A Mường đuối sức vì hai lần xuất tinh liên tiếp. X’reng biết được điều đó bèn nói:
– A Mường hãy nằm trên mình của X’reng mà ngủ đi, chừng nào tới giờ cơm tối thì X’reng sẽ đánh thức A Mường dậy .
A Mường thức dậy khi mặt trời đã nằm trên ngọn cây . A Mường rên khẻ và trở mình cố gắng trở dậy bỗng thấy toàn thân tê nhức. Giật mình nhìn xuống thì thấy hai tay bị trói chặt mới hay là mình trở thành tù nhân.
X’ri bỗng cười vang khi thấy A Mường cựa quậy một cách khó khăn, vừa đau vừa lạnh. Một vật gì nhọn sắt đâm sâu vào giữa mông A Mường. A Mường nhăn nhó rên rỉ . X’ri lên giọng chế giễu:
– Ngươi cảm thấy mắc lắm phải không. Không có sao cả, ai ăn vô mà không đi ra .
X’ri vừa nói vừa cầm vật nhọn sắt ngoáy ngoáy làm cho A Mường cảm thấy ruột già đau thốn, một cảm giác buồn nôn đi tiêu .
X’ri kề bên tai của A Mường thủ thỉ lời chanh chua:
– Không sao cả . Ngươi sẽ quen dần với cảm giác này . Ta sẽ tẩy gội cho ngươi được sạch sẻ để tiếp đón thần núi .
Lúc đầu A Mường còn tưởng mình lọt vào chốn bồng lai với hai người đẹp sơn nữ . Nào ngờ A Mường bị hành hạ thân xác và chuẩn bị làm con vật hy sinh để tế thần núi .
A Mường đi tiêu không biết là bao nhiêu lần nữa cho đến khi thấy toàn thân rã rời, bụng đói cồn cào làm cho choáng váng muốn xĩu .
A Mường thầm nghĩ không biết điều gì sẽ xảy ra kế tiếp chỉ còn biết nằm đó nhắm mắt chờ đợi cái chết sẽ đến với mình. Thình lình A Mường cảm giác đôi môi mềm ướt lướt nhẹ trên đùi của mình. Mở mắt ra nhìn A Mường thấy X’reng đang ngậm Kok của mình vào trong miệng. X’reng chỉ đảo hai vòng lưỡi vòng quanh khối thịt mềm èo thì đã biến nó thành cứng ngắc.
A Mường bỗng cảm giác mình bị người ta hãm hiếp: lúc thì đối xử tàn tề như một người nô lệ, lúc thì đối xử kính trọng như trưởng làng. Một ý tưởng mâu thuẩn chạy lẩn quẩn trong đầu của A Mường.
X’reng dựng đầu A Mường dậy và nhìn thẳng vào mắt A Mường như muốn thôi miên. Nhưng trong ánh mắt đó của X’reng, A Mường thấy thuần túy là một cô sơn nữ hiền dịu . Khác với X’ri và Siu Kpa, X’reng là người ít nói trầm lặng chỉ ngặc nổi là đam mê dục tình và có khuôn mặt xấu xí.
X’reng thì thào bên tai A Mường:
– X’reng có xin mẹ tha chết cho A Mường nhưng mẹ không cho nhất định bảo A Mường phải chết. Xin lỗi A Mường, X’reng không thể cải lại lời mẹ nếu không thì X’reng cũng phải chết.
X’ri thì ác độc như mẹ, là một đứa hoang dâm. Trong tình dục thì dã man. Nhưng X’ri có một vẻ đẹp mê hồn.
Trong lúc X’reng đang mãi mê nhìn vào mắt của A Mường thì X’ri từ đâu xuất hiện và lần những ngón tay vào giữa hai đùi A Mường để tìm cửa hậu . X’ri đâm thẳng ngón giữa vào đó làm cho A Mường nảy người lên cả tấc bất giác X’reng phải đè A Mường xuống lại và hôn lên môi A Mường thắm thiết.
A Mường cảm giác Kok mình nằm sâu trong miệng X’ri . Khác với Siu Kpa, miệng X’ri mềm mỏng có nhiều nước giải làm cho A Mường có cảm giác trơn nóng.
Một ý nghĩ lại thoáng trong đầu A Mường: A Mường cảm thấy mình không được A Vừng đãi ngộ khi lạc vào chốn này để phục vụ sinh lý cho đám người sơn nữ . Phải chi X’reng là người nằm ở giữa hai đùi hôn hít chỗ kín mình và X’ri có khuôn mặt xinh đẹp thì hôn trên môi thì họa chăng A Mường còn thấy đỡ tủi .
X’ri chẳng hôn hít chỗ kín của A Mường được bao lâu thì A Mường cong mình tiết thể . X’ri liền cho ngón giữa mình thám hiểm cửa hậu A Mường. A Mường sướng tê ôm chặt X’reng trong tay nhưng không dám mở mắt nhìn khuôn mặt xấu xí của X’reng. X’ri ở bên dưới hứng hết những dòng sữa trắng đục phún ra từ Kok của A Mường. X’ri liếm hết và liếm một cách ngon lành. Xong xuôi X’ri còn liếm hai bên mép với vẻ tiếc rẽ .
Với cặp mắt mở to, A Mường có thể thấy hai thân thể trần truồng đang hùng hục hành hạ mình. X’ri chồm lên nói vào mặt A Mường:
– Mẹ ta có nói là sẽ ăn thịt ngươi . Ngươi biết sợ hay chưa ?
A Mường sợ sệt như đã mường tượng ra cảnh chết chóc. A Mường tường nghe nói có một nhóm người chuyên ăn thịt người. Dạo đó, cách đây 20 năm về trước trong làng Pliu Pei xảy ra nhiều chuyện lạ lùng. Nhiều người ra đi đều bị mất tích, một số ít trở về nhưng không bị khùng thì cũng bị điên, ăn nói lảm nhảm toàn chuyện ăn thịt người . Ai nấy trong làng đều sợ sệt . Mãi cho đến khi khu rừng Xê Thuc bị cháy thì dân làng phát giác nhiều cái xác cũng bị cháy thui kềm theo những đống xương trắng. Kể từ đó thì chuyện ăn thịt người cũng không còn ai nhắc tới nữa . Người ta đồn rằng bộ tộc ăn thịt người đã bị cháy rụi theo cây lá .
A Mường vẫn bị trói gô và đặt lên trên một cái bàn. X’ri cầm một cây sắt nhọn với nụ cười ma quái ác độc, đâm thẳng vào nơi đi tiêu của A Mường. A Mường cảm giác đau nhói gần như ngất xĩu, đầu óc choáng váng. Theo cái ống sắt đó, X’reng trút nước vào đầu ống và dùng miệng thổi mạnh. A Mường cảm thấy nước đi từ cửa hậu tràn vào bao tử . X’ri cười to và nói: