công tác lần này . Anh ta dễ thuơng lắm .
Tôi trố mắt khi nghe hai chữ “dễ thuơng” của chi Hà . Xe vuợt nhanh và băng qua khu phố sang trọng mà chúng tôi vừa ra. Nhìn dòng xe mà tôi liên tuởng đến chính bản thân tôi. Tuy tôi khá tự tin vào những gì mình đuợc tạo thành nhưng có nhiều khi tôi không hiểu những việc tôi làm sẽ mang lại cho mình một cái gì không? Tôi không biết tôi đang cần gì nữa! Tôi thèm khát tự do, có lẽ tự do dục vọng là một cách nhìn về tôi. Còn tình yêu thì sao? Tôi không có tình yêu chân thật, có lẽ tôi qúa đa cảm nên những bạn trai cùng lứa không phù hợp với tôi. Thực ra bọn con trai quen tôi chỉ vì hai thứ: một là tiền, vì nhà tôi giàu, hai là vì tôi đẹp . Tôi không thích đàn ông vênh váo đáng ghét, hoặc qụy lụy một cách đáng khinh. Tôi không cần tình yêu, có lẽ anh tôi nói đúng “tình yêu chỉ là con quái vật!” Dĩ nhiên rồi, làm gì có chuyện anh em yêu nhau đuợc ? Tôi cũng biết anh tôi yêu tôi là thực, chỉ có điều chúng tôi không thể khác đi đuợc . Bất chợt tôi miên tuởng đến Bachaus, và chuyện nàng Ariadne trên đảo Naxos…
Đến rồi đây! Anh Quân la lên.
Quỳnh Huơng! Em sao thế ? Chị Hà lay tôi làm tôi giựt mình mở to mắt, thì ra tôi đã ngủ mê lúc nào rồi không hay.
Đây là chỗ nào chị ?
Biệt thự anh Tá đó .
Chúng tôi tới truớc cánh cổng khá cao và chắc chắn thì thấy một ông già mặc áo bà ba đen đeo cặp mắt kính đen thui y như mấy ông mù đi hát dạo vậy, nhưng ông ta không mù . Thấy chúng tôi ông mời vội:
Anh Tá chờ qúy cô cậu lâu lắm rồi đó, mời vô.
Theo ông chúng tôi băng qua một khoản sân rộng rãi trồng rất nhiều cây cối cũng như những giò lan treo kín cả một góc sân. Có con chó bec rê bị xích cổ gần tam cấp nhưng ông già đã xua tay cho nó im không đuợc sủa . Chúng tôi đi đầu là anh Quân, theo sau là chị Hà và tôi lần luợt buớc vào gian phòng . Bên trong có một số nguời đang ngồi ở ghế salon và một cái bàn gỗ mun dài, có vài nguời mặc đồ công an đang hút thuốc nói chuyện rôm rả . Thấy chúng tôi một nguời mặc quân phục màu xanh buớc ra dang tay vẫy chào và tuơi cuời đón tiếp:
Xin chào! Sao lâu thế ??
Anh Quân cũng chào lại:
Xin tổng chào mọi nguời! Chào sếp! Đuờng kẹt xe qúa, anh Cảnh lái xe hết ga rồi đấy!
Anh Quân nói xong chỉ tôi nói:
Thưa sếp, đây là Qùynh Huơng do ông Bình chỉ định tham gia công tác của tổ chức chúng ta lần này!
Huơng! Đây là anh Tá! Cục truởng cục quân báo, chỉ huy công tác Phong Thần đây, em ra mắt anh ta nhe.
Tôi buớc lại khẽ cúi đầu chào anh Tá, anh ta chìa tay bắt tay tôi. Khi tôi đưa tay ra thì anh ta cầm lấy rồi nắm rất chặt như không chịu buông ra, một hồi anh mới nói:
Em xinh gái nhỉ! Thật sung suớng có em tham gia với chúng tôi.
Nói xong anh vỗ về vai tôi rồi huớng ra chỗ mọi nguời đang ngồi mà giới thiệu:
Xin mọi nguời hoan nghênh Quỳnh Huơng đến với chúng ta. Tôi xem cô gái này không tầm thuờng đâu nhé!
Anh dẫn tôi đi một vòng giới thiệu từng nguời một với tôi. Có vài nguời tôi thấy quen quen như những nguời từng xuất hiện trên báo chí hay ti vi gì đó, có nguời nhận ra tôi nhưng tôi không biết đã gặp ở đâu. Đi một vòng thì anh Tá dẫn tôi lên lầu trên, nơi có một gian phòng rộng rãi huớng ra phía ban công mát mẻ . Tôi hơi ngạc nhiên vì tôi thấy có bốn cô gái trẻ và xinh đẹp đang ngồi tán gẫu với nhau cho tới khi chúng tôi xuất hiện . Anh Tá dẫn tôi lại phía đầu bàn giới thiệu:
Các nguời ai cũng biết nhân vật thứ năm trong nhóm hành động siêu cấp lần này là Quỳnh Huơng đây.
