Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống mẹ vượt qua nỗi đau mất chồng con để nuôi anh em tôi khôn lớn hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.
Mẹ làm mọi công việc từ nhà cửa, ruộng vườn, ai thuê gì cũng làm để nuôi con cái ăn học, tích góp từng đồng rồi dần sắm sửa được những thứ cần thiết cho cuộc sống.
Tôi sinh ra và lớn lên ở mảnh đất miền Trung nắng gió, gia đình có ba anh em, mỗi tôi là con gái. Chuyện xảy ra rất lâu rồi nhưng tôi không bao giờ quên được, ở thời điểm mà tôi được sinh ra gạo còn thiếu ăn, điện chưa có, thiếu thốn mọi thứ, nhà tranh nền đất. Khó khăn đã nuôi dưỡng tôi nên người nhờ những nồi khoai lang xéo, từng bắp ngô, củ lạc, củ đậu, cũng không thể thiếu những dòng sữa nhỏ giọt của mẹ.
Tôi không thể không quên những lần mẹ vượt cả 30 km leo dốc trên chiếc xe đạp cọt kẹt để cắt từng bó chổi đót về bán đổi lấy gạo nấu bữa cơm cho anh em tôi. Mẹ phải bươn chải làm mọi thứ trên đời để mưu sinh. Nhà chỉ được 3 sào ruộng làm, mong được mùa còn bán lấy tiền cho con ăn học. Tuổi thơ tôi quen với đồng ruộng, gia súc gia cầm, những trò chơi dân gian, đó cũng là tất cả những kỷ niệm trẻ con nông thôn gắn bó.
Khi anh trai lên sáu, tôi lên bốn, em trai đang nằm trong nôi thì cha ra đi bỏ lại sau lưng người vợ hiền và ba con thơ. Trong tâm trí tôi ngay cả bây giờ không biết cha là người như thế nào, chỉ nghe qua lời kể của mẹ: “Mẹ cưới cha vì ông ngoại ép. Chiến tranh làm cha mờ hai mắt, mất sức khoẻ, cha được cái thương vợ chăm con và cơm nước tươm tất”.
Tâm sự mẹ vượt qua nỗi đau mất chồng con để nuôi anh em tôi khôn lớn
Tại nạn thảm khốc xảy ra ngay trước ngõ nhà đã cướp cha đi. Ngày cha mất, vì quá khờ dại nên tôi cứ thấy nhà đông người là vui, sự vui đó tôi đâu biết họ đang chuẩn bị cho một đám tang. Có lẽ người đau khổ nhất là mẹ, ở tuổi 29 đã phải chịu cú sốc quá lớn, con cái nhỏ dại.
Từ đó bi kịch liên tục xảy ra với mẹ con tôi: ông bà, cô chú bên nội ruồng bỏ, đánh đập, tranh giành đất đai, kể cả số tiền người ta đền bù mai táng cho cha họ cũng mang ra chia nhau. Ông bà tuyên bố xem mẹ là người dưng nước lã. Ngày nào ông nội cũng la mắng, đánh đập mẹ như cơm bữa. Dù không chung nhà nhưng mỗi tối cả ba mẹ con lại dắt nhau sang hàng xóm để trốn, nếu không ông mượn rượu phá cửa sang đánh.
Nỗi đau mất chồng chưa nguôi ngoai thì một lần nữa ông trời lại thử sức mẹ khi cướp đi em trai tôi mới hai tuổi. Đôi lần mẹ mua thuốc chuột rồi lên nấm mộ chồng để tự tử nhưng không thành vì dân làng theo dõi sát sao. Mất chồng con, thêm việc ông bà cùng anh em nội ruồng bỏ đánh đập nên mẹ phát bệnh thần kinh. Một thời gian dài mẹ mới tạm ổn và tiếp tục với công việc mưu sinh để nuôi hai anh em tôi.
Mẹ làm mọi công việc từ nhà cửa, ruộng vườn, ai thuê gì cũng làm để nuôi con cái ăn học. Ngay cả việc “con trâu đi trước cái cày theo sau” mẹ cũng không ngại, tích góp từng đồng rồi dần sắm sửa được những thứ cần thiết cho cuộc sống. Trong xã không ai không biết tên mẹ, nhắc tới là người ta lại bảo trên đời chắc không ai khổ thế.
Ông trời không lấy đi của ai tất cả, mẹ còn có chúng tôi, đi đâu làm gì mẹ cũng được khen ngợi “Mất cha mà con ngoan hiền, lại học giỏi sướng thật”. Anh trai tôi học rất giỏi, thi đại học đậu 3 trường. Tin vui đó đã thay đổi cuộc đời mẹ, từ năm 1993 chồng mất cho tới 2006 thời điểm anh đậu đại học mẹ mới thật sự vui vẻ và hạnh phúc tuy có xen lẫn nỗi lo lắng vì không biết có gắng nổi để nuôi anh trở thành một bác sĩ không.
Giờ đã ở tuổi 51, mẹ là hội trưởng hội phụ nữ, kiêm nhiều nhiệm vụ khác ở xã cũng như xóm. Gia đình chúng tôi rất hạnh phúc, anh trai là bác sĩ bệnh viện tỉnh Đồng Nai, sắp cưới vợ. Tôi đang làm trong ngành công an. Tiếc thay ở tuổi 26 tôi vẫn khiến mẹ lo lắng vì chưa yêu một ai, chỉ cần một chàng rể nữa là thật hoàn hảo với mẹ. Câu chuyện viết về gia đình tôi có lẽ vẫn không có gì tả hết được những sự đau khổ, tủi nhục và cả hạnh phúc. Cuộc sống dù khó khăn chúng ta hãy gắng vượt qua.
Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com