Còn Phương, từ ngày biết đến làm tình, cơ thể cô bé nẩy nở và đẹp hẳn lên, cô bé hay chăm chút cho mình, khi mua sắm thì lựa những thứ vả êm, mịn và dễ cởi, dễ luồn để quyến rũ Khoa. Tuy đã 3 tuần không gặp Khoa nhưng cô bé không hề thấy thiếu thốn vì Khoa đi xa cô bé thấy yên tâm ơn khi chàng ở nhà, dù gì, đi xa thì sẽ không gặp và không làm tình với Mẹ được! vậy là thoả mãn lắm rồi.
Ông Phong lần cuối về nhà là 2 tháng trước, kỳ này ông cặp bến ở Hong Kong khá lâu vì hàng họ bị trục trặc với hải quan, vì là người đứng đầu thuyền nên ông không thể bay về thăm vợ được, tuy vậy ông cũng sắm sửa cho vợ quần áo, nhân sâm, sượu kích dâm v.v…, và lần này, ông để vị phó thuyền mang về cho vợ dùm. Ông Phong và ông Sang làm việc với nhau 20 năm nay, tuy vợ mất gần 10 năm nay, tướng tá rất phong độ, tính tình lịch lãm, đàn bà theo nhiều nhưng ông Sang vẫn không lấy vợ khác. Vì không có vợ nên ông Sang thường nhường cho xếp về phép nhiều hơn mình, nhưng vì đã 6 tháng ông chưa gặp mặt con cái cộng thêm lần này tàu bị neo khá lâu nên ông Sáng quyết định mua vé máy bay, bay về thăm con cái 3 ngày cuối tuần. Chuyến đi này, không những về thăm con cái mà ông còn mang quà về cho Hạnh dùm ông Phong. Về tới đất liền là ông Sang tới thăm Hạnh và trao quà cho nàng ngay.
Hôm ấy trời lất phất mưa, Phương đi tập thể dục trong câu lạc bộ, Hạnh ở nhà 1 mình tiếp Sang. Hai người khá thân nhau, họ cười nói vui vẻ. Hạnh vừa pha trà vừa bật Tivi cho Sang coi, không biết nàng bấm gì mà màn hình bỗng hiện lên cảnh một cặp gái trai đang thống thiết rên rỉ, làm tình. Ông Sang là dân từng trải nên vội nói: Không sao đâu Hạnh, lâu rồi tôi chưa coi mấy cảnh này. Hạnh lụp chụp bấm tắt sao đó mà cuốn phim chạy ngược về khúc đầu: cặp tình nhân đang hôn nhau, mơn man nhau …
Lâu rồi không có hơi đàn ông nên Hạnh đâm ra thèm muốn hơi đàn ông, đôi mắt nàng dâm đản nhìn màn hình, vú nàng di chuyển lên xuống theo hơi thở gấp ngày càng nhanh. Ông sang, lâu ngày không gần đàn bà, nhà vắng vẻ không người, Ti vi phát ra những tiếng dâm loạn, Hạnh lần mò ngồi xuống ghế, không biết vô tình hay cố ý mà cái váy nàng tốc lên, và cổ áo trễ xuống như gọi mời. Ông Sang thấy vậy nên tâm thần bấn loạn, biết Hạnh là vợ bạn thân nhưng xem ra, nàng cần ông lắm, nghĩ vậy nên ông Sang bắt đầu khúc dạo đầu, lấy tay mò vú Hạnh, thấy nàng không phản đối mà còn có phần “khuyến khích” thêm, ông sang hứng khởi đặt Hạnh lên đùi mình, thọc tay vào chim nàng và bắt đầu lần mò. Một người dâm, không thể thiếu đàn ông, và một người thì thiếu hơi đàn bà đã lâu, họ như hai hỏa diệm sơn bùng cháy và, chuyện gì đến thì phải đến, những tiếng bạch bạch, ọt ẹt, phát ra ngày càng mạnh. Sức khoẻ ông Sang quá tốt, không thua gì Khoa – con trai ông – cộng thêm tính kiên nhẫn, chìu đàn bà (có lẽ Khoa có tính này từ ông Sang chăng?) nên Hạnh cứ ra hết đợt này tới đợt khác. Vì là lần đầu nên cả hai không ai dám dở trò bạo lực hay làm tình khác thường ra, do vậy, lần này, cả hai như chỉ đỡ ghiền chứ chưa sướng hoàn toàn. Sau khi ông Sang ra, Hạnh dò hỏi:
– Anh ở lại bao lâu?
