Xuyên mở ra, gói thuốc bột màu nâu lợt. Xuyên lấy mấy ngàn ra tặng Ngọ. Ngọ không lấy nói:
– Giang hồ mà anh Xuyên. Bánh ít đi thì bánh quy lại thôi mà . Biết đâu sau đêm nay em cũng được ăn sung mặc sướng, có xe hơi xịn như anh để lái đi chơi thôi. Con gái, đàn bà ai mà không mê đụ. Gặp anh hoặc gặp em, nói thiệt với anh, con gái có khó mấy cũng quy hàng. Hồi nãy anh có nói đến chuyện. bà ngoại. Thú thiệt với anh, ở làng em có bà đó tên Nguyệt, vợ ông xã trưởng Bùi Tánh. Không biết bà nghe ai đồn mà biết tiếng của em. Một bữa nọ em đang dắt trâu ra ngoài đồng để ăn cỏ, lời đang mưa phùn lất phất. Chiều đã gần tắt nấng. Bà đội nón, mặc áo mưa chạy ra gặp em, miệng líu tít:
– Mèn ơi! Thím tìm mày còn khó hơn gặp vua nữa. Trời mưa gió như vầy mà sao Ngọ không cho trâu về chuồng, tắm rửa nghỉ ngơi, sao còn lòng vòng ngoài đồng ngoài ruộng như vầy?
– Thưa thím xã, nhà nghèo, chạng vạng mới được phép cho trâu về nhà. Mà thím xã tìm con có việc gì không vậy?
– Thì có, tao mới tìm chớ. Bị thím nghe mấy bà như bà Hội Đồng, bà Lý trưởng, bà Hội đình… Bà nào cũng khen con có ngón nghề ghê gớm lắm. Có phải vậy không Ngọ?
Em giả bộ ngu hỏi:
– Thím nói cái giống gì con không hiểu.
– Thôi đừng có làm bộ. Nói gần nói xa làm chi. Thím nói huỵch tẹt ra cho Ngọ biết. Mấy bà khen Ngọ là deo dai, chơi hay. Lần nào mấy bà gặp Ngọ cũng phải ra năm sáu cái. Cái đó có đúng không Ngọ ?
-Ôi tưởng gì, ba cái lẻ tẻ đó mà cũng đồn. Mà bộ thím cũng muốn thử con hả? Rồi thím bỏ ông xã trưởng cho ai?
– Hì hì hì. Nói thiệt với Ngọ nhen. ông xã trưởng Bùi Tánh ổng ngoẻo cù đeo ba bốn năm nay rồi. Thím coi như đàn bà chết chồng. ăn uống sung sướng mà không có chồng làm ba cái đó, nói thiệt, chỉ muốn chết cho rồi. Chán thấy mồ. Bữa nay chịu không nổi nữa thím làm dạn, chạy ra ngoài này kiếm Ngọ đây. Hễ Ngọ chịu thím sẵn sàng cho Ngọ hai lượng vàng y. Thím chỉ cần một đêm thôi, cũng được. Ngọ nhậm lời thím nhen Ngọ?
– Mà tại nhà thím hả? Con không dám đâu !
– Không, thím đã sửa soạn sẵn một chỗ ngon lành kín đáo lắm. Thím có cái chòi canh bắp trá hình. Ngọ biết cái ruộng bắp của thím ở gần cống ông Đốc chớ? Ờ đó đó Cứ xẹt vô chong thẳng giữa ruộng là thấy cái chòi, rộng rãi kín đáo lắm Ngọ. Bây giở Ngọ lùa trâu về chuồng đi. Tắm rửa sạch sẽ. Nhớ đừng có ăn uống gì. Ra ngoài đó mình có đủ món ăn thức uống. Hì hì hì, hai thím cháu mình sẽ “đá gà ” một bữa cho tới sáng. Trời mưa phùn lâm râm như vầy, mình “đã gà , chắc hết xây à . Thôi thím về trước lo ba cái đồ ăn nhen. Nhớ ra nghẹn Ngọ, thím chờ đó. Hai lượng vàng y đó Ngọ.
Nói xong, bà xã te te đi về . Rồi em cũng cho trâu về chuồng. Tắm rửa xong em lén lén đội nón đi ra ruộng bắp. Tới chòi thì thím xã đang chong đèn ngời đợi Mùi gà nướng bay thơm lừng. Thím nói:
– Chèn ơi. leo lên, leo lên đây ngồi cho ấm. Đẹp trai như vầy mà phải đi chăn trâu, tội nghiệp quá thì thôi. Hay là sau bữa nay, Ngọ qua nhà thím làm con nuôi. Lúa gạo bên tham ăn mãn đời không hết. Bề ngoài mình làm mẹ con. Tối tối mình vô phòng đụ lén thì ai mà biết được. Ngọ chịu không Ngọ? Chịu là sẽ giàu to à Ngọ !
