Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống chồng nhiều lần đưa gái về nhà ngủ hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.
Chồng tôi cặp bồ, rồi cuộc tình đó của chồng tôi cũng chấm dứt khi cô kia đi lấy chồng. Thời gian gần đây chồng tôi có bồ mới. Có lần bạn tôi đến chơi lúc tôi đi làm đã gặp anh đưa bồ về nhà ngủ, tôi biết những việc đó nhưng cũng không nói ra.
Tôi lấy chồng năm 25 tuổi, đến nay đã được 8 năm, hiện nay vợ chồng tôi đã có một con gái 7 tuổi. Chúng tôi yêu nhau từ khi còn học cấp 3, đến khi cưới là 7 năm. Để đến được với nhau chúng tôi đã phải vượt qua rất nhiều khó khăn vì sự không đồng tình của gia đình tôi. Gia đình anh nghèo, đối với tôi và gia đình tôi không quan trọng, theo bố mẹ tôi thì điều quan trọng là gia đình không cơ bản. Bố mẹ chồng tôi chia tay nhau khi hai người còn rất trẻ, bố anh đi lấy người khác, mẹ anh ở vậy nuôi anh. Tôi yêu anh rất nhiều, đã mất rất nhiều thời gian để thuyết phục được gia đình đồng ý.
Sau khi cưới tôi về ở cùng với mẹ chồng, gia đình tôi sống trong một căn nhà tập thể 30m2, không gian riêng được ngăn bằng rèm ri đô. Thời gian đầu, chúng tôi rất hạnh phúc nhưng từ khi sống chung tôi mới hiểu thêm nhiều điều về anh. Không may sau khi cưới được 3 tháng, tôi bị sảy thai, tôi rất buồn. Nhưng từ đó anh thường cáu gắt và đã đánh tôi lần đầu tiên sau khi tôi bị sảy thai ít ngày. Ngày đó tôi vẫn còn rất yêu chồng nên nhẫn nhịn chịu đựng, không ai biết về những gì xảy ra với tôi. Những ngày sau đó tôi không được sống, được nói theo suy nghĩ của mình nữa. Tất cả răm rắp theo lời chồng.
Tâm sự chồng nhiều lần đưa gái về nhà ngủ
Rồi cuộc sống những năm sau, nếu tính một năm có 365 ngày thì số ngày vui vẻ không được số lẻ. Chồng tôi rất hay ghen, tôi biết tính chồng nên rất sợ, không dám tiếp xúc, nói chuyện lâu với người khác giới, mọi người vẫn hay nói tôi xinh nên nhiều người đàn ông hay trêu đùa, mỗi khi như vậy là tôi lại rất sợ. Có những lần đi dự tiệc, chỉ cần một người đàn ông khen tôi là về nhà anh lại khùng lên, chửi bới tôi không tiếc lời mà chẳng có lý do gì cả. Nếu tôi có cãi lại một câu thì anh đánh ngay lập tức.
Cuộc sống của tôi là như vậy, cho đến ngày hôm nay tôi không còn nhớ đã bị bao nhiêu trận đòn của chồng. Một năm gần đây gia đình biết về cuộc sống thật của tôi. Bố mẹ và các anh chị em tôi đều hết sức bất bình, động viên tôi nên chia tay cho cuộc sống đỡ khổ, nhưng vì con, tôi lại tiếp tục chịu đựng.
Trước đây, tôi và chồng cùng làm nhân viên một công ty của nhà nước ở Hà Nội, chồng tôi trước đó học trung cấp rồi được công ty cho đi học đại học. Trong thời gian làm việc tại công ty, chồng tôi cũng cặp bồ với người khác, rồi cuộc tình đó của chồng tôi cũng chấm dứt khi cô kia đi lấy chồng. Cuộc sống đối với tôi từ đó càng suy sụp thêm, tôi tiếp tục nhẫn nhịn với một suy nghĩ sống vì con. Tôi không muốn con không có bố.
Những năm trước đây công ty nơi tôi làm việc làm ăn rất tốt nên đồng lương cũng tạm ổn. 3 năm trở lại đây do tình hình suy thoái kinh tế nên việc kinh doanh của công ty không còn tốt như trước nữa. Đồng lương của chúng tôi ít đi do phải cắt giảm thời gian làm việc. Chồng tôi đã chuyển sang một công ty khác với hy vọng công việc tốt hơn nhưng rồi đến chỗ mới cũng không bằng chỗ cũ, công ty mới phải ngừng sản xuất.