– 3 ngày
– Mai anh có làm gì không?
– Em cần anh làm gì cho không?
– Em muốn đi chợ, nấu một số thức ăn cho hai anh …
– Vậy thì mai anh tới đón em ….
Đêm đó, Hạnh ngủ thật ngon, còn ông Sang, thấy có lỗi với bạn nên chập chờn mãi, gần sáng ông mới chợp mắt được …
Hôm sau, Hạnh không ra cửa hàng, nàng dành toàn bộ thời gian cho ông Sang. Sợ Phương bắt gặp nên nàng mua thật nhiều quà, giao cho con bé mang về thăm nội ở bến tre, nàng còn dặn nó: Nội lớn tuổi, mà ba mẹ lại ít thời gian, kỳ này con xuống thăm nội, nhân tiện hè, ở chơi 3, 4 ngày nha. Phương ngoan dạ và xách xe rời nhà …
Khi Phương đi rồi, Hạnh gọi điện cho ông sang tới đón mình đi chợ, đi chợ xong, hai người về nhà nấu ăn, nàng làm món mắm chưng mà chồng thích cùng vài món khác cho Sang. Tướng nàng nấu ăn thật khêu gợi, chiếc váy bó sát mông và ngắn cũng cỡn làm ng Sang động lòng tà. Thêm vào, mỗi lần nêm nếm là Hạnh cố ý cuối xuống cho ông Sang thấy phía trong. Đứng đàng sau nhìn Hạnh nấu, tóc bới cao, vài cọng loà xoà nơi ót, chiếc áo hai giây như muốn khoe cặp vú trần, bước đến phía sau Hạnh, ông sang ôm eo nàng và lần xuống chim:
– Ôi cha, em không bận quần lót …. Ông hít hà tìm lỗ lồn nàng
– Anh …. muốn em bận quần vào không?
– Không, không, cứ thế này em mới đẹp …
Vừa nói ông Sang vừa thọc vào lồn nàng, tiếng dâm thủy ọt ẹt làm ông nứng cu, và tay thọc mạnh hơn. Hạnh đang nếm thức ăn, nhưng do đã quá, nàng tê người, ngỏng đít cao hơn, ông Sang phá:
– Em lo nấu cơm đi, không được ngưng lại …
Lúc này cu ông cũng đã cứng căng, ông liền cởi quần ra và “ót” ông đâm từ sau tới. Hạnh thở dồn vì bị con cu lớn dài của ông tung hoành trong lồn mình, mấy lần nàng phải ngưng nấu nhưng ông sang là tay cao thủ, nếu nàng ngưng nấu thì ông ngưng chơi, mà vưà chơi, vừa nấu bếp thì nàng khó chịu lắm nhưng …. Cu ông Sang dài và to cộng với những cú dập mạnh trời thần, làm nàng phải lấy tay vịn bếp để đón được trọn sức dộng của ông Sang. Ông sang vừa đụ vừa mê mãi nhìn mông nàng, cặp mông săn tròn trịa làm ông phê, Cu ông dài nên cảm được là đang động vô tử cung nàng, chỉ chơi phía sau không thì chưa thoả nên ông với tay lấy sợi dây nịch trên quần mình và gấp làm dod^i cho ngắn lại, vừa đụ ông vừa quất nhẹ lên mông nàng, ông biết, đàn bà dâm (như Hạnh) thì rất thích “cực hình” thế cho nên ông cứ thản nhiên hành, còn Hạnh thì phê quá, rên hư hử như bị thọc tiết, chưa hết, đụ một lúc, muo6’n dod^?i trò, nên ông nhổ 1 bãi nước bọt vào đít nàng và, Ót! Ông đâm mạnh vào đít Hạnh, đã quá, nàng rú dài như chó sói trong đêm, cuộc mây mưa hôm nay làm Hạnh mê mẩn vì ông Sang có cách làm tình giống Khoa. Đúng là bố nào con nấy! Nàng thống thiết “van” và ông Sang hồ hỡi “phát”, ông Sang dập Hạnh xối xả, điên cuồng cho đến khi Hạnh rát hán, đau chim, cháy lỗ đít, nàng van xin ông ra để được xả hơi, như sợ uổng khí, trước khi ra, ông bắt Hạnh xoay người lại để ông đụ miệng. Vài phút sau, ông hối hả xịt đầy miệng Hạnh. Đàn bà dâm như Hạnh thì chuyện nuốt khí đàn ông không gì lạ, thế cho nên nàng trân người đón khí ông trong khi mắt nhắm nghiền hưởng thụ …
Ba ngày vào đất liền là ba ngày mây mưa của ông và Hạnh. Họ quấn nhau cả ngày, họ đụ nhau khắp mọi nơi, bếp, phòng khách, phòng tắm, phòng ngủ, lúc nấu ăn, lúc dọn dẹp, lúc giặt đồ … Cả ông Sang và Hạnh đều tiếc ngẩn ngơ vì đã bỏ phí 20 năm chơi, đụ!
