VN88 VN88

Sao mà ngây ngất thế anh ơi!! truyện sẽ hay nhất

Hồng mở mắt ra nhìn anh ta và anh ta nhìn nàng với ánh mắt hối hận .
– Anh không làm đúng chăng ?
– Ồ, không anh làm đúng lắm , em thường không có cảm giác sung sướng như thế bao giờ , rồi nàng cười .
– Tại sao em lại kéo tay anh ra ?

Tại sao ? Hồng đứng đó run run và thở dốc . Tại sao nàng lại bảo anh ta ngừng ? Anh ta rõ ràng là không vội vã nên đâu làm mình đau! Hồng càng nghĩ về điều đó thì càng thấy không có lý do gì nàng phải kéo tay anh ta ra . Hồng liếc sang Lan, Lan vẫn đứng đó không nhúc nhích .
– Xin lỗi Lan. Đáng lẽ mày phải hưởng thụ những thứ này mới đúng.

Anh ta hỏi nữa , “Tại sao ?.”

Hồng nhìn anh ta và chợt hỏi, “Anh có tên hay không ?”

Anh ta nhìn thẳng vào Hồng và gần như mĩm cười nói:
– Tên của tôi không có nghĩa gì với em cả . Nếu tôi nói ra em cũng không nói được . Vậy em có tên nào để gọi cho anh không thì đặt cho anh đi ?

Hồng thoáng nghĩ và nói:
– Thế thì em gọi anh là Thiên Nhân nghen vì anh từ trên trời xuống đây .

Chàng nhìn nàng mĩm cười nói:
– Thiên Nhân, Thiên Nhân! Tốt quá, tôi thích tên này lắm !
– Thiên Nhân, em không biết lúc nảy tại sao em lại bảo anh ngừng tay . Anh có thể nào tiếp tục làm không ?

Cặp mắt của anh ta quét sang Hồng một tia sáng cực mạnh khi đưa bàn tay trở về vị trí cũ ở động hoa vàng.

Bàn tay của Thiên Nhân, cái lưỡi của anh ta, thân thể của anh ta bỗng trở thành thế giới của riêng Hồng . Hồng cảm giác những cái tuyệt vời mà trong mơ còn chưa thấy được . Hồng chỉ cho Thiên Nhân những thứ mà anh ta chưa bao giờ biết được ở một hành tinh thứ ba trong vũ trụ này . Cả hai chỉ dẫn cho nhau những khoái cảm bản năng của riêng tư mỗi loài. A? thanh của Thiên Nhân tạo ra khi tới cực điểm làm cho Hồng như muốn chết điên vì khoan khoái .

VN88

Viết một bình luận