VN88 VN88

Đẹp thật! Mu lồn mum múp trắng phau (18+)

Rồi tiếp tục say sưa với phần thịt nung núc mềm mại bâ giờ đã ướt nhẹp nước nhờn. Liễu chợt nhìn thấy khúc thịt cũn cởn của người đàn ông nở ra, giật giật. Nó hiễu tuy người đàn ông đã mất đi dụng cụ làm việc nhưng hai dịch hoàn vẫn hoạt động, tinh khí vẫn được sản xuất và sự thèm muốn ái ân vẫn nguyên vẹn. Liễu thấy thương người đàn ông đến quặn ruột. Nó muốn cho ông ta sướng, bèn chụm năm đầu ngón tay túm khúc thịt thừa thụt. Người đàn ông há miệng ra, thở dốc, hai chân tuy đã liệt không thể nhúc nhích nhưng cặp mông vẫn có thể xoay chuyển. Người đàn ông nẩy lên, nẩy lên rồi rùng mình, tinh khí bị đẩy ra, ràn rụa, rơi tung tóe khắp mặt nệm. Liễu cười:
– Dượng sướng chứ?
– Sướng. Dượng sướng lắm. Cám ơn con.
Người đàn ông nằm nghỉ một lát rồi buồn buồn cất giọng:
– Như thế đã đủ, dượng thỏa mản lắm, chẳng dám mong gì hơn.
Liễu ở với người đàn ông đến ngày thứ 3. Một buổi sáng nó ra chợ trở về thì người đàn ông đã bỏ đi. Trên bàn, một bao thư không niêm nằm cạnh mấy trang giấy chi chít chữ, dòng nọ chồng lên dòng kia, nghiêng ngả, xiêu vẹo, chứng tỏ bức thư được viết rất khó khăn do bàn tay của một người mù. Liễu cầm bức thư đọc:

Liễu con!
Điều trước tiên dượng muốn nói. Con đừng mắc công tìm dượng làm gì nữa. Ba ngày được sống bên con đối với dượng là một hạnh phúc khó quên. Cảm ơn con đã rộng lòng với dượng, cảm ơn con đã cho dượng những giờ phút tuyệt vời nhất chưa bao giờ dượng được hưởng. Dượng hiểu chứ, dượng đủ thông minh để hiểu. làm thế nào con còn tìm thấy khoái lạc khi nhân dáng dượng đã như thế này? Nhưng con đã không để lộ thái độ kinh tởm hoặc chối từ nào, điều đó khiến dượng yêu con hơn. Cho đến phút cuối cùng của cuộc đời, dượng sẽ chỉ nhớ đến con, và chỉ một mình con mà thôi. Dượng sẽ an tâm nhắm mắt, mang theo hình ảnh con về bên kia thế giới. Và nếu có kiếp sau thì dượng tha thiết mong rằng, ở hậu kiếp lai sinh đó, dượng sẽ gặp lại con, để chuô? lại mọi lỗi lầm mà kiếp này dượng lỡ gieo.

Thật ra dượng đã muốn quyên sinh ngay từ lúc ra khỏi bệnh viện. Sống với nhân dáng như thế này nào có khác chịu đựng triền miên một hình phạt tra tấn? Nhưng dượng nghĩ đến con. Mẹ đã chết thảm, con đang nổi trôi chẳng biết họa phúc thế nào, thảm cảnh này đều bắt nguồn từ con vật khốn nạn trong người dượng. Vì vậy dượng tâm niệm với lòng ngày nào chưa gặp lại con, dượng chưa thể chết.
Dượng phải gặp lại con, để giúp con có một cuộc sống hạnh phúc sung túc sau này.
Chắc con đang ngạc nhiên tự hỏi không hiểu dượng muốn nói gì?

