Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống đừng bắt phụ nữ phải ‘giỏi việc nước, đảm việc nhà’ hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.
Bao nhiêu người đàn ông có học thức cao, hiểu biết, chịu nấu cơm, rửa bát cho vợ? Vì sao các nước châu Á có câu: Theo chồng thì bỏ cuộc chơi. Rất đơn giản, vì đàn ông không chịu giúp việc nội trợ, rửa bát nên phụ nữ mới hy sinh sự nghiệp.
Tôi muốn làm rõ nghĩa thêm về bài viết trước: Cha không muốn tôi lấy chồng Việt: Hãy nhìn đất nước Ấn Độ, phụ nữ nước họ sống có khác chi nô lệ. Họ không chỉ là nạn nhân của bạo lực tình dục mà cả bạo hành gia đình, tranh chấp trong gia tộc và nạn giết thai nhi gái, sự thờ ơ đối với trẻ em và người già. Nơi các nhà nghiên cứu cho rằng có 25 nghìn đến 100 nghìn phụ nữ bị giết mỗi năm chỉ vì mâu thuẫn quanh chuyện của hồi môn. Trong một số vụ việc kinh hoàng, phụ nữ còn bị thiêu sống. Thế thì xin hỏi: Tự hào dân tộc là cái gì? Không lẽ sống kiếp nô lệ là tự hào dân tộc?
Tâm sự đừng bắt phụ nữ phải ‘giỏi việc nước, đảm việc nhà’
Việt Nam cũng thế, phụ nữ ta bao đời nay phải chịu kiếp sống bất hạnh thì chúng tôi phải lên tiếng để đòi lại công bằng cho thân phận của mình. Xã hội ta cứ liên tục kêu gọi “bình đẳng giới” cho phụ nữ vì đơn giản còn “bất bình đẳng”. Lòng tự hào dân tộc không có 2 chữ “nô lệ”. Việt Nam đối xử với phụ nữ ra sao? Châu Âu là xứ sở nào? Nơi đó nơi đề cao quyền “bình đẳng giới” của người phụ nữ, thế thì chúng tôi hướng về nơi tôn trọng giới tính của mình có gì sai.
Các anh luôn nói mình tốt đẹp, xin hỏi các anh đã bao giờ cầm nổi cái bát lên mà rửa, cây chổi để quét nhà, nấu bữa cơm ra hồn. Trong khi người vợ cũng phải làm việc 8 giờ/ngày thì về nhà họ đòi chia đôi công việc nhà nội trợ có gì là sai. Hãy nhìn thử đàn ông Việt có bao nhiêu người đồng ý chia đôi công việc nội trợ: vợ nấu cơm, chồng rửa bát. Các anh cứ nói thương vợ nhưng thực tế có hiểu nỗi khổ của phụ nữ phải sống trên một đất nước “trọng nam kinh nữ” không?
Các anh giờ đây đã tiến bộ hơn ông cha ta ngày xưa, đã biết mua hoa tặng vợ, nhiều người cũng giúp vợ rửa được cái bát, cái đũa, nhưng xin hỏi số người ấy được bao nhiêu % trong xã hội? Ở trên diễn đàn này, mấy anh đàn ông biết rửa bát, nấu cơm và giúp vợ công việc nhà cửa, con cái? Các anh hãy trung thực nhìn lại mình đi, sau giờ làm các anh làm gì, có về nhà cùng vợ cơm nước, hay tạt ngang vào các quán nhậu ven đường để bù khú với bạn bè, bỏ tất cả công việc nhà lại cho vợ?
Đó chính là “bất bình đẳng giới” trong xã hội. Vì sao các nước châu Á có câu nói: Theo chồng thì bỏ cuộc chơi. Rất đơn giản, vì đàn ông không chịu giúp việc nội trợ, rửa bát nên phụ nữ mới hy sinh sự nghiệp.
Về phần của tôi, là người phụ nữ thành đạt thì tôi cần gì tiền của đàn ông. Tôi chỉ cần một anh chàng chịu khó rửa chén bát, quét nhà, chia sẻ với tôi. Và đàn ông châu Âu đã làm tốt điều đó, đàn ông Việt bao nhiêu người làm được? Lại nói về cha tôi, xin hỏi các anh, cha nuôi tôi thành đạt đến hôm nay, thế thì tôi giữ vững sự thành đạt đó, đó có gì là sai.
“Giỏi việc nước, đảm việc nhà” là khái niệm không thể chấp nhận được. Thử hỏi một người phụ nữ tạo dựng sự nghiệp thì bận rộn thế nào? Với cường độ như thế làm sao họ “đảm việc nhà” được. Ngày nay, không ít bạn gái trẻ đặt mục tiêu phải học thật giỏi để tìm đường thoát khỏi mảnh đất trọng nam khinh nữ. Các anh giải thích thế nào?
Các anh hãy trả lời một sự thật: Tại sao người phụ nữ cũng phải làm việc xã hội bên ngoài bằng với đàn ông, 8 giờ/ngày, thế mà về nhà họ lại đủ thứ việc nội trợ như nấu cơm, rửa bát, giặt giũ, còn đàn ông chỉ biết ăn không ngồi rồi mà chờ phục vụ?
(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)