Trước khi chia tay, họ còn thoả thuận: Chồng em về thì anh giữ tàu, anh về thì chồng em coi tàu, như vậy là …. Em sẽ luôn có người phục vụ …
Sau khi ông Sang đi, cũng là lúc Khoa về đất liền, người đầu tiên chàng liên lạc là … Hạnh! Chàng cần nàng để giải toả khí tồn trong người, và muốn được nàng chăm lo nhà cửa trong lúc ở lại trong đất liền.
Mở Màn sự nhớ nhung là Hạnh nhét nhân sâm vô chim mình để khoa ăn, xong, nàng lấy đồ chơi “điện tử” ra và bắt đầu hôn hít nhau.
Đồ chơi là một sợi dây xích bạc, 1 dầu gắn liền với con cu giả, trong con cu có bin để rung và còn có lỗ xịt khí như “đồ” thiệt. Đầu giây kia tẻ thêm 2 dây khác, phía cuối 2 dây là 2 ổ Khóa. Thấy Hạnh lục đục mang đồ chơi ra, Khoa loé lên ý nghĩ phá phách: chàng còng tứ chi Hạnh lại, hôn hít, liếm, cà, thọc móc cho đến khi Hạnh ra thật nhiều lần, sau đó, chàng thọc cu giả vào chim và đít nàng, bật rung thật nhẹ cho nàng đủ phê nhưng không sướng, tiếp theo chàng bắt nàng bú cu mình, lần đầu tiên cả 3 lỗ đều làm việc nhưng tay chân bị còng, Hạnh sảng khoái gồng người và mút cu Khoa, một lúc sau, mút không đủ đô nên Khoa bắt đầu đụ miệng nàng, chàng tung hoành ngang dọc đếnn tận cuống họng nàng. Khi thấy mình sắp ra, Khoa ngưng lại, và cứ thế, cu thật, cu giả làm Hạnh sướng đến phát điên, cú cuối, Khoa bật độ rung mạnh hết mức, mở tín hiệu xịt khí cho đồ chơi, đồng thời, chàng cũng bắn khí đầy miệng nàng. Hạnh gồng người, miệng ư ử như trúng phải thuốc tê!
Sau khi gần Hạnh xong, Khoa tắm rửa sạch sẽ rồi gọi tìm Phương, nghe tin Khoa về, Phương thật muốn lái xe về SaiGon để được gặp người yêu liền nhưng Khoa không cho vì …. Chàng sẽ xuống bến tre đón người yêu về ….
Chiều tối thì Khoa đến bến xe đò, Phương hồi hộp đi đón người yêu, cô bé nói dối với Nội là phải về Saigon ngay vì phải đi coi kết quả thi. Gặp được Khoa cô bé mừng quýnh, ôm chặt lấy chàng, Khoa cũng nhớ Phương không kém, chàng mút môi nàng thật mạnh. Lâu ngày thiếu hơi đàn ông nên dù chỉ là hôn môi mà Phương cũng đã ra tràn trề, nàng lí nhí nói: Quần em … ướt hết rồi!
– à ha, anh cũng muốn khám coi em có … cho ai khi anh đi vắng không!
– Ummm, em không hư vậy đâu, nếu anh muốn khám thì mnìh mình về nhà anh nha?
– Con gái hư, không được đến nhà trai ngủ, biết chưa? Khoa mắng yêu.
Chàng dẫn Phương đi ăn, và điểm dừng chân đêm đó của họ là một khách sạn loại trung bình.
Vô đến khách sạn là Khoa đè người yêu xuống, hôn ngấu nghiến khắp người nàng, sau đó, chàng dùng miệng cởi quần áo nàng ra, khi nàng không còn gì trên người, Khoa rúng động:
– Em đẹp như một pho tượng, anh nhớ em lắm em biết không?
– Em cũng vậy, em nhớ anh lắm