Để trả lờo câu hỏi đang làm con thắc mắc, và cũng để con nắm được vấn đề, dượng sẽ kể cho con nghe sơ lược cuộc đời dượng. Dượng sinh ra trong một gia đình rất giàu có. Của cải tiền bạc của bố mẹ không thể đế? xuể. No cơm, rửng mỡ, bố dượng vợ hai vợ ba, mẹ dượng bài bạc và chuyên sưu tầm tình nhân trẻ. O?g anh đầu là một tay anh chị khét tiếng. Dượng sống trong một gia đình như thế, nên dần dần cũng theo gót cha, mẹ nên năm mười sáu tuổi đã có ba bốn người đàn bà đeo bám. Năm dượng 20, mẹ bỏ nhà mang già nửa của cải đi theo một trong những tình nhân của bà. Gia đình bắt đầu tan rả. Ba không chịu lép, sau khi chia cho hai bà vợ con lại một ít bất động sản, ông mua một gái tơ đáng tuổi con cháu về hưởng lạc. Ông anh đầu cũng đòi chia gia tài ra sống đời tự lập. Riêng dượng ở với ba và bà dì một thời gian, chẳng còn nhớ chính dượng hay bà dì trẻ đã quyến rũ nhau, chỉ nhớ sau ba tháng chăn gối nhầy nhụa, ba dượng phát hiện sự tình, đuổi dượng ra khỏi nhà.

Từ đó dượng dần dần trở thành một tay cờ gian bạc lận. Nhờ uy thế gia đình, ba dượng quen toàn những con bạc tầm cỡ tỷ, triệu phú. Một canh bạc của bọn này có khi là cả một cơ nghiệp. Vì vậy, nếu khôn khéo đừng sơ hở để lộ hành tung, nghĩa là gian lận một cách vừa phải, khoa học, dượng dễ dàng lột sạch hầu bao bất cứ kẻ nào có máu đỏ đen, và dĩ nhiên giàu.

Trong nghề bạc bịp một người không thể tung hoành dễ dàng, vì phải có người tung kẻ hứng nhịp nhàng uyển chuyển mới đưa những con mồi khác vào tròng được. Dượng bèn kết hợp với một người khác. Tên này là bạn giang hồ, khi chưa có tiền hắn tỏ ra là một bằng hữu tâm giao, mhưng khi đã tích lũy được một số tài sản khổng lồ, hắn trở mặt. một hôm hắn dàn cảnh cùngvới bọn đàn em tính đưa dượng về bên kia thế giới. Hắn rủ dượng đi uống rượu, cố tình gài cho dượng uống thật say, sau đó hắn chở dượng về. Nhưng thay vì về nhà, hắn chở dượng ra chỗ đồng trống. Đã hợp đồng trước, hắn giả vờ hư xe dừng lại. Lập tức từ trong bóng tối ba bốn tên đàn em của hắn xông ra. Chỉ trong vòng 5 phút dượng nhận của chúng hàng chục nhát dao (Con nhớ không? Có lần con hỏi những vết sẹo lỗ chỗ trên ngực dượng trên, trên bụng dượng do đâu mà có, dượng nói là ngày xưa đi lính đạp phải mìn!). Sau khi thấy dượng bất tỉnh, chúng ném dượng xuống con kinh gần đó cốt cho chết chìm, rồi bỏ đi. Số dượng còn lớn, dượng vướng vào một nhánh xà bần, không chìm. Chỉ 5-một0 phút sau có một người đi soi ếch phát hiện ra dượng kéo dượng lên, cùng dân xóm kế cạnh đưa dượng vào nhà thương. Tuy bị đâm nhiều nhát dao nhưng không chổ nào trúng nhược, người ta tiếp máu cho dượng và cứu kịp. Hai tháng sau dượng bình phục, xuất viện, thằng bạn tốt đã cao bay xa chạy. Số vàng bạc nó mang theo rất lớn, đó là số vàng bạc tài sản chung của cả hai suốt 4 năm cờ gian bạc lận.
Thiếu mất một đồng nghiệp, dượng không còn cơ hội tung hoành, vì vậy những năm kế tiếp tuy còn tiếp tục bài bạc nhưng không thu nhập được bao nhiêu, trái lại, nhiếu lúc dượng bị lột sạch túi, phải sống bám vào bọn gái buôn hương bán phấn.

