Nghịch tử giết mẹ còn gieo HIV cho các thiếu nữ: Không ai ngờ rằng sau màn bi kịch giết mẹ của nghịch tử Bùi Hoàng Tùng ở thôn Trung Hậu (xã Lan Mẫu, huyện Lục Nam, tỉnh Bắc Giang) thì còn tiếp diễn một tấn bị kịch nữa, đó là đại dịch HIV mà nghịch tử này đã “trót gieo” cho những thiếu phụ trong thôn xóm…
Cả xóm hoảng hốt khi biết kẻ giết mẹ bị nhiễm HIV
Tuy đã có vợ và hai đứa con kháu khỉnh, nhưng Bùi Hoàng Tùng (SN 1982) không lo tu chí làm ăn mà hắn ngày đêm chỉ say mê trên chiếu bạc. Vợ đi nước ngoài, gửi được bao nhiêu tiền về hắn đều nướng vào những canh bạc thâu đêm. Căn nhà mới xây trống rỗng vì của cải đều lần lượt “đội nón ra đi”.
Mẹ của Tùng là bà Trần Thị Toàn (SN 1954) mặc dù đã hết sức khuyên can nhưng hắn bỏ ngoài tai, làm được đồng nào bà dồn tiền để trả đậy nợ nần cho hắn. Của đau con xót nên bà Toàn ra sức dạy bảo, thậm chí mắng chửi hắn hòng mong con quay đầu lại. Thua bạc triền miên, nợ nần chồng chất nên hắn sinh ra bần cùng chán nản, chính những lời chửi mắng của bà Toàn lại khiến hắn bực bội trong người. Từ đó mà trong người đứa con “phá gia chi tử” này nhen nhóm một ý nghĩ thù hận người mẹ đã mang nặng đẻ đau ra mình.
Chính sự thù hận của đứa con bất hiếu này mà án mạng đã xảy ra. Vào đêm 28/10/2012, Tùng đã ra tay sát hại mẹ ruột của mình bằng cách bóp cổ cho đến chết. Sau đó, hắn khéo léo dựng hiện trường giả là một vụ cướp của, giết người nhằm che giấu đi tội ác của mình. Song, những biểu hiện của hắn đã không qua mắt được các cơ quan chức năng, hắn bị bắt ngay ngày hôm đó.
Giết mẹ và gieo HIV cho các thiếu nữ cùng xóm (Ngôi nhà của nghịch tử giết mẹ.)
Sau đó 2 tháng, ngày 21/12/2012, một phiên tòa lưu động đã mở ra tại xã Lan Mẫu để xét xử Trần Hoàng Tùng. Kết thúc phiên tòa, Tùng đã phải đón nhận bản án tử hình vì hành vi giết chết chính mẹ đẻ của mình. Bản án đó không có gì bất ngờ, nhưng cái bất ngờ lớn nhất của phiên tòa là hắn khai đã bị phơi nhiễm HIV hơn 2 năm nay.
Việc hắn khai bị nhiễm căn bệnh thế kỷ khiến những người hàng xóm của hắn hoảng hốt, lo lắng. Người dân nơi đây thạm chí còn rất mù mờ về căn bệnh này cũng như nguy cơ lây nhiễm. Một số người thì hoảng hốt “không biết ngày trước ăn uống, làm cùng nó có bị làm sao không, thỉnh thoảng vẫn chạm tay chạm chân…?”. Thành ra cả thôn lo lắng vì trước đây trót cùng dùng chung đồ đạc, ăn uống cùng hắn.
Giật mình trước thành tích “lên giường” với phụ nữ của con bệnh HIV
Không chỉ những người hàng xóm cảm thấy lo lắng trước sự việc Trần Hoàng Tùng bị nhiễm HIV, mà người ta còn “choáng” hơn với lời khai của hắn trước tòa về việc hắn đã cặp kè với vô số phụ nữ. Hắn khai là “đã lên giường” với nhiều phụ nữ trong thôn xóm gần nhà. Rồi hắn liệt kê khoảng chục cái tên phụ nữ xung quanh mà hắn thường chung chạ chăn gối.
Theo bà Phùng Thị Mít – Chi hội trưởng Phụ nữ thôn Trung Hậu – theo những cái tên hắn liệt kê thì tất cả đều có chồng đi nước ngoài, một mình ở nhà nuôi con hoặc là những người phụ nữ không chồng con. Tùng có vợ đi nước ngoài nên hắn hiểu tâm lý những người phụ nữ xa chồng. Tùng tìm cách tiếp cận với họ, không khó để một kẻ lẻo mồm như hắn đưa những người phụ nữ đang “rực lửa xuân” kia lên giường với hắn.
Trong những cái tên đó, người già nhất đã 50 tuổi, còn trẻ nhất thì 18 tuổi, tập trung ở 3 thôn của xã Lan Mẫu, nhưng nhiều nhất là tập trung ở thôn Trung Hậu. Điều tệ hại hơn là hắn đã lên giường với những người phụ nữ này trong khoảng thời gian mà hắn đã mang căn bệnh thế kỷ, tức là trong khoảng thời gian hơn 2 năm trở lại trước khi hắn bị bắt.
