Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống nhiều người ngưỡng mộ vì tôi lấy được chồng tốt hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.
Anh mua xe cho tôi chạy, mua máy vi tính cho tôi học. Anh dành cho tôi tất cả, những thứ của tôi đều do anh cho. Nhà chồng tôi thì khỏi chê, rất thương con cái và con dâu, lo cho tôi từ A đến Z.
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo ở vùng quê hẻo lánh, cha mẹ đều là nông dân. Trong ký ức mông lung, tôi còn nhớ gia đình lúc đấy rất hạnh phúc. Tôi được sống trong tình thương yêu của cha mẹ và em trai. Nhà tôi được 3 công đất ruộng(3000 m2), làm cũng đủ ăn. Nghe lời bà nội, cha bán đất đó để vào Long An mua đất tràm mà khai khẩn. Do đất tràm cằn cõi, nhiều phèn nên thất mùa liên tục, nhà tôi lại bán. Số vàng đó mẹ cho một bà bác mượn vì tin tưởng. Cuối cùng nhà tôi không còn gì cả.
Bi kịch bắt đầu xảy ra với gia đình khi mẹ sinh em gái, cha tôi bắt đầu rượu chè cả ngày, không lo gì nhà cửa, vợ con. Khi đó tôi vừa vào học lớp 1, mẹ trên giường sinh, không có ai chăm nom, cha bỏ nhà đi nhậu mấy ngày không về, bà nội ngay cạnh nhà cũng dửng dưng. Tôi phải nấu cơm mà cơm cứ sống hoài.
Tâm sự nhiều người ngưỡng mộ vì tôi lấy được chồng tốt
Thời gian dần trôi, trong tôi không còn định nghĩa “hạnh phúc” nữa, tất cả chỉ là sự buồn tủi. Tôi, mẹ và 2 em phải chịu cảnh đánh mắng của cha mỗi đêm say rượu về. Việc học của tôi dần sụt giảm. Nhiều khi tôi muốn đi thật xa để thoát khỏi cảnh này, nhưng tôi còn quá nhỏ để tự lập. Tôi còn muốn chết nhưng lại không dám.
Khó khăn lắm tôi mới học được cấp 3. Cũng như bao người, tôi có “mối tình thơ” với cậu bạn học chung từ cấp 2. Lên cấp 3 chúng tôi học riêng trường, nhờ thư từ qua lại chúng tôi dần nảy sinh tình cảm. Người đó cũng biết rõ gia cảnh tôi nhưng vẫn thương. Thời học sinh rất thơ ngây, trong sáng. Sau đó vì mặc cảm gia đình tôi đã chia tay với lý do quen người khác. Người ấy vì tôi đã khóc rất nhiều, tôi cũng chỉ biết khóc mà thôi.
Bạn bè ai cũng làm hồ sơ thi đại học, chỉ có tôi lặng lẽ buồn cho số phận mình. Sau khi tốt nghiệp 12, tôi khăn gói lên thành phố tìm việc. Tôi làm công nhân trong một khu chế xuất, lương hàng tháng không dám ăn xài chỉ gửi về quê phụ mẹ.
Rồi tôi gặp anh, có lẽ do trời thương phận hèn như tôi. Anh là anh họ của nhỏ bạn rất thân với tôi, chúng tôi ở chung nhà trọ. Sau đó anh xin qua ở chung vì gần chỗ làm và tiện đỡ đần em họ. Lần đầu gặp nhau tôi không có thiện cảm với anh lắm. Lúc đó anh rất khó ưa, chảnh và khinh đời. Ngày qua ngày chúng tôi yêu nhau lúc nào không biết. Anh cũng dần thay đổi tính tình, trở nên dễ thương hơn. Anh lo cho tôi từng chút, đưa tôi đi làm, trở về quê mà anh không dám vào nhà.
Hai chúng tôi thương nhau lắm. Người ta nói con gái phải chọn người khá giả cho nhờ tấm thân. Nhưng tôi không nghĩ vậy, với tôi có nghèo cũng chẳng sao vì “nghèo” tôi quen rồi, miễn sao người đó và mình thương nhau là được.
