Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống tôi không còn yêu vợ hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.
Tôi đi làm thì cô ấy cũng gọi điện cho một đám thanh niên về nhà tụ tập đánh bài, có khi thâu đêm. Con đi học về buổi trưa cũng chẳng có cơm ăn vì mẹ mải chơi bài, phải sang hàng xóm ăn cơm. Cô ấy có thể sẵn sàng làm mất mặt chồng trước bất kỳ ai.
Đêm giao thừa nhưng tôi chẳng có tâm trạng nào đón tết, chẳng có tâm trạng nào gửi tin nhắn chúc tết bạn bè, người thân như mọi năm. Tôi đành lên đây viết vài dòng để mong nhận được sự chia sẻ của tất cả các bạn. Năm nay đã là năm thứ ba vợ chồng tôi luôn trong tình trạng căng thẳng, tôi thực sự bế tắc để giải quyết mọi việc cho thấu đáo.
Chúng tôi cưới nhau từ năm 2000, đến nay đã được 2 cháu trai ngoan, khỏe và học cũng khá. Thời gian đầu, cuộc sống của chúng tôi tuy cực khổ, nghèo khó nhưng lại cực kỳ hạnh phúc. Cách nay 4 năm, tôi nghỉ việc ở công ty nhà nước, một phần do thu nhập thấp, phần do hay phải đi công trình xa nhà, có khi vài tháng. Cũng từ đó, khi cả hai vợ chồng ở nhà, vợ tôi bắt đầu làm quen với công việc môi giới nhà đất, kiếm được cũng khá. Nghiễm nhiên tôi không còn đủ điều kiện là người trụ cột trong gia đình nữa.
Chuyện có lẽ không có gì đáng nói nếu như cô ấy vẫn giữ được bản chất như ngày xưa. Bản thân tôi không phải là kẻ phá phách hay hoang tàn, tôi không nhậu, cờ bạc, hay gái gú, tôi chỉ có một tật xấu là nghiện thuốc lá, tôi có tiếng là hiền lành. Từ khi kiếm được tiền, cô ấy thay đổi toàn diện, hay ăn nhậu, cafe. Nhưng những cái đó tôi chỉ góp ý nhẹ nhàng và thông cảm vì đó là do bản chất công việc.
Tâm sự tôi không còn yêu vợ
Tôi còn khuyên vợ nếu kiếm được tiền và dư chút thì gửi về biếu ông bà ngoại vì gia đình nhà cô ấy ngoài quê rất khó khăn. Thực ra tôi không quan tâm đến những số tiền mà cô ấy kiếm được, bởi cô ấy làm gì cũng chẳng bàn bạc với tôi, thậm chí cho người chẳng thân quen mượn cả 100 triệu cũng vậy. Sau này tôi phát hiện ông ta là người hay hẹn hò với cô ấy đi cafe và karaoke trong khi tôi đang thiếu vốn làm ăn.
Khi tôi bắt đầu cảm nhận được sự thay đổi có chiều hướng xấu thì cũng lập kế hoạch cho riêng mình, hòng mang lại sự cân bằng tài chính gia đình. Sẵn có nghề cũ, tôi mở tiệm sắt ở gần nhà. Ngoài những ngày làm ở nhà là thời gian lắp đặt ở công trình, cô ấy bắt đầu bộc lộ tật xấu của mình. Tôi ra khỏi nhà đi làm thì cô ấy cũng gọi điện cho một đám thanh niên về nhà tụ tập đánh bài, có khi từ sáng đến chiều tối, có khi thâu đêm.
Con đi học về buổi trưa cũng chẳng có cơm ăn vì mẹ mải chơi bài, phải sang hàng xóm ăn cơm. Khi tôi khuyên nhủ thì cô ấy có những phát ngôn với bạn bè và hàng xóm gây sốc cho tôi bằng thái độ có thể nói là hỗn láo. Nào là tôi chẳng làm được trò chống gì, toàn bộ tài sản là do cô ấy làm ra, mặc dù căn nhà là của gia đình và một phần công sức hồi thanh niên của tôi. Rồi vắng cô ấy thì bố con tôi chết đói, thậm chí còn tuyên bố rằng cô ấy kiếm ra tiền thì có quyền chơi, không sợ ai cả. Bạn bè đến nhà chơi có ăn nhậu chút thì cô ấy đuổi thẳng, chẳng còn coi ai ra gì.
Cô ấy có thể sẵn sàng làm mất mặt chồng trước bất kỳ ai. Tôi đã dùng đủ mọi cách nhưng không ăn thua gì. Cuối cùng phải dùng đến cách là mời gia đình cô ấy tận ngoài Bắc vào can thiệp nhưng cũng chẳng ăn thua. Rồi tôi quyết định làm căng là phải ly thân để cô ấy thay đổi. Ly thân khoảng 3 tháng thì cô ấy về và không một lời xin lỗi.
Xin nói thêm với các bạn là từng ấy năm sống cùng, tôi chưa hề nhận được một câu xin lỗi từ cô ấy. Tôi muốn cô ấy quên đi những lá bài nên mua hai bàn bida về, mong có việc cô ấy thay đổi. Nhưng cô ấy học rồi chơi bida thâu đêm với khách luôn. Thời gian trôi đi, cô ấy cũng chẳng thay đổi nhiều, có vẻ vẫn còn say với những thành công tạm thời. Tôi thì có phần bế tắc vì nhu nhược dẫn đến chán nản.
Đã nhiều hơn hai lần tôi lên tòa nộp đơn ly dị nhưng lại thôi vì thương 2 đứa con. Cô ấy thì như càng được chân lân lên đầu, cuộc sống gia đình càng thêm căng thẳng. Tôi năm nay 40 tuổi nhưng có khi nhiều tháng tôi chẳng còn hứng thú nghĩ đến chuyện chăn gối vợ chồng. Tôi không còn chút tình cảm nào với cô ấy do bị tress nặng.
Có lẽ sức chịu đựng của tôi đã đến đỉnh điểm. Ngay bây giờ tôi đang có một quyết định rất mãnh liệt là qua tết tôi sẽ gặp tòa án. Hai con tôi, đứa lớn học lớp 7, đứa nhỏ học lớp 3. Chúng chưa đủ lớn để phải chịu lỗi lầm do cha mẹ gây ra, vì chúng mà tôi phải chịu đựng mấy năm nay. Chúng thực sự xứng đáng được các bậc làm cha, làm mẹ hy sinh. Nhưng hiện tại tôi cảm thấy mình hết sức rồi, các bạn hãy giúp tôi với. Xin chân thành cảm ơn và cầu chúc mọi sự tốt đẹp.
(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)