Bà vừa nướng gà vừa bóp gỏi cá chìa vôi. Hai cái bánh tráng nướng sẵn, để trên mâm cạnh chén mắm ớt tỏi thơm lừng. Chai rượu nếp than với hai cái ly nhỏ. Người ta đi ngoài kia không làm sao thấy cái chòi này được vì ruộng bấp rộng quá. Cái chòi được làm khá kiên cố. Bà còn tăng cường thêm hai tấm nệm, một cái mền. Hạ cánh cửa líp xuống, mưa không còn tạt vào được. Mà gió cũng bớt lạnh. Nhìn cái chòi thấy cũng không mới lấm, em tò mò hỏi bà:
– Thím cất chòi này được lâu chưa?
– Cũng hai năm mấy rồi à .
– Sao có bếp núc sẵn sàng coi như một cái phòng vậy?
– Thì thím đã nói là trá hình mà . Hể có hẹn hò du hí với ai là thím đem ra đây. Giòng đụ mà không cho la thím chịu không được. Ở đây mình la tới sáng cũng
không ai nghe. Tha hồ muốn làm gì thì làm. Đêm nay hai thím cháu mình muốn làm gì chẳng được.
– Đâu thím cổi áo quần cho Ngọ coi xem đồ đạc của thím còn tốt không?
Thím nghỉ tay, cổi áo trước, cổi quần sau, rồi nói:
– Lớn tuổi như thím rồi mà giữ được thân hình như vầy đâu có dễ.
Nhờ ánh đèn dầu, em thấy toàn bộ thân thể của bà. Hai vú chưa chảy, nhưng đã ngã màu đen. Lông lồn hơi bạc. Bà ngồi chò hò, nên hai mép lồn banh ra hiệu hấp dẫn. Em cũng cổi toát ra cho bà xem. Bà chồm tới cầm cặc em khen đáo để:
– Trời thần ơi! Cặc thanh niên có khác. Nó mum mỉm dễ thương, trắng bóc à. Sao nó dài quá vậy Ngọ, chơi có thốn không?
– Sợ còn thiếu đó thím?
Bà cười toe toét, rồi cúi xuống hun cặc em một đỗi khá lâu:
– Thôi ăn lẹ, mình còn giao đấu. Thấy cặc Ngọ lồn thím ướt nhẹp từ hồi nãy dện giờ, muốn đụ liền tức khắc .
– Hay là hai đứa mình vừa đụ vừa ăn? Hoặc đụ trước ăn sau.
Nghe em đề nghị, bà mừng quá. Đụ trước ăn sau. Bà liền dẹp mâm gỏi với chai rượu qua một bên, rồi nằm ngửa ra cho tay xuống vuốt vuốt chòm lông lồn. Tay kia thím bóp nhè nhẹ trái vú và nói:
– Đâu làm ơn Ngọ đâm cặc vô lồn thím, đụ cho thím ra trước một cái làm quà được không? Một năm mấy rồi thím chưa được đụ ai hết. Thèm thay bà tổ luôn. Làm ơn đi Ngọ. Đụ thím đi!
Em trèo lên. Tuyệt đối không nút lưỡi, không bóp vú Em cầm cặc ngoáy mạnh lỗ lồn của bà. Ngoài kia mưa phùn được gió của ruộng bắp thổi tạt vào líp tranh , nghe tí tách từng loạt. Cả ruộng bắp rung động xì xào. Gió lùa qua mấy khe hở của líp che, làm cây đèn dầu chao đảo. Cặc của em đút trọn vào lồn bà nghe ngọt xớt như cá vào hang lươn: Thím trợn trắng cặp mắt, cố ém tiếng la . Hai bàn tay thím cong lại. Hai bấp đùi co theo. Thím thì thào như đang trăn trối trước khi chết:
– Ba lượng chớ không phải hai đâu Ngọ. Con cặc gì mà dài quá cỡ vậy. Nó đâm thẳng tử cung mẹ rồi con nuôi ơi ? Về làm con của mẹ luôn đi Ngọ ! Mẹ giàu lắm con ơi ! Ôi, tưởng tượng đêm nào hai mẹ con mình cũng ra đây hẹn hò nhau để cùng đụ tơi bời hoa lá như vầy chắc đời mẹ lên hương lắm Ngọ ơi ! Ui, úi, Ngọ nắc hả. Mẹ co cặp giò lên như vầy cặc con nó dộng sát tử cung, sướng quá ! ! ? Lạy trời mưa lớn hột chút nữa la mới sướng. Bão lên đi ông! Con cúng tạ ông một con heo quay. Ui, nó nắc xéo, nấc xiêng, chết tôi, làm sao sống nổi hả trời ! Cặc này còn to hơn con cặc của chồng tôi nữa. To gấp hai, dài gấp hai, sướng gấp mười ! úi, úi ?
