Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống bế tắc tuổi 30 hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống
Trong tay tôi không vốn liếng, không nghề nghiệp, chưa xây dựng gia đình. Hàng ngày gặp mặt người thân, bạn bè tôi sợ nhất câu lấy vợ đi. Bà nội 87 tuổi, già yếu, vẫn luôn miệng nói muốn tôi lấy vợ và nhìn thấy cháu dâu bà mới nhắm mắt yên lòng.
Tôi năm nay 30 tuổi, sinh ra và lớn lên trong gia đình ngèo khổ ở một xã vùng cao của huyện miền núi phía Bắc. Gia đình nghèo khô,̉ cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, bố mẹ mất sớm. Bố mất khi tôi vừa tròn 3 tháng tuổi, mẹ mất khi tôi lên 6, bỏ lại 2 anh em bơ vơ phải đi ở nhờ nhà bác. Bác lại đông anh chị em, vợ mất sớm, một mình bác và bà nội làm thuê nuôi 6 anh em đang tuổi ăn tuổi lớn. Bác lấy vợ kế về để có người đỡ đàn nuôi nấng con cháu.
Trong gia chỉ chỉ có tôi là người duy nhất may mắn được học đến cấp 2. Tôi ham học, năm nào cũng được giấy khen, anh chị em trong ai cũng muốn cho tôi đi học tiếp nhưng vì nghĩ thương gia đình tôi phải bỏ học giữa chừng để đi làm phụ giúp gia đình. Tôi ước mơ lớn lên phải làm giàu để bù đắp lại tuổi thơ bất hạnh của mình, giúp đỡ gia đình khỏi nghèo đói.
Tâm sự bế tắc tuổi 30
Từ khi rời ghế nhà trường, tôi bôn ba đây đó làm thuê làm mướn bất kể công việc gì với hy vọng kiếm và dành dụm ít tiền làm vốn kinh doanh. Kinh ngiệm và trình độ có hạn, tôi chỉ là người làm công ăn lương, kiếm đủ tiền trang trải hàng ngày. Đến năm 2005 khi có chương trình đi xuất khẩu lao động sang Malaysia, được ngân hàng cho vay vốn, tôi đã đăng kí đi với hy vọng được đổi đời.
Sau 5 năm lao động, về nước tôi đã mua được một mảnh đất ở mặt đường, còn hơn 100 triệu tiền mặt làm vốn. Phải chăng thành công và giàu có chưa muốn đến với tôi, đầu tư bất kể lĩnh vực nào cũng đều thất bại, số vốn hao dần đi. Đang loai hoay tìm phương pháp kinh doanh mới, tôi được người bạn mời tham gia đầu tư kiếm tiền trên mạng để làm giàu nhanh chóng, nhưng sau một năm trời, số vốn chỉ còn con số không.
Giờ đây bước sang tuổi 30, trong tay không vốn liếng, không nghề nghiệp, chưa xây dựng gia đình. Hàng ngày gặp mặt người thân, anh em bạn bè tôi sợ nhất câu lấy vợ đi, không biết phải bắt đầu từ đâu. Bà nội 87 tuổi, già yếu, gần đây bà hay đau ốm, vẫn luôn miệng nói muốn tôi lấy vợ và nhìn thấy cháu dâu bà mới nhắm mắt yên lòng.
Tôi rất thương bà vì bà thay mẹ chăm sóc tôi từ nhỏ, thực sự không biết phải làm sao. Tôi cũng trải qua một vài mối tình rồi chẳng đi đến đâu, nhiều lúc nghĩ muốn chọn đại một ai đó, kể cả người mình không yêu hay phụ nữ đã có con riêng rồi làm đám cưới cho bà vui lòng. Hoặc tôi im lặng đi đến một nơi thật xa để làm lại từ đầu?
Tôi thực sự cảm thấy áp lực và bế tắc cả sự nghiệp lẫn tình duyên, niềm tin trong tôi vơi dần. Các bạn có ai gặp hoàn cảnh như tôi xin hãy cho một lời khuyên để tôi có sự lựa chọn đúng đắn hơn.
(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)