Quen nhau được gần một năm, tết đến anh xuống nhà tôi chơi, thấy gia cảnh tôi nghèo nàn anh cũng không chút ngần ngại, anh rước tôi về nhà anh ra mắt. Cha mẹ anh cũng thương tôi, không so đo chuyện môn đăng hậu đối, mặc dù nhà chồng tôi khá giàu. Sau tết nhà anh xuống dạm hỏi trong khi 2 chúng tôi vẫn ở thành phố để đi làm. Mẹ gọi điện cho tôi hỏi ý kiến, tôi rối bời và hơi mắc cỡ.
Thương mẹ, tôi định gác lại chuyện yêu đương để phụ mẹ, nhưng mẹ bảo khó tìm được chỗ tử tế, và tôi có lo cho nhà hoài cũng không được, nên mẹ quyết định gả tôi cho anh. Vì bận công việc nên chúng tôi không tổ chức lễ hỏi mà định ngày làm luôn lễ cưới. Trước ngày cưới, lối xóm ai cũng bàn tán không biết nhà trai sẽ cho bao nhiêu vàng. Quê tôi rất quan trọng chuyện sính lễ, vàng vòng. Có người hỏi tôi: “không biết người ta cho bao nhiêu sao mày dám lấy”. Tôi chỉ cười, tôi không quan trọng chuyện ấy, cũng chưa từng hỏi anh. Tôi chỉ mong 2 chúng tôi có thể về sống chung hạnh phúc là được.
Đến ngày rước dâu ai cũng ngỡ ngàng khi nhà trai tặng sính lễ 4 cây vàng 24K, tôi cũng ngạc nhiên và thấy vui. Cha mẹ tôi cũng nở mày nở mặt với lối xóm. Trước giờ nhà nào khá giả cũng chỉ cho vài chỉ là cùng, cho nên nghe sự việc của tôi có người không tin. Trên đường rước dâu phải đi qua một đoạn đường ruộng đầy cỏ và đất, anh luôn nắm chặt tay tôi đi trong hạnh phúc. Đột nhiên tôi phát hiện nhẫn cưới của mình tuột mất, tôi và anh vội quay lại tìm, trời thương cho chúng tôi tìm được.
Từ đó tôi trở thành tâm điểm của cả làng vì có chồng giàu sang, tử tế. Tôi về nhà chồng được 2 ngày, chúng tôi lại lên thành phố tiếp tục đi làm. Vì thấy tôi ham học nên nhà chồng bảo tôi tiếp tục đi học cho có cái nghề chứ làm công nhân hoài cực lắm, có gì thiếu thốn thì cha mẹ tài trợ cho. Thế là tôi đi học trung cấp kế toán, chồng đi làm nuôi tôi không chút than vãn.
Có người cười “có chồng mà còn đi học”, cũng có người trầm trồ ngưỡng mộ. Chúng tôi rất hạnh phúc. Anh mua xe cho tôi chạy, mua máy vi tính cho tôi học. Anh dành cho tôi tất cả, những thứ của tôi đều do anh cho. Nhà chồng tôi thì khỏi chê, rất thương con cái và con dâu, lo cho tôi từ A đến Z. Nhiều khi tôi nghĩ mình là người hạnh phúc nhất thế gian này.
Giờ tôi và anh đã có một bé gái dễ thương và ngoan ngoãn, tôi đang làm kế toán cho công ty nhỏ, lương cũng tạm ổn, tối tôi còn theo học liên thông lên đại học, buổi chiều chồng về đón con và cho con ngủ, chờ tôi đi học về cùng làm cơm và quấn quít nhau. Cuộc sống của tôi cứ thế trôi trong hạnh phúc mà khó ai có được. Tôi yêu chồng và thầm cảm ơn anh nhiều lắm. Anh đã mang tôi ra khỏi sự buồn khổ, tủi cực và cho tôi hạnh phúc. Cảm ơn anh nhiều, chồng yêu của em!
Mong những ai đọc được bài viết này cũng như phụ nữ trên thế giới này sẽ có được hạnh phúc như tôi.
(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)