Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống bất lực với người chồng vô dụng hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống
Anh bất cần, ngang ngược, tự coi mình là kẻ bất tài, ăn bám, chỉ cần ai động vào là la mắng và đánh con lập tức. Hai đứa con rất thương nhưng sợ cha, cả ba mẹ tôi nữa, hai cụ đã già vẫn phải nhỏ to khuyên nhủ đến đổ bệnh.
Tôi 38 tuổi, lấy chồng được 14 năm. Ngày ấy, trong một năm quen nhau với tràn đầy tình yêu thương, tôi từ chối nhiều mối thâm tình để lấy anh trong ít nhất 3/5 lời can ngăn và hai lần thẳng thắn chia tay vì không hợp tính cách. Tôi hằng mong tình yêu sẽ giúp hai người vượt qua sóng gió.
Ba năm đầu làm bạn đời của nhau, tôi hạnh phúc, một thiên thần xinh xắn ra đời, sau đó là chuỗi ngày dài đau khổ triền miên. Người tôi gọi là chồng ham chơi, món gì cũng có đủ cả, biết bao đêm tôi khóc thầm và chờ cửa dài cổ. Gọi điện cho bạn bè để xem anh đang ở đâu là việc làm thường xuyên của tôi. Nói nhỏ nói to, thủ thỉ vẫn vậy, trách sao được khi cả gia đình anh, 6 anh em trai đều có thói xấu qua đêm như vậy.
Tâm sự bất lực với người chồng vô dụng
Cha mẹ tôi là giáo sư tiến sĩ đại học, tôi xinh xắn, duyên dáng, năng lực tốt, vợ chồng đều thăng tiến vù vù nhưng cũng đồng nghĩa với tần suất nhậu nhẹt chơi bời dài hơn. Tôi bắt đầu thấy nản và tìm nguyên nhân, có khi nào vì anh ở rể, hay tôi làm gì sai? Người ta bảo tại tôi giỏi giang, bao bọc quá nên chồng ỷ lại.
Sau đó cuộc sống có nhiều khó khăn hơn khi tôi sinh em bé thứ hai, mẹ đau con ốm triền miên, công việc thất bại, chồng càng trượt dài trong những thú vui riêng. Đau khổ vậy mà tôi vẫn yêu, vẫn động viên đấy là chồng mình, rồi sẽ có lúc anh tỉnh ngộ. 13 năm cưới nhau không dưới 3 lần tôi đi xin việc cho chồng, không anh sẽ đi chơi cho giảm stress.
8 năm nuôi con trong bệnh viện cùng nước mắt, lăn lộn biết bao nghề để lo cho con, mình tôi gồng gánh gia đình, nếu muốn chia sẻ chồng sẽ lại điệp khúc: Tôi chỉ có vậy thôi, đòi hỏi gì nữa. Hai bé con tôi một trai một gái xinh xắn, học giỏi vẫn không đủ để kìm chân cha mình.
Anh thất nghiệp hơn một năm rồi, tôi lại đi xin việc cho vài lần anh cũng không ưng. Lịch làm việc của anh kín mít sáng cà phê, bạn bè, chiều nhậu, đánh bài và làm gì nữa tôi chịu. Bạn bè bảo tôi nhu nhược nhưng thực sự tôi nản lắm. Ban đầu tìm nguyên nhân để giải quyết nhưng giờ hết cảm xúc rồi. Gia đình căng thẳng, nặng nề, u ám, cha mẹ buồn bã, con cái không có nụ cười.
Anh bất cần, ngang ngược, tự coi mình là kẻ bất tài, ăn bám, chỉ cần ai động vào là la mắng và đánh con lập tức. Hai đứa con rất thương nhưng sợ cha, cả ba mẹ tôi nữa, hai cụ đã già vẫn phải nhỏ to khuyên nhủ đến đổ bệnh. Anh bảo 46 tuổi rồi, chỉ có số đen đủi nhất mới giống anh thôi.
Tôi muốn ly dị lắm nhưng vì tình nghĩa nên chưa làm được. Tôi phải nằm viện điều trị thuốc trầm cảm một năm nay rồi. Đắn đo nhiều lắm, sợ đủ thứ, thương nhất là những đứa con. Vợ chồng ly thân hai năm nay, anh vẫn bảo gia đình là số một nhưng số 1 là gì đây? Tôi hết cách, không biết làm sao nữa, thực sự bế tắc lắm, mong các anh chị hãy cho tôi lời khuyên. Biết cuộc sống rất nhiều áp lực, vốn là người rất mạnh mẽ nhưng giờ tôi không đứng được nữa rồi. Mong muốn của tôi là giúp anh đứng dậy và cũng chính là giúp tôi nữa, nhưng sao khó quá.
(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)