Hắn cuối xuống tụt quần nàng tới gót chân,miệng lưỡi hắn liếm mạnh vào hạ bộ của nàng.Nhung quằn quại đầu dựa vào tường rên rĩ,Trực mê say liếm láp như kẻ đói ăn lâu ngày.Nhung quỵ nằm xuống thảm.Trực trườn lên.Dương vật hắn được giải phóng ra khỏi quần cương cứng nóng hổi chui gọn vào vào khe lồn của Nhung ăn khớp dầu mỡ.Hai thân thể nhập một.Đôi mông của Trực lên xuống vũ bão bất tận.Như người dâng hiến trọn vẹn,Nhung soãi tay quấn cào tấm thảm, gào lên say mê: “Đụ đi anh…đụ cho đã đi anh….mạnh A!…aa..a..a.!”tiếng rít trong kẻ răng,Trực biết nàng tới chỉ.Hắn lật sấp Nhung trở lại.Tiếng rên của nàng nghe đã lỗ tai.Mông đít nàng nhô cao trắng ngần gợi cảm.Trực phóng tới những cú dập mạnh bạo đẩy Nhung về phía trước,lưng hắn lấm tấm mồ hôi.Mắt Nhung khờ khạo,mắt Trực long lanh phi nước đại.Hai bộ phận sinh dục hút nhau ra vào bất tận.Hai thân thể sống động chung hưởng khoái lạc đến lúc sập xuống bất động trong cơn cực ngất cả hai cùng xuất tinh….Im lặng thụ hưởng.Trực xoay Nhung lại hai người hôn nhau…
Hưng tắt cuốn băng VCR nhìn Hồng.Hắn đang chiếu lại cuốn băng làm tình của vợ và chồng của Hồng.Trong nhà vắng tanh.Phía ngoài nắng hanh vàng ngã về chiều,trên sân lũ chim trời trở về reo gọi.Hồng ngồi im lặng trong cái váy lụa mát như da thịt của nàng.Hưng đang nhìn sự phản ứng của Hồng.Bỗng Hồng đứng dậy tiến về Hưng nói như gió thoảng: “Có sao! Đến phần tụi mình!……cho…em bú Hưng đi.Trực bú vợ anh….thì vợ hắn…bù lại…huề! Em ướt lắm rồi…Hưng ơi!!!!”Câu nói như có sự công phá của quả đại bác thoát ra khỏi nòng bắn đi.Hưng sướng tê khi bàn tay hắn mò vào hạ bộ đẫm ướt của Hồng.Hắn đẩy nàng về phía sô pha.Da thịt mát mẻ của Hồng căng nóng lên trong bàn tay điệu nghệ của Hưng.Hưng thủ thỉ: “Không… Trực bú vợ anh…thì anh bú lại vợ hắn…!” Tiếng cười dòn tan trong cơn kịch dâm của hai người.
Mùa hè 2006.
Bầu trời chứa chang ánh nắng tươi mát.Gia đình Trâm cùng gia đình Nhung và gia đình Hồng đang cùng một chuyến nghĩ hè chung êm ấm,trên một bãi biển miền Nam nước Mỹ,quên đi những trận bão khủng khiếp năm vừa qua.Nhung và Hồng không những mang niềm vui tràn ngập của tình bạn mà luôn cả chia sẻ tình yêu.Hưng và Trực bằng lòng với những lối sống chung nhau và còn yêu vợ hơn ngày xưa.Thằng Ti đã mười tám đi đại học và Trâm không còn muốn giữ nó cho mình.Nó có cuộc sống và tương lai.Với đời sống tình dục thoải mái Trọng tự cho mình mang âm hưởng hiện sinh và Trâm với thân hình còn bốc lửa hắn để cho nàng tự lựa chọn tình dục cho riêng nàng, nếu nàng được hạnh phúc.Cuộc nghĩ hè nầy không có bọn con nít theo nên những người lớn tự do không vướng víu.Căn nhà nghĩ mát gần biển xa thành phố nên mọi người thấy rất riêng tư.Trọng đề nghị: Ai ăn mặc gì cũng được,không….cũng không sao.Mọi người tán thưởng.Trực đề nghị: Mấy bà không cần phải mặc gì…cho nóng…cởi hết càng tiện,càng mát.Các bà nhao nhao: Ở đó mà ham…nhưng tụi nầy không ngán đâu.
