Nghe lời hứa hẹn mặn nồng như vậy, tôi ngoan ngoãn mỉm cười rồi cúi xuống từ từ hôn vú của Ngọc. Hết hôn vú này rồi đến vú nọ, còn tay thì tôi thoa thoa hột le của Ngọc. Dâm thủy của Ngọc càng lúc ứa ra càng nhiều. Chắc lúc này Ngọc đã sướng đến tột đỉnh vì tôi thấy Ngọc cứ giật từng cơn, mặt mày nhăn nhó, tay thì bấu chặt lưng tôi, còn miệng thì ú ớ gì nghe không rỏ. Không muốn hành hạ Ngọc nữa nên tôi nằm úp lên người Ngọc nữa trên nữa dưới. Gác một chân Ngọc lên thành ghế, còn chân kia để duổi thẳng ra. Tôi cầm con cặc rà rà xung quanh âm đạo rồi từ từ đút vô. Khi đầu khất đã lọt vào trong rồi, tôi ngậm môi Ngọc nuốt mạnh và từ từ hẩy mông ấn cặt sâu thêm vào. Chắc đã lâu không làm tình cho nên khi tôi ấn sâu vào thì Ngọc nhăn mặt và ôm chặc lấy tôi. Vừa liếm xung quanh tai của Ngọc tôi vừa hẩy đều cho cặt chạy vô chạy ra trong âm đạo.
– Anh … anh … làm em … sướng quá … yêu … yêu anh nhiều … lắm nè …
Bây giờ tôi không hẩy nữa mà ép thân sát vào người Ngọc, tôi trườn lên trườn xuống. Làm như vậy cặc tôi lúc nào cũng nằm sâu trong âm đạo và sẽ làm cho Ngọc sướng nhiều hơn. Quả thật, Ngọc cào lưng tôi đau điếng và không ngớt rên la:
– Em …em … sướng quá à … anh … đừng ngưng nha anh …
Làm sao mà ngưng được, trong khi tôi cũng muốn điên lên đây nè. Biết sắp bắn ra nên tôi đổi kiểu khác để làm giảm bớt đi lửa dục vọng nhưng Ngọc đã ôm chặt lấy tôi, còn hai chân thì vòng sau lưng như muốn trói chặt tôi trong vòng dây tình ái. Đành vậy thôi, người tôi trân lại, ghì sát người Ngọc hơn và từng đợt từng đợt tinh khí của tôi bắn vào người Ngọc. Không những tôi điên dại mà Ngọc còn điên dại hơn tôi. Nàng ghì chặc mông tôi và hẩy cao lên, dường như để cho tinh khí của tôi bắn tận xâu vào thâm cung của nàng. Tôi vẫn để cặt nằm xâu trong âm đạo, vừa hôn nàng vừa nói:
– Em … em thích nhiều không?
Ngọc mỉm cười gật đầu nói:
– Anh hư quá à. Làm người ta mệt muốn chết nè. Em ghiềng là bắt đền anh đó nha.
– Anh cũng mong là lúc nào em cũng ghiềng.
Hai chúng tôi ôm nhau cười hạnh phúc, mong rằng thời gian ngừng lại để giử mãi mãi cái giây phút mặn nồng nàỵ
Trên đường về nhà, chúng tôi đặt ra nhiều vấn đề cho tương lai. Tôi nói:
– Anh không thể mang trọn hạnh phúc đến cho em vì anh đã có gia đình, vậy em có trách anh không?
– Em rất mản nguyện những gì em đang có. Đây là cuộc tình mà em đã chọn nên anh hãy yên tâm.
Cầm chặt tay Ngọc tôi tiếp:
– Cám ơn em đã yêu anh ….
Trong đám bạn nghề nghiệp của tôi có anh bạn người Tàu tên là Jimmy. Anh ta là một tay chuyên chụp hình khỏa thân. Anh ta đi qua lại Trung Quốc như đi chợ vì những cô người mẫu của anh ta đều là những cô gái sống ở Trung Quốc. Cũng từ anh ta mà tôi học được cách chụp hình khỏa thân. Nói đến đây chắc quý vị ngạc nhiên vì hình khỏa thân có gì đâu mà học, nhất là một thợ chụp hình như tôi. Nhưng thật không đơn giản như quý vị nghĩ. Những loại hình mà quý vị nhìn thấy trên internet là những loại hình để gây hứng sinh lý, không có chút gì gọi là nghệ thuật cả. Còn hình khỏa thân trong các cuốn báo playboy là những hình nghệ thuật, cho nên nó đòi hỏi kinh nghiệm, đầu óc sáng tạo và cặp mắt nghệ thuật của người cầm máy.
Một hôm Jimmy gọi tôi và nói là anh ta đang cần một số hình của các cô gái Việt Nam, thế là tôi nhận lời ngay. Sau khi nói chuyện với Jimmy xong thì tôi bắt đầu lo vì lúc đó cao hứng nên nhận lời còn bây giờ thì đi đâu mà tìm người? Tôi nghĩ đến tất cả những người tôi quen biết để coi thử ai có thể giúp tôi được về việc này và rồi tôi nghĩ đến Ngọc Anh. Cô ta là người bạn, người trợ tá mà tôi tin cẩn và thân nhất. Mổi khi tôi chụp hình, Ngọc Anh là người lo về trang điểm, làm tóc cũng như quần áo. Tôi hẹn Ngọc Anh đi uống càfê rồi trình bày câu chuyện với cô ta. Lúc đầu tôi cũng hơi lo là Ngọc Anh có chịu giúp tôi không nhưng khi nghe xong câu chuyện thì Ngọc Anh hứa giúp liền. Thật sự tính của Ngọc Anh rất lãng mạn, cô ta vẫn thường bàn đến những loại hình nghệ thuật lả lướt nhưng tôi đâu có nghĩ gì xâu xa hơn. Nói chung tính tình cô ta rất cởi mở và phóng khoáng. Không hiểu sao tuy chúng tôi thân nhau nhưng giữa chúng tôi có một khoảng cách, chưa bao giờ làm gì quá mức tình bạn. Đây là lần đầu tiên tôi bàn với Ngọc Anh về chụp loại hình này. Ngọc Anh cũng làm cho tôi ngạc nhiên là chấp nhận ngay không do dự. Tôi cũng không muốn hỏi thêm tới mà bàn làm sao chọn người mẫu. Thật ra loại người mẫu này cũng giống như người mẫu mặc đồ tắm, phải có thân hình đẹp, cái gì ra cái đó. Mông ra mông, ngực ra ngực.