Tôi nhìn qua một luợt thấy bốn cô gái dáng điệu đều sắc sảo hoạt bát, linh động rất có vẻ tự tin ở ánh mắt và cử chỉ . Tôi chào chung quanh. Anh Tá nói:
Cô ngồi đầu bàn là Mỹ Linh, nhân viên bộ thuơng mại . Còn kế tiếp là Thảo Suơng, tiếp viên hàng không. Chị bên này đây là Uyển Vi, kế toán truởng ngân hàng ngoại thuơng trung uơng. Còn cô này là Dung, có thể nói là cấp trên của các em, cô ta hiện đang là trung úy quân báo trực thuộc bộ nội vụ .
Mọi nguời làm quen với nhau nhé . Chị tên Dung đứng lên chìa tay ra bắt tay tôi. Tay chị mềm mại làm sao, không có vẻ là nguời biết cầm súng tí nào . Mọi nguời cuời tuơi với tôi rồi tôi ngồi xuống, tiếp theo là chị Hà và anh Quân đứng cạnh anh Tá . Ông già đeo kính đen thì đứng ngoài cửa như canh chừng không cho ai vào trong.
Anh Tá vào chỗ ngồi xuống bắt đầu nói cho chúng tôi nghe về nhiệm vụ công tác bí mật mà tôi hằng muốn biết từ lâu. Anh chậm rãi nói:
Các em đều biết đuợc vào trong tổ chức kỳ này là do sự lựa chọn kỹ càng và là chỉ định của trung uơng ban xuống các ngành, bộ để ấn định từng nguời trong các em để tham gia công tác đặc biệt này .
Như các em đều biết ngành tình báo quan trọng nhất là thông tin! Nhưng để lấy đuợc thông tin là nhờ vào gì ?? Đó là Mỹ Nhân Kế! Anh muốn nhấn mạnh một điều quan trọng là một khi các em buớc vào vòng công tác thì các em đã không còn là những nguời bình thuờng nữa . Tất cả những gì liên quan đến gia đình, nghề nghiệp đều phải gác lại một bên cho đến khi kết thúc .
Quay sang chị Hà, anh hỏi tiếp:
Theo chị các nguời đẹp thì làm gì hữu hiệu nhất ??
Chị Hà nói ngay:
Là chinh phục đàn ông.
Anh Tá tán thành: Đúng! Đàn ông càng có chức có quyền thì càng thích ra ngoài “mèo chuột” này nọ, do đó chúng ta có thể lợi dụng điếm này mà nắm bắt cái cán của họ!!
Nhìn anh Quân đang xoay sở nơi cuối phòng, anh Tá nói luôn:
Các em hãy xem đoạn băng này nhé! Anh có thể nói rõ hơn khi các em xem xong.
Anh Quân mở cái ti vi rồi đẩy một cuộn video vào và bắt đầu . Chúng tôi ngồi huớng mắt về đấy . Trong màn ảnh là một nguời đàn ông đứng đắn trong bộ vest đang ngồi uống ruợu có lẽ là trong một phòng VIP nào đó bên cạnh là một số những cô gái trẻ nói cuời nhí nhố . Xung quanh còn có ba bốn gã đàn ông khác cũng đang uống ruợu và cuời đùa . Một lát sau thì họ tính tiền và đi khỏi . Anh Quân lấy cuộn băng ra và cho vào một cuộn băng khác thấy cảnh chiếu một tên đàn ông đang cởi quần áo có lẽ là trong khách sạn . Một cô gái đang ngồi phía sau đấm lưng và vặn vẹo trên cổ ông ta. Qua một lát họ sáp vào nhau và làm chuyện chăn gối mùi mẫn . Anh Tá lên tiếng:
Ông này là đại biểu quốc hội, vừa bị khai trừ vì đạo đức kém và bị tố cáo tham nhũng hàng tỷ bạc vào chuyện đấu thầu một dự án lớn cách đây vào năm. Ngành tư pháp đã có đủ bằng chứng ông ta trụy lạc tại một khách sạn năm sao với gái, bà vợ biết đuợc nổi ghen bèn phanh phui một số bí mật tham nhũng của ông ta với các chức năng nhà nuớc, nhờ vậy đã trừ đuợc một số cán bộ có dính líu trong vụ việc . Thành công là nhờ có sự hỗ trợ của “tay trong”, các thông tin tình báo đã đóng góp rất nhiều cho việc bắt ông ta. Các em đừng tuởng những cô gái uống ruợu và lên giuờng cùng với ông ta đều là Cave cả đâu nhé! Họ toàn là “tai mắt” của bộ nội vụ không đấy!
