VN88 VN88

Tâm sự 10 năm chưa biết cảm giác ‘lên đỉnh’ cùng chồng

Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống 10 năm chưa biết cảm giác ‘lên đỉnh’ cùng chồng hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.

10 năm chung sống mà tôi có thể đếm được mấy lần quan hệ với chồng. Có khi đến 3,4 tháng nếu tôi không chủ động thì anh cũng không thèm để ý.

Tôi đã bước sang tuổi 36 tuổi, cái tuổi đủ để “chín” khi quyết định điều gì đó cho bản thân, nhưng thú thực tôi đang vô cùng bế tắc. Hy vọng rằng khi viết những tâm sự này lên tôi sẽ nhận được sự chia sẻ của mọi người để tìm được hướng đi cho mình.

Ngoài xã hội, tôi được đánh giá là giáo viên giỏi, học trò yêu quý, có nhiều tài lẻ, được nhìn nhận là xinh đẹp. Với gia đình, tôi luôn là người chỉn chu ngăn nắp, chiều chồng, biết nấu ăn. Ở cơ quan cũng như ra ngoài tôi được rất nhiều người ngưỡng mộ (chồng tôi biết rất rõ điều này). Nhìn bề ngoài ai cũng thấy tôi có cuộc sống hạnh phúc, chồng chiều chuộng, con trai xinh xắn, học giỏi, nhưng trong sâu thẳm là sự vỡ vụn, chán chường.

Tâm sự 10 năm chưa biết cảm giác ‘lên đỉnh’ cùng chồng

Chúng tôi ở xa nhau chưa đến 100 km nhưng chồng tôi suốt ngày kêu bận, cả năm hầu như không về thăm 2 mẹ con bao giờ. Nhiều khi mấy tháng không gặp ba, thằng bé nhớ đòi đi thăm ba, nhưng khi gặp 2 mẹ con, anh ấy không vui mà còn phàn nàn rằng không nên gặp nhau nhiều như thế, vì anh còn lo công việc, sự xuất hiện của 2 mẹ con sẽ làm anh phân tâm. Tôi thấy mình giống như một bình hoa đẹp để chồng trang trí trong nhà. Anh thường tự hào khoe với bạn bè rằng có vợ ngoan, học thức, đẹp, khéo nuôi dạy con, vậy mà chưa bao giờ anh nhớ đến ngày sinh nhật của 2 mẹ con.

Anh chưa bao giờ dành thời gian đưa vợ con đi chơi, chưa một lần tặng quà cho con. Nhưng mỗi lần tôi may một bộ đồ hay mua một vật dụng nào đó là cả cơ quan biết. Chồng điện thoại hoặc khoe um lên rằng đã mua tặng vợ cái này cái kia, vợ thích gì là được đấy. Tôi có cái gì mới mà mọi người khen, chồng tôi đều nhận là anh ấy tặng. Không muốn làm mất mặt chồng, tôi đành gật đầu trước mặt mọi người.

Chưa bao giờ tôi ốm mà được chồng để ý, nhưng sau trận ốm đến cơ quan, ai cũng hỏi tôi “Sao chồng yêu thế, nào là nấu cháo, hầm gà cho ăn”. Tôi cứ ngẩn người ra, rồi im lặng chấp nhận để người ta khen chồng mình. Anh động viên, thậm chí giục tôi đi học lấy bằng cấp nhưng chỉ là với mục đích đi đâu cũng mang ra khoe với mọi người.

Có lần điện thoại hỏng, tôi nhờ chồng sửa giúp, anh đọc được mấy tin nhắn của một học viên lớp đại học thích tôi. Tôi không bao giờ xóa các tin nhắn trong điện thoại, mà thực ra tôi không quan tâm đến anh ta. Tôi đã gặp nói thẳng thắn với người này quan điểm của mình, nhưng anh ta vẫn cố tình bày tỏ tình cảm. Chồng tôi điện thoại cho người này làm um lên, nhưng tệ hơn là anh ấy gặp bất cứ một người đồng nghiệp nào của tôi cũng kể lể tôi ngoại tình, bị anh ta bắt tại trận. Chồng tôi vẽ lên một câu chuyện như thật để rêu rao.