Hôm sau Nhung và Hồng rủ Trọng lấy xe đi mua đồ ăn và bia,chỉ có Trâm ở nhà.Trong bộ đồ tắm nhỏ nàng đang đứng trong phòng ăn nhìn ra biển.Thân hình gợi cảm như toát ra lời mời mọc nhục dục. Bỗng từ biển Hưng dẫm cát đi về,vừa tới cửa hắn vào phòng ăn mở tủ lạnh lấy chai bia.Trâm quây trở lại bất ngờ thấy Hưng đã thoát y.Thân hình Hưng không xồ xề,rắn chắt,đẹp,cho người đàn ông cùng lứa tuổi của hắn.Nhất là cái dương vật sạch sẽ da qui đầu cắt gọn lòng thòng to lớn. Trâm ồ lên một tiếng quây đầu đi chổ khác.Nhưng Hưng tỉnh queo đến sau lưng nàng ôm vào hông cà dương vật vào mông nàng nói:
” Bộ chưa thấy đàn ông bao giờ sao!?”
Trâm im lặng,không phản ứng khi Hưng se sẻ đưa tay kéo quần tắm của Trâm xuống.Từ đàng sau dương vật hắn từ từ cương cứng,hắn cà nhẹ dương vật trên đôi mông nẩy nở của nàng.Trâm quây lại cặp mắt long lanh,Hưng ấn nhẹ nàng xuống.Trâm say sưa bú cặc Hưng một cách thành khẩn,một lát sau hắn dìu nàng lên chiếc sô pha dài.Hắn nằm xuống và Trâm tiếp tục liếm láp cái dương vật to lớn ướt át lẫn nước miếng và chất dâm nhớt tư đầu cặc tươm ra.Đang chổng đôi mông say mê thì từ phía sau nàng một dương vật lớn khác chui vào âm hộ của Trâm nắc nhẹ và mạnh dần.Trâm quây đầu lại khi thấy Trực nheo mắt nhìn nàng.Trâm rên rĩ càng lúc càng lớn trong sự kích ngất, nhiều khi nàng lơi ra không bú cặc Hưng tiếp.Bỗng Trực rút dương vật ra lật Trâm nằm ngữa nửa trên sô pha nửa dưới đất,hắn leo lên thành sô pha đút dương vật vào miệng nàng trong khi phía dưới Hưng đưa lưỡi liếm bú âm hộ ướt đẫm của Trâm.Chưa bao giờ trong đời Trâm nghĩ mình sung sướng như vậy.Nàng quên hết.Thằng Ti,Trọng,nàng quên tất cả.Tình dục ghê gớm như vậy sao?Tại sao con người lại khoái chiến tranh,chém giết,khủng bố,bạo lực,để làm gì,khi sự sống ngắn và mong manh.Hãy chia sẻ làm tình và rộng mở thì thiên đàng chỉ có trong trần gian thôi.Trâm run rẩy thống khoái rên rĩ trong hai con cặc to lớn thay phiên đụ nàng.
Trên một bờ biển xa,Hồng và Nhung cũng đang bú cặc Trọng,trongkhi hai tay của hắn đang mò vào âm hộ của hai nàng.Hai cái lồn căng phồng trong bàn tay của Trọng.Còn gì sung sướng hơn./.
Với vợ Chồng Chị Gái,thì gia đình chị hạnh phúc.Từ lúc định cư ở Mỹ anh đi làm hãng sắt chị đi làm tính tiền trong super market nên gia đình sống bình yên dùng đủ.Chị Gái tuy ngoài ba mươi, gái một con nhưng nhìn thân thể mướt lắm.Sống ở Miền Đông Bắc ngoại ô tiểu bang New york,xứ bốn mùa nên cơ thể chị Gái ngày một đẫy đà săng gọn nhờ thích tập thể dục và ưa chạy bộ.Cái lối chạy bộ kiểu Mỹ tuy có vẻ làm dáng kiểu cách,nhưng thật ra một môn tập thể dục hữu hiệu và ít tiền nhất.Bọn con trai hàng xóm đen trắng có,nhiều khi cũng hít hà hú hí khen cái body của chị.Anh Mười chồng chị gái lại là người ghen dữ dội,nhưng sợ vợ,cứ ó é về chuyện chị mặc đồ chạy chật quá,bó quá,khoe của quá, mà chạy nhông nhông trước mắt thiên hạ.Chị Gái biết chồng ghen nhưng cứ lờ đi.Thường chị trả lời: “Tui già rồi ai mà nhìn!”Nhưng thật ra tuổi của chị mới là hết sẩy về đường tình dục.Không còn trẻ mà chưa đến lúc già.Cái tuổi như miếng nem vừa đủ chua,chỉ chờ bóc lá.Vú móm thì vừa không lớn,cái bụng nhỏ ,đôi mông to săng cứng trên đôi chân dài mạnh khỏe.Chị không đẹp nhưng có duyên ngầm,tóc đen nhánh dài ngang vai.Chị cao lớn hơn phần đông những đàn bà Á Châu nhỏ con.Với con người kiểu mẫu đó chị cũng rất tự chủ khoe thân hình hực lửa trên những bãi biển đông người vào mùa hè.