Đầu bà lắc lia chia. Hai tay bà quơ quào lên không trung như đang bắt muỗi. Thuốc đang thấm, cơ thể em hừng lên cơn dâm. Con cặc cứng như khúc gỗ. Lồn thím làm sao chịu nổi. Nước lồn thím ra như suối. Em cảm thấy lỏng quá nên em đề nghị bú thím cho khô bớt. Nhưng thím không cho. Rồi thím bảo em nhổm người lên, thím lấy áo chùi cho khô bớt nước lồn, lau cặc cho khô, rồi đút vô lại bắt em đụ mạnh hơn hồi nãy.
Lời thím cầu trời mưa to hồi nãy đã ứng nghiệm. vì tự nhiên mưa trở nên nặng hột. Mưa vần vũ. Mưa như thác đổ đẩu ghềnh. Thím la:
– Ối, thấy chưa con nuôi. Mẹ cầu đâu có đó. Trời đất nhận lời vì trời đất đang dâm theo cơn đụ của mẹ đó Ngọ thấy không? Ngọ ơi! Ngọ đụ hay quá đi. Cho thím la làng lên mới sướng nghe Ngọ. Không ai nghe được đâu!
Em nắc vô lồn thím như người ta thụt ống cống. Hai bắp vế bà vẫn co lên. Con cặc em dộng vào tử cung bà ầm ầm. Cái chòi tre rung chuyển theo. Sấm sét trên trời thi nhau nổ. Gió rít từng cơn. Tiếng mưa nghe rào rào trên ruộng bắp, trên tấm phên tre. Lò lửa trong bếp, nhờ gió thổi, đã bừng lên thành ngọn, sưởi ấm cho cả em lẫn thím xã và hạnh phúc thật kỳ diệu .
Thím la thật lớn nhưng không nghĩa lý gì so với cơn mưa gió như thịnh nộ ngoài kia. Hình như thím đã ra một lần. Vì có một lần hai bàn tay thím tự nhiên cào rát lưng em. Đít thím ễnh lên thật cao. Hai hàm răng thím nghiến nghe trèo trẹo. Thím ra mà không dám nói, vì sợ em bắt ngưng, lau lồn cho khô mới cho chơi lại. Em không cần, thuốc thần đang yểm trợ. Lúc đ6 em mạnh hơn voi. Cứ bảo tiếp tục đụ hai ngày cặc em vẫn cứng như thường mà . Em nhắm mắt, nghĩ tới ba lượng vàng y. Lớn hơn núi Thái Sơn! Em giữ trâu mười năm biết có để dành được tới ba lượng vàng hay không.
Em bảo bà đừng có co chân, cứ nằm phành ra nhưvậy, lỗ lồn rộng chơi không có sướng. Duỗi thẳng hai chân, khép chặt bập vế lại, chơi mới chật và phê. Bà không chịu, chỉ muốn làm sao cho đầu cặc em doing sát vào tử cung bà mới khoái. Em cũng không cần. Miễn sao cho bà ra bốn năm cái là mình hốt bạc. Thím rên:
– Năm nay thím 55 tuổi rồi. Từ hồi còn con gái tới giờ bữa nay mới được hưởng một bữa đụ sướng tê người đó Ngọ ơi! Hồi nãy thím ra hết một cái rồi. Đụ sướng cũng có. Mà cái chánh là thím nhìn khuôn mặt đẹp trai, non trẻ của Ngọ là thím phải ra à. Tuổi này mà còn được đụ với con trai thì đâu phải dễ . Thử thời nhà nghèo coi, đàn ông ba mươi, bốn mươi tuổi cũng không có mà đụ đừng nói chi con trai đẹp trai như vầy Ui nó nắc giống trời đang mưa bão ngoài kia quá Cái chòi nó rung theo Ngọ có nghe không? Cây đèn dầu mình treo kia cũng rung theo. Đâu ai làm sao biết được hai đứa mình đang đụ tơi bời với nhau giữa ruộng bấp mênh mông như thế này.
