VN88 VN88

Tâm sự phút giây lỗi nhịp

Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống phút giây lỗi nhịp hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.

Anh nhìn em, em nhìn anh, anh ôm em rất vội. Khoảnh khắc qua nhanh như cơn gió, em chưa kịp phản ứng, và anh cũng chưa kịp suy nghĩ là có sai trái hay không. Đêm đó em trăn trở, tối về anh nằm mơ.

Ấn tượng đầu tiên của em với anh chỉ đơn giản là thấy ghét. Em phụ trách mảng văn nghệ cho công ty, anh nổi tiếng hát hay, giỏi thanh nhạc, nhiệt tình tham gia phong trào. Cả công ty đều bảo em có được anh trong đội là nắm chắc phần thắng, em cũng tự hỏi anh hát hay đến độ nào? Ngày họp nhóm để thử giọng, tất cả có mặt đầy đủ, chỉ thiếu mỗi một người. Em nghĩ thầm: “Siêu sao chắc?” Chỉ khi em đứng dậy ra về, vừa ra khỏi cửa, em chạm mặt anh. Một người dong dỏng cao, da ngăm, chỉ thế thôi. Không chào nhau 1 câu, em đi thẳng một mạch, anh cũng chẳng ngoái nhìn. Và em không quan tâm rằng người đó là anh.

Tâm sự phút giây lỗi nhịp

Sau lần đó anh luôn đến đúng giờ, và quả thực anh hát thật hay. Em nghe anh hát không chỉ bằng tai mà bằng cả tấm lòng. Suốt thời gian tập hát chung, em nhận ra anh là một người hiểu tâm lý, ga-lăng, tận tâm và cực kỳ hài hước. Với những người không yêu âm nhạc thì mỗi ngày dành 2 tiếng đồng hồ luyện tập là “cực hình”, nhưng với nhóm tụi mình, đó là niềm vui và đam mê không mệt mỏi.

Mỗi giờ tan sở, điều em thấy vui là nhóm văn nghệ tụi mình thân quen như anh em ruột, quan tâm nhau như người thân. Đội mưa đi tìm thầy “tầm sư học đạo”, thi xong thay đồ tại chỗ trả cho người ta, nhịn đói, nhịn khát mà hát khan cổ họng, cười giòn tan mỗi khi đứa nào hát rớt nhịp, tranh cãi nhau rồi cười rũ rượi.

Những kỷ niệm thật khó quên đúng không anh? Anh hát hay nhất, nên thời gian luyện tập của anh là ngồi lắng nghe tụi em hát và chỉnh sửa từng đứa. Anh trở thành linh hồn của nhóm, là hy vọng của đội, là niềm vui của em. Anh nắm tay em, tặng hoa cho em và hát cùng em, anh nhìn em cười, em cũng cười, thế là khỏi hát. Chỉ vậy thôi mà nhớ mãi.

Thời gian trôi qua nhanh, kỷ niệm càng thêm đậm đà. Cuộc vui nào cũng tàn, chúng ta không còn cơ hội diễn chung, hát chung, cười chung nữa. Anh cưới vợ. Bà xã anh trẻ, xinh và yêu anh hết lòng. Anh rạng rỡ trong album cưới, nụ cười ấy làm em nhói cả lòng. Em có con với chồng. Được làm mẹ là thiên chức, em vừa thấy vui thì lại nhận ra trong đời mình đã mất đi 1 người.

Và chuyện của chúng ta như một dấu chấm cuối dòng, một sự tiếc nuối em không thể diễn tả bằng lời. Anh nhìn em, em nhìn anh, anh ôm em rất vội. Khoảnh khắc qua nhanh như cơn gió, em chưa kịp phản ứng, và anh cũng chưa kịp suy nghĩ là có sai trái hay không? Đêm đó em trăn trở, tối về anh nằm mơ. Có lẽ cả hai chúng ta đều khổ tâm và day dứt như nhau phải không? Dường như chúng ta như hai con thiêu thân. Càng nhớ nhau bao nhiêu càng thêm khổ mà thôi.

Hãy cùng em xem như những tháng ngày xưa đó chỉ là kỷ niệm, và con tim chúng ta chỉ một lần lỗi nhịp mà thôi. Chúng ta trước giờ như hai đường thẳng song song, không có đường giao nhau. Em cũng đâu còn trẻ, anh đã lập gia đình. Rồi vợ anh sẽ sinh con kháu khỉnh, anh sẽ hạnh phúc trong vai trò làm cha. Em chuẩn bị làm mẹ, lao vào công việc để lo tương lai cho con. Mai đây liệu có còn ai nhớ đến ai?

Anh bảo không bao giờ đi hát nữa, nhưng nếu còn nhớ đến em, em mong rằng một ngày nào đó trên sân khấu, em thấy anh vẫn đứng đấy, vẫn hát với tất cả niềm say mê của mình. Và hãy hát cho em nghe bài hát “Killing me softly with his song”.

(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)

VN88

Viết một bình luận