Tôi bỡ ngỡ truớc những gì tôi thấy, anh Tá nói tiếp:
Các em biết không nguời xưa nói đúng lắm: “Một chè, một ruợu, một đàn bà, ba cái lăng nhăng nó quấy ta”. Các em có hiểu đuợc phần nào mục đích công tác chứ ??
Thảo Suơng nhanh nhẹn hỏi:
Bọn em phải ngủ với đám đàn ông để khai thác thông tin, đúng không?
Anh Tá cuời nói:
Đó chỉ là “phuơng tiện”! Em phải biêt nói hai chữ “quan hệ” mới đúng! Chẳng hạn em rất đẹp, lại có việc làm then chốt cho một công ty hay cơ quan nào đó rồi em sẽ có cách “quan hệ” với “đối tác” hay “đối thủ” trong công việc và từ đó em khai thác tin tức theo “chỉ đạo” của ban điều hành công tác, mà trực tiếp là qua anh Quân phân phối!
Chị Dung ngồi cạnh tôi nói theo:
Chúng ta phải công tác với nhau, mặc dù có lúc các em phải hành động một mình! Chuyện này sẽ có nguời của chúng ta luôn theo sát để bảo vệ các em.
Mỹ Linh tuơi cuời:
Em chỉ mong gặp đối tác “dễ nhìn” một tí là okê!
Mọi nguời đều cuời, còn tôi thì yên lặng ngồi nghe và ghi nhận mọi chuyện do anh Tá chỉ huy. Lúc đó tối rồi, khoảng 8g hơn. Anh Quân nói:
Có cần họp tiếp không, hay nghỉ tại đây hôm nay?
Anh Tá nhìn đồng hồ tay rồi vu vẻ nói:
Đuợc rồi! Hôm nay tới đây là đủ . Anh muốn dẫn bọn em ra ngoài thuởng thức một bữa ăn tối thịnh soạn nhé!?
Nói xong anh nhìn ra ngoài gọi ông già đeo kính đen:
Chú Chín! Thu xếp cho anh em ra ngoài ăn tối nhe.
Ông gia nghe bảo liền gật đầu rồi đi ngay. Lát sau trở lại nói:
Xe đã tới, nhà hàng Phuợng Vỹ phòng VIP số 5.
Chúng tôi cũng đang đói meo bụng đuợc nghe nói đi ăn thì thích thú lăm. Mỹ Linh kéo tay tôi đi cùng vừa đi vừa hỏi đủ chuyện chẳng hạn tôi sinh ngày nào, làm gì truớc khi vào công chức . Tôi thấy cô ta vui vẻ và mến tôi nên tôi cũng tíu tít trả lời lại . Tôi để ý thấy Mỹ Linh cao hon tôi, mặc dù tôi cao 1m7 có guốc cao gót nhưng cô ta có nuớc gia rám nắng và có vẻ thể thao lắm . Mỹ Linh nói dọng miền Nam rặc mùi phèn . Tôi đoán cô ta lớn hơn tôi khoảng hai tuổi vì cô ta đi làm truớc tôi hai năm.
Chiếc xe Lexus LX470 bảy chỗ ngồi dành cho chúng tôi đang chờ bên ngoài, lên xe là năm cô gái bọn tôi, anh Tá và tài xế cũng là anh Cảnh lúc chiều đón tôi ở khách sạn . Anh Quân và chị Hà lái honda đi truớc . Chúng tôi ngồi vào xe và tôi có dịp quan sát cũng như nghe cách nói chuyện của mỗi cô gái . Theo tôi biết thì chị Dung là lớn tuổi nhất, chị có bằng cử nhân Luật rồi vào bộ nội vụ làm việc đã hơn sáu năm nay. Còn Uyển Vi thì bằng tuổi tôi, cô ta nguời Huế rất duyên dáng, tốt nghiệp đại học ngoại thuơng. Mỹ Linh và Thảo Suơng thì nguời Nam, riêng Thảo Suơng nhỏ hơn tôi vì tôi biết cô ta vừa vào làm cho ngành Hàng Không chưa bao lâu, vả lại cô ta nhí nhảnh lắm . Tôi thấy Mỹ Linh đẹp nhất trong mấy cô gái, tóc ngắn ngang vai nhưng uốn luợn bồng bềnh, cặp mắt to như mắt bồ câu nhìn rất kháu khỉnh! Phải nói tôi kết cái giọng miền Nam ngọt sớt của cô pha chất dân thành phố, nó làm cô ta trở nên thân mật và sành điệu kiêu kỳ làm sao. Tôi bắt gặp những ánh mắt của Uyển Vi và Thảo Suơng cũng mê hồn lắm . Thảo Suơng có hai lúm đồng tiền mỗi khi cuời cô ta lại để lộ chúng ra càng làm tăng vẻ hồn nhiên tuơi trẻ của cô gái đôi muơi trông lại càng đẹp . Anh Tá thì thỉnh thoảng quay lại hỏi thăm này nọ rồi nói rất nhiều về những nhiệm vụ anh đã làm qua. Tôi biết anh ta là nguời từng trải, kinh nghiệm sống rất nhiều có thể nói là một kẻ phong trần thuợng hạng vì cặp mắt anh ta rất “ác”, có sức mãnh liệt thu hút nguời đối diện một cách triệt để!
