VN88 VN88

Tâm sự chồng tôi ‘ngại’ kiếm tiền

Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống  chồng tôi ‘ngại’ kiếm tiền hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.

Bất chấp kinh tế khó khăn, vợ phải gồng mình nuôi cả nhà, anh vẫn cứ khăng khăng phải tìm việc đúng chuyên môn mới làm. Cuộc sống của anh lặp lại một cách nhàm chán: Trưa mới ngủ dậy, ăn cơm, trông con, chơi với con 1 lúc, đi chơi, chiều tối về ăn cơm, tối đi chơi.

Tôi thật sự cảm thấy bế tắc cho cuộc hôn nhân với người chồng kém tích cực. Ngay từ những ngày quen biết và tìm hiểu, tôi đã là “phái mạnh” trong vấn đề tài chính của 2 người. May mắn tôi có công việc kinh doanh ổn định, thu nhập tốt; anh mới đi học ở nước ngoài về, công việc chưa ổn định, tôi chỉ nghĩ đơn giản ai có điều kiện hơn sẽ gánh đỡ cho người kia.

Thật không ngờ, chính tôi đã tạo thói quen xấu cho anh ngày càng ỷ lại. Năm 2010, tôi thiếu thốn tình cảm sau mối tình kéo dài 3 năm với người yêu cũ, chúng tôi chia tay, anh ấy ra nước ngoài học để cố quên tôi. Qua một người bạn thân, tôi quen chồng bây giờ. Quen nhau được 3 tháng, chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân. 3 tháng quen và yêu nhau là thời kỳ nồng nhiệt nhất của tình yêu, mặc dù vậy, chúng tôi cũng không ít lần mâu thuẫn và tranh luận kịch liệt. Khi quyết định sẽ lấy nhau, tôi đã nhiều lần lăn tăn vì thấy 2 đứa khắc khẩu quá.

Cưới anh, tôi không dám đổ lỗi kiểu “ma xui quỷ khiến” mà lúc đó thật sự cần anh, vì tôi thiếu thốn tình cảm. Anh lúc đó nhẹ nhàng, tình cảm với cách thể hiện tình yêu mà tôi luôn mong chờ ở người bạn trai cũ. Tất cả những người quen biết: người thân, bạn bè, đối tác, cả những người đàn ông đang theo đuổi đều không hiểu vì sao tôi lại lấy anh. Tôi phó mặc cho số phận, cho gia đình anh, muốn tổ chức hôn lễ thế nào cũng được, nhà gái nhường nhà trai, không đòi hỏi gì.

Tâm sự chồng tôi ‘ngại’ kiếm tiền

Tôi tự tin về phong cách sống, biết đối nhân xử thế, tự chủ về kinh tế, vậy mà khi về nhà chồng, hoặc do bố chồng tôi muốn dạy dỗ con dâu “từ thuở bơ vơ mới về”, tôi bị soi liên tục dù lỗi ấy của chồng. Liên tiếp nhiều mâu thuẫn phát sinh giữa tôi và bố chồng, rồi giữa tôi và chồng khi về chung sống một nhà chưa thích nghi được, tôi đã mấy lần bỏ về nhà mẹ đẻ (ban ngày ở nhà mẹ làm việc kinh doanh của tôi).

Mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm vào năm ngoái, tôi quyết định không tiếp tục cuộc hôn nhân áp lực này nữa. Có lẽ ông trời vẫn còn bắt tôi chịu thêm khó khăn khi ban cho tôi một niềm vui và nỗi buồn song song. Niềm vui là tôi có bầu, còn nỗi buồn là tôi chưa thể kết thúc cuộc hôn nhân buồn tủi này. Tôi lại tiếp tục sống với anh, xin phép gia đình chồng cho về nhà bố mẹ đẻ dưỡng thai.

