VN88 VN88

Làm tình với ma hồn hoang – Truyện 18+

Cúc mừng rỡ, nàng không ngờ mình vẫn còn có thể sống với An một cách thần kỳ như vậy…

Đã hơn một tuần lễ nay, từ khi giết Cúc, bỏ trong chiếc thùng phi lớn, trộn xi măng, đổ hồ. Luận sống trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Mặt mũi chàng teo lại và nhăn nheo một cách nhanh chóng. Chàng có cảm tưởng mình già đi cả mấy chục tuổi.

Khi trộn hồ, đổ bê tông trong nhà kho để dấu xác chết Cúc, chàng đã yên tâm vì như vậy là khá an toàn. Nhưng bây giờ mới không biết phải làm sao thủ tiêu cái thùng phi đầy xi măng và đá sỏi nặng cả tấn này ra khỏi nhà đây .Không lý cứ để cái thùng phi nằm chình ình như vậy trong nhà được mãi hay sao.

Dù cho có qua mặt được mọi người, nhưng đêm đêm hồn ma ám ảnh làm Luận không thế nào chợp mắt được.

Tiếng ằng ặc của Cúc trước khi tắc hơi cứ réo lên trong tai Luận từng hồi như nàng muốn về đòi mạng. Nếu cứ phải sống mãi nhưthếnày, chắc chắn Luận sẽ điên lên mà chết chứ không thế nào chịu nổi.

Đã như vậy, Chín và Bẩy thi sĩ còn gọi điện thoại cho chàng liên tục. Luận đã để máy trả lời tự động là chàng và Cúc đi nghỉ mát xa cả tháng mới về, nhưng những cú điện thoại này’ cũng làm cho tâm thần chàng bấn loạn không ít. Đám người này thật là nguy hiểm, chúng đã biết hết hành động của chàng. Cái chuyện ma quỉ không khi nào Luận tin được. Chắc chắn phải có nguyên do nào để cho họ biết được việc làm của chàng.

Bởi vậy, dù muốn hay không, Luận cũng phả.i truy cho ra và thủ tiêu cái đám người này đi càng sớm càng tốt. Nếu không, vụ giết An và Cúc, chắc chắn sẽ đưa chàng lên ghế điện ngồi mà về chầu Diên Vương rồi.

Đã hơn một giờ khuya mà Luận vẫn không sao chợp mắt được. Chàng nghĩphải làm một cái gì để phá tan không khí ma quái này mới được. Chợt nghĩ tới Chín, người đàn bà đồng bóng mang danh Xác Cậu Hai Trạng. Luận chợt có ý nghĩ táo bạo: Tối nay chàng sẽ mang cô nàng này về đây ngủ, và dùng nàng giết tất cả mọi người.

Nghĩ vậy là Luận làm liền. Nhấc điện thoại lên gọi cho Chín. Chuông điện thoại reo cả chục lần mới thấy tiếng Chín lè nhè đầu dây bên kia.
– Alô… ai đó. . .
– Luận đây, em còn nhớ anh không?
Tiếng Chín mừng rỡ:
– Ủa, anh Luận hả. Anh trốn đâu mà bây giờ mới thấy tiếng.
Luận nói dối thực tự nhiên.
– Anh vừa đưa Cúc đi Hạ Uy Di về, nhớ em quá nên về tới nhà giờ này cũng phải gọi điện thoại cho em ngay.
– Thế chị Cúc đâu rồi?
– Cúc còn muốn ở lại Hạ Uy Di phơi nắng thêm mấy ngày nữa. Anh phải về trước lo công chuyện làm ăn chứ.
Chín có vẻ hớn hở.
– Vậy anh có thì giờ ghé chơi em nhé. Nhà đơn chiếc quá, buồn ghê đi anh ơi.
– Ủa, vậy vợ chồng Bẩy thi sĩ đâu?
– Anh chị ấy đâu có ở với em. Họ chỉ qua đây mỗi ngày vài tiếng trong công chuyện làm ăn thôi mà. Em ở một mình cô đơn quá đi anh.
– Vậy anh tới đón em đi chơi bây giờ có được không?
– Chín mừng rỡ.
– Anh có nói thực không đó?
– Nhưng em có ngại khuya quá rồi không?
– Đối với em đâu có giờ giấc gì, anh tới lúc nào lại không được. Nhấtlà bây giờ không có khách khứa gì, chúng mlnh lại càng dễ… tâm sự phải không anh?

VN88

Viết một bình luận