Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống nhịn ăn mua vé số để hy vọng có tiền chữa bệnh cho con hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.
Ông trời thật bất công, tại sao bệnh tật lại giáng xuống những người nghèo như chúng tôi, khi miếng ăn còn phải lo chạy hằng ngày. Tôi đưa cháu đi khám nhiều nơi, người ta bảo cháu bị chậm phát triển, một khiếm khuyết về não không thể chữa trị được.
Khi ngồi viết lên những dòng tâm sự này tôi buồn lắm, không còn biết phải làm cách nào để con tôi phát triển được bình thường như bao đứa trẻ khác, có thể đi học, có thể gọi mẹ gọi cha, nhận biết được thế giới xung quanh mình.
Tôi năm nay 26 tuổi, lấy chồng năm 22. Tôi làm nhân viên văn phòng cho một trung tâm, lương không đủ tiền xăng. Chồng tôi thì nghề nghiệp không ổn định, lại đau bệnh liên miên. Vợ chồng tôi lấy nhau được 4 năm, cháu được hơn 3 tuổi rồi.
3 tuổi, lứa tuổi mà nhiều cháu khác đã đi, đã nói được, thế nhưng cháu nhà tôi chỉ mới biết đi, chưa gọi được tiếng ba, mẹ mà tôi hằng khao khát. Đi khám nhiều nơi người ta bảo là cháu bị chậm phát triển, một khiếm khuyết về não không thể chữa trị được. Cả trời đất như đảo lộn dưới chân tôi, tại sao con tôi lại bị bất hạnh đến vậy?
Tâm sự nhịn ăn mua vé số để hy vọng có tiền chữa bệnh cho con
Tôi đã nghĩ đến cái chết nhưng chết thì sao chứ, tôi chỉ có thể giải thoát cho riêng mình, còn chồng và con tôi thì sao, cháu sẽ sống thế nào khi thiếu vắng mẹ. Nhiều đêm nhìn con ngủ lòng tôi đau lắm, tôi không biết phải làm sao để con có một sự phát triển bình thường, để sau này con sẽ được đi học bằng bạn bằng bè, có thể tự nuôi sống bản thân khi tôi và chồng không còn trên đời nữa.
Nhìn những đứa trẻ khác thấy trò chơi đòi bố mẹ mua nhưng bố mẹ không mua còn đánh đòn nữa lòng tôi buồn lắm. Tôi ước gì con tôi cũng vòi mua quà, lúc đó tôi sẽ mua cho cháu những gì cháu thích, làm theo bất cứ những gì cháu yêu cầu. Tôi ước nếu như có thể đánh đổi tôi sẽ thành một người khờ dại để con tôi trở nên bình thường. Như vậy cháu sẽ được đến lớp, được xã hội đón nhận chứ không phải lủi thủi ở nhà chơi một mình, được nhận biết thế giới xung quanh thay đổi từng ngày thì dù bị thế nào tôi cũng chấp nhận hết.
Mong ước lớn nhất của tôi là có một khoản tiền, đưa con ra Hà Nội vào viện châm cứu Trung ương để chữa trị. Còn nước còn tát tôi sẽ cố gắng hết sức, nếu nền y tế phát triển có thể thay được bộ não thì hay quá, tôi sẽ đánh đổi của mình cho con, thật hoang đường quá phải không các bạn? Đôi khi vì khao khát chữa bệnh cho con nên tôi hay có những ý nghĩ đó. Ông trời thật bất công, tại sao bệnh tật lại giáng xuống những người nghèo như chúng tôi, khi miếng ăn còn phải lo chạy hằng ngày.
Mấy hôm nay tôi nhịn ăn để mua vé số, hy vọng thần may mắn sẽ mỉm cười với tôi. Nếu trúng số tôi sẽ đưa con đi ngay mà không cần phải suy nghĩ gì cả, nhưng biết khi nào mới trúng số khi xác suất là 1/1000.
Hy vọng có một phép nhiệm màu sẽ đến với con. Mẹ yêu con nhiều lắm, con trai à. Dù thế nào thì mẹ vẫn rất yêu con, mẹ yêu con hơn bất cứ thứ gì trên đời. Nhiều đi làm về nhìn thấy con là mẹ hạnh phúc lắm, mẹ sẽ cố gắng làm mọi việc để nuôi con, dành tiền tiết kiệm để sau này khi ba mẹ không còn nữa con vẫn có thể sống được. Mẹ yêu con nhiều.
(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)