VN88 VN88

Em trai nhìn chộm và xem quay lén chị gái có clip – Truyện 18+

Tôi tránh mặt chị kể cả nghĩa đen và nghĩa bóng, tôi ít nói chuyện với chị hơn kể từ dạo đó. Tôi cố gắng ít nghĩ tới chị hơn trong đầu , tôi cố gắng xua đuổi hình ảnh của chị ra khỏi bộ óc vẫn vơ của tôi tuy rằng điều đó thật lấy làm khó xử cho tôi bởi vì tôi không thể nào tập trung học bài được khi hình ảnh của chị cứ lỡn vỡn trước mặt, mỗi khi tôi cầm sách trên tay, những chữ viết trên trang giấy như trêu ghẹo tôi, chúng nó nhảy múa quay cuồng trước mắt tôi để rồi xếp lại thành khuôn mặt của chị ẩn hiện.

Sau đó tôi khám phá ra rằng tôi càng tránh mặt chị, thì tôi lại càng thương và mộng tưởng về chị nhiều hơn . Tôi tự than thở với trời với đất là tôi phải làm sao bây giờ! Tôi không còn muốn học hành nữa, cuốn sách đã bị tôi quăng xuống sàn và suốt ngày tôi chỉ biết vùi mình trong cái mền kính mít hy vọng rằng tôi không còn nghe được tiếng động nào của chị, tôi mong những bước chân nhẹ nhàng, tôi mong những tiếng lào xào quét dọn, tiếng chiên xào đồ ăn, kể cả tiếng tằng hắng của chị mỗi khi bị khói làm cay cổ họng của chị không còn nữa để tôi không còn có hình ảnh của chị trong lòng nữa, để cho chị đối với tôi không còn tồn tại từ giờ phút này trở đi . Mà trời ơi! Tôi có thể dằn lại mình khi nghe những âm thanh đó, nhưng tôi không thể nào cản được lòng mình khi tiếng xối nước lúc chị tắm nó lại cứ rỉ rả mãi bên tai của tôi. Nó còn hơn một cơn nghiện đang dằn vặt xoi mói trong tâm hồn của tôi . Mỗi tiếng xối nước của chị là cái nhăn mặt nhíu mày mà tôi đang tranh đấu với bản thân chống chọi với con lợn lòng như muốn thoát ra khỏi trại chuồng của đạo đức luân thường .

Thế rồi tôi đã chịu thua với bản thân của mình . Tiếng xối nước của chị không ngờ lại có sức mạnh phi thường như thế . Tôi quyết định tối nay là một đêm tôi phải làm những gì mà tôi tự hỏi đã chờ đợi quá lâu . Thời gian hai tháng rồi, sự chờ đợi của tôi thật là vô lý. Tôi không thể chờ được nữa . Tôi không thể dằn lòng được nữa .
Trời chạng vạng tối, ăn cơm xong . Tôi lại mở sách ra giả vờ như đang học, chị tôi vẫn như bình thường lau chùi, dọn dẹp các thứ, và chuẩn bị những thứ khác cho ngày mai . Tôi trông cho thời gian qua mau để có thể thực hiện được ý định của mình . Nhìn thấy chị lau chùi nhà bếp, chiếc cút áo mở bung ra tự lúc nào khoe hai bầu ngực nun núc trắng phao, tôi bỗng thấy nôn nao vô hạn, không còn tâm trí nào nữa, chỉ còn biết nghĩ quẩn.

Và rồi thời khắc đó cũng tới . Tôi đã chờ được lúc này . Khi chị tôi mở tủ lấy quần áo và tắt đèn trước để bước ra sau nhà . Tiếng khép cửa sau , nơi ngăn cách giữa phòng ngủ và nhà tắm, thì tôi tung mình ngồi dậy. Tôi rón rén nhẹ nhàng bắt một cái ghế đẩu cao đặt sát vách . Tiếng nước được vặn ra thao làm cho tôi càng rộn ràng náo nức . Hai tay run run còn hơn khi bị thầy giáo gọi lên trả bài . Nhưng tôi cũng ráng bình tỉnh để không gây ra tiếng động nào.

Tiếng xối nước lại vang lên lúc mạnh ào ào, lúc rỉ rả róc rách. Tôi bước một chân lên ghế. Rồi hai chân. Tôi lôm khôm đứng dậy . A?h đèn điện 60 Watts sáng hắt lên vách nhà lá làm cho tôi trong chốc lát bị chóa lòa nhưng vẫn còn thấy bóng của chị kỳ cọ những động tác đều đều nhè nhẹ in lên vách lá làm cho tôi càng thêm mất bình tỉnh, hơi thở trở nặng. Tôi chồm người tới cố rắn mắt để trông xuống phía dưới, nhưng tôi sợ vách lá phát ra tiếng lộp xộp nên không dám chồm quá cao . Khi đó tôi chỉ thấy cái đầu của chị, tóc được bới cao, khoe cái cổ trắng ngần cao sang quá! Tôi nhón gón để cho cao hơn thì chỉ thấy được đôi vai trần xương xương của chị, tôi biết chị quay lưng về hướng của tôi nên yên tâm không sợ chị bất chợt nhìn lên. Tôi rón rén chóng tay vào sườn nhà , nơi có ống tre làm sườn ngang, để tỳ tay và nhóng đầu cao hơn nhìn xuống. Chị tôi đang xoa xà bông khắp mình . Tôi bậm môi để tránh hơi thở của tôi giờ này bỗng trở nên dồn dập hơn trước, tôi chỉ có thể thở bằng miệng. Chỉ nhìn thấy đôi vai trần của chị thôi thì máu của tôi đã sôi sục trong lòng rồi . Tôi muốn đu người lên cao để nhìn cho rõ những gì bị khuất sau đó, nhưng tôi lại không dám . Lại ngại bị chị tôi phát giác. Tôi nán chờ trong khi vẫn lắng nghe từng tiếng động của chị .

