Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống không thể yêu nhau vì cả hai quá xấu hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống
Một ngày, anh mạnh dạn cho em biết những vết thương trên người, em cũng cho anh xem những vết rạn da, thâm tím do béo ú.
Anh!
Tối qua anh nhắn tin: “Chúc em ngủ ngon, ngày mai em có dậy không?”. Em dậy rồi, còn anh dậy chưa? Ngày mai và những ngày sau nữa anh có dậy không? Chắc người ta sẽ cười nhạo, nói mình ngu, khờ, dại dột… vì ai đó có phải là mình đâu mà hiểu được. Biết trên đời này không thiếu những người như mình, nhưng họ bản lĩnh, tự tin, sao cuộc đời bất công đến vậy. Ai cũng bình thường, xinh đẹp… còn anh và em xấu xí, tự ti, mặc cảm, chỉ biết thu mình vào vỏ ốc, không dám kết bạn, không dám đến chốn đông người.
Số phận xui rủi cho chúng ta gặp và trở thành tri kỷ, một mối quan hệ rất đáng thương và có nhiều nguyên tắc. Lúc mới quen, chúng ta thường xuyên cà phê, tán gẫu, mặc kệ ai nhìn, ai bàn tán. Đến một ngày, anh mạnh dạn cho em biết những vết thương trên người, em cũng cho anh xem những vết rạn da, thâm tím do béo ú, chúng ta chỉ biết nhìn nhau khóc mà không nói nên lời. Kể từ ngày đó hai đứa ít gặp nhau, mỗi năm chừng vài lần, chỉ khi có những việc cực kỳ quan trọng vì không muốn đối phương thấy hình ảnh xấu xí của mình.
Tâm sự không thể yêu nhau vì cả hai quá xấu
Mỗi ngày, hai đứa sẽ nghĩ ra nhiều lý do để huyễn hoặc nhau rằng cuộc đời này vẫn đẹp, ví dụ như anh giỏi, anh thông minh… biết tìm đâu ra người tốt như anh. Có khi anh bắt em nhìn vào gương nói là: “Em rất dễ thương” cho anh nghe trước khi ngủ. Cuộc sống bình yên trôi đi, từng ngày qua đơn giản chỉ là lao vào công việc, buổi tối đàn hát cùng nhau. Anh bảo: “Mình sẽ như vậy cả đời được không em?”. Em nói: “Được”.
Anh và em sẽ không xuất hiện cùng nhau khi có thêm người thứ ba ở đó. Mỗi đứa đi một mình đã bị trêu ghẹo, huống hồ cùng chung bước. Em nhớ ngày dẫn em đi thi bằng lái xe, nhỏ bạn đến trước, anh ở ngoài không vào, ngồi ngoài đợi cả ngày trời. Mỗi dịp lễ tết, chúng mình cắm đầu vào game, ngoài đường không dành cho những người xấu xí như mình. Những người bạn của hai ta luôn muốn chúng mình giới thiệu nhau nhưng em và anh từ chối, luôn hẹn sang dịp khác.
Anh nói mình khổ như vậy rồi, không ai hiểu anh bằng em và ngược lại, hay là chúng ta kết hôn đi. Em hỏi anh có dám dẫn em về giới thiệu không? Quan trọng là anh có dám mặc đồ cưới trước mặt nhiều người không? Im lặng, suy nghĩ khá lâu, anh bảo: “Không, chúng ta chỉ đăng ký thôi có được không em? Anh sẽ dẫn em đi Anh thăm Oxford của Dương Thụy để đền bù lại”. Không thể nào được, sau này con mình sinh ra sẽ xấu, sẽ bị người ta cười chê, nó không có tội lỗi gì, đừng bắt nó gánh chịu. Cha mẹ thương mình nên chấp nhận, nhưng họ không muốn con họ phải kết hôn với người như anh và em đâu. Vậy là chúng mình quyết định không yêu nhau, tuyệt đối không được yêu nhau. Mối quan hệ không nói thành lời đó đã làm chúng ta tiếp tục sống chừng ấy năm qua.
