Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống cuộc đời tối tăm vì không nghe lời cha mẹ hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.
Tôi sinh thường, nằm viện được ba ngày là về phòng trọ, chủ nợ lại đến tìm, chồng bỏ đi không biết ở đâu. Tôi đang ở cữ mà phải cùng mẹ chồng đi ra quỳ lạy họ để tôi yên.
Cuộc đời hạnh phúc nhất khi có bố mẹ bên cạnh, tôi may mắn có được nhưng không biết nắm lấy điều giản đơn ấy để rồi cuộc sống lâm vào bước đường chỉ vì không nghe lời bố mẹ dạy bảo. Cuộc sống có nhiều điều bất ngờ đến nỗi tôi thích nghi không kịp, cứ nối tiếp sai lầm này đến sai lầm khác. Tôi muốn có cô tiên, ông bụt như truyện cổ tích để ban phép màu cho mình làm lại cuộc đời này.
Tôi 26 tuổi, độ tuổi đối với nhiều người đã có công việc làm ổn định, có thể lập gia đình sinh con, còn tôi thì… Bố thương yêu và tin tưởng tôi, luôn làm tất cả để con cái học cao, có việc làm trong môi trường máy lạnh (bố tôi là tài xế) nhưng tôi đã làm bố thất vọng. Bắt đầu từ năm lớp 12 tôi đua đòi theo bạn bè rồi có bạn trai, không hiểu sao lúc đó tôi ngu muội vì tình yêu như vậy: Bỏ bê việc học, lấy tiền gia đình để trả nợ cho bạn trai cá độ, thêm tính lăng nhăng thì là số một.
Tôi bất chấp lời khuyên của bố, sự chửi mắng của mẹ, cấm cản của bạn bè, chỉ vùi đầu vào tình yêu, giờ ngồi nghĩ lại không biết yêu cái nỗi gì trong đó nữa. Tình yêu của tôi kéo dài được 5 năm, biết bao chuyện vui buồn đau khổ mà tôi trải qua đến nỗi bạn bè chẳng hiểu sao tôi mù quáng thế. Tôi chỉ biết một điều mình yêu người đó bằng cả tấm lòng của người con gái mới lớn. Dù khó khăn tôi vẫn cố gắng học tới trung cấp xây dựng, tôi rất đam mê làm nhà dù là nữ. Thế rồi tôi phải bỏ dở ước mơ ấy để lấy chồng vì lỡ mang thai, không muốn bỏ đứa trẻ vô tội ấy vì là giọt máu của mình. Từ đây sóng gió đến với tôi.
Tâm sự cuộc đời tối tăm vì không nghe lời cha mẹ
Tôi kết hôn với người bạn trai lâu năm khi thai được hai tháng, tưởng chồng yêu mình thật lòng nào ngờ chỉ lợi dụng bởi tôi dễ tin, hiền lành. Anh hại vợ hết lần này đến lần khác. Cưới nhau về tiền mừng cưới gần 100 triệu đồng chỉ trong mấy ngày không cánh mà bay, chủ nợ họ đòi không được anh thì lôi tôi ra mà những số nợ ấy tôi không hề hay biết. Mệt mỏi chán chường nhưng vì yêu tôi nghĩ tiền sẽ kiếm lại được, còn bố cho con thì không thể; tôi lại bấm bụng trả nợ cho chồng.
Tôi nghĩ anh sẽ biết ăn năn hối cải nhưng chồng tôi còn vô tâm hơn tôi nghĩ. Anh không có việc làm, bố vợ giới thiệu đi phụ xe tải của gia đình bà con để tập dần rồi sẽ chạy để có tiền nuôi vợ con mà được dăm ba hôm lại nghỉ, nói nắng, cực, mệt dù bà con bên tôi vẫn trả lương. Nghỉ việc, ở nhà ăn không, sáng cà phê, trưa đi đá banh, khi thì đi với bồ (sau này tôi mới phát hiện), tối lại ăn nhậu, trong khi vợ mang bầu nhịn ăn không được uống sữa.
Tôi nhận hàng về cắt chỉ, được 300 đồng một cái, phải cắt từ sáng sớm đến đêm khuya mới đủ tiền ăn. Tôi không thể để bố mẹ biết con gái họ đang sống như vậy, vì bản thân đã cãi lời thì giờ phải chịu thôi. Khi tôi được bầu 5 tháng, bồ của chồng tới phòng trọ tìm tôi, nói tôi ác, sao lấy cái bầu ra mà bắt cưới. Tôi không đứng vững, chẳng hiểu chuyện gì xảy ra.
Một buổi chiều tôi hẹn cả chồng và cô bồ của anh gặp ba mặt một lời để nói chuyện, chồng hứa bỏ bồ, quay về với vợ con, người thứ ba cũng vậy, nhưng đó chỉ là màn kịch mà sau khi sinh con tôi mới biết. Bố chồng mất sớm, mẹ chồng sống chung với anh chồng chị dâu, chồng tôi không giỏi chỉ được tính tự cao, không giàu mà cứ cố vẽ vời. Tôi tưởng sóng gió đến đó là hết, ai ngờ trước hai ngày sinh con, chủ nợ lại đến tìm nói chồng tôi đá banh trên mạng nợ 150 triệu. Tôi xỉu và được đưa vào bệnh viện rồi sinh sớm, tôi vét sạch số tiền làm lụng trong lúc mang bầu vừa đủ để trả viện. Nhờ ơn trời con tôi khỏe mạnh, trộm vía chóng lớn tôi cũng đỡ mệt, đỡ tiền sữa.