Giờ đây con tôi đã được 7 tháng tuổi. Suốt thời gian lấy nhau, tôi mang thai, sinh nở rồi nuôi con, tất cả chi phí đều do tôi gánh vác. Lúc đang mang bầu là năm kinh tế suy thoái, công việc của tôi bị ảnh hưởng, bố mẹ và em trai cũng lao đao vì công việc của mỗi người, tiền bao nhiêu năm dành dụm, tôi giúp gia đình, nuôi con, thậm chí là nuôi chồng. Khi tôi mang bầu, anh cũng quyết định kinh doanh, tôi giúp thêm cho anh không may kinh tế khó khăn, công việc của anh vì thế mà thua hụt, thất bại.

Việc “thua keo này ta bày keo khác” là ý nghĩ tích cực, nhưng có lẽ tại tôi đã làm anh ỷ lại, quen thói được người khác lo cho rồi, nên giờ anh vẫn thất nghiệp dù có trình độ, bằng cấp của trường nước ngoài. Bất chấp kinh tế khó khăn, vợ phải gồng mình nuôi cả nhà, anh vẫn cứ khăng khăng phải tìm việc đúng chuyên môn mới làm.

Cuộc sống của anh bây giờ lặp lại một cách nhàm chán: Trưa mới ngủ dậy, ăn cơm, trông con, chơi với con 1 lúc, đi chơi, chiều tối về ăn cơm, tối đi chơi, nhiều hôm nhậu với bạn bè qua đêm, tôi gọi phải 1 tiếng sau mới về. Tôi cả ngày làm việc, chăm sóc con cái, chẳng được gặp gỡ bạn bè, tôi bây giờ hoàn toàn khác so với ngày trước. Thậm chí anh còn có thói quen xấu là xem trộm điện thoại, đọc facebook, yahoo của tôi. Không hiểu vì anh yêu nên mới thế hay là anh xấu tính ích kỷ nữa.

Ngay đến vấn đề vợ chồng chúng tôi cũng hạn chế vô cùng, không còn cảm giác yêu thương quấn quýt như xưa, cuộc ân ái chóng vánh. Hôm trước khi tôi chủ động đòi hỏi, anh đưa ra một yêu cầu làm tôi thấy vừa buồn vừa tủi: “Ân ái cũng được, nhưng có một điều kiện, anh đi chơi bi-a, em đừng cằn nhằn”. Tôi trợn tròn mắt nhìn anh, điều kiện để vợ chồng gần gũi nhau là để anh đi chơi thoải mái ư? Chẳng lẽ tôi chưa để anh đủ thoải mái hay sao? Để anh đi đến 12h đêm – 1h sáng chưa đủ, anh muốn đi đến sáng cơ!

Tôi thật sự rất buồn, yêu và lấy vì anh là người sống tình cảm, nhẹ nhàng. Giờ điều đó cũng chẳng tồn tại nữa. Cuộc nói chuyện của chúng tôi, lúc nhẹ nhàng, lúc gay gắt, đặc điểm chung nói đến câu thứ 3 là cãi nhau và chỉ muốn tung hê. Tôi không muốn nhìn thấy anh, còn anh nói tôi muốn gì cũng chiều. Nghĩa là cả hai người đều không có thiện chí xây dựng, lúc nào cũng sẵn sàng bỏ nhau.

Vấn đề của tôi giờ chỉ còn là đứa con bé bỏng. Nếu vì con, tôi sẽ phải chung sống với người chồng ỷ lại, tôi không thể cam chịu như vậy, sống cuộc sống không còn là mình, đè nén, chịu đựng, lúc nào trong đầu cũng có suy nghĩ “phải bỏ chồng”. Tôi là người có nghị lực và sẵn sàng làm mẹ đơn thân, anh vẫn là bố của con tôi, vẫn có sự dưỡng dục của cả bố và mẹ, còn tôi không thể chung sống với người chồng tiêu cực như vậy. Chắc giờ đây, ưu điểm duy nhất của anh là yêu thương con.

Tôi buồn và bế tắc ghê gớm, mọi người ơi, hãy giúp tôi với!

(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)

VN88

Viết một bình luận