VN88 VN88

Tâm sự vợ tôi quá gia trưởng

Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống  vợ tôi quá gia trưởng hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.

Bình thường tôi tự nguyện giúp vợ làm việc nhà, nhưng phải làm đúng ý cô ấy, nếu không là bị quát tháo om sòm. Cô ấy bắt tôi phải tự hiểu ý của cô ấy mà làm. Trong chi tiêu nếu tôi tiêu phí chỉ 50 nghìn thôi cũng không yên.

Vợ tôi là người phụ nữ có ngoại hình khá, năng động trong công việc, vì vậy thu nhập hơn tôi nhiều, tôi là một công chức bình thường. Đối với tôi, nếu không tính đến một mối tính học trò trong sáng thì cô ấy là người phụ nữ duy nhất tính đến thời điểm này. Còn cô ấy thì đã qua một vài mối tình mặn nồng trước đó. Tôi nói ra điều này không phải để vạch lá tình sâu về quá khứ của vợ mà chỉ muốn nói rằng cô ấy là người từng trải hơn tôi trong cuộc sống.

Tâm sự vợ tôi quá gia trưởng

Khi yêu nhau chúng tôi bị gia đình tôi phản đối ghê gớm. Riêng tôi cũng nhận thấy cô ấy là người nóng nảy, không biết nhường nhịn ai. Nhiều lần tôi cũng cảm thấy sợ và chủ động nói lời chia tay, nhưng rồi cô ấy lại cố níu kéo và đánh vào lòng trắc ẩn của tôi. Cuộc sống tôi cứ chao đảo và mất phương hướng. Tôi đã có nhiều quyết định sai lầm, và sai lầm nhất là quyết định cưới cô ấy. Lý do để tôi biện minh cho quyết định ấy là: dù sao cô ấy cũng là con người tốt và biết đối nhân xử thế.

Tuy nhiên cuộc sống không chỉ có thế và cũng không phải như tôi nhận định. Sau đêm tân hôn, cô ấy dậy sớm để thực hiện nghĩa vụ làm dâu, mẹ tôi bảo nhà mình không có việc gì làm nhiều, con không cần phải dậy sớm. Từ đó lúc nào cũng 9-10 h cô ấy mới dậy. Mẹ tôi nhắc nhở thì cô ấy trách móc với tôi là mẹ anh thì lúc thế này khi thế khác. Cứ thế tôi luôn bị cuốn vào cái lý sự kiểu như vậy.

Từ khi lấy vợ tôi thấy cuộc sống ngột ngạt vô cùng. Làm cái gì không ưng ý cô ấy là lại nặng lời với tôi, nhiều khi cực kỳ vô lý. Tôi luôn bị vợ trách móc là không lo lắng đến gia đình, đã không có tiền rồi bố mẹ chồng không cho nhiều tiền vàng, cho nên một tay cô ấy phải lo hết. Cô ấy không những nói với tôi mà nói cả trước bố mẹ tôi.

Có lần tôi đi làm về muộn, sang hàng xóm lấy chìa khóa, thấy đứa trẻ con tôi nói yêu với nó vài câu thì vợ về. Cô ấy liền quát tháo om sòm rằng tôi không chịu về nấu cơm cho vợ đi học buổi tối mà chỉ biết chơi. Tôi gần như không bao giờ có cơ hội giải thích.
Thực tế tôi là người không la cà quán xá, không rượu chè, cờ bạc, không lăng nhăng này khác, và kể từ khi lấy vợ cũng gần như là từ bỏ chơi thể thao.

Ở nhà tôi cũng hay giúp vợ nấu cơm, đi chợ, nhưng vợ tôi quá kỹ tính, bắt tôi món nào nấu trước, món nào nấu sau, cái vung nồi phải để thế này, đôi đũa phải để thế kia. Tôi cũng cố gắng tìm các cơ hội làm thêm qua mạng những phải bỏ dở vì không theo được, cô ấy lại bảo là người không có ý chí. Tôi cảm thấy chán nản, hay suy nghĩ buồn chán, người lúc nào cũng mệt mỏi, ủ rũ.

Hơn một năm sau thì đứa con trai ra đời, tôi cũng kiếm được việc làm thêm. Tưởng cuộc sống có niềm vui hơn, nhưng cũng không được nhiều ngày vui. Cô ấy luôn trách móc hết người này người khác. Cô ấy lên mạng tìm hiểu rồi chê nào là ông bà nội không biết chăm sóc cháu, nó phải thế này thế kia mới đúng khoa học.

Tội nghiệp mẹ tôi, vợ tôi sinh bà ngoại đã mất, không vào giúp được gì, một mình mẹ lo tất cả nhưng chưa bao giờ con dâu vừa lòng. Nhưng nếu ai nói lại là cô ấy nổi nóng lên rồi một hai đòi thuê nhà ở riêng. Thời gian nay chúng tôi không thuê phòng trọ nữa mà về bên nội để tiện việc sinh nở. Để tránh va chạm chúng tôi cũng ra ở riêng.

Nhưng mâu thuẫn vợ chồng luôn phát sinh. Mỗi lần như vậy cô ấy không cho tôi cơ hội để lên tiếng, mà lúc nào cùng ca một bài ca lý sự nhiều khi rất vô lý. Bình thường tôi tự nguyện giúp vợ làm việc nhà, nhưng phải làm đúng ý cô ấy, nếu không là quát tháo om sòm. Cô ấy bắt tôi phải tự hiểu ý của cô ấy mà làm. Tôi cảm thấy căng thẳng và chán nản không muốn làm gì nữa. Trong chi tiêu nếu tôi tiêu phí chỉ 50 nghìn thôi cũng không yên. Cô ấy luôn cho mình cái gì cũng chuẩn mực, cái gì cũng đúng, nếu làm lệch đi một độ thôi cũng đều không làm cô ấy hài lòng.

Mệt mỏi nhất là những khi vợ ốm. Cô ấy mệt đã đành nhưng tôi cũng rất căng thẳng vì khi cần gì cô ấy không nói, hoặc không nói rõ ràng. Khi tôi quay đi làm việc khác thì cô ấy lại trách móc giận dỗi, rồi bất cần. Vợ chồng ngày càng nặng tiếng.

Một điều nữa mà tôi rất ức là khi đi kể tội tôi thì cô ấy không nói đúng sự thật, thiếu chân thành, cái nào tôi không có hoặc không đến mức như thế nhưng cô ấy nói nặng vào. Còn những lời cô ấy phát ra thì lại không nói. Bình thường tôi không nói gì, nhưng những lần ức chế quá tôi không giữ được bình tĩnh nên quá lời, cô ấy lại vin vào đó để hành hạ tôi mỗi khi có dịp.

Tôi dường như không có lối thoát. Tôi không thể đáp ứng và cũng không biết được những gì cô ấy suy nghĩ mà đáp ứng. Tôi thực sự khủng hoảng, muốn thoát khỏi hoàn cảnh hiện tại. Nhưng tôi cũng không muốn ly hôn vì tôi thương con trai, thằng bé rất dễ thương, nó không đáng phải mất bố hay mẹ. Tôi rất mong có được lời khuyên.

(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)

VN88

Viết một bình luận