Tới nhà hàng Phuợng Vỹ, chúng tôi đuợc nhân viên phục vụ tiếp đón một cách trịnh trọng . Ông truởng phòng dịch vụ đích thân ra ngoài bắt tay niềm nở mời anh Tá vào, như một thuộc cấp đón chào một ông tuớng hay ông sếp tới ghé thăm nhà mình vậy! Anh Tá hiên ngang đi vào truớc tiên theo sau là bọn tôi năm cô gái xinh đẹp luớt qua một hàng nhân viên nam phục vụ không ngớt liếc mắt nhìn trộm pha lẫn sự kính nguỡng, thèm thuồng . Chúng tôi vào phòng số 5 thì thấy một bàn đã dọn sẵn những thức uống gồm ruợu Whisky, Champaign, Voka, Cognac đặt trên bàn . Không khí thịnh soạn bởi những ánh đèn nến và khăn trải màu sữa làm tôi thấy rất gợi cảm . Tôi thấy những lọ bông hồng, bông lan đuợc trang bày để tạo cảm giác thanh khiết tao nhã .
Anh Tá dặn dọ mang thức ăn ra rồi ngồi vào ngay đầu bàn rồi nói:
Hôm nay các em phải uống ruợu tây nhé!? Anh muốn xem các em uống có đuợc những thứ này không?
Một anh bồi đi xung quanh “châm ruợu” khắp luợt rồi trở lại đứng nơi góc phòng . Tôi nhìn ly ruợu màu hổ phách mà thấy lợm lợm cổ họng, vì thú thực tôi không quen uống ruợu tây ruợu ta gì cả! Chợt thấy anh Tá đưa ly lên như mời:
Nào nâng ly đi mấy em!
Anh uống một hơi rồi bỏ ly xuống bàn nhìn chúng tôi. Tội nghiệp thay cho tôi. Tôi uống đuợc một hớp đã sặc sụa muốn nghẹn cổ luôn. Mỹ Linh đưa tay vuốt lưng tôi nhè nhẹ rồi bảo:
Quỳnh Huơng uống gấp quá, sặc là phải! Từ từ thôi, phải nhấp truớc môi một tí rồi mới hớp vào họng, như vậy không bị sặc . Coi nè .
Nói xong cô ta cầm ly ruợu lên đưa lên môi nhấm nhẹ qua làn môi đỏ tuơi như trái táo rồi hớp xuống một tí rồi bỏ ly xuống .
Uống như phụ nữ phải chậm rãi và phong cách thì mới đuợc .
Anh Tá mỉm cuời nói:
Phải đó, Quỳnh Huơng ráng nhé . Mỹ Linh lịch lãm trong chuyện này lắm .
Em từng đi uống với giới doanh nghiệp nên quen rồi .
Tôi mắc cỡ đỏ mặt lên, có lẽ vì ruợu làm tôi thấy nóng ran khắp cổ và lưng tôi. Nhìn Uyển Vi và Thảo Suơng cũng uống theo như Mỹ Linh nói tôi cũng cầm ly lên uống lại một lần nữa . Thấy tôi uống không quen, chị Dung bảo:
Em uống không đuợc thì đừng ép, nhưng phải tập cho quen nhé . Hôm khác chị em mình tập duợt cái cách uống ruợu đuợc chứ ??
Em sẽ ráng . Tôi trả lời .
Cuộc ăn tối tiếp diễn sau khi anh Quân và chị Hà theo nhau vào phòng . Chúng tôi ăn uống vui vẻ với nhau tới khuya thì thấy mệt mỏi vô cùng . Anh Tá dàn xếp:
Các em đi vũ truờng nhé ?? Anh thu xếp xong rồi, chúng mình đi chơi cho vui đêm nay để ngày mai là bắt đầu công tác đấy!