Khi chị cúi xuống múc nước ở trong thao thì tôi không thấy chị nữa, khi chị đứng lên thì tôi chỉ thấy đầu và vai của chi . Nhưng tôi vẫn kiên nhẫn đứng chờ chị, chờ có cơ hội thì tôi sẽ ngắm nhìn toàn bộ vẻ đẹp của chị cho rõ hơn . Và tôi đã chờ được phút giây đó . Khi chị xối ca nước cuối cùng lên trên mình và bước về phía trước để lấy cái khăn máng trên sợi dây gân được móc vô từ hai vách nhà, lúc đó thì tôi có dịp trông rõ được bán thân của chị ở sau lưng . Trời ơi! Dáng người của chị thon thon, cái eo nhỏ nhắn, mái tóc thì bũa xuông dài tới lưng eo thật đẹp quá, dưới đuôi tóc là một bờ mông trắng nõn đẹp tuyệt vời . Ôi bờ mông của chị, sao mà vun đầy thế , một đường chẻ giữa cách chia đôi bờ thật khâu khích. Tôi không còn tự chủ ở bản thân mình nữa, hai bàn tay tôi bóp chặt vào cây đòn ngang theo phản ứng tự nhiên , vừa hồi hộp vừa kích thích trong lòng .

Chị vói tay lấy cái khăn, tôi có dịp nhìn xéo dưới cánh tay của chị, ở đó tôi thấy được bờ ngực mà tôi đã có dịp chiêm ngưỡng trong lúc chị ngủ hôm trước. Bây giờ nó lại len lén nằm dưới cánh tay của chị, tôi thích quá!

Chị từ tốn lau mình như là thời gian hãy còn quá nhiều cho chị để làm việc đó, chị lau luôn mái tóc dài từng chút từng chút một . Khi chị lắc lư đôi tay để vắt cho tóc mau khô thì bờ ngực chị đung đưa , bờ mông của chị rung rinh, tôi lại lim dim đôi mắt để cố ghi lại hình ảnh đẹp đó vào trong lòng rồi rón rén tuột xuống ghế, mang ghế trở lại chỗ cũ và leo lên giường trước khi chị mở cửa bước ra . Thế là đêm đó tôi cứ mơ tưởng tới chị, tới đôi môi mọng đầy, đôi vai thon gây, tới bộ ngực vun vun và tới bờ mông căng mọng run rinh của chị và ngủ thiếp đi với giấc mộng đẹp chưa bao giờ tôi có được trong đời.

Và kể từ sau cái đêm hôm đó hình ảnh của chị mà trước đây tôi cố tình xua đuổi trong đầu của tôi lại ào ào tràn về như cơn nước lũ phá tan những đạo đức chướng ngại đã ngăn cản tôi. Tôi chủ động nhớ tới chị và thích nhớ về chị, đi đâu tôi cũng nhớ tới chị, tôi làm gì cũng nhớ tới chị, hễ rãnh là tôi nghĩ về chị, và khi nằm mơ tôi cũng mơ toàn là chị . Không giờ phút nào mà tôi không nghĩ tới chị, nghĩ tới thân người ảnh lõa thể của chị đẹp như một bức tượng vệ nữ của các nhà điêu khắc.

Bình thường thì tôi ít giúp chị trong công việc buôn bán của chị thì nay tôi hăng hái hơn, tôi ít khi lo cho sức khỏe của chị thì tôi lại lo nhiều hơn . Tôi xung phong làm việc hầu như mọi chuyện để cho chị đỡ vất vã . Chị tôi bỗng nhiên thấy tôi thay đổi từ một người bình thường ít làm việc thành một người siêng năng hăng hái thì lấy làm lạ lắm, cứ khen tôi luôn miệng, tôi cũng cảm thấy rất hài lòng vì đã làm cho chị được vui, và kể từ ngày đó thì tôi quấn quýt bên chị luôn . Tình cảm của tôi đối với chị mỗi ngày đã chứng tỏ sự khác biệt , tôi không còn thương chị như một người em thương một người chị mà tôi đã thương chị như một người con trai thương một người con gái, người đàn ông chìu chuộng người đàn bà, và người chồng âu yếm người vợ. Tôi đã biết ghen mỗi khi có người đàn ông nào cố tình ve vãn chị, tôi biết giận hay nói những câu dỗi hờn mỗi khi chị vô tình nạt tôi hay la mắng tôi, tôi biết buồn mỗi khi nghĩ tới mai này cuộc đời của chị sẽ ra sao, khi chị phải đi lấy chồng, tôi không biết có cho phép chị làm điều đó không, tôi tự nói với chính mình đương nhiên là không, nhưng tôi không biết nói sao cho chị hiểu được lý do của tôi khi không muốn chị lấy chồng. Tôi không thể nào nói cho chị biết là tôi yêu chị lắm, tôi không thể nào nói là “Tôi, là một thằng em trai cùng máu mủ với chị đã yêu chị như tình yêu đôi lứa, tình yêu trái gái, tình yêu chồng vợ, chị có yêu em không?, chị có biết là em yêu chị còn hơn chính cả bản thân mình”. Tôi không thể nào và không thể nào bọc lộ tâm tư của tôi như thế được, chẳng thà tôi ôm mối tình thầm kín mãi trong lòng uất nghẹn để rồi còn được ở chung với chị, còn được chiêm ngưỡng chị vào mỗi buổi tối trước khi đi ngủ còn hơn phải mất chị luôn.

VN88

Viết một bình luận