Chồng tôi được phân đi làm công việc không tên, làm một ngày nghỉ mấy ngày, vài ba tháng mới có lương một lần. Thời gian nghỉ ở nhà anh không làm gì cả, không chơi bài thì đánh điện tử, đi chơi lang thang bạn bè. Trong khi nguồn thu nhập gần như chỉ trông chờ vào đồng lương ít ỏi của tôi. Nếu tôi có nói điều gì thì anh lại khùng lên, chửi bởi, cho rằng tôi không tôn trọng anh vì anh không làm ra tiền.
Những năm gần đây cuộc sống càng trở nên phức tạp hơn, mẹ chồng tôi thường xuyên đưa bồ về nhà, rồi cũng làm vài mâm cơm để đón một ông chồng mới về. Tôi nghĩ bà không có chồng từ lâu nên cũng rất hiểu và thông cảm với việc làm của bà. Nhưng ông chồng mới về ở được vài tháng rồi cũng đi mất. Thời gian gần đây tôi biết chồng có bồ mới, vì đã quá buồn và cũng xác định sống vì còn nên không còn bận tâm nhiều đến việc đó nữa. Có lần bạn tôi đến chơi lúc tôi đi làm đã gặp anh đưa bồ về nhà ngủ, tôi biết những việc đó nhưng cũng không nói ra.
Cách đây 2 tháng lại cũng chỉ vì những việc nhỏ nhặt mà chồng tôi lại chửi bới, đánh đập tôi, không thể chịu đựng được nữa tôi đã mang con gái về nhà bố mẹ đẻ. Khi gia đình lên xin phép cho tôi về nhà thì chồng và mẹ chồng tôi tỏ thái độ rất khó chịu, nói rằng như vậy tôi chỉ có thiệt vì chồng tôi sẽ đi lấy vợ khác ngay, còn tôi thì không thể làm lại nữa và tuyên bố sẵn sàng ly hôn. Gia đình tôi rất thất vọng và nghĩ không còn gì để nói.
Sau khi tôi về nhà ở được nửa tháng, chồng sang nhà tôi nói muốn gặp tất cả gia đình tôi để nói cho rõ, nhưng rồi sau cuộc gặp đó cũng không có gì thay đổi cả vì tất cả những điều chồng tôi nói ra là kể tội tôi những chuyện nhỏ nhặt, những chuyện này bản thân tôi không thể nhớ nữa. Chắc chồng tôi phải có một cuốn sổ ghi lại thì mới có thể nói chi tiết được đến thế. Tất cả mọi việc anh ta không thể dẫn chứng cụ thể về những gì mình nói mà chỉ là xuất phát từ suy nghĩ chủ quan của anh. Gia đình tôi không buồn nghĩ đến nữa.
Vài ngày sau, thấy tôi không có gì thay đổi, mẹ chồng lại sang nhà, nói rằng tôi không nên như vậy, là phụ nữ thì phải nhẫn nhịn, bà nói cuộc sống của bà không có chồng rất khổ, bà sẽ không bao giờ bỏ chồng nếu như ông không bỏ bà. Rồi lại vài ngày sau nữa, không thấy gì thay đổi, chồng lại sang nhà nói chuyện riêng với tôi, lần nay anh xưng hô anh, em rất ngọt ngào, không còn “cô với tôi”, “tao với mày” như trước nữa. Tất cả những gì chồng tôi giải thích chỉ vì quá yêu nên mới như vậy.
Anh xin lỗi và xin cho anh một cơ hội. Trong lòng tôi không tin về những điều chồng nói, tôi cũng đã quá sợ hãi về những năm tháng qua rồi nhưng nghĩ tới con, tôi vẫn muốn nó có đủ gia đình như những đứa trẻ khác. Vẫn hy vọng có một sự thay đổi dù mong manh.
Tôi đang suy nghĩ rất nhiều có nên quay lại ngôi nhà đó không, tôi có tự lừa dối bản thân mình không? Chuyện của tôi có thể hơi dài, giờ đây khi không phải sống trong sự lo sợ tôi mới có thể viết nên những dòng tâm sự này, trong lòng tôi rất băn khoăn, suy nghĩ không biết phải làm như thế nào. Tôi rất mong nhận được sự cảm thông, chia sẻ, suy nghĩ khách quan từ mọi người. Xin trân trọng cảm ơn.
(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)