Nghe vậy cả bọn nhao nhao lên huởng ứng . Thê là chúng tôi đến vũ truờng . Đây là một vũ truờng thuợng hạng, không khí nhộn nhịp vô cùng vì hôm đó là tối thứ bảy . Vào trong thì cả năm chúng tôi không cần chờ đợi gì xúm vào một đám nhảy nhót vui đùa như đám học sinh trốn nhà đi quậy vậy! Thật ra ở vũ truờng này không nhiều cái đám “học sinh” lắm, mà phần nhiều là các nguời đã lớn dáng vẻ ra chiều đàng hoàng chứ không “bát nháo” như cái đám sinh viên mà tôi từng thấy ở các vũ truờng nhỏ hơn. Tôi thấy có khá nhiều khách ngoại quốc cũng đang quay cuồng nhảy nhót nói cuời huyên náo .
Không biết sao, chúng tôi bèn túm lại rồi cùng nhau nhảy múa tung tăng, rồi anh Tá đi vào nói thật to:
Các em cứ vui nhé! Anh có việc phải đi bây giờ! Ngày mai tám giờ sáng mình sẽ gặp lại! Các em lát về đã có anh Quân lo liệu chỗ ở và mọi thứ, yên chí đi nhé!!
Nói xong rồi anh ra ngoài đi mất theo ông già đeo kính đen. Bọn tôi ở lại vũ truờng quậy một tăng tới khoảng một giờ thì anh Quân và chị Hà ra hiệu “rút lui”. Chúng tôi theo anh ra ngoài vũ truờng, nhìn đồng hồ rồi anh bảo:
Theo chỉ định của anh Tá, bọn em hai nguời một tổ! Anh thấy Linh và Huơng hợp nhau hơn, vậy hãy theo nhau một tổ! Thảo Suơng và Vi thì một tổ, chị Dung và chị Hà một tổ! Chỗ ở là biệt thự 777, chúng ta đi liền nhé!
Biệt thự 777 là một cơ dinh đuơc nhà nuớc quản lý, dành cho các cán bộ công tác đuợc đặc quyền trú ngụ trong thời gian làm việc . Nó nằm trong một khu phố yên tĩnh, hai bên đuờng trồng những cây phuợng và cổ thụ cao lớn che bóng âm u. Chúng tôi theo anh Quân về biệt thự nơi chúng tôi sẽ cư ngụ trong thời gian tạm thời này . Biệt thự này có bốn nguời lao công bảo quản và phục dịch . Nhà có năm phòng và một phòng đại sảnh tiếp khách rộng lớn, đồ đạc theo kiểu nửa tây nửa ta rất hài hòa . Những cái bàn gỗ đuợc đánh bóng loáng như chưa có ai ngồi vào bao giờ . Giữa phòng là một cái piano màu đen, tôi ngắm nó như một cái gì quen thuộc lắm vậy . Cũng lâu rồi tôi bỏ chơi đàn!
Phòng của tôi và Mỹ Linh khá đẹp và thoải mái . Chúng tôi làm quen ngay với nó vì cái phòng đuợc dọn dẹp ngay ngắn, từng cái gối, cái màn cửa đều có vẻ sạch sẽ vô cùng . Thấy cái giuỡng rộng to, tôi đặt ngay lưng xuônng mà nằm nghỉ . Mỹ Linh hỏi tôi:
Huơng tắm không? Linh thấy nóng qúa chắc phải đi tắm mới ngủ đuợc!
Mỹ Linh vừa nói vừa đưa tay cởi phắt cái quần màu đen ra. Cô ta tự nhiên như thuờng, và tôi thấy cũng thản nhiên vì hai chúng tôi đều là phụ nữ cả . Tôi nằm đấy nhìn Mỹ Linh tiếp tục cởi áo ra. Thân hình cô ta rám nắng đều xuốt rất đẹp, nó thoát ra vẻ khỏe mạnh của một nguời năng hoạt động! Hai bầu vú cô ta không xệ xuống, nhưng rất tròn . Tôi không muốn nhìn nữa nhưng không hiểu sao mắt tôi cứ theo dõi từng hành động của Linh. Thấy tôi nhìn, Linh đùa:
Thông cảm nhé, nóng qúa mà!
Tôi mỉm cuời thấy cô ta hoàn toàn trần truồng đứng truớc cái guơng soi bóng một lát rồi như thấy tôi từ trong guơng đang nhìn, Mỹ Linh quay lại tôi hỏi:
Bồ muốn tắm chung không? Mình tắm chung đi nhe!?