Ngừng lại lấy hơi rồi thím nói tiếp:
– Sống đâu còn mấy năm nữa. Phải đụ ngày đụ đêm, phải hưởng khoái lạc cho hết trước khi nhấm mắt. Nếu Ngọ chịu qua làm con nuôi nhà thím, thì gia tài điền sản của thím sẽ về tay Ngọ đó. Chỉ cần mỗi ngày hai mẹ con mình dụ nhau vài cái như tối nay là thím mãn nguyện rồi. Ui, nắc dữ quá vậy Ngọ? Đụ như vầy mới là dụ chớ ! Sướng quá ông bà trời đất ơi !
Thím nói huyên thiên hết chuyện này sang chuyện khác, nghe dâm không chịu được. Nhất là khi thím xưng là mẹ kêu em bằng con, nghe lạ tai và dâm dật quá Không có thuốc thần em đã ói ra vài lần rồi chớ chẳng chơi.
Mưa lớn quá. Ruộng bập đã ngập nước lấp xấp. Tiếng mưa trên mái chòi rớt xuống nghe lỏm bỏm. Ễnh ương, cóc nhái ngoài đồng kêu buồn thê long trong đêm. Gió đôi khi thổi thốc, làm cái chòi trở lạnh. Thím vòi tay lấy cái mền đắp phủ trên lưng em, rồi hỏi:
– Hỏi thiệt nhen, có khi nào Ngọ được đụ một bữa tình tứ lãng mạn như thế này không?
– Dạ chưa, đụ mấy bà kia là toàn trong nhà không à. Thím bày đặt đưa ra cái chòi bắp như vầy, làm con mê quá thôi .
– Thím biết mà. Mình là dân nhà quê, vẫn thích cái gì chân chất mộc mạc, gần với trời đất thiên nhiên. Đụ mạnh nữa đi con nuôi yêu quí của mẹ. Đụ làm sao cho sáng mai lồn mẹ ê ẩm, mẹ cám ơn. Mà sao nãy giờ hổng thấy con nút lưỡi hay bóp vú thím vậy kìa? Bộ Ngọ chê vú thím mềm hả? Bóp thử coi…
Nghe bà hỏi ngay tẩy của mình, em hoảng quá nói trớ:
– Dạ, hai tay con mắc bợ mông đít của thím để nắc cho nó sát. Tay đáu còn nữa mà bóp vú. Còn vừa đụ vừa nút lưỡi, thì đâu còn nghe thím la. Vừa đụ vừa nghe la mới sướng, mới đã, mới phê đó thím.
Nghe em nói có lý, thím lơ luôn. Bụng em thấy hơi đói, nên em quỳ lên, hai tay bợ mông đít thím cho thật cao. Rồi em dộng cặc vô lồn thím liên tu bất tận. Thím la như xé trời. Và thím lại ra xối xả một cái nữa. Ra xong, thím nằm lịm bất động:
– Trời ơi ? Mới ra có hai cái mà Ngọ ơi, sao tay chân thím rã rời hết như vầy nè Ngọ . Ngọ lấy cái áo lau giùm nước lồn cho thím đi. Sướng thấy mười ba ông trời luôn. La không kịp nữa. Nó tới chữ là phải ra thôi Cho mẹ nghĩ một chút rồi mình dọn đồ ra ăn nghe Ngọ .
