VN88 VN88

Tâm sự tôi chán chồng

Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống tôi chán chồng hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.

Phải đi đâu cùng anh tôi thấy xấu hổ vì anh quá bé, thậm chí tôi thấy khó chịu cả với tiếng ho của anh. Mỗi khi anh động chạm vào người tôi, vì nghĩa vụ của người vợ tôi vẫn phải chiều, nhưng thật sự có cảm giác ghê ghê trào lên trong tôi.

Tôi năm nay 28 tuổi, chồng hơn tôi 11 tuổi. Chúng tôi quen nhau qua lời giới thiệu của bạn bè, quen nhau một thời gian ngắn thi tôi nhận lời yêu anh bất chấp sự can ngăn của người thân, sự phản đối kịch liệt của gia đình, họ hàng.

Tôi là một người có công việc ổn định, hình thức ưa nhìn, ngoan ngoãn, không chơi bời và cũng có không ít người theo đuổi. Nhưng tôi lại có cảm tình với anh từ trước khi gặp mặt vì nghe bạn bè nói anh rất giỏi, tu chí, không chơi bời nên khi gặp mặt dù có hơi thất vọng về hình thức nhưng tôi vẫn bỏ qua, không để ý lắm đến vấn đề đó.

Tâm sự tôi chán chồng

Chúng tôi yêu nhau một năm thì cưới, trong thời gian yêu chúng tôi cũng ít gặp nhau vì anh làm ở xa nên có lẽ đến khi cưới chúng tôi cũng chưa thật sự hiểu hết về nhau. Hiện giờ tôi cưới được hơn một năm, vẫn chưa có con. Trong hơn một năm đó thì nửa năm đầu vui vẻ, nửa năm về đây chúng tôi hay cãi nhau, lục đục, tôi thật sự thấy chán nản, mệt mỏi.

Chồng tôi công tác ở xa, chỉ cuối tuần mới về nhà, anh chưa bao giờ giúp đỡ tôi bất cứ việc gì trong gia đình. Tôi đi công việc với chị gái anh đến 8h tối mới về anh vẫn ngồi máy vi tính. Có hôm tôi đi làm về muộn anh cũng không cắm giúp tôi nồi cơm mà ra cổng ngóng tôi về. Không chỉ thế, anh còn là một người khó tính, chặt chẽ, bủn xỉn. Lương anh cao anh giữ, lương của tôi, tôi giữ lại một phần để tiêu còn cũng đưa anh giữ. Đến lắp mạng trọn gói anh cũng sợ tốn tiền, anh nói chỉ đọc báo thì dùng 3G rẻ hơn.

Khi tôi đòi mua một số thứ thì anh quyết định lương ai người ấy giữ để anh không bị mang tiếng là bủn xỉn. Vợ chồng mới cưới chưa có con nhưng chưa bao giờ anh chiều tôi. Tôi mệt ăn ít cơm tôi nói anh đưa đi ăn chè anh cũng nhất định không, thậm chí mắc màn anh cũng tị với tôi rằng anh mắc màn thì em phải gài màn, e cứ nằm ì để một mình anh làm hết à?

Điều tôi buồn nhất là mỗi khi tức giận tôi điều gì là anh lại xưng mày tao, hay tôi có sai điều gì là anh lại ra nhà ngoại kể tội tôi. Còn rất nhiều điều vụn vặt khác trong cuộc sống vợ chồng mà tôi không muốn kể ra dài dòng, nhưng tôi cảm thấy chính những điều vụn vặt đó đã giết chết tình yêu của tôi.

Sau một thời gian vợ chồng căng thẳng tôi đề nghị ly hôn và anh đã thay đổi, anh đã biết cắm cơm mỗi khi tôi có việc bận, đã chiều chuộng tôi. Nhưng với tôi những thay đổi đó giờ không còn ý nghĩa gì nữa vì tôi đã hết yêu anh. Khi chưa có tình cảm với ai đó thì vẫn có thể nảy sinh tình cảm, nhưng khi đã có tình cảm rồi mà làm mất đi thì rất khó để lấy lại được tình cảm đó.
Tôi thật sự đã hết yêu anh, trước đây nhìn anh gầy yếu tôi thấy bình thường. Nhưng giờ cũng con người đó nhưng nhìn anh tôi thấy ngao ngán, phải đi đâu cùng anh tôi thấy xấu hổ vì anh quá bé, thậm chí tôi thấy khó chịu cả với tiếng ho của anh. Giờ tôi vẫn nói chuyện bình thường với anh nhưng mọi cảm xúc yêu đương với tôi đã chết thật rồi.

Mỗi khi anh động chạm vào người tôi vì nghĩa vụ của người vợ tôi vẫn phải chiều nhưng thật sự có một cảm giác ghê ghê trào lên trong tôi. Từ ngày cưới đến giờ hơn một năm quan hệ vợ chồng tôi chưa một lần biết cảm giác “lên đỉnh” như người ta vẫn thường nói là gì. Nhưng trước đây khi còn yêu chồng tôi nghĩ tình dục không quan trọng lắm, sống với nhau yêu thương nhau là được. Giờ đây khi đã hết yêu anh, điều này khiến tôi suy nghĩ và nó cũng được coi là một nguyên nhân khiến tôi chán anh hơn.

Tôi phải làm sao đây, tôi thật sự không còn yêu chồng nữa những ly hôn thì tôi còn phải suy nghĩ đắn đo rất nhiều và tôi không biết phải quyết định thế nào. Nếu ly hôn tôi cảm thấy mình có tội vì đã làm lỡ dở cuộc đời một con người. Anh 37 tuổi mới lấy vợ, trong mắt gia đình, bạn bè anh bị ế vợ vì nhìn anh gầy yếu nhỏ con, thiếu sức sống. Giá như anh có thể dễ dàng lấy vợ khác chắc tôi sẽ không cảm thấy tội lỗi. Phần khác tôi cảm thấy áy náy vì gia đình chồng đối xử tốt với tôi. Mẹ tôi dù đến bây giờ vẫn không ưng anh nhưng mẹ cũng không muốn tôi lỡ dở cuộc đời.

Về phía tôi nếu ly hôn liệu tôi có thể hy vọng về một người chồng yêu thương vợ, về một gia đình đầm ấm, hạnh phúc không hay tôi lại cũng gặp một người không ra gì. Nói theo tâm linh thì cái số của tôi đã vậy thì lấy ai cũng khổ thế thôi, nếu thế chẳng phải tôi càng khổ hơn sao. Tôi cũng nghĩ đến trường hợp nếu không gặp được người tử tế, yêu thương tôi thật lòng thì tôi nhất định không lấy chồng nữa và xin một đứa con để nuôi. Nhưng nếu đứa bé đó khỏe mạnh ngoan ngoãn thì không sao, nhỡ nó bệnh tật, láo lếu thì tôi sẽ càng khổ tâm hơn.

Giờ thật sự tôi không biết mình phải quyết định thế nào? Tôi đang rất buồn chán và bế tắc. Mọi người hãy giúp tôi thoát khỏi sự bế tắc này.

(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)

VN88

Viết một bình luận