Trước khi anh gặp em, Hải nói, “Anh chưa từng về mình với bất kỳ ai ở đất Nước này? Anh nhớ một đêm nọ khi anh mang đến phòng em tặng một cây noel nhỏ & đã tâm sự với em về cuộc đời thơ ấu của anh, về việc anh đã khổ sở như thế nào khi trốn khỏi Việt nam, lênh đênh trên biển khơi với những ngày không thể quên trong ký ức, ở trại trại tị nạn, rồi được đặt chân lên mảnh đất mà mọi người cứ ngỡ rằng là một miền đất thánh, được đi học lại và cuối cùng là đang ngồi cùng em ở BOCARATON này tâm sự và em đã lắng nghe thật say sưa, đôi mắt em sáng rực lên, và anh có cảm tưởng như cả cây thông Noel cũng đang lắng nghe anh kể, như trong truyện cổ tích vậy.
Hải tiếp:- “Nhưng” có một đoạn anh đã “CUT” không kể cho em hay. Anh, anh…. Chưa nhập Quốc tịch Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ !!! Mộng Cầm đột nhiên tròn xeo đôi mắt mĩ miều của nàng, thay vì mọi ngày cũng đôi mắt ấy rất long lanh & hiền dịu đáng iêu làm sao, thì bây giờ như nói lên mội sự ngạc nhiên & giận dử chứa trong đô mắt ấy của nàng mà không sao tả nổi…
“À không, anh muốn nói với em cuộc đời phiêu bạt của anh tại mảnh đất này” Anh cười cay đắng. Hải tiếp:- ý anh nói là mười lăm năm trời anh phiêu bạt khi chưa quen em.
Nàng cắt ngang:- Vậy là tổng cộng là 18 năm rồi kể từ khi anh đặt chân lên mảnh này, mà sao lại thế, không thể hiểu được, hay là anh không muốn bảo lảnh cho em rồi phịa chuyện như vậy.
Vậy em biết anh làm cho Hảng này bao lâu chưa? Hải ngắt lời nàng.
Chứ Mike không nói cho em nghe à?
Không! Cái ông gì mà cứ lầm lầm lì lì suốt ngày, không cười một miếng nữa chứ nói năng cái nổi gì, đúng là mọt sách:- Mộng cầm đáp.
Thì nó là dân account mà, suốt ngày chỉ biết tính tính toán toán có biết ăn chơi cái con “Cặc” gì đâu:- Hải xin lổi nàng đã … rồi tiếp, chính nó đã bảo lảnh cho anh làm ở Hảng này đó!!!???
Thực ra anh chỉ làm ở đây có 4 năm à, bổng Mộng Cầm cắt ngang:- Vậy hơn 14 năm còn lại Anh ở đâu? làm gì? Băng Đảng, Lang thang, Học & “Nhà” Liên Bang:- Hải đáp.
Nhà Liên Bang? :- Mộng Cầm hỏi. Là đi “TÙ” đó:- Hải trả lời.
Trời !!! Hèn gì nhìn bề ngoài của anh trí thức, nhưng lột bỏ hết áo quần trên người thì thì đúng là dân “Bụi Đời” cái hình con bò cạp chần dần ở sau lưng, cu thì sần sùi lổ chổ… hết biết!
Lãng Tử Đa Tình mà:- Hải đáp
Chắc mấy ông USP này mù hết rồi nên mới bị cái mã bề ngoài của anh lừa rồi?
Không đâu! ở cái sứ sở này cái gì trong đời của mình nó đều records hết trong cái computer rồi, bị “vết” thì coi như tiêu tùng đời trai đó, ai ai cũng biết tất. Cho nên Mike chính là người mà anh “Nợ” nhiều nhất đó. Vả lại khi Anh vào phỏng vấn ở USP này – thì tuyệt, dĩ nhiên là phải nói trời phú cho anh cái bề ngoài & ăn nói thì… em cũng biết rồi, gặp lúc người đang cần dân tiếp thị, khúc sau thì em biết rồi đó.
Hải bổng hồi tưởng lại 4 năm ngồi trong cái “Nhà” Liên Bang đó:- Ôi trời, đúng là địa ngục trần gian. Nếu Mẹ có sinh ra con lần hai trong đời thì Trời bảo cũng không giám phạm tội lần hai ở nơi này…
Ê nhóc, lượm cục xà bông cho tao:- cái thằng Mỹ đen to đùng trần trùng trục đang tắm kế bên hét to bên tai Hải.
Giật mình! Hải vội cúi xuống nhặt cho nó. Bổng thấy hậu môn của mình bị một vật gì trơn tuột chạy thẳng vào, theo phản xạ tự nhiên gồng mình một cái, vật đó phọt mạnh ra sau, ngoái nhìn lại thì ra thằng tổ mẹ Mỹ đen nó nhét cả cục xà phòng vào hậu môn mình. Chưa kịp hoàn hồn thì bổng đâu ra xuất hiện thêm hai thằng khác đang giử chặt đầu & hai tay, còn thằng đen ban nảy đang tuốt cái con cặc to đùng dài ngoàn của nó đút thẳng vào hậu môn Hải. Mắt muốn nổ đom đóm, ruột gan muốn ói ra, rồi Hải té sỉu không biết gì nữa….
Khi tỉnh dậy mỡ mắt ra thấy mình đang nằm trên giường bệnh xá người vẫn trần như nhộng, phần thân giữa được băng kín mít, chợt Hải nghe một giọng nữ nói tiếng Mỹ kiểu Mễ:- Mã mẹ nó may cho chú em đó, chút xíu nữa là chú em không còn cái lổ để địt rồi.