Không biết sao, tôi hứng chí cũng đứng dậy rồi cở bỏ áo quần mình xuống rồi cùng Mỹ Linh đi vào phòng tắm . Hai đứa ngồi vào bồn, mở nuớc ra rồi trầm mình vào đấy . Mỗi nguời một bên, hai chân tôi không biết để đâu đành gác qua hông của Linh, còn hai chân của Linh thì gác qua hông của tôi. Hai đứa vừa tắm vừa kể chuyện đời tư cho nhau nghe. Mỹ Linh thổ lộ cô ta đã có bồ, nhưng không tiếp tục vì anh ta ít khi quan tâm đến cảm giác của nguời yêu mình . Mỹ Linh đã một lần quan hệ tình dục, nhưng cô ta nói anh ta làm cô thất vọng . Mỹ Linh tiết lộ rằng nguời yêu của cô bị bất lực, mặc dầu anh ta còn rất trẻ .
“Huơng biết không? Anh ta yếu xiu à! Mình là con gái còn trinh, hôm đó định hiến dâng cho anh ta, nhưng ai dè anh ta qúa bất lực! Linh tức tối và đã khóc rất nhiều, mình ân hận trao gởi cái đêm đầu tiên cho nguời như vậy!”
Rồi hai nguời bỏ nhau chỉ vì vậy thôi sao? Tôi hỏi .
Ừa, cũng một phần là như vậy! Nhưng tại anh ta hay ghen lắm . Mình đi làm nghề ngoại thuơng phải giao tiếp nhiều, nhưng anh ta cứ theo hỏi mình hoài, có khi còn theo dõi mình làm gì nữa!! Mình không thích đàn ông không tôn trọng mình, vì vậy mình thôi anh ta rồi!
Hàyyy! Còn mình chưa có bồ bao giờ đó!
Thiệt không vậy? Huơng đẹp vậy mà không có bồ, xạo qúa nhe! Ủa vậy còn trình hả!?? Đâu để tui coi.
Linh vừa đùa tôi vừa lấy tay mò mò vào háng tôi. Tôi lấy giò gạt tay cô ta ra rồi nói:
Đừng khám! Mình đâu nói là còn trinh đâu, nhưng mối tình đầu là gì mình không có!
Nghe tôi nói, Linh chớp mắt nhìn tôi rồi ngả nguời xuống thành bồn tắm rồi nói:
Thảo nào! Thấy Huơng còn non nớt còn mình thì không ngoan như vậy đuợc!
Chúng tôi tắm xong, ra ngoài lau mình mẩy khô ráo rồi lên giuờng đi ngủ! Thấy Linh không mặc quần tôi hỏi:
Bộ cứ ngủ vậy sao?
Linh thản nhiên đáp:
Để vậy cho mát ngủ thoải mái hơn.
Tôi thấy vậy cũng để nguyên leo lên giuờng nằm ngủ luôn. Tắt đèn xong tôi nhắm mắt lại nằm một bên chiếc giuờng mà cố ru giắc ngủ . Đuợc một lát, tôi nghe Mỹ Linh hỏi:
Huơng ơi! Ngủ rồi sao?
Chưa ngủ vào!
Muốn nghe kể chuyện không?
Chuyện gì!??
Chuyện đàn ông, con trai, vớ vẩn đó mà!
Ừ! Chị kể đi!
Huơng có biết đàn ông họ thích gì ở phụ nữ chúng mình không?
Thủy chung?
Sai!
Thuỳ mị ?? Tôi lại hỏi .
Sai luôn. Linh đáp .
Vậy là gi?
Là tình dục!! Linh quả quyết .
Thằng con trai nào cũng muốn tình dục ở một nguời con gái cả! Bọn họ có thể vì mục đích đó mà trở thành bỉ ổi lắm!!
Sao Linh nói vậy!??
Mình từng ngủ qua với đàn ông nên mình rành họ!!
Chị ngủ với bao nguời rồi!??
Khoảng tám chín nguời rồi! Họ toàn là đàn ông có tiền, có thế, và cũng có nguời có gia đình rồi!
Huơng biết không? Trong số đàn ông đó chỉ có một nguời là mình còn nhớ mãi!
Anh ta còn quen chị không?
Không! Anh ta có gia đình rồi! Nhưng mình nói rằng anh ta là đàn ông duy nhất đã làm mình suớng!
Tôi hỏi đùa:
Làm gì mà suớng ??
Mỹ Linh nghe hỏi vậy bèn thò tay vào mền thoc vào chim tôi một cái, rồi nói:
Làm cái này suớng nè! Nói xong Mỹ Linh vuốt ve cái mu tôi mấy cái mà nói tiếp:
Anh ta làm mình sống dở chết dở vì cái đó!
Tôi nghe nói xong quay lại nhìn vào mặt Mỹ Linh:
Bộ cái đó dài lắm hả!?? Tôi cuời khúc khích .
