Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống không còn niềm tin với vợ hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống
Với những gì vợ đã trò chuyện với đồng nghiệp, cộng thêm câu chuyện thời sự thứ nhất còn chưa hết nóng, tôi cảm thấy thất vọng thực sự và không tin tưởng vợ nữa.
Chúng tôi cùng học và yêu nhau hồi còn ở trường đại học, một gia đình hạnh phúc được xây dựng sau 5 năm làm quen và yêu nhau. Chúng tôi có cậu con trai nhưng không may cháu mắc chứng tự kỷ.
Tôi là kỹ sư xây dựng thường xuyên phải đi công tác xa nhà. Tôi thương vợ vì không được ở gần chồng thường xuyên, lại phải chịu gánh nặng chăm sóc con trai tội nghiệp, vì tính chất công việc và cũng vì miếng cơm manh áo của gia đình nên tôi vẫn tiếp tục đi xa.
Tôi rất hâm mộ câu nói: “Hãy hướng về phía mặt trời, bóng tối sẽ ngả về phía sau”. Mỗi lần đối diện với khó khăn tôi đều nghĩ đến và tin vào điều đó. Sau những cố gắng không biết mệt mỏi của cả gia đình, tình trạng con trai đã tiến bộ rõ rệt theo thời gian. Đặc biệt hơn nữa, cũng trong thời gian này vợ lại trúng tuyển vào viên chức của một sở ở tỉnh. Vợ vừa thoát khỏi một năm nghỉ việc đầy áp lực, lại có ngay công việc ổn định, bệnh tình con trai tiến bộ, gia đình tôi lại tìm thấy nhiều nụ cười hạnh phúc hơn mặc dù phía trước còn nhiều vất vả chờ đón.
Từ đây bắt đầu nảy sinh những rắc rối, đây là lần thứ 2 chỉ trong vòng 3 tháng sau 5 năm yêu nhau, 4 năm chung sống, vợ chồng chúng tôi xảy ra xung đột lớn về tình cảm.
Lần thứ nhất vào dịp Tết Nguyên đán vừa qua, trong chuyến chúc Tết về nhà ngoại vợ tôi đã nói dối. Cô ấy lấy lý do đi họp lớp cấp 3 để gặp bạn trai cũ. Lẽ ra tôi cũng không biết nếu như không thấy có biểu hiện bất thường từ vợ. Thường khi về nhà cô ấy vứt điện thoại vào một chỗ, vậy mà tối đó mang cả điện thoại vào phòng tắm, tất nhiên chuông tin nhắn liên tục vang lên. Rồi một loạt tin nhắn mùi mẫn của chàng trai kia đập vào mắt tôi, còn nội dung tin nhắn của vợ đã bị xoá. Khỏi phải nói, tôi bất ngờ và thất vọng vô cùng, cảm nhận về sự phản bội của vợ.
Tâm sự không còn niềm tin với vợ
Làm nghề xây dựng gần chục năm trời lăn lội xa nhà với bao cám dỗ ngoài xã hội, tôi tuyệt nhiên không có quan hệ lăng nhăng với phụ nữ, có chăng chỉ là những lần hiếm hoi bóc bánh trả tiền khi phải đi tiếp khách VIP. Là đàn ông ai cũng thèm khát món đó, nhất là với những người xa nhà như tôi, nhưng khi nghĩ đến vợ con ở nhà, cùng với bệnh tật xã hội tôi đã tự biết kiềm chế bản thân tới mức tối đa.
Với linh tính bất thường này, tôi chủ động dùng điện thoại của vợ nhắn tin cho chàng trai kia với nội dung: “Anh ngủ chưa?” và câu trả lời là: “Anh đang nhớ em không ngủ được”. Tôi không thể chịu được nữa. Trách mắng vợ và sang phòng riêng ngủ, một giấc ngủ kinh hoàng. Tất nhiên vợ cũng phản ứng quyết liệt và cho rằng mình trong sáng. Ngay sáng hôm sau tôi gọi vợ và mẹ vợ lên nói chuyện. Sau một hồi chất vấn không thể chối cãi, cô ấy xin lỗi nhưng một mực khẳng định chưa xảy ra chuyện gì quá giới hạn.