Tôi thật sự bị sốc, sau trận cãi nhau nảy lửa, tôi quyết định ly hôn, nhưng khi ấy anh lại xuống nước, năn nỉ xin lỗi và kiên quyết không ký đơn. Anh ấy nói dù thế nào cũng không bỏ tôi, trừ khi tôi ngoại tình thật; nghĩ đến con trai tôi rút đơn về. Rất nhiều lần chồng tôi văng tục, chửi bậy trước mặt con trai, tôi nhắc nhở thì anh quát vào mặt tôi còn tục tĩu hơn. Đã bao năm rồi tôi chấp nhận với sự vô tâm ấy để cuộc sống hài hòa.

Chuyện quan hệ vợ chồng thì càng tệ hại hơn, sau 10 năm chung sống mà tôi có thể đếm được mấy lần quan hệ với chồng. Tôi cứ nghĩ do kinh tế gia đình khó khăn nên anh không quan tâm đến tôi, vì mấy năm trước chồng tôi kinh doanh thua lỗ. Nhưng giờ đây gia đình đã lấy lại cân bằng, kinh tế ổn định, tôi thấy anh vẫn không có gì thay đổi cả. Có khi đến 3,4 tháng nếu tôi không chủ động thì anh cũng không thèm để ý.

Thậm chí anh ấy còn nói “Em là người có đòi hỏi cao”, tôi thấy tủi thân và tự ái vô cùng. 3 tháng mới gặp chồng, anh đã không bù đắp cho tôi lại còn nói thế, sự lãnh cảm trong tôi ngày một lớn. 10 năm lấy chồng mà tôi chưa biết đến cảm giác “thăng hoa” thật sự của tình yêu. Anh quan hệ với tôi như có trách nhiệm, không bao giờ biết đến màn “dạo đầu”, chỉ một kiểu truyền thống duy nhất.

Tôi đã rất nhiều lần nói rõ hết suy nghĩ để anh hiểu rằng tình dục cũng là chìa khóa gìn giữ hạnh phúc, nhưng anh vẫn thế, không hề thay đổi. Chồng tôi đã qua một đời vợ, anh bỏ vợ đầu vì cô ấy là một phụ nữ rất phóng khoáng và cặp với rất nhiều đàn ông. Chúng tôi chênh nhau 18 tuổi, nhưng tôi thấy rõ anh không phải là người yếu sinh lý, hoàn toàn khỏe mạnh bình thường. Vậy mà, tôi không hiểu sao anh không có nhu cầu về chuyện đó.

Cho dù nhiều tháng không gặp, anh biết tôi muốn đòi hỏi chuyện ấy nhưng cũng không chiều, thậm chí phủ đầu trước khi đi ngủ “Hôm nay anh mệt, mai đi công việc sớm, để yên cho anh ngủ. Em ngủ trước đi, đừng chờ anh”. Tôi thấy tủi thân, chỉ biết nuốt nước mắt vào trong với cảm giác bị bỏ rơi, bị coi là kẻ ăn xin tủi nhục vô cùng.

Tôi đã chấp nhận trong nước mắt và nhiều năm nay chỉ biết lao vào công việc để quên đi chuyện đó. Tôi cũng không biết phải làm thế nào để giải tỏa ức chế. Một phụ nữ có học thức và xinh đẹp nhưng đang chết dần trong tâm hồn. Bạn gái thân của tôi khuyên “Cậu không phải bỏ chồng, hãy tìm cho mình một người tình, không việc gì phải nhịn sex và làm khổ mình như thế”.

Đôi khi tôi cũng muốn tự giải thoát chính mình, nhưng không đủ can đảm vượt qua dư luận. Một cô giáo bỏ chồng? Hay một cô giáo ngoại tình? Tôi đều thấy mình có lỗi, nhất là với con trai, tôi không muốn cháu bị tổn thương.

Bước sang tuổi 36, tôi sẽ ngoại tình thật để chồng bỏ hay vẫn sống thế cho đến hết cuộc đời với tuổi xuân không có sex? Càng ngày tôi càng cảm thấy mệt mỏi, nếu chia tay chắc chắn chồng tôi sẽ không đồng ý. Đồng lương giáo viên của tôi lại thấp, khi đi học hoàn toàn phụ thuộc kinh tế vào chồng, nên chắc chắn tôi sẽ phải bỏ học trong khi chỉ còn một năm nữa bảo vệ luận án. Tôi phải làm gì đây? Hãy cho tôi một lời khuyên.

(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)

VN88

Viết một bình luận