Dượng lăn lộn trên giang hồ thêm nhiều năm nữa, đi đến đâu cũng để tâm dò tung tích thằng bạn. Xui cho dượng suốt một5 năm trường tìm kiếm, khi nắm được trong tay địa chỉ của hắn thì tai họa đến. Người đang bà đang sống chung với dượng – một gái giang hồ hoàn lương bỗng nhiên bị giết chết không hiễu vì lý do gì. Nhiều dấu vết tại hiện trường chứng minh với cảnh sát chính dượng là thủ phạm. Dượng bị câu lưu điều tra, thấy nhiều phần sẽ bị kết án oan uổng, dượng theo một tên tội phạm vượt ngục rồi trôi giạt đến vùng quê con. Thấy nơi này khuất hẻo, có thể trốn thoát pháp luật được, dượng bèn thay đổi tên họ lấy mẹ con, tính sống một thời gian cho mọi chuyên lắng xuống rồi sẽ trở lại thành phố hỏi tội thằng bạn. Sau này qua suy luận, dượng đoán chắc chắn thằng bạn biết dượng đang theo dõi hắn nên cho đàn em giết người đàn bà kia và ngụy tạo tang chứng để đưa dượng vào tù. Ngón đòn?Mượn gió bẻ măng? này rất độc. Kẻ thù núp trong bóng tối, dùng luật pháp triệt hạ địch thủ. Dù hận hắn tận xương tủy nhưng dượng phải công nhận hắn mưu trí hơn người.
Dượng mang trong lòng ba mối hận:
1- Bị cướp đoạt tài sản của cải.
2 – Bị đâm hàng chục nhát dao.
3 – Bị vu khống tội giết người.
Lòng dượng lúc nào cũng ngùn ngụt ý địng trả thù. Nhưng trời đã có luật bù trừ, dượng đã gây nên cảnh ly tán cho gia đình con, và bị quả báo (mất cu). Ba mối hận không thể trả xong.
5 năm sống khốn khổ như một con vật, dượng đã suy nghĩ nhiều, thấy mọi chuyện đều do tâm mà ra cả, thấy luật lệ thiện ác phân minh của con tạo. Vì vậy dượng không còn oán thằng bạn nữa. Tuy nhiên số tài sản kia là của dượng một nửa, mẹ con đã vì dượng mà chết thảm, anh con vì dượng mà tù tội, con vì dượng mà nỗi trôi lận đận. Dượng phải chuộc lại lỗi lầm dù là một phần nhỏ nhoi.
Chuộc lại bằng cách nào?
Dượng phải tìm lại số tài sản kia giao cho con. Có nó con sẽ có cơ hội làm lại cuộc đời. Có tiền con sẽ có đồ thăm nuôi Bướng đàng hoàng, chờ ngày nó mản hạn tù anh em đùm bọc nhau mà sống.

Nhưng thân thể dượng tàn phế như thế này không thể thực hiện được ý định!
Dượng đành giao cho con những dữ kiện những bằng chứng mà dượng đã thu thập trong hơn 20 năm qua để con thay dượng đòi lại số tài sản kia. Con hãy đi tìm ông Sáu Búa địa chỉ. . . ở Chợ Lớn. Với vài dòng của dượng kèm theo đây, ổng sẽ đưa cho con một bao thư mà dượng đã gởi ổng giữ ngày trước, trước lúc dượng chạy trốn xuống quê con mà cưới má con. Trong chiếc bao thư, có đủ tài liệu, tên tuổi, địa chỉ và hình ảnh thằng bạn của dượng. Con hãy mang những bằng chứng này đến đối chất với hắn. Sau 20 năm chắc hắn cũng như dượng, đã sắp đến tuổi gần đất xa trời rồi, chắc lòng tham đã nguôi, muốn sống yên thân bên vợ con. Và chắc chắn vì sợ những việc làm xưa kia bị phanh phui ra ánh sáng pháp luật, dượng tin hắn sẽ trả cho con một số tài sản đả cướp của dượng. Qua 20 năm qua, nhờ số vốn liếng khổng lồ đó, hắn đã đầu tư kinh doanh đã trở thành tỷ phú rồi. Dù có trả lại một nữa số của cải xưa kia, hắn cũng chẵng sứt mẻ gì.
Dượng mong con sẽ toại nguyện. Phần dượng, 5 năm sống khốn khổ, dượng nghĩ đủ để trả được những nợ nần với thế gian này.