Tôi sinh thường, nằm viện được ba ngày là về phòng trọ, chủ nợ lại đến tìm, chồng bỏ đi không biết ở đâu. Tôi đang ở cữ mà phải cùng mẹ chồng đi ra quỳ lạy họ để tôi yên, họ không chịu bắt một tuần phải trả. Mẹ chồng phải đi rút sổ tiết kiệm dưỡng già để trả cũng không đủ, họ bắt tôi viết giấy nợ thiếu 50 triệu, không chịu để mẹ chồng viết vì bà đã 58 tuổi. Lúc đó tôi muốn yên để lo cho con nên phải viết và phải đóng lãi 3,5 triệu đồng một tháng. Họ còn chút nhân tính cho tôi miễn lãi hai tháng vì con nhỏ không thể đi làm được.
Nỗi khổ đó chỉ mình tôi biết, vẫn phải tươi cười mạnh mẽ vì đứa con bé bỏng. Sau hai tháng, tôi nhờ mẹ trông hộ con rồi bắt đầu đi xin việc. Với kiến thức bỏ lâu tôi không kiếm được việc, tiền lãi vẫn phải trả, lo ăn uống của hai mẹ con, không thể bỏ cuộc. Tôi nộp đơn xin vào làm công nhân bao bì giấy gần phòng trọ. Sáng cho con ngủ say, trưa đạp xe về cho con bú, tăng ca liên tục tới tối muộn mới về, cả tháng làm trâu bò tiết kiệm chỉ đủ đóng lãi, tháng nào thiếu tôi vay thêm bạn bè, đắp chỗ này chỗ kia cho qua ngày. Tối về tôi nằm ngủ khóc đẫm gối, nếu nghe lời ba mẹ thì sẽ không thế này. Tôi hận bản thân vì quá nhu nhược.
Tiếng khóc của con làm tôi như bừng tỉnh, tôi còn trẻ, mới 24 tuổi thôi, còn nhiều người khó khăn hơn mình sao họ vượt qua và tìm được hạnh phúc mới, mình cũng đâu phải là tệ. Tôi quyết định ly hôn, ai cũng nói sao không vì thằng bé mà sống, rồi khuyên nhủ chồng để con khỏi mất cha mất mẹ. Tôi đâu phải sống ác, đã cho chồng cơ hội, rồi cũng chịu đựng đau khổ mà cuối cùng có nhận được gì đâu. Một mình tôi vẫn có thể nuôi con tốt, rồi may mắn có thể sẽ gặp bố dượng tốt cho con. Tôi trở thành mẹ độc thân ở tuổi này và dù trước mắt phải trả nợ, đóng lãi nhưng sẽ vượt qua.
Không hiểu sao ý nghĩ đi xuất khẩu lao động ở nước ngoài giúp tôi thấy mạnh mẽ hơn nhưng nghĩ tới số tiền quá lớn tôi lại chùn bước. Rồi tôi cũng dám mở lời nhờ ba mẹ giúp đỡ, gia đình không có tiền, ba phải lo tất cả tiêu dùng trong nhà, mẹ nội trợ, hai đứa em ăn học, tôi nhìn thấy mà thương. Ba mẹ chạy vạy mượn tiền cho tôi đi Nhật gần 120 triệu đồng, cầm cố đủ thứ trong nhà, thế là tôi đi đăng ký để học, để phỏng vấn, nhờ kinh nghiệm đi làm công nhân và có con nhỏ tôi phỏng vấn dễ đậu hơn.
Tôi mừng rơi nước mắt, lần này là nước mắt của hạnh phúc. Tôi đi Nhật, dù biết không phải là thiên đường nhưng cũng thay đổi được cuộc sống hiện tại của bản thân và gia đình. Nhưng vui một thì lo mười, tôi biết sẽ có ngày đó xảy ra, chủ nợ đòi tiền tôi, làm mọi cách khủng bố tinh thần, dọa nạt, chặn đường tôi, đụng tới con trai tôi. Quá mệt mỏi, lo sợ, tôi liều lấy 50 triệu để đóng tiền phí đi trả cho họ, xin họ hãy tránh xa mẹ con tôi ra. Ba mẹ tôi không hề hay biết, ba mẹ đang kỳ vọng vào tôi lắm, tôi không thể nói được nỗi khổ đó bởi cả nhà đã cố gắng hết sức vì tôi rồi.
Tôi đã có lịch bay tháng 12, giờ phải đóng tiền nhưng tôi tìm mọi cách cũng không có số tiền đó. 50 triệu đối với tôi giờ rất quan trọng và rất gấp, tôi nghĩ tự mình có thể xoay xở vay mượn được nhưng giờ đành buông xuôi. Ngày 17 tháng này tôi phải đóng cho trường, không họ sẽ hủy hợp đồng, tương lai mẹ con sẽ không biết đi về đâu. Mong được mọi người chia sẻ, động viên.
Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com