Em không cho bà nghỉ, banh háng ra, liếm lồn. Bà nói:
– Đừng con, miệng để ăn cơm ăn cá. Đừng liếm chỗ đi đái vậy tội chết đi Ngọ . Hả, hả, nó, nó ngậm vô hột le của tôi rồi kìa trời. Úi, ui, nhẹ nhẹ chút đi con trai. ông bà, úi, bụng tôi nó trồi lên thụt xuống.. ời, nút mạnh, úi chết mẹ tôi rồi. Mới ra mà bây giờ cái lưỡi con trai tôi nó làm tôi nứng lồn lại nè trời.. Ui, ui, miệng người ta mà… ui con làm mẹ thèm đụ nữa rồi Ngọ ơi! Gần ba chục năm bữa nay mới được bú lớn đây Ngọ ơi? Ui, ui, ui, Ngọ bú lồn kiểu này chục mẹ lại muốn ra nữa rồi! ? ! Bú lẹ lên, lên đây, đút cặc vô lồn mẹ đụ tiếp đi con trai nuôi của thím…
Đáng lẽ Ngọ đã ngưng đụ để đòi ăn vì bụng thấy hơi đói, nhưng khi thấy chòm lông lồn có mấy sợi bạc trắng của bà xã trường hấp dẫn quá, Ngọ đành phải banh háng ra bú cho đã thèm. Phải nói không khí trong chòi dâm hơn nhờ tiếng la, tiếng rên kỳ quái của bà già. Tiếng của thím rên làm con cặc của Ngọ càng cứng hơn nữa, càng sung mãn hơn nữa . Sướng dữ quá, thím la tiếp:
– Hồi còn trẻ, mẹ đụ cả vài chục thằng con nít. Chưa thằng nào làm mẹ ngất ngư như Ngọ vầy đâu. Xong đêm nay chắc tôi phải nghỉ đụ cả tháng à . Ngọ ơi! làm ơn bú cái hột le đó nhẹ nhẹ một chút. Làm mạnh mẹ mắc đái quá Ngọ à. Vú tôi ngon vầy mà nó hổng chịu bóp giùm một cái. Thằng nào đụ lôi cũng đòi bóp vú, mà sao Ngọ lại chê hả Ngọ? Bây giờ nó… Nó… lại… Ngậm hai mép lồn tôi mà nút kìa trời. Hả, tay nó… xe hột le hả ! Rồi… lưỡi nó đâm vô lồn. Trời ơi! Ngọ quậy tìm cái gì ở trong vậy hả… Tìm vàng hả? Ui, ui, thím ra nữa nè Ngọ. Nghe nè, nghe nè… Tổ cha mày, tổ… ui, tui ra trong miệng con trai nuôi tôi nè bà con ơi!
Thím níu tóc em, nhấn đầu em sát vào lồn. Hẩy mông từng nhịp khi bắn nước lồn ra. Trong lúc đó em hết mình bung mạnh lưỡi. Hai ngón tay tiếp tục xe chỉ luồn kim… Rồi thím xẹp xuống lần thứ ba. Mồ hôi thím vã ra như tắm, trông thê thảm như một lực sĩ đô vật sau trận đấu. Em hài lòng thoả mãn một cách tự kiêu, đắc thắng. Thím hết nói năng lung tung nữa. Hai mắt nhẩm dở như ngủ. Thím cứ nầm tênh hênh phành lồn ra đó. Em tha hồ ngắm cái lồn già ham đụ trai tơ.
Ngọ nói với Xuyên, chàng kể từng chi tiết độc đáo để Xuyên tin vào món thuốc thần anh Xuyên đang cầm trong tay:
– Đó chưa đầy một tiếng bà già đã bấn ra ba lần. Mệt quá , thím nầm bất động như đã chết. Em mặc kệ thím, róc rượu nếp than ra uống, bẻ bánh tráng xúc gỏi cá chìa vôi ăn rào rào. Con gà nướng em cũng chơi luôn. Em cố ăn lấy sức để chịu nổi con trâu già đó suốt đêm. ăn xong, nghỉ khỏe, em chìm vào giấc ngủ hồi nào không hay. Nửa đêm, trời vẫn còn mưa. Bỗng dưng em nghe con cặc của mình đang được ai bú. Ngọn đèn dầu đã tất. Em nằm đó cho thím tha hồ bú cặc. Một lúc sau thím trèo lên người em, cho cặc vào lồn thím đụ tiếp thêm ba cái. Em vẫn không ra. Cả hai ngủ tới sáng hôm sau. Ruộng bắp sau một đêm mưa như trút đã ngập nước như bị cơn lụt. Thím ngồi dậy, móc trong lưng quần ra ba lượng vàng cầm đưa cho em, nói:
– Cầm đi Ngọ. Cám ơn Ngọ cho thím hồi sinh. Lời khen của mấy bà kia quả không sai. Nghỉ vài bữa, hai mẹ con mình lại hẹn ra đây làm trận khác nghe Ngọ. Còn, Ngọ có nhận lời làm con nuôi hay không thì tùy Ngọ thôi. Có tài Ngọ phải được hưởng cái lợi chớ ? Tội gì làm nghề chăn trâu cho vất vả. Vừa được giàu vừa được đụ, nhận lời thím đi nghe Ngọ.
