Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống anh xem vợ là địa ngục khi không còn sự tôn trọng nào hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.
Tôi không hờn giận và oán trách nhưng thấy khinh khi anh cố tình xem tôi như trò đùa và xem vợ mình là địa ngục. Anh không còn xứng để có một vị trí đáng trân trọng và gìn giữ trong lòng tôi thêm một giây phút nào nữa.
Cho đến tận khi tôi đối mặt với anh trong một hoàn cảnh anh chưa bao giờ nghĩ đến thì tình yêu đầu tiên đó với tôi vẫn đẹp, ký ức dẫu có nhiều nước mắt vẫn được tôi nâng niu gìn giữ suốt hơn mười mấy năm qua. Tôi đã không biết gọi tên tình cảm mình dành cho người ấy là gì, chỉ biết người ấy dường như là một phần không thể thiếu trong cuộc sống tôi, kể từ khi còn niên thiếu đến lúc biết bắt đầu mơ về một cuộc sống ngập tràn tình yêu và hạnh phúc.
18 tuổi, tôi lặng lẽ tập từ bỏ thói quen xem người ấy là phần không thể thiếu của đời mình, đầy khó khăn và đau đớn. Tôi hàng ngày nhắc nhở mình bằng một câu quen thuộc rằng nếu như yêu người ta đã không để tôi phải khóc, không quay lưng để tôi suốt những năm dài mãi loay hoay băng bó vết thương liên tục rỉ máu. Tôi dặn lòng không được hờn giận và oán trách, bởi chẳng có lý do gì để oán trách người đã không thật lòng yêu thương mình. Tôi tránh mọi cơ hội đối diện với quá khứ. Thời gian làm lành mọi vết thương và lau khô nước mắt.
Tâm sự anh xem vợ là địa ngục khi không còn sự tôn trọng nào
Rồi đến lúc tôi biết nâng niu, dịu dàng cất giữ những kỷ niệm xưa vào góc khuất, thầm cám ơn vì biết sự có mặt của người ấy trong đời mình năm xưa là định mệnh, giúp tôi vượt qua tuổi thơ nhiều khốn khó, chỉ vậy và chỉ có thể đến thế mà thôi. Rồi tình yêu mới đến, cũng lại ra đi nhưng tôi không còn uỷ mị và yếu đuối như xưa, sống bình yên, bằng lòng với hiện tại. Khi nghĩ mình đã đủ tự tin để đối diện quá khứ, tôi nhận lời gặp lại người cũ dù luôn nghĩ chắc họ đã có gia đình, vợ con đề huề, hạnh phúc. Dù vẫn đinh ninh quá khứ đã ngủ yên nhưng không hiểu sao khi nghe anh bảo vẫn chưa lập gia đình, lúc nào cũng nhớ đến tôi thì tim tôi lại lần nữa rộn ràng, cảm động muốn khóc.
Tôi đã có một giây phút nào đó muốn nhận lời cùng anh làm lại từ đầu nhưng trực giác luôn mách bảo có điều gì không ổn. Khi còn trẻ, còn cùng nhau mơ mộng về tương lai, anh đã không thật lòng, lẽ nào gần 10 năm bỏ quên nhau mà vẫn một mình, một lòng nhớ đến tôi? Tôi không tin nhưng cũng chẳng dám nghĩ anh lại có thể luôn xem tôi là trò đùa, cho đến khi quyết định sẽ cùng nhau đối mặt.
Tôi đối diện với họ, người phụ nữ hiền lành là vợ, đứa bé rất ngoan là con của anh trong một tình huống anh có lẽ không bao giờ nghĩ tới. Cho tới tận giây phút đó, thật đáng thất vọng, vẫn chẳng có một lời giải thích nào thuyết phục, chỉ mỗi một thông điệp anh muốn truyền đạt đến tôi: Anh đang phải sống trong hôn nhân địa ngục.
Tôi không hờn giận và oán trách nhưng thấy khinh khi anh cố tình xem tôi như trò đùa và xem vợ mình là địa ngục. Anh không còn xứng để có một vị trí đáng trân trọng và gìn giữ trong lòng tôi thêm một giây phút nào nữa. Tôi dẫu đã đặt trái tim mình nhầm chỗ, dẫu hơn 30 năm qua không tìm được một tình yêu đích thực của đời mình thì đâu có nghĩa tôi là kẻ ăn mày tình yêu, để một kẻ chưa từng biết yêu ai như anh xem thường mà đùa giỡn?
Tôi không tin anh sẽ dám khẳng định trước mặt vợ rằng mình đang sống trong địa ngục, bởi chẳng có người phụ nữ nào đủ bao dung để có thể tha thứ và chịu đựng kẻ không biết yêu thương và trân trọng mình, bởi như thế nên trong mắt tôi lúc này anh thật dối trá và đáng khinh biết bao.
Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com