Người tình già nhất của hắn là bà N.T.T, năm nay đã 50 tuổi. Bà T là người nơi khác đến đất Trung Hậu thuê nhà để làm ăn. Bà không chồng, lấy nghề làm bỏng ngô để sinh sống, tuy đã có tuổi nhưng người phụ nữ này còn khá mặn mà. Dù đáng tuổi con nhưng Tùng vẫn nhòm ngó người đàn bà ở vậy này, mỗi lần đi qua hắn đều buông những lời bông đùa. Không ngờ những câu đùa của hắn đã đi vào lòng của bà T, trong tâm hồn người phụ nữ này vẫn còn những khát khao với mối tình đôi đũa lệch, vì vậy mà bất chấp tuổi tác cặp đôi này vẫn quan hệ lén lút.
Đường vào thôn Trung Hậu.
Cùng lúc đó, Tùng còn đi lại với những người phụ nữ khác đang “phòng không” vì chồng đang ở nước ngoài. Trong đó có N.T.H (SN 1981), là một người có nhan sắc mặn mà lại là “gái một con” nên H không tránh khỏi những con mắt thèm thuồng của những kẻ háo sắc. Nhà cùng xóm lại cùng cảnh thiếu thốn vợ chồng nên H và Tùng dễ dàng đồng cảm với nhau. Việc gì đến rồi cũng đến, H đã ngã vào vòng tay của Tùng và quan hệ với hắn trong một thời gian khá dài mà chẳng ai hay.
Cùng với H là D.T.P (SN 1975), đã có 2 mặt con, chồng lại đi nước ngoài đã khá lâu nên việc chăn gối của người phụ nữ này vắng vẻ lâu ngày. Là một phụ nữ nhìn lúc nào cũng “hừng hực lửa” lại đang độ xuân nên P dễ dàng để ý đến những lời ong bướm của Tùng. Mỗi lần hắn đi ngang qua nhà mình, P cũng đưa ra lời trêu đùa lả lơi cùng hắn. Tùng cũng hiểu được là P đã “bật đèn xanh” cho mình lên không bỏ lỡ cơ hội để tiếp cận P…
Kéo nhau đi xét nghiệm, rải “truyền đơn” kết quả
Sau ngày đưa Tùng ra xét xử, những người phụ nữ này mới tá hỏa ra là mình đã chung chạ với một người bị nhiễm HIV lâu nay mà không hề hay biết. Nếu đúng như những gì mà Tùng khai tại tòa thì quả là một hiểm họa khôn lường.
Sau khi phiên tòa kết thúc thì một chuyện bi hài diễn ra là thôn xóm thi nhau kéo đi xét nghiệm HIV. Tuy không công khai nhưng tất cả những người phụ nữ đã “trót dại” đều âm thầm đến các trung tâm y tế để kiểm tra. Cái xóm bình yên lại được một phen lao xao chẳng khác gì cái ngày xảy ra án mạng. Người ta thi nhau bàn tán người này người kia đã bị mắc bệnh, khiến cho một số người phụ nữ dây dính với Tùng không dám cả đi ra đường.
Những cuộc tình vụng trộm của Tùng ít người biết được, nhưng việc Tùng đi lại với T.T.T (SN 1982) thì xóm làng đều biết cả. T cũng là người tình “chính thức” của Tùng sau khi vợ Tùng đi nước ngoài 2 lần. Cả hai từng là đôi bạn thân và có tình cảm với nhau trước khi lấy chồng, lấy vợ. Khi đã xây dựng gia đình thì mối tình đó lại có dịp bùng phát khi một bên thì chồng đi vắng, một bên vợ đi vắng.
rưởng thôn Trung Hậu Trần Đại Nghĩa làm việc cùng phóng viên.
Khi Tùng bị bắt và kết án thì T cũng là người đầu tiên người ta bàn tán. Lúc đó mặt T nhiều mụn nên dân làng kháo nhau rằng cô đã lây căn bệnh thế kỷ từ người tình của mình, còn T thì khẳng định rằng mình không hề bị. Tức tối, T đi làm xét nghiệm HIV, khi cầm tờ giấy kết quả âm tính không bị lây nhiễm, T liền photocopy thành nhiều bản rồi lặng lẽ đi “rải truyền đơn” ở làng trên xóm dưới cho “thiên hạ biết mình không bị nhiễm HIV”. Các bờ tường, cột điện, người ta đều thấy được dán một tờ kết quả với cái tên “T.T.T âm tính với HIV”. Sự việc thành trò cười cho dân làng, sau mấy hôm thấy nhiều người phê phán quá, T đã âm thầm đi bóc tất cả xuống.
Rất may là T không bị lây nhiễm từ Tùng, nhưng ai dám bảo rằng những người phụ nữ từng “lên giường” với hắn không bị. Nếu những người bị lây nhiễm không dám nói ra thì đó là một tai hại vì nguy cơ lây nhiễm cho những người xung quanh là rất cao, và nhất là chồng con của họ. Khi được hỏi về biện pháp tuyên truyền để ngăn chặn nguy cơ lan truyền HIV trong cộng đồng sau sự việc thì Chi hội trưởng Phụ nữ thôn Trung Hậu Phùng Thị Mít và Trưởng thôn Trần Đại Nghĩa đều nói: Đây là một việc tế nhị nên rất khó tuyên truyền!
(Hay Hay Nhất Tin An Ninh)