Không cần một giây suy nghĩ, Phập, cái dao đã lút vào cạnh sườn gã sẹo, nàng định rút ra xiên lên tên mới kia thì… đầu nàng như va vào núi đá.
Nàng mở mắt thì nhìn thấy mình đã nằm trong một căn phòng có nệm đắp ngang mình, rồi kìa người đàn bà có đứa bé hôm nào đến bên nàng đưa nàng ly nước.
Chị đã kể lại cho nàng biết, nàng bị gã kia đánh ngất xỉu, suýt đã bị đâm, nhưng do tên đầu lãnh can thiệp, không cho giết hại, mà còn giao cho chị này chăm sóc .
Trong hôm đó, có tên định vào hãm hiếp chị thì bị tên đầu lãnh gọi ra nói gì đó, sau đó hắn tập trung toàn bộ lại và nói vài điều. Từ đó trở đi, mọi người được yên ổn. Rồi ngày sau, bọn chúng di chuyển ra xa đất liền, đẩy mọi người xuống lại chiếc thuyền nhỏ, phá hỏng máy tàu rồi chúng bỏ đi. Điều này chị nói riêng em: Hắn (Lan biết là tên đầu lãnh) đã nhờ chị trao lại cái này cho em.
Lan mở cái túi vải nhỏ ra 2 dát vàng và thêm một hạt xoàn tròn trĩnh.
Chị đoán chắc nhờ em mà hắn thay đổi, có thể tín ngưỡng của hắn không chừng, nhưng dù sao, sự thay đổi thoáng chốc của hắn đã giúp chị thoát khỏi cảnh hãm hiếp, chị rất sợ cho con của chị và hạnh phúc của gia đình chị, chồng chị đang ngồi kia…