Hải tưởng rằng cô y tá nói đến cái của quý do cha sinh mẹ đẽ để lại cho, vội vàng rờ xuống thử, Ồh may quá vẫn còn nguyên si dưới lớp bông băng kín mít, tạ ơn trời:- Hải thầm nghĩ.
Nằm yên đó:- Một giọng quen thuộc thốt lên của bà y tá sồn sồn thường chăm sóc chàng.
Hải nằm sấp yên lặng không sờ mó vào dương vật của mình nữa. Vết thương cậu đã gần khỏi hẳn rồi, tui tháo băng luôn đây:- Giọng bà y tá vang lên. Không hiểu sao nữa chắc do mấy ngày qua bị bó chặt quá & ngứa ngáy khó chịu nên hôm nay khi được tháo băng, Hải cảm thấy con cu mình khác lạ, như chim sổ lồng, thoải mái hẳn ra, cảm nhận một luồn gió mát rượi thấy dễ chịu làm sao.
Tuyệt! – bà y tá thốt lên.
Trời con cu cậu trông vậy mà dữ quá, lâu rồi tui không thấy có thằng bệnh nào được như cậu, rồi bà ya tá sờ nhè nhẹ vào mấy cái chổ lồi lỏm do trước đây bị khâu lại, làm trong người thấy nóng rang lên, hay là do mấy tháng nay bị bắt, hỏi cung, trả lời luật sư, cảnh sát tụi nó dần tơi bời, nên Hải không nghĩ đến chuyện ăn chơi trước còn làm “Tiểu Sát Tử” ở khu ChinaTown trước khi bị bắt do tham gia cướp ngân hàng. Nên bà y tá mới vuốt nhẹ mấy cái là nó chỉa lên trời cương cứng ngắt, làm mặt bà y tá sồn sồn rạng hẳn lên. Cha ! lâu rồi không kiếm được con “cặc” nào đã để vuốt hôm nay ‘trúnh mánh’ rồi đây, thằng là dân băng đảng chắt chơi bời dử lắm đây:- bà y tá đang nghĩ.
Hải chỉ đợi có thế, tim chàng đạp thình thịch hai tay ngượng nghịu không biết đễ đâu. Bà ya tá tự động cởi áo ra, tuy đèn trong phòng có hơi mờ nhưng cũng đủ cho Hải thấy rỏ nước da ngâm ngâm của mẹ y tá sồn sồn đang nứng lồn sảng ở trong cái trạm xá của cái “Nhà Liên Bang” này, Ôi cái lưng phẳng lì làm sao… trong khi đó bà y tá bổng nhiên rướn người lên, đưa hai tay kéo rút cái giải băng còn nằm dưới mộng của chàng. Bóp! Bà la lên, thành không ngần ngại đưa tay bóp nhẹ vào cặp đùi hơi nhảo, tay kia vuốt dọc sống lưng của bà ya tá làm bả giật bắn lên như có điện truyền vào.
Trong lúc đó bà đã ngồi xuống bàn tay đã nắm chặt lấy dương vật của Hải, con cu cứng ngắt được bàn tay điêu luyện nắm vuốt như một con rắn đang trườn ra khỏi hang, Đầu cu của Hải nóng bỏng, bà siết mạnh hơn, còn tay kia kéo đầu thành xuống bộ ngực đồ sộ cũa bà sồn sồn bốn mươi tuổi, Hải liền mút mạnh vú bên phải tay nắm vú bên trái, rồi sau vài phút môi Hải tham lam liếm qua liếm lại như vớ được mồi ngon nước miếng trải đầy trên bộ ngực chảy dọc xuống khe giữa.
Bà y tá không tự chủ đựơc nữa, rên rĩ liên tục tay không ngừng vuốt ve con cu quá đã của Hải, hơi thở đứt quảng thân mình cong lên hạ xuống, nước nhờn ở âm hộ bà bắt đầu tiết ra không ngừng. Chỉ chờ có thể Hải đưa tay xuống dưới ngày cữa Lồn bà & đưa ngón tay vô giữa khe hở, móc móc cái mồng đốc của bà y tá đang nứng, nước nhờn theo ngón tay Hải tuôn ra ướt nhẹp cả lòng bàn tay, rồi bà y tá kẹp thật chặt cặp đùi vào ngón tay đó như muốn nuốt trọn cả bàn tay vào trong âm đạo & rên rỉ liên hồi bên tai Hải làm Hải nứng không chịu nổi cái âm giọng dâm dật ấy.
Thôi mà ‘Má’ chơi nhảy lên chơi tui đi:- Hải nói, con chịu hết nổi rồi coi chừng con bắn ra đây, lúc này vì cái hậu môn của Hải vừa lành vết thương nên không dám nắc, nên Hải mới kêu bà chơi mình, chứ ngày thường thì thôi rồi. Nỡ một nụ cười thỏa mãn bà nhảy ngồi xổm lên, cầm lấy con cu Hải cà cà cái đầu khất hơi dị thường vào cái Lồn đang ướt nhẹp xàng qua xàng lại, nhưng củng chưa đẩy vào, xong rồi bà còn cà cạ tiếp vào hai bên mép Lồn mình làn cái động tác thật ư là chuyên nghiệp & điệu nghệ, làm Hải nứng quá la lên & nẩy mông lên: Ót,… trọn con cu Hải chạy tuốt luốt vào trong âm đạo…
Đã thiệt:- bà y tá thốt lên. Hải vùng dậy tiếp tục nắc mạnh, ưởng cong người lên hơi ngả về sau để cu cong lên đụng phải tử cung của bà y tá một cách đặc biệt, bà hét lên trong lúc nghiến răng răng: Mạnh nữa vào con ơi! Hải…. Em thèm lắm…
– Dập mạnh vào cưng… Ối….chết tôi rồi…Á….á….Hứ…hự….hự…..