Anh! Có người yêu là một quyết định cực kỳ sai lầm, tình yêu không dành cho người xấu xí để giờ 2 ta phải bế tắc như thế này. Bi kịch bắt đầu từ đây, ngày 2 đứa tìm thấy hai nửa còn lại. Để không bị mang tiếng ngoại tình, chúng ta phải ngừng liên lạc, quan tâm lẫn nhau. Không ai hát cho em nghe mỗi khi buồn, không ai mang những điều nhỏ nhoi em có để an ủi em, không ai chia sẻ công việc, cho anh lời khuyên về những vấn đề trong cuộc sống. Chúng ta đã sống những ngày không có nhau.
Có những buổi sáng mở mắt dậy thấy anh nhắn tin: “Nhớ em”, “Hôm nay em lên mạng nói chuyện với anh nhé”, “Tối nay chúng ta nói chuyện được không”… Rồi đến ngày kia, cảm thấy mình quá cần nhau, đó là niềm an ủi duy nhất trên đời này, mọi thứ lại trở về như ban đầu, nhưng mỗi người cố gắng tiết chế hết mức có thể, và chúng ta đã trở thành bạn thân, là quân sư tình cảm của nhau.
Chúng ta đã yêu thương người ta hết lòng, sẵn sàng làm tất cả chỉ vì yêu, mong chờ điều công bằng, xứng đáng. Khi anh giới thiệu cô bé ấy, em thật lòng rất sợ, sợ ngày anh quay về, em không biết sẽ níu anh đứng dậy như thế nào. Em cũng biết yêu, bạn trai nói chấp nhận em, em mạnh dạn một lần đấu tranh cho hạnh phúc. Em không biết kết quả ra sao, chỉ thấy từng ngày qua sống trong sự mòn mỏi, tủi hờn, nhớ mong đến cháy lòng…
Rồi những buổi đi hoang, lang thang không mục đích, để anh tất tả chạy từ Sài Gòn về tìm, là những đêm khóc cho anh nghe đến khi ngủ quên trong tiếng nấc, là những hôm tắt điện thoại cả ngày vì muốn được bạn trai chú ý, mà mỗi lần mở điện thoại lên, chỉ thấy cả trăm cuộc gọi của anh. Em đau!
Thời gian vừa rồi, lần lượt những đêm vỗ về, lau nước mắt cho nhau. Sao người ta cứ hay làm tổn thương những người đã đầy vết thương thế nhỉ! Anh hỏi em: “Sao anh phải bỏ tiền ra để mua hạnh phúc”, người ta bán hạnh phúc cho anh bao nhiêu? Vài triệu? Vài chục triệu? Hay thậm chí trăm triệu? Em từng có suy nghĩ sẽ rút sạch tiền trong tài khoản để anh không còn tiền mua hạnh phúc. Em muốn anh mua nó giá 0 đồng vì hạnh phúc vô giá.
Anh ơi, đau khổ như vậy còn chưa đủ sao, sao còn bắt chúng ta phải chịu thêm nữa? Chẳng có ai cần một người xấu xí đâu phải không anh? Bé ấy nói nếu anh không khỏi bệnh, chắc sẽ phải dừng lại. Anh hỏi em có đối xử với anh vậy không? Chắc chắn là không, vì anh có là của em bao giờ đâu mà bỏ nhưng em không đủ sức mạnh để giúp anh vượt qua. Em còn không dám đối diện với nỗi đau của chính mình. Em chỉ là một kẻ bị bỏ quên trong cuộc đời.
Làm sao để chúng ta có thể hạnh phúc như bao người khác? Hạnh phúc đơn giản chỉ là ra đường người ta nhìn mình với ánh mắt bình thường và có một người sẵn sàng đưa bàn tay ra cho ta nắm. Phải làm gì để hết đau khổ đây anh?
(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)