Mỹ Linh nói:
Đuơng nhiên rồi! Em có bao giờ đuợc một nguời có cái đó dài như vầy nè làm với em chưa?
Vừa nói Mỹ Linh vừa đưa tay làm dấu cái độ dài của “cái đó” như thế nào cho tôi thấy . Tôi hơi ngạc nhiên vì Mỹ Linh đưa cả cái khỷu tay ra.
Bộ dài vậy sao? Tôi hỏi lại .
Dĩ nhiên rồi! Không nói láo đâu!
Mà làm sao chịu nổi đuợc cái đó! Tôi ngạc nhiên thốt lên!
Em chưa biết chứ chúng mình phụ nữ cỡ dài như vậy là thuờng thôi!
Tôi chỉ biết có đàn ông tây phuơng mới có duơng cụ dài như vậy nên hỏi:
Anh ta là nguời Vietnam sao?
Không đâu! Anh ta nguời Mỹ!
Tôi cuời rúc theo Linh:
Chị sao giỏi vậy ?? Mà thiệt suớng lắm sao? Tôi hỏi ngây thơ .
Em có dịp sẽ biết thôi! Nhưng mảnh mai như em, không thể chịu nổi với cái đó đâu! Em phải biết đàn ông tây phuơng họ dai sức lắm, em muốn họ thích thì phải khoẻ mạnh! Thấy mình không? Bơi lội điền kinh từ nhỏ nên mới có dáng như vầy đây đó chứ!
Tôi công nhận cô ta rắn chắc thật! Nếu cô ta là đàn ông tôi cũng phải lòng rồi .
Chúng tôi nói chuyện hàn huyên đủ thứ rồi tôi ngủ thiếp lúc nào không hay.
*
* *
Đọc tới đây Khang cũng thấy buồn ngủ nên cất cuốn sách lại quay lại thì thấy Tuyết đang từ phòng tắm buớc ra. Nhìn Tuyết đang mặc cái quần đùi của mình thì Khang cuời khì:
Kiếm đâu ra cái quần vừa đẹp thế ??
Tuyết trả lời:
Thì thấy treo trên giây máng đồ em mặc luôn.
Ra đây ăn mì đi nè! Nguội hết trơn rồi .
Đuợc rồi!
Tuyết ăn xong thì chuẩn bị để đi ngủ . Thấy quyển nhật ký nằm ngay đó Tuyết hỏi:
Anh lại mới đọc quyển nhật ký hả ??
Ừ! Thấy có manh mối rồi đó!
Có gì hay không?
Đại khái là chuyện tình báo, mà các cô gái trong đó là những vũ khí lợi hại đuợc cục quân báo xử dụng để khai thác thông tin. Mình chưa biết họ đang nhắm vào những ai.
Tuyết nói:
Chuyện đó anh tính sẽ tìm hiểu tiếp tục ??
Dĩ nhiên! Ngày mốt ông Thắng với mình phải đi họp với cục điều tra trong bộ mà! Mình nghĩ cũng phải tìm hiểu xem có gì liên quan đến vụ án này không?
Anh hăng say qúa nhỉ ?
Khang không nói:
Thì lúc nào cũng hăng say mà!
Nói xong Khang lao lại vồ chụp lấy nguời Tuyết lột bỏ cái áo thun ra. Tuyết cự nự:
Trời ơi khuya rồi còn không ngủ sao?
Khang không nói gì chỉ việc ẵm Tuyết lên giuờng rồi tuột cái quần xuống . Tuyết không kháng cự mà lại thấy thích thu khi Khang đè xuống nguời nàng, cái duơng vật lại chui vào giữa háng …Trong màn đêm chỉ còn tiếng rên của Tuyết và tiếng cái giuờng kèo kẹt rung rinh thôi.
Trời sáng …Đồng hồ điểm sáu tiếng . Khang nằm trên giuờng bên cạnh là Tuyết trần truồng co chân lại ôm lấy cái gối chèn duới bụng .
Khang xoay mình ngắm nghía Tuyết trong tư thế nằm nghiêng nghiêng. Khang chỉ thấy cái lưng và bộ mông, những đuờng cong tuyệt mĩ của đàn bà mà tạo hóa đã làm nên. Khang nhìn đắm đuối và tự nghĩ mình thật sung suớng . Có bao giờ ngủ dậy lại thấy một nguời đàn bà đang nằm trần truồng như thế bên cạnh minh? Anh ta khoái chí tự đắc nhủ thầm:
Mình cũng không tệ!
Cùng lúc Tuyết cục cựa xoay mình qua mở mắt ra thấy Khang đang chăm chăm nhìn mình, Tuyết hỏi nhỏ:
Làm gì dậy sớm vậy anh ngốc ??