Vĩnh biệt con!

Liễu run run bỏ lá thư xuống bàn. Nó nhìn ra cửa sổ, nắng bên ngoài ngả dài bóng mát những tàn cây trong sân. Nó biết từ nay sẽ chẳng bao giờ gặp lại người đàn ông. Chắc chắn ông ta sẽ đi tìm cái chết. Liễu thở dài, thôi như thế cũng tốt, sống nhu thế thà chết còn sướng hơn vạn lần.
Hai ngày sau, Liễu mướn xe về Chợ Lớn tìm đến đúng địa chỉ ông Sáu Búa. Và đúng như lời của dượng, ông đã trao lại cho Liễu một bao thư dày cộm đã đóng bụi và bạc màu.
Liễu cầm chiếc bao thư đã cũ mèm mở ra. Bên trong, ngoài một lá thư dượng gởi cho thằng bạn cũ, nhắc lại quan hệ giữa hai người, sự phản bội và những hành động của hắn. . . . Cuối lá thư dượng viết: “Này Mười Khu, tao với mày tóc chớm bạc, lưng sắp còng, chẳng còn bao lâu nữa cũng về với đất, chẳng còn ham muốn gì nữa. Bây giờ chắc mày chỉ muốn sống nốt đoạn đời còn lại một cách bình yên và nhìn thấy con cháu trưởng thành, nên người. Nhưng tao nghèo, người cầm lá thư này là con gái tao, nó cần số tài sản ngày xưa của tao để yên ổn cuộc sống, mầy nên nghĩ giao tình giữa tao và mày mà giao lại lại cho nó. Lẽ ra tao đích thân tới gặp mày nhưng sợ khi gặp nhau tao không tự kìm chế được sẽ xảy ra chuyện đáng tiếc có hại cho cả hai. “Cùng với lá thư là mảnh giấy nhỏ ghi địa chỉ và tên tuổi cũa thằng bạn, tấm hình bán thân một người đàn ông được bọc cẩn thận trong hai lớp plastic dày. Một “hợp đồng “giữa dượng và hắn. Hợp đồng ghi rõ số tài sản chung của hai người bao nhiêu, chia chác thế nào. Sau hết, một lá thư ngắn viết vội của “thằng bạn”cho bọn đàn em, ra lệnh “thanh toán dượng”. Lá thư cũng ghi rõ làm xong công việc sẽ thưởng mỗi đứa 20 nghìn! Liễu không biết dượng lấy được bức thư này bằng cách nào. Liễu đoán dượng đã tìm gặp thằng đàn em kia và có thể dùng tiền mua chuộc hoặc bằng tra tấn, dượng cướp được tang vật. Liễu rùng mình. Cuộc sống giang hồ quả là có quá nhiều chuyện kinh khủng, nếu không trực tiếp tham dự Liễu khó lòng tin đó là sự thật, những sự thật chỉ đọc thấy trong tiểu thuyết.

Liễu về thành phố ngày hôm sau. Nó nghĩ lần từ giã này sẽ là vĩnh viễn. Vùng quê đã lưu giữ của nó quá nhiều đau thương, chẳng nên lưu lại làm gì thêm não lòng.
Lão quản lý mò ngay lên phòng Liễu chỉ 5 phút sau khi nó vừa tắm xong. Gã vồ vập:
– Mầy đi chẳng thông báo, bao nhiêu mối đến tìm tao phải từ chối. Làm ăn như thế mất hết khách nghe con!
– Tình nghĩa gì bọn khách chơi đó mà bố lo.
– Tao không lo, mầy lấy gì đút vô mồm, tao lấy gì thanh toán tiền phòng cho chủ.
– Thôi bố ơi, con mới đi về mệt, cần ngủ một chút, bố đừng lằng nhằng nữa được không?
Thật ra mấy ngày Liễu vắng mặt lão quản lý lỡ quen mùi, đâm thèm, lão chỉ tìm cớ nói lảm nhảm để đi vào đề tài chính. Thấy Liễu dấm dẳn, lão cụt hứng nhưng cũng cố vớt vát:

VN88

Viết một bình luận