Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống không thể ly hôn với chồng vì tài chính không đủ mạnh hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.
Muốn ly hôn, tôi phải để anh nuôi một đứa con, anh còn đòi lấy lại toàn bộ những gì tôi đang làm. Tôi đã hiểu mình muốn gì nhưng không làm được chỉ vì một chữ “tiền”.
Tôi là tác giả của bài viết “Chồng coi tôi như gái bao”, rất cảm ơn các bạn đã chia sẻ cùng tôi nhưng nhiều bạn đã trách móc, kêu tôi phải xem lại bản thân. Tôi cảm thấy rất buồn tại sao làm phụ nữ lại khổ, tại sao chỉ có phụ nữ phải học như thế này thế nọ để giữ chồng, giữ hạnh phúc mà người đàn ông thì không. Hôm nay tôi xin nói hết những gì bản thân đang trải qua và cảm thấy mình bị trầm cảm.
Nói về chồng tôi, có lẽ anh tốt hơn những người đàn ông khác là không đánh đập vợ con, rượu chè bê tha, không đưa tiền cho vợ. Tôi tốt hơn những người phụ nữ bất hạnh đó nhưng tại sao tôi cứ phải nhìn xuống mà không thay đổi mình, rồi chịu đựng, khi tôi muốn bước đi thì nhiều người nói tôi tham vọng. Từ khi sinh ra làm thân phụ nữ, việc làm con, làm dâu, làm chị, tôi đã được mẹ dạy từ nhỏ. Cho đến hôm nay tôi chưa bao giờ làm phật lòng bên nhà chồng, vẫn là dâu hiền vợ thảo.
Các bạn có biết vì sao tôi lại nói “Tôi không còn muốn làm con, làm dâu, làm chị em bên nhà chồng nữa”, tôi không phải viết những điều này để ngụy biện đâu. Từ khi cưới và có con đến nay gần bảy năm trời vậy mà tôi chưa một lần được chồng đưa về quê mình ăn tết. Từ 26 tết tôi bắt đầu xắn tay áo lên để dọn dẹp nhà chồng tươm tất, mấy ngày Tết tôi phải làm việc phục vụ mọi người. Điều này đối với tôi chẳng là gì cả, đáng nói là những ngày này chồng bỏ mặc mẹ con tôi ở nhà dọn dẹp, nấu ăn, còn anh đi nhậu, đi chúc Tết, đi tới đâu tiền quăng tới đó (lì xì cho con cháu, chắc, chút, chít hơn 10 triệu đồng). Các chị dâu khác mặc nhiên không đụng tay vào việc gì vì họ là người học thức danh giá, được chồng đưa đi thăm nội ngoại, tôi là dâu út không việc gì phải đi đâu. Chồng và mẹ chồng chưa một lần nhắc đến gia đình tôi. Tết nào tôi cũng khóc vì tủi thân.
Tâm sự không thể ly hôn với chồng vì tài chính không đủ mạnh
Có một lần tôi kiên quyết về thăm gia đình mình dù chồng không đi cùng, mẹ chồng biết chuyện liền điện la mắng. Bà và chồng tôi có từng nghĩ mẹ tôi cũng trông ngóng con gái về sum họp gia đình những ngày tết không? Tôi yêu và lấy anh chỉ đơn giản vì anh hiền, cãi lại gia đình để đến với tôi, tôi biết anh cũng thương tôi nhiều lắm.
Còn chuyện chồng lạnh nhạt, tôi đã dùng nhiều biện pháp lạnh, nhạt, đắng, cay nhưng hoàn toàn không thay đổi được. Anh đã thẳng thắn nói “Bản tính anh như vậy”. Anh bảo không thể sống không có bạn bè nhưng điều này tôi có cấm anh đâu. Tôi cần quan tâm đến con và gia đình, còn anh chỉ biết sống cho bản thân. Việc phụ tôi chăm sóc nuôi dạy con thì anh nói đó là trách nhiệm phụ nữ, anh không làm dù làm được.
Có lúc tôi nghĩ chắc anh bị nghiện game, tôi tìm đủ cách để cai nghiện cho anh. Tôi cũng tự hỏi bản thân, có phải mình kém cỏi? Tôi cũng xinh, ăn nói có duyên, có óc hài hước (tôi làm bên thiết kế), luôn vui vẻ, vậy tại sao anh không mảy may đến mẹ con tôi? Đơn giản là tôi không thể đi đâu khỏi bàn tay anh và tôi không hấp dẫn bằng game.
Nhiều bạn đã đặt vấn đề chồng làm giám đốc, tôi làm kinh doanh mà vẫn còn ở nhà thuê. Bạn thử nghĩ xem ngày nào chồng tôi cũng nhậu tận khuya mới về, một tuần hết sáu ngày, nếu không bù khú mà về nhà sớm hơn thì anh cũng dán mắt vào màn hình. Anh đưa mẹ con tôi năm, sáu triệu, còn bản thân anh chi tiêu gần 10 triệu mỗi tháng. Tôi chỉ mới đầu kinh doanh, còn nhiều bỡ ngỡ và phải trả lãi ngân hàng, chỉ mong anh tiết kiệm mà lo cho con cái sau này, chẳng lẽ làm vợ việc muốn chồng tích góp tiền bạc là sai? Tôi mà đụng vào ví của anh y như rằng bị chửi thậm tệ.
Anh thích du lịch, bù khú bạn bè mỗi chiều, vì vậy không còn tiền để tích góp. Con người ta sinh ra ai cũng có “bản tính khó dời” nhưng chỉ khác nhau ở từ “trách nhiệm” mà thôi. Tôi cũng không ngoại lệ, cũng nghiện phim kiếm hiệp và nghe nhạc, vậy mà khi có gia đình tôi đã từ bỏ mọi thứ để lo cho chồng con. Ly hôn không phải là kết thúc, tôi biết chứ, tôi không hề sợ phải ly hôn, tôi muốn nếu ly hôn mong anh hãy để tôi nuôi hai con và anh phụ giúp tiền vài năm đầu.
Chuyện đó đâu phải dễ, anh đòi bắt một trong hai đứa con, lấy lại toàn bộ những gì tôi đang làm. Tôi có thể nhịn ăn nhịn mặc nhưng con thì không và tôi không thể xa một trong hai đứa con mình. Thà làm mẹ đơn thân còn hơn có chồng hờ hững cũng như không, tâm trạng tôi càng ngày càng xa sút mệt mỏi, buồn chán và trở nên cáu gắt từ khi ra kinh doanh.
Tôi đã hiểu mình muốn gì nhưng không làm được chỉ vì một chữ “tiền”. Tôi không thể ly hôn nếu không có sự thỏa thuận trên. Tôi không thể để con mình chia rẽ. Qua những lời chia sẻ của các bạn ở bài viết trước, tôi đã hiểu được có rất nhiều người phụ nữ như tôi. Gia đình nghèo, tôi không dám buông tay bởi không nơi nương tựa và bản năng làm mẹ khiến tôi phải hy sinh để con được sống. Tôi sẽ dạy con gái mình “Phải sống tự lập và có sự nghiệp trước khi lấy chồng nếu nhà mình không giàu” như thế sẽ bớt đi rủi ro hạnh phúc.
Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com