Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống chồng tôi có nhiều nhược điểm hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.
Đối với nhà vợ, anh dường như cũng không coi trọng, nói chuyện với bố mẹ tôi rất ngang hàng, hay cãi lại bố tôi. Chuyện chăn gối vợ chồng thì chỉ duy nhất trong đêm tân hôn, đến giờ đã hơn một năm.
Tôi lấy chồng sau hai năm tìm hiểu, kết hôn được 11 tháng và có con trai ba tháng tuổi. Tôi 24 tuổi, chồng 30, chúng tôi đều là người có học thức đại học, gia đình cơ bản. Chồng làm công ty nhà nước, tôi làm công ty tư nhân. Trong lúc yêu, tôi tự nhận thấy anh khá khô khan, không biết giao tiếp, ứng xử và lười, ham chơi. Chúng tôi đã chia tay hai lần nhưng sau đó nối lại, tôi nghĩ mỗi người mỗi tính, chẳng ai hoàn hảo.
Sự việc đỉnh điểm xảy ra gần đây, nó làm tôi rà soát lại mọi việc từ trước đến giờ, khiến tôi đang dần tự hỏi liệu đây có phải là cuộc hôn nhân sai lầm không. Chúng tôi đều thống nhất sau khi sinh tôi về nhà ngoại ở cữ chứ không phải đơn phương tôi đòi về. Lý do chúng tôi chưa có nhà riêng, đang phải ở trọ, ông nội đã mất, bà nội ở nhà vợ chồng anh trai, đang trông hai cháu cũng còn nhỏ. Tôi về nhà ngoại là chuyện tất nhiên, chẳng ai phản đối.
Nhà ngoại cách nhà nội chưa đến 40km, đi về mất một tiếng đồng hồ. Chồng tôi đi làm xa nhà, sáng đi sớm đến tối khoảng 19h mới xong việc, anh chỉ cuối tuần mới về thăm vợ con. Con tôi khá quấy, cháu hay thức đêm, nếu không có chồng thì tôi và bà ngoại thay phiên nhau trông. Cuối tuần đó anh về, đêm đầu tiên cháu quấy, anh nằm ngoài phòng khách ngủ (không nằm chung giường với hai mẹ con tôi), con khóc ngay bên tai cũng không dậy. Đến sáng anh bỏ lên tầng ngủ tiếp tới tận trưa.
Tâm sự chồng tôi có nhiều nhược điểm
Tôi giận vô cùng nhưng vì giữ thể diện cho chồng, lại đang ở nhà ngoại nên nhịn không nói. Bà ngoại hỏi khéo anh đêm qua làm gì mà không ngủ, xem bóng đá à? Anh thủng thẳng đáp lại không có bóng đá đâu. Đến đêm thứ hai, bé nhà tôi lại thức tiếp. Anh vẫn tình trạng đấy diễn ra, ngủ tới 10 giờ sáng. Lúc anh dậy, tôi giận quá nói rất nhỏ đủ anh nghe “Anh làm gì mà ngủ ghê thế. Vợ với bà đánh vật cùng con, nó khóc như thế mà anh vẫn ngủ được. Thế anh về đây làm gì”. Anh tức tối nói lại “Thế thôi khỏi về nữa”.
Bé nhà tôi khóc, anh không biết dỗ, tôi với bà mặc anh bỏ ra ngoài vì đã quá mệt mỏi rồi. Cháu khóc một lúc mãi không dỗ được, tôi vào xem và có sẵng giọng nói lớn “Trời ạ! Làm thế sao nó nín được” rồi bế cháu ra ngoài, anh cũng quát lớn với tôi luôn. Mẹ tôi giận quá nên nói góp ý nhẹ với anh, anh cũng lớn tiếng đứng nói tay đôi với mẹ vợ. Rồi anh vùng vằng thu dọn quần áo đồ đạc, bỏ về. Trước khi về còn đứng ngoài sân nói vọng vào trong nhà mấy câu. Tôi thực sự không ngờ cách hành xử rất đàn bà của chồng. Trong khi tôi còn chưa giận dỗi, mắng chửi chồng thì đã bị chồng quát lại.