Vài tuần sau, Ngọc Anh đưa tới cho tôi 2 cô người mẫu. Vì không muốn gia đình tôi biết những gì tôi đang làm cho nên tôi đánh lạc hướng, nói với nhỏ em họ đang phụ tôi coi tiệm chạy đi lấy thêm thuốc tráng film để tôi tiện việc tiếp chuyện với 2 cô này. Sau khi thoả thuận về tiền bạc cũng như những kiểu hình sẽ chụp. Tôi muốn coi thân hình thật của cô ta chứ không phải qua lớp vải. Thật sự mà nói, cả 2 cô không có chỗ nào chê được nhưng có 1 cô người hơi tròn tròn làm cho tôi ngạc nhiên kinh khủng. Nhìn bên ngoài không có gì khác lạ nhưng khi cô ta cởi đồ ra thì ….. lông rất là nhiều. Lông chạy một đường từ rún xuống rồi bao trùm che kín cả háng. Không những tôi mà Ngọc Anh và cả cô kia cũng trợn mắt nhìn. Thấy mọi người đang vui như vậy nên tôi hỏi chọc Ngọc Anh là bây giờ đến phiên Ngọc Anh cởi đồ ra cho chúng tôi coi. Ngọc Anh ngắt tôi một cái rồi cười và nói:
– Coi thử anh có tài gì để cho Ngọc Anh làm như vậy?
Một câu nói đầy hứa hẹn thách đố của Ngọc Anh làm cho tôi mường tượng đến những gì sẽ xảy ra ở ngày mai. Xong việc, tôi cám ơn 2 cô đã chịu giúp tôi rồi bắt tay từ giả. Riêng Ngọc Anh thì tôi nói ở lại để bàn tiếp câu chuyện. Nói đúng ra thì có gì đâu nữa mà bàn với tính nhưng lợi dụng cơ hội này để câu độ Ngọc Anh. Tôi đặc nhiều vấn đề và tin chắc rằng Ngọc Anh mắc cở nhiều lắm vì mặt cô ta đỏ lên, giọng nói mất bình thường. vẫn chưa chắc ăn nên tôi thử tiếp. Tôi ngưng nói và nhìn thẳng vào Ngọc Anh, cô ta không dám nhìn tôi mà ngượng ngùng cúi mặt xuống. Được thế, tôi chồm tới nâng cằm Ngọc Anh lên, ghé hơi sát mặt Ngọc Anh một chút. Đợi một lúc không thấy tôi làm gì, Ngọc Anh ngước mắt nhìn tôi như thầm hỏi điều gì. Tôi vừa cười vừa đá lông nheo vừa vuốt nhẹ mủi Ngọc Anh rồi buông cô ta ra. Làm như không có chuyện gì, tôi đứng dậy và rủ Ngọc Anh đi ăn, rủ là rủ vậy thôi chứ tôi biết chắc là Ngọc Anh không đi vì trong đầu cô ta giờ này đâu thiết gì đến ăn uống nhưng toàn là những thắc mắc, những câu hỏi tại sao tôi làm như vậy. Không chừng cô ta nghĩ tôi khùng vì đúng ra thì tôi hôn cô ta mới phải nhưng đằng này tôi không làm gì cả mà còn ghẹo cô ta nữa. Mục đích tôi làm như vậy là để cho Ngọc Anh suy nghĩ hơn nữa tính cô ta cũng có chút ngạo mạn cho nên tôi cố ghẹo để một ngày nào đó Ngọc Anh tự cởi đồ ra cho tôi coi và còn hơn thế nữa chứ tôi không muốn tự làm để rồi Ngọc Anh coi tôi cũng như những người bình thường khác vì nếu không thì cô ta đâu thách đố đến bản lảnh của tôi.
Rồi một ngày đẹp trời cũng đã đến. Tôi và Ngọc Anh cùng giúp cho một đám cưới cách chỗ chúng tôi khoảng 3 tiếng lái xe. Chúng tôi phải đi vào buổi chiều trước đó vì đám cưới tổ chức quá sớm sợ rằng chúng tôi đi không kịp vào sáng hôm đó. Chúng tôi tới đó thì trời cũng bắt đầu tối. Kiếm gì ăn rồi về khách sạn nghỉ để chuẩn bị cho ngày mai. Tôi đề nghị với Ngọc Anh là mướn một phòng, Ngọc Anh ngủ trên giường còn tôi thì ngủ dưới đất. Tắm rửa thay đồ ngủ xong, chúng tôi ngồi coi TiVi nói chuyện. Tôi biết là cô ta vẫn còn thắc mắc về chuyện hôm trước nên tôi cố tình gợi chuyện để cô ta hỏi tôi tại sao không hôn cô ta lúc đó mà chỉ vuốt mủi thôi. Quả thật, cô ta ấp úng hỏi tôi:
– Ngọc Anh thấy anh có nhiều cái khác lạ hơn người ta lắm.