Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống nên bắt chước những gì bản thân cho là phù hợp hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống
Đất nước nào cũng có lối sống, quan niệm về đạo đức, chúng ta sống ở đâu thì tự biết chắt lọc, học hỏi lẫn nhau vì không nước nào có thể coi là chuẩn mực.
Tôi là tác giả bài viết “Người nước ngoài coi sex như nhu cầu ăn uống”, cảm ơn các bạn đã quan tâm và đọc bài của tôi. Tôi là người Việt 100% không lai Tây cũng chẳng lai Tàu, rất may mắn được sinh ra trong một gia đình có học thức, bố mẹ anh chị em đều là những người có suy nghĩ thuần Việt. Trong dòng họ tôi là người duy nhất hiện định cư ở nước ngoài nhưng chỉ tạm thời. Chắc hẳn qua bài viết trước các bạn sẽ nghĩ tôi sinh ra ở nước ngoài và lớn lên ở đây từ bé, nhưng thực tế tôi sinh ra ở Việt Nam, sống hơn 20 năm ở Hà Nội và TP HCM.
Tôi không thuộc lớp 9X như một bạn đoán già đoán non và dù không uyên bác như giáo sư sử học hay văn hóa nhưng vẫn hiểu cái gọi là “thuần phong mỹ tục Việt Nam”. Chẳng qua tôi chỉ là người có sao nói vậy, không thích lấp liếm hoa mỹ, chẳng phải ông bà ta thường nói “xấu đều còn hơn tốt lỏi”, “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”? Tạm không đề cập đến đất nước tôi đang sống là đâu vì nó không quan trọng, bởi quan điểm và cách nghĩ của tôi được hình thành trước khi sống ở nước ngoài.
Tâm sự nên bắt chước những gì bản thân cho là phù hợp
Bài viết trước của tôi viết dành cho chị Hằng, xét theo hoàn cảnh, lối sống, kinh nghiệm của chị ấy đề cập trong bài viết của mình, tôi không viết cho mọi thành phần người Việt (tính từ mẫu giáo đến thế hệ 4X, 5X hay trước đó), nó không được coi như một lời kêu gọi toàn lớp trẻ Việt “ăn cơm trước kẻng” hay là sự ủng hộ lối sống xuống cấp về đạo đức, tôn sùng lối sống Tây hoá hay một số người phán xét bài viết đấy không phù hợp văn hoá phương Đông.
Nói đến lối sống “Tây hoá” cũng là một sự quy chụp nặng nề vì số lượng nạo phá thai của dân sống theo Tây hoá chưa thể so sánh được với lối sống thuần phong mỹ tục của Việt hiện giờ hay một số nước châu Á láng giềng, dù biện pháp phòng tránh phổ biến khá rộng rãi và Internet phát triển không thua những nước tiên tiến. Một số bạn đề cập đến việc ở nước ngoài luật quy định trên 18 tuổi mới được quan hệ, xin thưa cũng không khác gì việc quy định dưới 18 tuổi không được hút thuốc nhưng tôi chứng kiến học sinh Việt lớp 9-10 phì phèo điếu thuốc vô cùng điệu nghệ.
Cách đây vài năm trên mạng đầy rẫy video quay lén học sinh mặc đồng phục phù hiệu lớp 10 dắt nhau vào cà phê đèn mờ ra sao. Ở nước tôi đang sống 18 tuổi mới được kết hôn, còn 15 tuổi được quan hệ mà không bị truy tố, nếu người nữ mang thai trước 15 tuổi họ sẽ truy cho ra “tác giả” mặc dù cả hai tự nguyện.
Luật là một chuyện nhưng thực tế lại là chuyện quan trọng hơn nhiều vì nó cho thấy sự thiếu hiểu biết của lớp trẻ cùng với sự quanh co tránh né của lớp đi trước và hệ thống giáo dục đầy lý thuyết sách vở. Thực tế bao sinh linh vô tội vẫn phải trả giá thay cho sự bồng bột, tò mò của “cha mẹ măng”, chúng vẫn xảy ra bất chấp bạn in cả bộ luật đấy ra phát miễn phí cho mọi người. Trừ khi chuyện không hay xảy ra và đem lên toà khởi tố hình sự thì mới có việc để nói chứ việc bạn đem luật ra bàn chẳng thể giảm số lượng học sinh dắt nhau vào cà phê đèn mờ hoặc nhà nghỉ. Những nam thanh nữ tú đến ngày Valentine dắt nhau đi tìm phòng trọ theo giờ không ngừng tăng. Những dịp 8/3, Valentine… là dịp cho một số người hốt bạc.
Nét đẹp văn hoá Việt bao gồm rất nhiều thứ và tôi không thể đề cập hết trong khuôn khổ bài viết này, sợ càng viết càng có cái cho mọi người bắt bẻ, bới lông tìm vết. Ví dụ nét đẹp Việt như thờ cúng ông bà rất hay và cần được gìn giữ, tôi tin sẽ không bao giờ mai một. Tuy nhiên, thời đại công nghệ phát triển hội nhập thì những gì hay, thực tế của nước ngoài cũng nên học, cái gì cũ quá nên giã từ.
Đa số nước phát triển họ giáo dục tình dục cho trẻ em từ bé nên mọi thanh niên biết cách tự bảo vệ mình và cho đối phương. Nam thanh niên ở những nước này không quan trọng chuyện trinh tiết vì họ cảm thấy chuyện đấy bình thường, nó không quan trọng bằng cách mình đối xử với nhau ra sao. Trung Quốc phải chế và bán cả màng trinh nhân tạo cho phụ nữ, tôi thấy thật nực cười và xấu hổ làm sao khi phải giải thích cho những người bạn nam nước ngoài của mình. Mong rằng một ngày không còn phải giải thích những chuyện như vậy nữa.
Bất cứ đất nước nào cũng có lối sống, quan niệm về đạo đức, chúng ta sống ở đâu thì tự biết chắt lọc, học hỏi lẫn nhau vì không có đất nước nào có thể coi là chuẩn mực. Các bạn bảo thấy Tây cái gì cũng bắt chước, tôi thấy cũng tuỳ. Cái gì bạn thấy hợp với hoàn cảnh, điều kiện của bạn thì bắt chước. Tôi thấy cái gì hợp với hoàn cảnh của mình và đem lại hạnh phúc cho tôi thì tôi làm, cớ sao cứ phải phê phán, chì chiết nặng lời với nhau làm gì, “nhà ai nấy sáng, đèn ai nấy tỏ” mà.
Tôi thuần Việt cũng tốt, thuần Tây cũng được, mà lẫn lộn như tôi cũng chẳng sao, sống được là mình mà không gây hại cho ai thì tại sao lại phải che giấu. Bài viết này của tôi một số người đọc sẽ thấy hay, số khác sẽ thấy không thích, mà đã không thích thì ngay từ đầu nhào vô đọc làm gì để thấy nhột? Đã không thích sao phải bình luận?
Nói cho vui thế thôi chứ tôi dù có “Tây hoá” cỡ nào cũng luôn yêu đất nước và con người Việt Nam. Kính chúc các cô dì chú bác luôn mạnh khoẻ và hạnh phúc trên mảnh đất hình chữ S thân yêu. Một ngày không xa sẽ được về ăn cơm mẹ nấu và đi đâu cũng được nghe tiếng Việt.
(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)