Tôi thông báo cách ly để vợ có thời gian suy nghĩ: “Trong thời gian này em có thể tự do gặp gỡ và tìm kiếm hạnh phúc với chàng trai đó. Nếu thấy ổn, anh sẵn sàng làm đơn ly hôn, tài sản hiện có giao hết cho em, con trai anh nuôi”. Còn về chàng trai kia, tôi điện thoại liên lạc trực tiếp với bố mẹ và vợ anh ta, nhắc nhở họ giáo dục lại con cái và chồng cẩn thận kẻo có ngày mất con mất chồng. Anh ta nói lời xin lỗi vì đã nhắn tin quá đà với vợ tôi, tất nhiên khẳng định trong sáng, nhưng nhất định không dám cho tôi gặp mặt để nói chuyện người lớn. Từ đó tôi chẳng bận tâm đến anh ta nữa.
Sau quãng thời gian cách ly khoảng 2 tuần với vợ, tôi bỏ qua tất cả, rộng lòng tha thứ cho cô ấy bằng tất cả tình thương và tình yêu. Tưởng mọi chuyện qua đi, giờ lại xảy ra chuyện thứ hai.
Trong thời gian mới vào làm việc trong công sở mới, vợ làm quen được nhiều người, trong đó có anh chàng đồng nghiệp hơn tuổi, chưa vợ. Công sở nhà nước ít việc, vợ thường lên Facebook tán gẫu. Tình cờ tôi đọc được nội dung chat của vợ với anh chàng kia. Lần này vì mới quen nên chỉ thấy anh đó buông ra những lời đường ngọt và gạ gẫm vợ tôi: “Khi nào muốn đổi gió thì liên lạc với anh”. Sau một hồi trò chuyện anh ta kết luận: “Không nên tin chồng 100%”. Vợ tôi cũng không kém phần long trọng khi kết luận: “Thì cũng phải nghe đến 75% cho chồng vui chứ, em sẽ nghe thử anh, thi thoảng đảo chính tẹo”.
Lần thứ hai này có vẻ như không nghiêm trọng bằng lần một vì khi anh ta buông lời tán tỉnh: “Khi nào muốn đổi gió thì liên lạc với anh”, vợ tôi không hưởng ứng và né tránh sang câu chuyện khác. Cũng chẳng biết thế nào, có thể là họ mới quen nhau và mọi chuyện còn mới bắt đầu nên mới thế. Với những gì vợ tôi đã trò chuyện với anh ta, cộng thêm câu chuyện thời sự thứ nhất còn chưa hết nóng, tôi cảm thấy thất vọng thực sự và không tin tưởng về vợ nữa.
Lúc này tôi đang đi công tác xa nhà, điện thoại về nhắc nhở vợ “Anh không cấm em Facebook nhưng phải có chừng mực. Mọi thứ sẽ lý tưởng nếu buổi sáng em lướt web 5-10 phút, đầu giờ chiều tương tự. Như thế là đủ để cập nhật thông tin xã hội trong ngày”. Cô ấy lại ngoan ngoãn nói sẽ “rút kinh nghiệm”.
Tưởng mọi chuyện sẽ qua đi êm ả, đến tối cô ấy nhắn tin cho tôi với nội dung đại ý sẽ gỡ bỏ Facebook, nhưng tỏ ý không phục và trách tôi không động viên khi vợ ốm ở nhà một mình. Động viên sao được khi bản thân tôi cũng đang ốm mà vẫn phải căng sức chạy tiến độ công việc. Hơn nữa cục tức kia càng ngày càng phình ra. Ba máu sáu cơn nổi lên, tôi rút điện thoại ra xạc cho cô ấy một trận lôi đình, tiếc rằng người cầm máy lại là mẹ vợ.
Từ đó đến nay đã một tuần tôi không cho cô ấy liên lạc với mình nữa. Mặc dù thời điểm này cô ấy và tôi cùng bị ốm sốt. Tôi chỉ điện thoại cho mẹ vợ và cô giáo để hỏi thăm tình hình con trai yêu. Tôi không biết nên thế nào cho phải với vợ. Về lần thứ hai này tôi có phản ứng thái quá với vợ không? Xin mọi người cho lời khuyên. Trân trọng cảm ơn!
(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)