Tuần sau đó anh cũng không liên lạc gì, không về thăm vợ con. Bố tôi thấy vậy, thương con gái nên nhắn tin cho anh hỏi sao không về, anh chỉ đáp lại do bận. Tôi được biết cuối tuần đó anh tụ tập đám bạn đi chơi bi a, cà phê. Mấy ngày sau anh vẫn không về, bố tôi mới nhắn tin nói anh về thăm con đi thì chiều muộn ngày hôm đó anh về. Anh về cũng không chào hỏi mẹ vợ lấy một câu, không thèm nhìn bà, chỉ ra chơi với con. Tối hôm đó cả nhà gồm bố mẹ tôi, vợ chồng tôi ngồi nói chuyện với nhau, trình bày quan điểm sống của nhau, anh có nói câu này: Em ở đây thì em phải tự lo, về nhà mình thì anh lo.
Giờ tôi mới lật lại mọi việc từ lúc cưới đến giờ. Hàng tháng anh chỉ biết nộp tiền nhà điện nước gần bốn triệu là xong, còn lại không đưa thêm cho tôi được đồng nào. Tôi hỏi lương anh chính xác bao nhiêu, có vay mượn nợ nần chỗ nào không, anh không bao giờ nói, chỉ lấp lửng nói cho qua. Mọi chi tiêu ăn uống trong nhà, tiền khám thai, thuốc bổ, sữa bầu một mình tôi lo. Nhiều lần tôi ngọt nhạt nói sắp sinh rồi, ngoài tiền nhà ra hàng tháng anh phải đưa thêm cho tôi chút ít để cất đi, sau còn có tiền sinh đẻ, anh cũng chẳng thực hiện.
Anh có thể ra ngoài cà phê với bạn, chơi bi a ăn tiền, vậy mà không tiết kiệm nổi tiền cho vợ sắp sinh. Không những thế, đến cuối tháng hết tiền anh còn lấy của tôi tiêu. Tệ nhất là có lần tôi chỉ còn đúng 500 nghìn đồng, gần mười ngày tới mới được lĩnh lương, anh biết điều đó mà vẫn lấy của vợ đi chơi bi a.
Về chuyện tế nhị giữa hai vợ chồng, nói ra không biết mọi người có bảo tôi khù khờ không. Bé trai nhà tôi có là vào đúng đêm tân hôn, cũng chỉ duy nhất lần đó cho đến tận giờ khi cháu đã được hơn ba tháng. Lúc yêu hai chúng tôi cũng có vượt giới hạn nên tôi nghĩ anh bình thường. Giờ nghĩ lại tôi thấy khoảng thời gian yêu cũng không thấy mấy khi anh “tranh thủ” lúc hai đứa ở gần nhau, đến khi về ở chung hầu như tôi chủ động nhưng anh thờ ơ, vẫn lướt ipad, chơi game.
Hôm cả nhà ngồi nói chuyện với nhau, tôi cũng hỏi anh chuyện này, anh nói do uống nước lá để trị bệnh gan nên ảnh hưởng. Tôi có vặn lại tại sao ngưng uống hơn một năm nay rồi giờ vẫn ảnh hưởng, tại sao khi yêu đang uống nước đó lại không sao? Anh nói cùn: Anh chỉ có đến thế thôi, em không chịu được thì đến với người khác.
Còn vô số khuyết điểm của anh, bới móc ra không xuể. Tôi cố gắng tìm những điểm tốt của anh để xem có phải mình đang phiến diện không, như hồi tôi bầu lớn anh cũng phụ giúp tôi nấu nướng, rửa bát, phơi đồ nhưng tôi cũng chỉ nghĩ được đến thế. Còn lại cách anh thể hiện tình yêu với tôi không nhiều, sinh nhật tôi, ngày lễ anh không coi là quan trọng. Đối với nhà vợ anh dường như cũng không coi trọng, nói chuyện với bố mẹ tôi rất ngang hàng, hay cãi lại bố tôi. Tôi đang không biết có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này không? Tôi là đứa cá tính mạnh, nếu thấy sai lầm sẵn sàng buông chứ không bao giờ lo sợ những điều như con không có cha, hay người ta dị nghị. Tôi chỉ lo mình đang quá phiến diện, đang làm to chuyện. Mong mọi người cho tôi lời khuyên đúng đắn. Tôi xin cám ơn.
Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com