Tôi biết thằng bạn C3 của tôi chỉ đùa giỡn, nhưng trong lòng tôi nghe con tim của mình bị nhói đau, như vừa mới bị một lưỡi dao tâm lý thật bén đâm thẳng vô ngực. Tôi đã đánh lừa Lan Anh sáng nay. Nàng vẫn tin rằng tôi đang ở San Francisco, và sẽ bận rộn việc làm không thể gọi phone ban đêm cho nàng được. Nhưng thật sự tôi đã về sớm hơn dự định. Tôi đã có mặt trở lại ở cái thành phố tổ ấm quen thuộc, tôi đã quyết định…..
Nghĩ đến đây, tôi đứng dậy đi vào phòng vệ sinh. Lúc trở ra, tôi đưa cái điện thoại Nokia cầm tay lên tai. Hơi men của rượu nặng đã làm tôi choáng váng tinh thần. Tôi lúng túng mãi mới bấm ra cái số. Tôi đưa tay lên trán, vuốt giọt mồ hôi đang rớt xuống khỏi mặt. Tôi đưa tay lên cổ cởi lỏng cái cà vạt, mở luôn cái nút áo ra. Cái đồng hồ đeo tay chỉ 8:30 tối. Tim tôi bắt đầu đập mạnh.
Ring Ring…..
2 tiếng ….. không ai trả lởi.
Ring Ring….. thêm hai tiếng nữa.
Ring…..
– Hello?
Cái giọng nửa Nam nửa Bắc của một phụ nữ vang lên từ phía bên kia làn sóng viễn thông. Người đàn bà ấy thở mạnh trên phone, hình như có vẻ đang vội vã cái gì.
Tôi cúp phone ngay lập tức, không nói một lời.
*
* *
4 giờ chiều thứ Năm.
– Bye anh. Không gọi em tối nay được thì hẹn anh ngày mai nha.
Lan Anh cúp phone xuống. Nhìn đồng hồ, nàng nghĩ trong đầu… hừm, chắc bên San Francisco mới có 1 giờ trưa. Ngồi ở bàn văn phòng trên từng lầu 12 của căn building cao, nàng cố làm việc tiếp. Nhưng nàng vẫn suy nghĩ vẩn vơ lung tung trong đầu. Đêm nay chồng nàng lại vắng mặt, nàng đã có hẹn với tình nhân. Càng nghĩ đến càng làm Lan Anh nứng. Nàng thấy nhột nhạt ở giữa đùi, nàng ngồi yên không được, cứ thấy nhoi nhói trong lòng như đang bị kiến đốt. Đôi vớ pantyhose trên cặp chân lại càng bó sát lên làn da trắng như tuyết của nàng. Cái cảm giác ướt át của dâm thủy đang từ từ thấm đậm vô lớp vải satin mềm mại của đáy quần xì-líp làm nàng hơi khó chịu. Hai núm vú hồng đang cương cứng lên đằng sau lớp vải ren của áo nịt. Nàng đưa tay lên dưới nách, kéo cái bra điều chỉnh ngay ngắn lại cho dễ thở. Nàng luồn tay vô trong váy đầm ngắn, vuốt thẳng lại cái mảnh vải nylon mỏng của đôi vớ. Nàng hít một hơi thở dài.
Tới bây giờ nàng vẫn không biết tại sao nàng lại quay trở lại với Lâm sau khi nàng lập gia đình. Nhưng có ai mà hiểu được cái tâm lý phức tạp của nàng. Nàng là một người phụ nữ trẻ trung đầy nhan sắc, ăn sống sung sướng nhàn hạ. Rất tiếc nàng lại thấy rất cô đơn trong cuộc hôn nhân long distance vô tình cảm.