VN88 VN88

Tâm sự bạn trai còn lông bông nên tôi không muốn cưới

Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống   bạn trai còn lông bông nên tôi không muốn cưới  hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.

Tam su ban trai con long bong nen toi khong muon cuoi

Bạn trai tôi cứ lông bông hoài, nay làm việc này mai làm việc kia, chỉ được vài tháng có khi vài tuần lại bỏ. Tiền bạc chi tiêu anh phải xin bố mẹ. Mỗi lần đề cập chuyện việc làm anh cứ nhăn nhó rồi bảo con người có số cả.

Tôi 25 tuổi, tốt nghiệp loại khá ở một trường đại học Sư phạm miền Trung gần hai năm rồi nhưng vẫn chưa xin được việc. Nhà nghèo, đông anh em nên tôi cố gắng xin vào làm công nhân điện tử tại thành phố nơi đã theo học, một phần có thể nuôi sống bản thân, giúp đỡ gia đình, một phần dành dụm ít tiền để mua xe máy. Những ngày tháng làm công nhân vất vả, buồn chán dần trôi, biết là than vãn chẳng giúp được gì nhưng giờ tôi thực sự thấy cô đơn và bế tắc cả về công việc lẫn chuyện tình cảm.

Tôi quen anh qua điện thoại do một người anh họ giới thiệu lúc còn là sinh viên năm thứ ba. Anh lớn hơn tôi hai tuổi, ngoại hình ổn, cách nhà tôi khoảng ba km, tốt nghiệp cao đẳng xây dựng năm năm rồi nhưng đến giờ vẫn chưa có việc làm. Tôi yêu anh đơn giản vì thấy anh thật thà, hiền lành, chung thủy, yêu nhau gần bốn năm nhưng chúng tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như anh chăm chỉ kiếm việc làm, đằng này anh cứ lông bông hoài, nay làm việc này mai làm việc kia, chỉ được vài tháng có khi vài tuần lại bỏ. Tiền bạc chi tiêu anh phải xin bố mẹ.

Tâm sự bạn trai còn lông bông nên tôi không muốn cưới

Lúc mới yêu thấy anh chưa có việc làm tôi cũng thông cảm, động viên và hy vọng anh sẽ cố gắng lo cho sự nghiệp; đến giờ tôi ra trường đi làm gần hai năm còn anh vẫn thế. Mỗi lần đề cập chuyện việc làm anh cứ nhăn nhó rồi bảo con người có số cả. Không biết tôi có mù quáng hay suy nghĩ ích kỷ không nhưng thật lòng từ lúc yêu nhau đến giờ anh chưa tặng tôi bất kỳ món quà gì dù là một bông hoa. Ngày lễ và sinh nhật tôi lúc nào nhớ thì anh nhắn tin chúc mừng, quên thì luôn.

Nói là yêu nhau nhưng chúng tôi ít có cơ hội gặp mặt vì anh ở quê còn tôi đi học trên thành phố, chỉ đến ngày tết hoặc lễ được nghỉ học tôi về quê mới gặp (nghỉ hè tôi phải đi làm thêm nên không về), thỉnh thoảng anh mới bắt xe vào thăm tôi. Hai bên gia đình chỉ biết chúng tôi đang tìm hiểu nhau chứ cũng không nghĩ thân thiết tới mức xác định cưới hỏi. Thời gian gần đây tôi ở trọ một mình (trước tôi ở với anh trai, giờ anh lấy vợ rồi), anh thường xuyên vào chơi, kiếm việc làm.

Những lần anh vào chơi tôi vừa thấy vui vừa thấy chán nản vì thật ra anh không có tiền, mọi chi phí ăn uống, tiêu pha tôi lo từ A tới Z, anh cũng siêng năng chợ búa nấu ăn để tôi đi làm. Đến khi về quê anh hỏi mượn tiền tôi, một hai lần còn được, đằng này anh mượn hoài không trả dù biết cuộc sống của tôi cũng chẳng dư giả gì.

Với mọi người xung quanh anh vẫn hòa đồng, hiền lành, tốt bụng, mỗi lần tôi giận dỗi anh thường làm lành trước và chẳng bao giờ to tiếng. Đặc biệt những hôm ngủ chung với nhau anh luôn đòi hỏi chuyện đó nhưng khi tôi không đồng ý anh cố gắng kiềm chế và tự giải quyết, những lúc như thế tôi thương anh lắm. Anh bảo sang năm cưới nhau rồi hai đứa về quê từ từ kiếm việc làm, với tôi chuyện cưới xin không thể vội khi hai người chưa vững về kinh tế, anh chưa lo đủ cho bản thân thì làm sao có thể lấy vợ, nuôi con.

Thực sự giờ tôi vẫn còn tình cảm nhưng lý trí không cho phép tôi yêu anh nữa, nhiều lần tôi chủ động nói lời chia tay nhưng anh cứ níu kéo khiến tôi lại mềm lòng vì thấy anh chung thủy. Bản thân luôn chán nản chuyện thất nghiệp của mình, gánh nặng cơm áo, giờ cộng thêm người yêu công việc không ổn định như thế tôi tủi thân lắm. Lúc nào tôi cũng cố gắng tự động viên mình và cố gắng giúp đỡ anh nhưng sao thấy lo cho tương lai quá. Tôi cũng lớn tuổi rồi, công việc chưa ổn định, có nên tiếp tục với một người như thế không?

Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com

VN88

Viết một bình luận