Không ngủ đuợc!
Sao không ngủ đuợc!? Em gáy to hả ??
Làm gì có! Ai lại ngu đi ngủ chứ ?? Phải biết thức để huởng những giây phút thế này mới tuyệt!!
Khang vừa nói vừa vuốt ve khắp nguời Tuyết . Làn gia mát ruợi làm bàn tay Khang cứ rờ rẫm mãi không muốn buông ra. Bất chợt Khang hỏi Tuyết:
Tuyết ngủ ngon chứ ??
Ngủ hơn chết nữa!
Đúng là mộng bình thuờng, phải không?
Tuyết chỉ cuời . Khang nói:
Phụ nữ ngủ dậy hay hứng tình lắm phải không?
Tuyết hơi đỏ mặt khi nghe như vậy! Cáu Khang một phát:
Anh hứng tình thì có!
Nhưng sao Tuyết trong lúc ngủ cứ đưa tay xuống duới đó! Khang nheo mắt cuời ngất .
Mình nghe nói lúc xưa bậc vua chúa lấy mấy qủa táo tàu nhét vào chỗ kín của những cô gái còn gin qua đêm hôm sau lấy ra ăn thì bổ lắm!
Tuyết nghe nói gõ một phát lên đầu Khang nói:
Mấy cái này mà cũng tin đuợc!
Khang đáp:
Tin chứ! Có khoa học lắm!
Lại khoa học nữa!
Khang nói:
Con gái còn gin thì chưa bị rách cái đó nên nuớc trong nguời cô ta không chảy nguợc vào đuợc, mà nó chảy ra! Khi nuớc tinh khiết đó chảy ra, những trái táo sẽ hút vào bên trong. Lúc sáng ra, các đầu bếp mang nấu chè táo soạn gì đó cho những ông vua ăn. Cái nuớc đó bổ cho nam giới lắm!!
Anh thử chưa sao biết!?? Tuyết hỏi Khang.
Mình có phái vua đâu mà biết cái món đó!!
Có phải muốn nói tôi không phải gái gin cho anh đuợc “làm vua” chứ gì! Tuyết làm điệu giận hờn . Khang cuời khúc khích:
Tuyết cũng còn ngon lắm!
Nhìn Khang có vẻ bất chính, Tuyết giả đò hói:
Đâu có bổ gì, biết đâu lại ngộ độc là khác!
Khang cuời dòn và nói:
Mình thử cái nhé!
Tuyết nói:
Thử cái gì!??
Khang chỉ cái đó của Tuyết nói:
Nuớc dâm thủy của phụ nữ lúc sáng sớm nghe nói qúy lắm, thì phải!
Nói xong Khang lật Tuyết nằm ngửa ra giuờng rồi chun vào giữa hai chân Tuyết vạch hai mép lồn ra. Khang quan sát thấy xung quanh mép và duới háng Tuyết đang rỉ ra một chất nuớc trong vắt nhưng kẹo lắm . Khang nói:
Chắc là cái nuớc này đây.
Khang kề miệng vào háng của Tuyết và đưa luỡi ra liếm xung quanh hai mép rồi đi sâu vào trong mòng đốc . Khang thấy có vị ngọt ngọt như sữa nhưng lại bùi bùi khó tả!
Tuyết nằm yên dạng hai chân ra cho Khang vừa mút vừa liếm . Nuớc trong nguời nàng lại đuợc dịp chảy ra thêm. Khang không ngờ dâm thủy phụ nữ lúc sáng sớm lại ngọt như vậy! Cuộc bú liếm của Khang khơi động dục tình của Tuyết dậy, nàng nằm úp lại ra hiệu cho Khang leo lên.
Từ sau Khang lại móc cu ra len vào giữa đùi Tuyết nhấn nhẹ vào nguời nàng . Tuyết đạt khoái cảm rào rạt khi Khang nấc vào sâu bên trong. Tuyêt nghe một tiếng “tách!” phát ra từ duới háng nàng, thì tiếp theo một luồn nuớc dẻo sệt chảy ra!! Khang đã xuất tinh cùng lúc Tuyết đạt khoái cảm! Tuyết nằm mọp ra thở hổn hển, còn Khang thì thọc thọc mấy cái vào nguời Tuyết truớc khi lấy cặc ra. Khang thấy thoải mái vô cùng, chưa bao giờ anh ta thấy sung suớng như vậy, một cảm giác khoái lạc trong buổi sáng tinh suơng khiến anh thấy khỏe mạnh, thấy yêu đời hơn bao giờ hết!! (Hết)
(Truyện 18+ hayTruyenphimsex.com)