Anh Mười làm ca nhì nên vợ chồng cũng ít gặp nhau.Bửa hôm thằng Tomy gọi phone cho chị Gái báo tin anh Mười bị sắt đè gãy chân vào nhà thương khẩn cấp.Chị vào nhà thương thì tình trạng không đến nỗi bi quan.Tuy gãy chân nhưng bác sĩ nói chỉ băng bột vài tháng thì sẽ khỏi.Anh Mười được hãng cho nghĩ ăn lương,nên vài tuần sau anh tính về Việt Nam thăm bố mẹ.Vì gãy chân nên anh Mười chẳng làm ăn được gì với vợ.Ngày anh ra phi trường chị Gái đưa chồng và lo cho anh Mười chu đáo,nhưng anh vẫn cứ nơm nớp lo lắng trong lòng không biết mình đi cả tháng chị Gái có ăn vụng ai không.Cơn ghen bùng lên làm anh nóng mặt, anh chỉ nghĩ: chị liếc mắt đưa tình ai? là người anh sôi sùng sục dù rằng biết đó là tưởng tượng.Với thân hình nóng bỏng mời mọc thế kia, bố khỉ! Thằng nào thấy mà chả ham.Anh bước lên phi cơ mà lòng rối rắm tơ vò…
Đang tính tiền thì bỗng có bàn tay đen thui nắm tay mình,chị Gái hốt hoảng,nhưng ngẫn mặt lên thì thấy Tomy nhìn mình cười cười.Tưởng ai Tomy là thằng Mỹ đen làm cùng sở với anh Mười.Những ngày đầu hắn đã tận tình giúp anh Mười rồi trở thành quen thân.Hắn có vợ,những buổi làm picnic ngoài sân nhà chị Gái thường mời vợ chồng hắn tới chơi.Tomy to lớn cường tráng mạnh khỏe,tuy da đen nhưng đẹp trai,vợ hắn cũng đẹp gái và hấp dẫn.
“Tomy làm tui hết hồn,tưởng ai?!”
Tomy cười trả lời:
“Ừa!tui cũng tưởng là bà Á Châu nào!:
Chị Gái nguýt nó nói:
“Xạo! Cuối tuần Tomy lại con Nancy dẫn con đi về nhà hả?!”
“Tuần nầy không,Tụi nhỏ có party nên con Nancy giử con lại!”
Chị Gái nhìn nó giọng diu xuống:
“Vợ chồng Tomy vậy mà li dị!”
Thằng Tomy cười bước đi gởi giọng nói trở lại:
“Kiểu Mỹ mà,thôi bye nha,gặp lại,Mười không có nhà,có chuyện gì kêu tui nha!”
Chị Gái nhìn theo thân hình to tướng của nó khuất ngoài cửa super market.Từ khi vợ chồng Tomy li dị,hắn thân thiện với vợ chồng nàng hơn.
Từ Việt Nam không có ngày nào anh Mười không gọi phone cho chị Gái.Anh hỏi đủ chuyện như điều tra làm chị Gái la lối.Anh ghen và tưởng tượng làm anh ăn ở không yên.Nhưng một tuần trước khi trở về Mỹ thì căn bịnh quái ác lạ lẫm chiếm lấy anh.Đó là loại cúm gia cầm,gọi gần là Cúm Gà.Báo chí đăng tải anh là người Việt Kiều đầu tiên vướng phải.Căn bịnh càng ngày mãnh liệt,người ta phải ly khai anh trong phòng đặt biệt.Chị Gái phải bỏ hết để về Việt Nam,nhưng anh Mười qua đời.Chị kiệt sức khi cùng thằng con nhỏ về lại Mỹ vì lo lắng và săn sóc chồng,dù không được ở gần.Tomy là người rước chị tại phi trường.Hắn rất buồn bả nhưng im lặng,đưa mẹ con chị Gái về và săn sóc như một người thân.
Tomy là người giúp đỡ chị Gái nhiều nhất.Mọi thủ tục hắn đứng ra lo liệu.Nhưng lúc nào hắn cũng giữ một khoảng cách đứng đắn.Một năm lặng lẽ trôi qua.Từ ngày căn nhà vắng bóng anh Mười trở nên sầu vắng.
Đang làm việc chị Gái cảm thấy khó chịu trong người nên xin phép về.Ngôi chợ super market của chị cũng rất dễ chịu.Trong lúc lái xe chị gọi Tomy,hắn ngạc nhiên hỏi:
“Ủa! Sao về,đau hả?”
“Ừa! Tui thấy khó chịu!”
Tomy ngập ngừng:
“Tui đang làm! Nhưng….Thôi tui về nhà tắm xong trở lại mày”