VN88 VN88

Tâm sự giá tôi nghe lời bố mẹ từ chối cưới anh

Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống  giá tôi nghe lời bố mẹ từ chối cưới anh hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.

Tam su gia toi nghe loi bo me tu choi cuoi anh

Khi đang mang bầu, tôi chứng kiến cảnh người ta đến tận cửa hàng đòi tiền bố mẹ chồng vì gọi điện bố mẹ không nghe. Rồi chồng còn mang tiền vay của bố mẹ vợ để làm ăn nhưng lại đưa bố mẹ chồng trả nợ mà giấu tôi.

Anh là tình yêu đầu và sau 5 năm yêu nhau tôi đã quyết định cưới dù gia đình ngăn cản, biết nhà chồng nợ nần, chồng bị bệnh khớp và gai cột sống khi mới 26 tuổi. Tôi nghĩ nợ nần cố gắng làm ăn sẽ trả được, còn bệnh tật nếu có tình yêu sẽ muốn chăm sóc nhau chứ không thể vì bệnh mà bỏ nhau được. Lúc chưa lấy chồng tôi muốn ở với bố mẹ chồng vì anh là con trai đầu và vì tôi nghĩ có bố mẹ chồng mới có chồng, mình thương yêu thì bố mẹ cũng thương mình thôi.

Sau một năm rưỡi lấy nhau, suy nghĩ ban đầu ấy không còn nguyên vẹn, tôi vẫn nghĩ sau bố mẹ già yếu sẽ cùng chồng là người chăm sóc nhưng hiện tại tôi muốn tách khỏi nhà chồng một thời gian vì quá mệt mỏi rồi.

Ngày mới cưới mẹ đẻ cho tôi 10 triệu để trả bạn bè sau này mời cưới, còn tiền bên chồng, mẹ chồng bảo mang trả hết chi phí đám cưới và bố mẹ chồng, em chồng cũng không cho vợ chồng tôi được chút gì kể cả để trao lúc đưa dâu. Tôi không nghĩ gì vì biết nhà chồng không có tiền, khó khăn mới lo được đám cưới cho hai đứa. Với số vốn chưa được một cây vàng, hai vợ chồng quyết định bán lấy tiền thuê mặt bằng mở tiệm điện thoại cho chồng làm.

Tâm sự giá tôi nghe lời bố mẹ từ chối cưới anh

Thuê xong bố mẹ và em chồng lên ở luôn với vợ chồng tôi. Dù chỗ ở chật hẹp cho nhà 5 người nhưng đó không phải lý do khiến tôi suy nghĩ, mà do tiền nợ của nhà chồng. Khi đang mang bầu, tôi chứng kiến cảnh người ta đến tận cửa hàng đòi tiền bố mẹ chồng vì gọi điện bố mẹ không nghe, tiền bạc hứa hẹn mấy lần nhưng không trả. Chồng không có tiền vốn bán hàng nên muốn tôi mượn bố mẹ đẻ tiền và bố mẹ lại cho mượn để làm ăn.

Tôi sẽ không bức xúc nếu như chồng không mang số tiền đó cho bố chồng mượn mà không bàn với vợ một tiếng. Thấy tôi sắp sinh con, bố thương nên lại lấy 5 chỉ vàng đưa hai vợ chồng mượn nhưng khoản tiền đó cũng bay biến mất.

Nửa năm sau bà ngoại mất, bố chồng không có tiền về quê, tôi nói chồng cầm máy tính lấy tiền đưa bố. Nhưng chồng cầm cả máy tính và xe của tôi không bàn một lời nào. Rồi tới ngày tôi hết 6 tháng phải đi làm, mẹ chồng trông cháu. Với mức lương thấp lại lo trả nợ nên chi tiêu trong nhà rất hẹp. Tiền vốn kinh doanh đã mất phải gánh thêm một đống nợ nần, tôi chán ngán nhưng vẫn động viên anh cùng cố vượt qua.

Rồi tôi tình cờ phát hiện ra ngoài số nợ chồng công bố còn một khoản nợ với lãi suất rất cao, buồn vô hạn vì chồng không thật nhưng tôi vẫn phải bỏ qua hy vọng nếu tiết kiệm vài ba năm sẽ trả hết, vợ chồng nhịn nhau vì con cái. Chưa hết, chồng liên tục mượn tiền lặt vặt vài trăm của người này người kia, thậm chí mượn tiền tôi cầm chi tiêu cho gia đình, nói ngày này ngày kia trả nhưng cứ im lặng. Vì bị như vậy nhiều lần, quá bức xúc tôi đã nói chồng nợ nần phải sòng phẳng, đừng mượn tiền nữa, chỉ cần anh đi làm thế thôi.

Lời qua tiếng lại lên đến cao trào, tôi nói anh: Lương anh thực tế chỉ đủ trả nợ, còn chi tiêu trong nhà một mình tôi phải lo toan. Tôi biết anh luôn buồn, thất vọng vì không lo được cho vợ con nay lại bị vợ nói thế nên quát tháo đập đồ. Là một lần lỡ lời chạm tự ái của chồng (dù đó là sự thật), nhưng qua lần đó mẹ chồng tôi cũng tự ái, vì ở trông cháu mà tôi nói một mình tôi lo cả nhà. Mẹ quyết định bán nhà dưới huyện trả hết nợ của bố, của con đi.

Chỉ thế thôi vẫn đỡ nhưng mẹ tôi trước mặt không nói gì, xử sự bình thường, sau lưng lại đi kể với người khác rằng chồng tôi xưa giờ ngoan ngoãn hiền lành còn tôi ghê gớm quá đáng, kể với cả đứa cháu họ mới học đại học năm đầu chưa hiểu gì về cuộc sống gia đình.

Rồi tôi bị cháu nói xa xôi trên Facebook. Đến lúc này thì sự cam chịu của tôi không thể tiếp tục được nữa, tôi suy nghĩ tại sao cứ phải chịu đựng cho êm hòa khí gia đình để rồi mọi người cũng coi mình là người sống không tốt. Tôi từng nghĩ đến việc về nhà bố mẹ đẻ, bố mẹ sẽ giúp tôi có công việc buôn bán gì đó. Nhưng vì thương chồng đang đau bệnh, lương chỉ đủ trả nợ sẽ không thể sống được. Qua Tết này con được một tuổi, nợ của chồng cũng không còn nhiều, hoặc nếu bán nhà trả được nợ tôi không còn lo lắng gì nữa, lúc đó tôi có nên về với bố mẹ đẻ hay không?

(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)

VN88

Viết một bình luận