“Vì anh còn yêu vợ ? “
“Đúng vậy “
Sau gần một tiếng đồng hồ trò chuyện với Liên, Phúc cảm thấy dễ chịu hơn, liền bốc điện thoại gọi Loan nhưng cũng không được Loan tiếp chuyện. Phúc đau buồn, ngồi suy nghĩ rất lâu vẫn chưa tìm được giải pháp nào thích đáng để làm vừa lòng cả hai người đàn bà. Phúc rất yêu Loan, nhưng một đêm với Liên như một năm trên thiên đường, chàng không thể nào quên được Liên. Phúc yêu cả hai và cũng không muốn phải xa một trong hai người.
Phúc gọi điện thoại cho Loan một lần nữa, chuông reo một hồi rồi báo cho chàng biết cứ nhắn tin, sẽ gọi lại sau. “Em Loan, Phúc đây, anh muốn nói chuyện với em. Anh biết em rất giận anh, không muốn gặp anh, nhưng anh tha thiết yêu em. Nếu em còn yêu anh, khi hết giận hãy gọi lại cho anh số 539.6789 .
Phúc gác điện thoại, sửa soạn đi tắm nhưng lại sợ khi Loan gọi không nghe thấy nên đành nằm xuống giường chờ đợi.
Chuông điện thoại reo vang, Phúc nhổm dậy, chụp ống nghe.
“Hello, Phúc nghe đây “
“Liên đây, em đến với anh nhé ? “
“Tất nhiên. Mời em “Phúc nhắm mắt nghĩ ngợi, chàng biết để Liên đến là một điều sai lầm nhưng không thể từ chối được “
“Tuyệt diệu. Em mong được gặp anh. Tiện dịp em cũng đã điện thoại cho mẹ, bà cũng mong được gặp em “
“Nhưng em lại đến đây ở với anh, sao em không đến ở với bà ? “
“Em không thể ở chung với mẹ em được. “
“Oh, xin lỗi em “
“Anh không có lỗi gì hết. Em sẽ cho anh biết lý do tại sao em không thể ở chung với mẹ được “
Phúc sắp xếp lại căn phòng cho ngăn nắp, gọi bồi lấy một chai rượu vang và một bó hoa. Ngồi đợi chừng nửa giờ thì nghe có tiếng gõ cửa. Phúc chậy ra mở cửa, Liên lao vào vòng tay Phúc, hai người trao cho nhau nụ hôn nồng nhiệt.