Trời quả không thương em. Vì sau đó ba ngày, thím lại hẹn em một đêm nữa, cũng tại cái chòi bắp trá hình đó. Giữa đêm, trong khi em đang đụ thím cho thím ra cái thứ tư, thì bỗng toàn thân bà lạnh ngắt, mất trợn trùng, nằm bất động. Tiếng la của thím cũng im bặt. Hoảng quá, em rút cặc ra, cầm đèn dầu xuống soi Thì thím đã tắt thở. Em sợ quá, ba chân bốn cẳng chạy về nhà, thức trắng suốt đêm đó vừa lo sợ vừa suy nghĩ tìm kế thoát thân. Lúc đó, em mới biết tim mình đã có yêu bà thím đáng tuổi mẹ. Và vì quá dâm nên bà đã chết dưới bụng em. Ngay hôm sau, em bỏ làng, ra đi tha phương cầu thực. Không biết có ai khám phá bà xã trưởng đã nằm chết trần truồng ở chòi canh bấp ngoài giữa đồng hay không…
.. Sáng nay, sau khi đụ Xuân, rồi kế đến là chị Năm mẹ Xuân, em đã làm mỗi người ra ba cái dễ như trở bàn tay.
Rồi Xuyên và Ngọ chia tay nhau.
Tối hôm đó, ăn cơm xong, Thạch Loan vào phòng tắm rửa sạch sẽ, tẩm nước hoa thượng hạng, rồi mặc một chiếc áo ngủ kiểu tây phương, bên trong không một mảnh đồ lót. Thạch Loan mang đồ sơn móng tay ra ngồi sơn vừa chờ người anh hùng tên Ngọ. Một lát sau, cánh cửa phòng được gõ nhẹ:
– Ai đó? VÔ đi, cửa không có khóa. Thạch Loan nói.
Ngọ mặc áo sơ mi, quần tây bước vào. Thạch Loan trông thấy chàng chỉnh tề hơn mọi ngày. Thạch Loan cảm động lắm, bảo Ngọ:
– Anh Ngọ đóng cửa và khóa kỹ lại đi anh.
Nhìn thấy cái hấp dẫn sang giàu của cô chủ, Ngọ ngẩn ngơ. Đến giờ phút đó, Ngọ vẫn không ngờ được rằng, vẫn không tin được rộng là mình lại có diễm phúc lớn lao đến như thế. Chiếc áo ngủ của Thạch Loan như tấm vải mùng, phơi gần hết da thịt mỹ miều, thơm tho, nhất là hai trái vú. Bóng đèn ngủ nơi đầu giường chỉ đủ trình cho Ngọ thấy hết cái mời mọc của một thân thể ngọc ngà kiều diễm. Khuôn mặt Thạch Loan đêm nay không son, không phấn nhưng đẹp như một nàng tiên. Ngọ ngẩn ngơ, bàng hoàng, ngây dại. Ngọ chỉ có lịch lãm, lanh lợi với những cô con gái nhà quê, nghèo khó như xuân, như chị Năm. Còn với Loan, Ngọ vẫn thấy mình lạc lỏng, bơ vơ, lúng túng. Thạch Loan mời:
– Anh Ngọ lại đây ngồi. làm gì mà anh lúng túng dữ vậy?
Nghe Thạch Loan mời mọc, Ngọ bước chầm chậm lại gần, mà hai bàn tay phải đè chỏm quần. Ngọ vẫn kính nể cô chủ như tự bao giờ. Càng bước đến gần Thạch Loan, Ngọ càng như bị hào quang giàu có, sang trọng của cô chủ chói mắt. Ngọ choáng váng, vì Thạch Loan, đêm nay dưới ánh đèn cái gì cũng rực rỡ, kiêu sa. Rực rỡ đến độ Ngọ có mặc cảm là đôi mắt hạ tiện nghèo hèn của chàng không xứng đáng được nhìn dung nhan kiều diễm này.
Thạch Loan ngồi dựa lưng vào đầu giường, thả dài đôi chân ra, ngắm nhìn Ngọ , để nghĩ lại những lời khen ngợi của Xuân và chị Năm nơi bàn tiệc chiều nay. “Chị Loan chưa biết tài của anh Ngọ. Anh còn dai sức và hay gấp mấy lần anh Xuyên nữa dó . ” Bỗng hai đùi của Thạch Loan co lên, rồi chàng hãng ra. Ngọ nhìn thấy lồn của cô chủ mọc lông đen thui. Một bàn tay Loan cho xuống xoa nhẹ lông lồn. Thạch Loan đưa ngón tay lên thấm nước bọt, xong đưa xuống dưới háng, đút hẳn vào cửa mình. Đôi mắt Thạch Loan lim dim.